Cô Nhóc Đại Ca

Chương 17

/43


Ôi, nó quên mất phải đến bệnh viện thăm hắn. Vội vã mặc thêm chiếc áo khoác, nó tức tốc chạy ngay đến bệnh viện.

Mồ hôi mẹ, mồ hôi con túa ra như mưa tuôn thác đổ ( t/g: hình như mình chém hơi quá). Nó bước vô, vẫy tay với tên Đông:

- Xin lỗi vì giờ tôi mới tới được

- Hừm_ Tên đó hắng giọng nhưng không nói gì cả, hình như đang ôm laptop làm gì đấy, nó cũng chẳng thèm quan tâm, lại bên cạnh chỗ hắn. Ừm, thực ra nó cũng chẳng biết làm gì cả, hắn chưa tỉnh lại, còn tên thú tính chẳng thèm quan tâm

Nó chẳng biết làm gì cả, mà cũng mệt quá thế là nó thiếp đi từ lúc nào không biết

Sáng:

Nó gượng mình dậy, bỗng ngạc nhiên kinh khủng.

- Tại sao mình lại nằm trên giường bệnh vậy trời_ Nó quay qua quay lại, thật không hiểu là mình nằm trên giường bệnh từ khi nào? Mà cũng chẳng thấy hắn đâu cả.

Đang loay hoay với mấy câu hỏi trong đầu thì cửa khẽ mỡ, hắn bước vào, trên người vẫn mặc bộ đồ bệnh nhân. Nó suýt cười thành tiếng, bộ đồ này quả là không hợp với hắn gì cả. Đặt hộp cháo nóng hổi lên bàn, hắn nói:

- Tôi thấy chị nằm queo quắt như con tôm nên mới đưa lên giường đấy, cháo nè

- À, ừm, cảm ơn cậu_ Nó đón lấy hộp cháo, mặt nóng ran, tim đập loạn xạ.

- Gì mà mặt chị đỏ lên thế, không lẽ bị sốt sao_ Hắn dí sát khuôn mặt vào mặt nó, quả là mĩ nam, nhìn càng gần càng đẹp. Nó còn đỏ mặt hơn, cảm thấy rất khó thở, liền ôm lấy hai má, phẩy tay:

- Không….không có đâu, chắc do trog phóng hơi lạnh thôi

- Hừm_ Hắn nhìn nó bằng ánh mắt khó hiểu rồi thôi, không nói gì nữa.

Nó múc từng thìa cháo rồi ăn, trong đầu suy nghĩ mông lung. Chắc là do tính hám trai thoi, sao mình có thể thích người nhỏ tuổi hơn được, đúng rồi, tên đó còn nhỏ hơn mình 2 tuổi làm gì có chuyện đó được. Nó tự trấn an

- Áaaaaaaa_ Tiếng kêu phát ra từ nó. Do mải mê suy nghĩ mà nó không chú ý, cháo đổ ra, dính vào tay_ Nóng quá, có nước không? Chắc bị phỏng rồi nè_ Lau tay vào khăn, nó nhăn nhó tội nghiệp

Hắn không nói gì, cầm lấy đầu ngón tay của nó và ngậm lại. Nó ngạc nhiên vô cùng, mở to mắt hết cỡ, nhìn chăm chăm vào làn môi mềm mại đỏ hồng đang ngậm tay mình, nó thật sự rất muốn cắn làn môi đó.

- Chắc là đỡ hơn rồi, bà chị còn thấy rát không_ Hắn rút tay ra

- Hả??_ Nó đỏ mặt lần 2, đầu vẫn ngu ngơ, hồn treo lơ lửng trên mây vẫn chưa ý thức được chuyện gì xảy ra

- Hôm nay chị làm sao vậy, cả ngày hôm nay như người mất hồn

- À tôi…tôi_Nó như người có tội, cúi gằm mặt xuống, miệng vẫn ngậm chặt cái thìa ( Nó làm t/g liên tưởng giống con ki quá)

- Thôi, trên đường mua bánh mì ăn tạm vậy. Chuẩn bị đi học thôi. Ủa mà chị có mang đồng phục không vậy??

- À ừm….

- Không mang đúng ko, tôi biết mà

- Ơ tôi

- Thật là tôi không hiểu nổi chị nữa có bộ đồng phục mà cũng quên, thế thì làm sao đi học. Có là học sinh gương mẫu hay không thì cũng phải nhớ chứ

- À_ Nó ậm ờ_ Hôm nay là thứ tư, nhà trường không yêu cầu mặc đồng phục, cậu quên hả

Quạ quạ quạ, cả một đàn quạ bay qua

Tại trường học:

- Hờ_ Nó thẫn thờ ngồi trong lớp, tối hôm qua ngủ thì ít, đã thế còn phải học nhạc gì đấy từ cha mắc dịch nào đấy => Sáng ra không học nổi

- Mày ngồi cho đàng hoàng vào đi, giao kèo gì với ba mày rồi nhớ không??_ Ngân đập bộp một phát vào lưng nó

- Biết rồi mà, mày giống bác Ny quá ( Bác Ny: Hắt xii, hình như có người nhắc đến mình ). À mà tao hỏi, nếu mình gặp một người con trai mà đỏ mặt, tim đập loạn xạ, khó thở thì là ừm…..vấn đề gì

- Thì là yêu người ta rồi chứ sao_ Ngân nháy mắt_ Sao, để ý ai rồi hả?? Nói tao nghe, mày lăng nhăng vậy chứ đã yêu ai thật lòng đâu. Ai vô phước được mày chấm thế

- Vớ vẩn, làm gì có ai, mày nghĩ tầm bậy_Nó liếm môi

- Học hành cho đàng hoàng vào đó cô nương, từ giờ bài vở của mày do tao kiểm soát_ Ngân vừa dứt lời, nó bắt đầu hối hận vì đã giao kèo với ông bố tinh ma rồi

Giờ tự học:

- Trời ơi, sao mà cà rốt vậy. Cóa vậy mà cũng không biết làm_ Ngân rối rít lên

- Mày phải bình tĩnh để tao nghĩ chứ_Nó vò đầu bứt tai

- Hết 15 phút rồi mà mày có nghĩ được gì đâu. Lấy tổng rồi căn lên, giải ra rồi kết luận, có vậy mà cũng không biết

Nó hí hoáy làm bài rồi cuối cùng

- Trời ơi, kết luận đâu, tao nói với mày rồi mà không nhớ hả, không có cái đó sẽ bị trừ điểm đó nghe chưa

- Tao mới bắt đầu lại mà, mày nghĩ tao là thần đồng hả???_ Nó xoắn lên

- Hừm, vì tao biết mày như thế nên đây_ Ngân thảy ra trước mặt nó bộ đề cương toán_ Mỗi ngày làm một tờ rồi sáng đưa tao kiểm, tối nay làm tờ này nè_Ngân chỉ ra_Nó giống với dạng đề tao vửa cho mày làm, hoàn thành đi đấy nhá_ Cô dí dí nắm đấm trước mặt nó rồi bỏ đi. Nó chỉ còn nước ngao ngán thở dài

/43

THICH DOC TRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

adsdoctruyen@gmail.com

DMCA.com Protection Status