Cô Nàng Lính Đặc Chủng Xinh Đẹp

Chương 103: Tiếp

/145


Anh biết anh đang đánh cuộc với chủ mưu của tên sát thủ, liệu có phải đã đoán đúng!

"Một! Hai!"

Lúc sắp thét lên tiếng thứ ba, ngón trỏ Kiều Âu sẽ phải làm như đang sắp sửa bóp cò súng, mắt tên sát thủ kia thoáng qua một tia sợ hãi, hô to một tiếng:

"Đừng!"

Sau đó đang lúc mọi người kinh ngạc, đôi tay tên sát thủ đang khống chế Lam Thiên Tình lại khẽ lơi lỏng để cho cô xoay người lệch đến một bên, sau đó đem hai tay cô nắm vào giá đỡ.

"Nắm chắc vào."

Tên sát thủ này nói với Lam Thiên Tình, nói xong thân thể to lớn của hắn hơi ngửa về phía sau, nhảy xuống.

Lam Thiên Tình bị sợ đến không dám nhúc nhích, trong nháy mắt lúc hắn sắp nhảy xuống , Kiều Âu nháy mắt ra hiệu lệnh cho lính đặc nhiệm bên cạnh liền lập tức có hai người cùng nắm tay nhau nhảy theo. Dựa vào trọng lực hai người để tăng tốc độ đuổi theo tên sát thủ kia, bọn họ kịp ôm ngang tên sát thủ, ba người tiếp tục được khống chế độ cao tiếp đất an toàn.

Một nhóm người phía dưới tiếp nhận bọn họ, Kiều Âu thở dài ra một hơi, cũng may cuối cùng có một tên sống.

"Bà xã ~` đừng sợ, không nên cử động, anh tới đón em!"

Lam Thiên Tình nhìn chân Kiều Âu bị thương, bị sợ đến mất hồn mất vía, vừa khóc vừa hô to:

"Tránh ra! Khốn kiếp! Anh nhanh lên khỏi đó, để bọn họ kéo anh lên đi, để cho người khác tới đón em!"

Kiều Âu cười cười, chậm rãi thử dịch một bước, phát hiện một cái chân bị thương đối với mình sẽ không thành vấn đề, nhưng theo lời nói của Lam Thiên Tình lại sợ là không phải cứu người, mà là hại người rồi.

Cười khổ một tiếng, dịu dàng nói:

"Được, bà xã nói gì sẽ là cái đó!"

Kiều Âu cố làm vẻ bình thường nhưng Lam Thiên Tình biết nhất định anh thật không ổn, nếu không sẽ không để cho người khác tới đón cô.

Nước mắt vẫn liên tục không ngừng chảy, nhìn Kiều Âu được đội viên đón đi, lại phối hợp bọn họ leo lên. Rốt cuộc bình an lên tới sân thượng, Lam Thiên Tình lập tức liền nhào vào trong ngực Kiều Âu , Kiều Âu cũng ôm chặt lấy cô mà hôn, mới vừa rồi thiếu chút nữa sẽ không còn bảo bối của anh..

"Thật xin lỗi, thật xin lỗi! Đều là anh không tốt, không nên đem hai người đến phòng kho, đều là anh không được, thật xin lỗi! Bà xã thật xin lỗi!"

Vô số nụ hôn lau đi vô số giọt nước mắt trên mặt Lam Thiên Tình, rốt cuộc lúc cô ngừng khóc mà anh vẫn không ngừng hôn lên trán, mặt mày, lỗ mũi, còn có gò má, giống như thế nào cũng hôn không đủ.

Lam Thiên Tình khe khẽ đẩy đẩy:

"Thật là nhiều người đang nhìn."

Kiều Âu chợt ý thức được luống cuống lo lắng của cô, sắc mặt thản nhiên thoải mái ôm chặt cô vào trong ngực:

"Không có việc gì là tốt, em không có việc gì là tốt!"

Rất nhanh, một chiếc băng ca sạch sẽ được đẩy tới, Kiều Âu bị Lam Thiên Tình ra lệnh nằm lên, trong mắt tràn đầy nhu tình, bàn tay của anh vẫn nắm thật chặt tay nhỏ bé của cô không cam lòng buông ra .

Giờ phút tình cảm kinh thiên động địa sau giờ khắc sống còn của hai người khiến các đội viện lính đặc nhiệm ngạc nhiên có chút không dám tin. Phải nói trước đây trong trí nhớ của mọi người Kiều Âu là người máu lạnh giết người không chớp mắt. Bây giờ vì một người phụ nữ mà lựa chọn tự sát uy hiếp người khác, sợ là xưa nay chưa từng thấy, là lần đầu gặp.

Xuống tới lầu dưới, bọn họ rất nhanh được đưa đi bệnh viện quân khu.

Bên ngoài phòng giải phẫu, Kiều Âu vẫn phân phó cận vệ bảo vệ Lam Thiên Tình. Tư Đằng và Ngũ Hoạ Nhu cũng vội vã chạy tới.

Ngũ Hoạ Nhu tái nhợt sắc mắc vì vẫn còn sợ hãi, vừa nhìn thấy Lam Thiên Tình liền nhào tới, khóc lóc tự trách vì không bảo vệ được cô.

Qua trò chuyện rốt cuộc Tư Đằng cũng biết được vũng máu trong phòng chứa đồ là do Ngũ Hoạ Nhu vì nổ súng vào bắp chân kẻ địch để ngăn cản không cho mang Lam Thiên Tình đi. 

Tư Đằng vội vàng ôm lấy Ngũ Hoạ Nhu, chưa bao giờ nghĩ tới, một cô gái đơn thuần trẻ tuổi đã phải đương đầu với nguy hiểm như vậy.

"Về sau, nhất định anh sẽ ở bên cạnh em một tấc cũng không rời, coi chừng em! Cũng sẽ không để chuyện như vậy xảy ra nữa"

Tư Đằng phát ra lời nói từ đáy lòng lại càng khiến các đội viện lính đặc nhiệm kinh ngạc không ngường tò mò khó hiểu hai thủ lĩnh hôm nay là thế nào? Câu ngạn ngữ “anh hùng khó qua ải mỹ nhân” là đúng hay sao?

Đợi một lúc lâu, Kiều Âu được đi ra. Bởi vì chỉ chích thuốc tê, cho nên bản thân anh vẫn tỉnh. Sợ Lam Thiên Tình lo lắng, khóe miệng nhếch lên nụ cười lưu manh xấu xa, giống như mỗi lần đùa giỡn với cô trước kia.

Cùng trở về phòng bệnh VIP, y tá đi vào truyền nước biển cho Kiều u, Lam Thiên Tình cẩn thận hỏi xem là thứ thuốc gì, y tá liền giải đáp, chỉ vào ba chai trên tủ ở đầu giường nói:

"Hai chai này là Tiêu Viêm , còn đây là Vitamin."

Khi y tá nắm tay Kiều Âu để ghim kim truyền Lam Thiên Tình nhíu nhíu mày, Kiều Âu cho là cô đang ghen nên có chút căng thẳng trong lòng, vừa muốn mở miệng yêu cầu bác sĩ nam thì Lam Thiên Tình liền bước lên trước, kéo đầu Kiều Âu áp vào trong ngực, một tay nhỏ bé nhẹ nhàng che ở mi mắt anh, môi mềm ghé lên tai, dịu dàng nhỏ nhẹ :

"Ngoan, đừng sợ, ghim kim rất nhanh, lập tức không đau. Không nên nhìn."

Kiều Âu ngẩn ra, có chút không dám tin nhưng cũng không quá lâu, lại


/145

THICH DOC TRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

adsdoctruyen@gmail.com

DMCA.com Protection Status