Cô Nhóc Đại Ca

Chương 9

/43


Chiếc xe đỗ xịch trước cổng trường. Nó bước xuống xe, bao ánh mắt quay lại nhìn, ghen tị có, ngưỡng mộ có, ganh ghét có, vì nó được đến trường cùng hotboy mà

- Jan Hằng được ngồi cùng xe với anh Handsome à?

- Lạ nhỉ, từ trước tới giờ anh ấy có cho ai đi cùng đâu, sao hôm nay lại…

- Có khi nào chị Jan là bạn gái không????

Những lời bàn tán ra vào như chợ vỡ. Một người đang tiến lại chỗ nó và hắn, mang giày Timberland đen bóng, đồng phục phẳng phiu, là 1 boy. Tóc vàng kim, tai đeo khuyên tai đinh màu bạc, làn da trắng hồng, sống mũi cao, người ấy nở nụ cười tươi rói làm bao cô nàng chết đứng. Tóm lại là rất đẹp zai. Tên đó lại vỗ vai hắn tự nhiên như quen biết nhau từ trước:

- Kaka, tao vừa mới đăng kí vô trường mày học đấy. Thế nào, lại 1 em xinh tươi mày câu được nên rước đến trường đây à?_ Tên đó quay lại nhìn nó rồi cười khà khà với hắn. Nó nhếch mép và cho 1 cái đấm vào gương mặt thiên thần của cha đấy. Túm lấy cồ áo, nó vật ra đằng trước. Tên đó ngã sóng soài:

- Mày ăn nói cho cẩn thận, tao mà là hạng gái đó à, muốn sống thì lựa lời mà nói, không thì chết sớm đó.

Tên đó không phản ứng gì cả, mồm há hốc ngạc nhiên. Tóc ngắn, nhuộm hightlight, thế võ này:

- Cô là người hôm bữa ở bar CLASSIC à? Phải không_ Tên đó thốt ra ngạc nhiên. Nó vẫn chau mày chưa hiểu

- Là sao cơ??

- Cô là người vật tôi ở quán bar đó, đúng không?

Nó sực nhớ ra:

- A, thì ra thủ phạm làm đổ Champe lên áo tôi là cậu hả??_ Nó xách cổ áo tên đó lên_ Giờ chạm mặt thế này rồi, tôi phải xử lí cậu cho ra trò đã.

Hắn đúng đó từ nãy mà giờ mới lên tiếng:

- Bà chị Jan bình tĩnh lại đi_ Hắn gỡ ngón tay nó khỏi cổ áo thằng bạn đáng thương_ Xin giới thiệu, đây là bạn thân tôi hồi còn ở Mĩ, Phạm Minh Đông, mới về Việt Nam được 2 tuần

- Xin chào_ Tên đó đưa tay ra ngỏ í muốn bắt tay với nó

- Xì_Nó hếch mặt_Ngay từ đầu đã không có thiện cảm rồi mà…..

Tên đó cười chữa ngượng thu tay về, quay sang nói chuyện với hắn:

- Bà chị này giống cái người mày đưa đến bệnh viện hồi tao mới về Việt Nam nhỉ, ở trong nhà ma đó_ Tên đó nói rồi cười đểu giả

- Cái gì cơ?_ Nó nhíu mày lại hỏi

- Thì hồi tôi mới về Việt Nam, rủ tên này đi công viên chơi, ai dè, có người ngất xỉu trong nhà ma thế là phải cõng cô ta đi bệnh viện, người đó nhìn giống bà chị lắm à nha_ Đông nói như móc họng nó ra, tức ói máu. Thừa biết đó là nó rồi mà còn oang oang cho cả trường nghe thấy nữa

- Chi Jan sợ ma mà ngất hả?

- Chuyện lạ à, phải đăng lên mạng thôi

- Chậc, đại ca mà sợ ma

Lại những lời bàn tán, nó nóng mặt quát:

- Im mồm đi hết coi_ Cổng trường im phăng phắc_ Cút hết đi, đứa nào còn ở đây tao xử_Rầm rầm, đoàn người kéo nhau vào trường, nơi đây trở về yên tĩnh, nó quay ngoắt lại:

- Cậu liệu hồn đó, còn dám kể chuyện này cho ai thì đừng trách tôi_Nó đưa nắm đấm ra trước mặt Đông hù dọa rồi bỏ vô trường

Lớp 11A2:

AAAAAAA, nó gào hét, điên tiết lên. Như thường lệ cả lớp kéo nhau ra ngoài hết, ngu gì ở lại cho nó đánh

- Vậy là 2 tên đó biết điểm yếu của mày rồi à?_Ngân khoanh tay hỏi

- Ừ, 2 tên đó biết rồi. Thằng nhóc Duy thì không sao, chứ Đông thì…….AAAA. Mới gặp mặt mà đã thấy ghét rồi, thật là tức chết đi được_Nó nhăn nhó mặt mày, bộ dạng trông thật chẳng ra đâu vào đâu

- Hừm, ai kêu dại làm gì? Đi chơi công viên ai chẳng đi nhà ma

- Tao đâu có nghĩ đến. Ủa, mà tao nhớ lúc tên Duy cứu tao đâu thấy nhóc đó đâu. Sao mà hay vậy_ Nó xoa cằm như mấy cổ nhân nghĩ ngợi

- Đó là do tôi đi cùng với nhóm người kia trước rồi, đợi Duy ra thì đã thấy cõng bà chị trên lưng. Thật không thể tưởng tượng được_ Giọng Đông vang lên sau lưng nó

- Cái gì, câu vào đây từ khi nào vậy, vô đây làm gì, tính chọc tức tôi lên à?

- Tôi không dám, chỉ là Duy nhờ mang lên cho bà chị cái này thôi_ Tên đó nói rồi ấn vô người nó 1 cái hộp thuốc_Thôi, tôi về lớp đây_Hắn nháy mắt với nó làm nó rùng mình. Quay sang Ngân đã thấy hồn vía cô nàng đi đâu rồi. Mắt lờ đờ mơ màng, đứng yên như trời trồng, hồn lên chín tầng mây

Nó cười, chắc chắn chị Ngân nhà ta cảm nắng thằng cha Đông rồi, cũng phải nhìn đẹp zai phết ra. Không phải thằng đó gây thù chuốc oán với nó là nó đi cua rồi. Nó huých vai Ngân:

- Mày làm cái gì đó, người ta đi rồi mà cứ nhìn mãi. Tỉnh giùm lại đi.

Ngân đỏ mặt, phản đối:

- Làm gì có, tại tao.._Giọng Ngân nhỏ lại dần. Nó cười phá lên

- Hahaha, mắc cười quá. Cục băng khô khan cuối cùng cũng tan chảy rồi. Hahaha_Nó cười lăn cười bò. Vô duyên quá thể. Ngân còn đỏ mặt hơn. Nó vỗ vai:

- An tâm đi, rồi tao xin số điện thoại giùm cho hen. Haha

- Ừm, tao êu mày nhất_Ngân cười tươi như hoa nở ôm chầm lấy nó_Ủa mà Đông đưa cho mày cái gì vậy, hộp thuốc à??

- A không, mấy thứ linh tinh vớ vẩn ấy mà, thôi vào tiết rồi, tao về chỗ đây._ Nó giấu hộp thuốc sau lưng rồi chạy nhanh về chỗ ngồi. Bóc hộp ra. Là thuốc dextromethorphan và Nacetyl, dùng để cải thiện triệu chứng khó thở của hen. Nó không muốn cho ai biết chuyện này cả, vì nếu nhỡ xảy ra chuyện gì sẽ rất rắc rối, nhất là ba nó, chắc chắn ông sẽ quản chặt hơn.

Ra chơi:

Nó tính đi ra căn tin mua đồ ăn. Chợt có người đứng chặn trước cửa lớp, là 2 girl khối trên. Nó cau mày:

- Tránh ra

- Có người muốn gặp mày, đi với tao_Nói đoạn 2 người đó xốc vai nó đi. Chưa kịp phản ứng gì, mà 2 người ấy cũng cao hơn nó. Giãy dụa cũng chẳng ích gì, đành theo tụi nó vậy.

Sân sau:

Nơi đây là địa bàn của Nguyệt Nga mà. Nó bắt đầu nghi ngờ. Phải chuyện hôm bữa ở quán bar không, cô ta muốn làm gì mình chứ. Nguyệt Nga bước ra từ đám hỗn loạn, mỉm cười nhẹ, nâng cằm nó lên, nhìn thẳng vào mắt:

- Mày cũng gan lắm, đàn em mày dám làm hỏng mũi xinh của tao. Vừa tốn 20 triệu sửa lại, tao nhất định phải tính sổ với mày.

Cô ả dứt lời nó mới để í miếng gạc trên mũi cô ta.

- Hahaha, tốn 20 triệu sửa lại mũi. Tôi cá là trên mặt cô toàn đồ giả hết, làm như chỉ mỗi mìh cái mũi, mắt cô, gò má cô đầu là dao kéo_Nó cười phá lên. Nguyệt Nga nóng mặt cho nó cái tát đánh “ Chát”. Nó cúi gằm mặt, nhếch mép, giọng nói lạnh tanh:

- Cô có biết từ khi cha sanh mẹ đẻ chưa có ai tát tôi ngoài cô không, hôm nay muốn chết à?

Nguyệt Nga như sợ nó lùi lại vài bước. Nó giựt mạnh 2 tay để thoát khỏi 2 đứa kia. Sử dụng đòn chân Hiza Guruma, gạt ngã 2 đúa bên cạnh. Tiếp theo, đàn em của Nguyệt Nga xông lên, khá đông. Nó đánh đòn Sasae Tsuri Komi Ashi, nhanh chóng đánh ngã những đứa đầu tiên. Nhưng hết đứa này đến đứa khác nó xoay không kịp. Bốp, một cú trúng ngay đỉnh đầu của nó. Choáng váng nó ngã xuống đất nhưng vẫn gượng dậy, dùng hai tay bắt chéo trước mặt đ6ẻ tự vệ, nó cố đứng dậy, điên tiết rít lên:

- Tao chịu đủ rồi đấy, tụi mày biết tay tao_Nói rồi nó xoay vai phải tông ngã đúa đối diện, tóm lấy áo Nguyệt Nga, ghì chặt cổ ả ta, lớn tiếng hét:

- Tất cả tránh ra, tránh ra hết, không chính tay tao bóp cổ cô ta_Đàn em Nguyệt Nga sợ hãi lùi lại, ngay cả ả ta cũng đang run rẩy từng hồi. Nó bắt đầu thở dốc, mệt mỏi, khó chịu quá. Nó thả Nguyệt Nga ra và ngồi xuống đất, lấy tay vuốt ngực.Lên cơn hen rồi, không có thuốc ở đây làm sao bây giờ

/43

THICH DOC TRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

adsdoctruyen@gmail.com

DMCA.com Protection Status