-ở đây là nơi nào mà sao ai cũng thần bí hết vậy...nó tự lẩm bẩm mình nó mà không biết nó đang bị để ý từng ly từng tí
"à cậu có biếy chủ nhân của sợi dây chuyền này không? cậu ấy sao lại xuấy hiện ở nơi này? có phải cậu ấy cũng bị như mình không? cậu làm ơn nói cho mình biết đi" nó hỏi một loạt câu hỏi làm cô bạn kia hơi bât ngờ nhưng không thể hiện ra ngoài, thiên anh lạnh lùng lên tiếng "xin lỗi mình không biết" rồi đi ra ngoài để lại nó với nỗi thất vọng ê chề...cứ tưởng là sẽ hỏi thăm được chút thông tin nhưng vô ích kết quả nhận được là con số không..."ọt...ọt..."cái bụng lại chống lại nó...lên tiếng biểu tình kịch liệt...nên nó đành phải dẹp mớ suy nghĩ sang một bên để giải quyết cái bụng...nó ăn rất ngon lành, chén sạch sành sanh...sau khi giải quyết êm thỏa cái bụng nó lại lăn ra ngủ chẳng khác gì đang đi nghỉ mát không lo không nghĩ
mà nó không hề biết ở nhà nó mọi người đang rất lo cho nó...sợ nó gặp chuyện gì không may nên mất ăn mất ngủ từ hôm nó bị bắt đi...
còn nó khi đang say giấc thì bị lay dậy...-"có chuyện gì thế " khó nhọc mở đôi mắt đang ngáy ngủ ra nhìn thấy một cô gái mặt toàn đồ đen nó thoáng giậc mình nhưng kịp nhận ra đó là cô bạn hay đưa cơm cho nó...nên trấn tĩnh lại -"nhân lúc mọi người đi ăn tối cậu mau trốn đi..." thiên anh vội vã nói rồi kéo nó đi...nó bị bất ngờ nên không kịp nghĩ được gì hành động theo cảm tính chạy theo thiên anh một cách khó nhọc bởi chân nó đang bị đau,...nó chạy theo thiên anh mà không biết nơi nào là nơi nào vì thiên anh dẫn nó chạy qua hết dãy hành lang này đến dãy hành lang khác...cánh cửa này đến cánh cửa khác làm nó choáng váng mặt mày thầm ngĩ chửi rủa tên chết tiệt nào đã thiết kế nên cái nơi kì quái này làm nó chạy nãy giờ cả giờ mà vẫn chưa
"à cậu có biếy chủ nhân của sợi dây chuyền này không? cậu ấy sao lại xuấy hiện ở nơi này? có phải cậu ấy cũng bị như mình không? cậu làm ơn nói cho mình biết đi" nó hỏi một loạt câu hỏi làm cô bạn kia hơi bât ngờ nhưng không thể hiện ra ngoài, thiên anh lạnh lùng lên tiếng "xin lỗi mình không biết" rồi đi ra ngoài để lại nó với nỗi thất vọng ê chề...cứ tưởng là sẽ hỏi thăm được chút thông tin nhưng vô ích kết quả nhận được là con số không..."ọt...ọt..."cái bụng lại chống lại nó...lên tiếng biểu tình kịch liệt...nên nó đành phải dẹp mớ suy nghĩ sang một bên để giải quyết cái bụng...nó ăn rất ngon lành, chén sạch sành sanh...sau khi giải quyết êm thỏa cái bụng nó lại lăn ra ngủ chẳng khác gì đang đi nghỉ mát không lo không nghĩ
mà nó không hề biết ở nhà nó mọi người đang rất lo cho nó...sợ nó gặp chuyện gì không may nên mất ăn mất ngủ từ hôm nó bị bắt đi...
còn nó khi đang say giấc thì bị lay dậy...-"có chuyện gì thế " khó nhọc mở đôi mắt đang ngáy ngủ ra nhìn thấy một cô gái mặt toàn đồ đen nó thoáng giậc mình nhưng kịp nhận ra đó là cô bạn hay đưa cơm cho nó...nên trấn tĩnh lại -"nhân lúc mọi người đi ăn tối cậu mau trốn đi..." thiên anh vội vã nói rồi kéo nó đi...nó bị bất ngờ nên không kịp nghĩ được gì hành động theo cảm tính chạy theo thiên anh một cách khó nhọc bởi chân nó đang bị đau,...nó chạy theo thiên anh mà không biết nơi nào là nơi nào vì thiên anh dẫn nó chạy qua hết dãy hành lang này đến dãy hành lang khác...cánh cửa này đến cánh cửa khác làm nó choáng váng mặt mày thầm ngĩ chửi rủa tên chết tiệt nào đã thiết kế nên cái nơi kì quái này làm nó chạy nãy giờ cả giờ mà vẫn chưa
/54
|