- Đây là học sinh mới của lớp ta, các em chào bạn đi nào. Em hãy tự giới thiệu về bản thân mình đi nào
Vị giảng sư già giới thiệu nó trước toàn thể học sinh và nói bằng tiếng Pháp, nó nghe chữ được chữ mất, miệng ấp a ấp úng
- Chào mọi người, tôi là Giao Hằng, học sinh đến từ Việt Nam.
Tiếng Pháp của nó không tốt lắm, người nghe được người không, bó tay bó chân, nó đi về chỗ trống gần cánh cửa. Vừa mới đặt mông xuống còn chưa yên vị thì nó đã gặp cái mặt không ưa nổi của cái tên người Việt gốc Đức khi nãy. Hắn ta chào
- Hô hô, không ngờ lại gặp được cô nàng ở cái lớp này đấy.
- Ờ, thì do số tôi nó bất hạnh_Nó đành thở dài rồi nhìn sang tên đó. Hắn mang vẻ đẹp của người Đức với sống mũi cao thẳng, làn da trắng hơn cả con gái và vóc dáng cao khỏe.
Sao tên mày giống hắn thế, hắn cũng mang vẻ đẹp tây tây, cũng sống mũi cao, chỉ khác là hắn ít nói chứ không như tên này, mồm miệng huyên thuyên. Nó lắc đầu nguầy nguậy, phải tập trung học không được nghĩ quẩn nữa.
- Này, bị động kinh à?_Tên đó hỏi
- Không, kệ tôi đi_Nó ngoảnh mặt sang chỗ khác
Giờ ra chơi, bọn con gái xúm lại chỗ nó nói chuyện, có lẽ tụi nó thấy lạ, luôn miệng khen con gái Việt Nam dễ thương, nó ngắc ngứ không biết nói gì, đành phải nhờ David Trần (tên của người vô duyên ngồi cạnh nó)phiên dịch giùm.
Nó bắt đầu thấy thiện cảm với nước Pháp, dù sao nó cũng có bạn bè không còn thấy lạc lõng nữa. Ngày đầu đi học thuận lợi, nó thầm thở phào. Nhưng đời đâu như là mơ, ba nói gọi điện đến thông báo 1 hung tin
- Tuần sau ta sẽ sang Pháp để làm lễ đính hôn cho con
- Sao cơ?_Nó nói như gắt vào máy
- Con sẽ làm lễ đính hôn với một người là con của tập đoàn thời trang nổi tiếng bên Pháp, có như thế thị trường của DELUXE (công ti ba nó) mới được mở rộng. Con hiểu chưa
- Vâng_Nó cắn chặt răng, tắt máy rồi ném cái điện thoại xuống đất, vỡ tan.
Rốt cuộc thì chuyện này cũng đến, từ khi biết ba nó là chủ tịch tập đoàn lớn, nó đã ý thức được cái hôn sự sắp đặt này. Nếu hắn biết tin này thì sao nhỉ, liệu hắn có vui không? Nó ngồi bệt xuống đất mà bưng mặt khóc. Đau quá, cứ nhắc đến hắn là tim nó đau nhói
Có tiếng chân người bước đến, nó vội lau nước mắt đi. Chả ai khác ngoài ten David Trần.
- Ôi trời, cô khóc đấy à?
- Kệ tôi
Vội vàng đứng dậy nó chạy thật nhanh
1 tuần trôi qua vội vàng. Ba nó cuối cùng cũng tới. Mọi thứ chuẩn bị bắt đầu. Thiệp mời được gừi đi, cả bữa tiệc cũng được chuẩn bị kĩ càng. Nó bị quay như chong chóng với hàng đống áo váy, mĩ phẩm. Mọi thứ làm nó phát mệt
- Ô, con gái ba đẹp quá_Ba nó lại gần khi thấy nó bước ra với bộ váy dạ hội
- Vâng, cảm ơn ba_Nó hờ hững, chuyện này cũng chẳng có gì quan trọng
- Con ráng hi sinh hạnh phúc của mình để giữ vững cái tập đoàn này nhé
- Con biết mà ba.
Nó ậm ừ cho qua chuyện. Ngân cũng nhanh chóng bay qua Pháp, bá vai bá cổ nó
- Ôi trời, mày sẽ đính hôn thật đó hả?
- ừ, ý kiến của ông già tao không cãi được. Mà Duy có biết chuyện này không?
- Thực ra thì…………
- Thì sao, mày nói đi_Nó nôn nóng muốn biết chuyện gì đã xảy ra
- Duy và My chia tay rồi, giờ hắn chuyển qua Mỹ ở với ba mẹ.
Choang, li nước trên tay nó vỡ tung. Môi rung rung không nói nên lời
Vị giảng sư già giới thiệu nó trước toàn thể học sinh và nói bằng tiếng Pháp, nó nghe chữ được chữ mất, miệng ấp a ấp úng
- Chào mọi người, tôi là Giao Hằng, học sinh đến từ Việt Nam.
Tiếng Pháp của nó không tốt lắm, người nghe được người không, bó tay bó chân, nó đi về chỗ trống gần cánh cửa. Vừa mới đặt mông xuống còn chưa yên vị thì nó đã gặp cái mặt không ưa nổi của cái tên người Việt gốc Đức khi nãy. Hắn ta chào
- Hô hô, không ngờ lại gặp được cô nàng ở cái lớp này đấy.
- Ờ, thì do số tôi nó bất hạnh_Nó đành thở dài rồi nhìn sang tên đó. Hắn mang vẻ đẹp của người Đức với sống mũi cao thẳng, làn da trắng hơn cả con gái và vóc dáng cao khỏe.
Sao tên mày giống hắn thế, hắn cũng mang vẻ đẹp tây tây, cũng sống mũi cao, chỉ khác là hắn ít nói chứ không như tên này, mồm miệng huyên thuyên. Nó lắc đầu nguầy nguậy, phải tập trung học không được nghĩ quẩn nữa.
- Này, bị động kinh à?_Tên đó hỏi
- Không, kệ tôi đi_Nó ngoảnh mặt sang chỗ khác
Giờ ra chơi, bọn con gái xúm lại chỗ nó nói chuyện, có lẽ tụi nó thấy lạ, luôn miệng khen con gái Việt Nam dễ thương, nó ngắc ngứ không biết nói gì, đành phải nhờ David Trần (tên của người vô duyên ngồi cạnh nó)phiên dịch giùm.
Nó bắt đầu thấy thiện cảm với nước Pháp, dù sao nó cũng có bạn bè không còn thấy lạc lõng nữa. Ngày đầu đi học thuận lợi, nó thầm thở phào. Nhưng đời đâu như là mơ, ba nói gọi điện đến thông báo 1 hung tin
- Tuần sau ta sẽ sang Pháp để làm lễ đính hôn cho con
- Sao cơ?_Nó nói như gắt vào máy
- Con sẽ làm lễ đính hôn với một người là con của tập đoàn thời trang nổi tiếng bên Pháp, có như thế thị trường của DELUXE (công ti ba nó) mới được mở rộng. Con hiểu chưa
- Vâng_Nó cắn chặt răng, tắt máy rồi ném cái điện thoại xuống đất, vỡ tan.
Rốt cuộc thì chuyện này cũng đến, từ khi biết ba nó là chủ tịch tập đoàn lớn, nó đã ý thức được cái hôn sự sắp đặt này. Nếu hắn biết tin này thì sao nhỉ, liệu hắn có vui không? Nó ngồi bệt xuống đất mà bưng mặt khóc. Đau quá, cứ nhắc đến hắn là tim nó đau nhói
Có tiếng chân người bước đến, nó vội lau nước mắt đi. Chả ai khác ngoài ten David Trần.
- Ôi trời, cô khóc đấy à?
- Kệ tôi
Vội vàng đứng dậy nó chạy thật nhanh
1 tuần trôi qua vội vàng. Ba nó cuối cùng cũng tới. Mọi thứ chuẩn bị bắt đầu. Thiệp mời được gừi đi, cả bữa tiệc cũng được chuẩn bị kĩ càng. Nó bị quay như chong chóng với hàng đống áo váy, mĩ phẩm. Mọi thứ làm nó phát mệt
- Ô, con gái ba đẹp quá_Ba nó lại gần khi thấy nó bước ra với bộ váy dạ hội
- Vâng, cảm ơn ba_Nó hờ hững, chuyện này cũng chẳng có gì quan trọng
- Con ráng hi sinh hạnh phúc của mình để giữ vững cái tập đoàn này nhé
- Con biết mà ba.
Nó ậm ừ cho qua chuyện. Ngân cũng nhanh chóng bay qua Pháp, bá vai bá cổ nó
- Ôi trời, mày sẽ đính hôn thật đó hả?
- ừ, ý kiến của ông già tao không cãi được. Mà Duy có biết chuyện này không?
- Thực ra thì…………
- Thì sao, mày nói đi_Nó nôn nóng muốn biết chuyện gì đã xảy ra
- Duy và My chia tay rồi, giờ hắn chuyển qua Mỹ ở với ba mẹ.
Choang, li nước trên tay nó vỡ tung. Môi rung rung không nói nên lời
/43
|