Tại phòng hồi sức đặc biệt, 3h30
Nó tỉnh giấc rồi nhìn xung quanh, có lẽ đây là lần thứ hai cô trở lại đây từ khi mới về Việt Nam và nguyên nhân chính là...hắn?! Nó ngẫm nghĩ, tại sao khi đó nó lại đau dữ dội, tại sao hình bóng của kẻ phản bội đó lại hiện lên, hừ, chắc còn yêu, nó nhớ lại chưa? Sự thật là chưa, nó chỉ nhớ mang máng và qua lời kể thêm muối dặm mắm của nhỏ, nó ghét cay ghét đắng kẻ đó, Phạm Hán Thắng. Nói thiệt nó ở đây chán lắm, nó ở đây,nơi hình ảnh cuối cùng của cha còn tồn động. Nó cố lắc đầu để xóa đi cha nhưng khóe mũi cứ cay cay, một giọt lệ lăn chưa hết đoạn đường thì đã bị nó làm tan biến giữa hư không. Đang suy nghĩ miên man thì cửa sổ bỗng mở toang, một bóng đen lướt qua nó và bỗng nhiên siết chặt lấy tay nó. Biết ngay là có người đã thuê sát thủ nhưng đó là ai, tức giận vì mình không còn sức để chiến đấu, nó nhắm mắt để số phận đưa đẩy. Và vào lúc nguy nan nhất thì may thay hai đứa bạn thân và người anh "đập chai" đã xông vào đá văng lớp mặt nạ của hắn ta. Vì hắn ta đứng trong bóng tối nên nó chỉ thấy được mái tóc màu vàng song cậu ta nhảy qua cửa sổ và chạy biến. Thấy đã thoát qua nguy hiểm, nó khụy chân xuống, thở dốc. Nhỏ dìu nó lên giường và cốc cho nó một cái đau điếng
-Tỉnh ngủ chưa vậy hả cô nương, định đi dọa ma à?
Nó không nói gì nhưng trong bụng nó ai dè...chậc chậc mưu kế đa đoan
*****************************************
Sáng,6h00...
Nó vẫn còn ngủ một cách yên bình nhưng nó đâu hay nhỏ, cô và anh lo đến mức nào, chắc chắn kẻ sát thủ ấy sẽ quay lại. Cả ba đang suy nghĩ miên man thì...
Ả Kim Phương bước vào căn phòng với điệu cười ngạo nghễ, tối hôm qua ả đã rất tức tối vì không giết được nó nên bây giờ phải vận động chân tay đây nè. Anh, cô và nhỏ lén nhìn xem cô ta định làm gì bửu bối thì bỗng thấy Kim Phương giật mạnh mái tóc mềm mượt của nó khiến bửu bối của ta tỉnh dậy
-Sao, chịu dậy rồi à, mày hãy nhớ rằng anh ta là của TAO-rồi ả cười một cách ngạo nghễ
Bên ngoài cả ba chịu không nỗi thì xông vào, nhỏ chạy lên và tát cho Kim Phương một cái cực đau nhưng rủi thay hắn chạy vào và thấy tất cả đang hùa nhau ăn hiếp Kim Phương thì ôm cô ta vào long mà không biết ả ta đang nhếch miệng cười
-Mấy người đang làm gì vậy, Kim Phương có đụng các người chuyện gì đâu, còn cô *chỉ nhỏ* tôi đã công bố Kim Phương là bạn gái của tôi thì tôi mong rằng cô đừng có bao giờ đụng vào Kim Phương nếu không xin đừng trách tôi hành xử với con gái.
Hắn đang định nói nữa nhưng bỗng một con dao xoẹt ngang qua hắn và cứa vào tay của ả. Giật mình, hắn quay lại và nhìn thấy đôi mắt không cảm xúc, nó trong thẳm nhưng huyền bí, lạnh, lạnh quá, cả căn phòng dường như đang đóng băng, nó tựa mình lên tường, tay cầm thêm một....cục gạch (=.= lại là cục gạch huyền thoại) và nhanh như cắt, cục gạch bay về phía ả và nằm gọn trên khuôn mặt son phấn đến kinh tởm, hắn tròn mắt nhìn nó, còn ả ta, khuôn mặt đáng thương đóa hoa úa tàn rồi còn đâu. Hắn nhìn nó rồi nhìn ả, hốt hoảng đưa Kim Phương đến khoa chỉnh hình để chỉnh lại khuôn mặt. Những người còn lại thì ha hả cười đến ngạt thở. Không khí đang nhộn nhịp thì cậu bước vào, nhìn thấy nhỏ đang cười, tim cậu bỗng nhảy điệu tango, mặt hơi ửng hồng, cứ say đắm nhìn cô gái đang cười vô tư, cậu thừa nhận nhỏ là cô gái khá đặc biệt, nhỏ thẳng tay ném vào mặt hắn chữ "con khỉ khô" rồi chửi cậu tới tấp, có lẽ cậu sắp say nắng bởi sự hồn nhiên vô tư vô lo của nhỏ rồi. Cậu nói thầm
-TÌnh cảm có lẽ sẽ nảy sinh với tôi và cô rồi, cô gái kì lạ à!-và vô tình nó đã thấy. Nó cười thầm, lần này ta sẽ cùng ông anh trai làm ông mai bà mối rồi. Haizzz, cực quá đi hà =.=
***********************************
CHƯƠNG 10: VỤ MAI MỐI THẬT LẠ ĐỜI (Ngày 27/2/2016)
Nó tỉnh giấc rồi nhìn xung quanh, có lẽ đây là lần thứ hai cô trở lại đây từ khi mới về Việt Nam và nguyên nhân chính là...hắn?! Nó ngẫm nghĩ, tại sao khi đó nó lại đau dữ dội, tại sao hình bóng của kẻ phản bội đó lại hiện lên, hừ, chắc còn yêu, nó nhớ lại chưa? Sự thật là chưa, nó chỉ nhớ mang máng và qua lời kể thêm muối dặm mắm của nhỏ, nó ghét cay ghét đắng kẻ đó, Phạm Hán Thắng. Nói thiệt nó ở đây chán lắm, nó ở đây,nơi hình ảnh cuối cùng của cha còn tồn động. Nó cố lắc đầu để xóa đi cha nhưng khóe mũi cứ cay cay, một giọt lệ lăn chưa hết đoạn đường thì đã bị nó làm tan biến giữa hư không. Đang suy nghĩ miên man thì cửa sổ bỗng mở toang, một bóng đen lướt qua nó và bỗng nhiên siết chặt lấy tay nó. Biết ngay là có người đã thuê sát thủ nhưng đó là ai, tức giận vì mình không còn sức để chiến đấu, nó nhắm mắt để số phận đưa đẩy. Và vào lúc nguy nan nhất thì may thay hai đứa bạn thân và người anh "đập chai" đã xông vào đá văng lớp mặt nạ của hắn ta. Vì hắn ta đứng trong bóng tối nên nó chỉ thấy được mái tóc màu vàng song cậu ta nhảy qua cửa sổ và chạy biến. Thấy đã thoát qua nguy hiểm, nó khụy chân xuống, thở dốc. Nhỏ dìu nó lên giường và cốc cho nó một cái đau điếng
-Tỉnh ngủ chưa vậy hả cô nương, định đi dọa ma à?
Nó không nói gì nhưng trong bụng nó ai dè...chậc chậc mưu kế đa đoan
*****************************************
Sáng,6h00...
Nó vẫn còn ngủ một cách yên bình nhưng nó đâu hay nhỏ, cô và anh lo đến mức nào, chắc chắn kẻ sát thủ ấy sẽ quay lại. Cả ba đang suy nghĩ miên man thì...
Ả Kim Phương bước vào căn phòng với điệu cười ngạo nghễ, tối hôm qua ả đã rất tức tối vì không giết được nó nên bây giờ phải vận động chân tay đây nè. Anh, cô và nhỏ lén nhìn xem cô ta định làm gì bửu bối thì bỗng thấy Kim Phương giật mạnh mái tóc mềm mượt của nó khiến bửu bối của ta tỉnh dậy
-Sao, chịu dậy rồi à, mày hãy nhớ rằng anh ta là của TAO-rồi ả cười một cách ngạo nghễ
Bên ngoài cả ba chịu không nỗi thì xông vào, nhỏ chạy lên và tát cho Kim Phương một cái cực đau nhưng rủi thay hắn chạy vào và thấy tất cả đang hùa nhau ăn hiếp Kim Phương thì ôm cô ta vào long mà không biết ả ta đang nhếch miệng cười
-Mấy người đang làm gì vậy, Kim Phương có đụng các người chuyện gì đâu, còn cô *chỉ nhỏ* tôi đã công bố Kim Phương là bạn gái của tôi thì tôi mong rằng cô đừng có bao giờ đụng vào Kim Phương nếu không xin đừng trách tôi hành xử với con gái.
Hắn đang định nói nữa nhưng bỗng một con dao xoẹt ngang qua hắn và cứa vào tay của ả. Giật mình, hắn quay lại và nhìn thấy đôi mắt không cảm xúc, nó trong thẳm nhưng huyền bí, lạnh, lạnh quá, cả căn phòng dường như đang đóng băng, nó tựa mình lên tường, tay cầm thêm một....cục gạch (=.= lại là cục gạch huyền thoại) và nhanh như cắt, cục gạch bay về phía ả và nằm gọn trên khuôn mặt son phấn đến kinh tởm, hắn tròn mắt nhìn nó, còn ả ta, khuôn mặt đáng thương đóa hoa úa tàn rồi còn đâu. Hắn nhìn nó rồi nhìn ả, hốt hoảng đưa Kim Phương đến khoa chỉnh hình để chỉnh lại khuôn mặt. Những người còn lại thì ha hả cười đến ngạt thở. Không khí đang nhộn nhịp thì cậu bước vào, nhìn thấy nhỏ đang cười, tim cậu bỗng nhảy điệu tango, mặt hơi ửng hồng, cứ say đắm nhìn cô gái đang cười vô tư, cậu thừa nhận nhỏ là cô gái khá đặc biệt, nhỏ thẳng tay ném vào mặt hắn chữ "con khỉ khô" rồi chửi cậu tới tấp, có lẽ cậu sắp say nắng bởi sự hồn nhiên vô tư vô lo của nhỏ rồi. Cậu nói thầm
-TÌnh cảm có lẽ sẽ nảy sinh với tôi và cô rồi, cô gái kì lạ à!-và vô tình nó đã thấy. Nó cười thầm, lần này ta sẽ cùng ông anh trai làm ông mai bà mối rồi. Haizzz, cực quá đi hà =.=
***********************************
CHƯƠNG 10: VỤ MAI MỐI THẬT LẠ ĐỜI (Ngày 27/2/2016)
/10
|