Trong căn phòng to, rộng lớn tràn ngập màu hồng, trải đầy gấu bông và đồ chơi xung quanh. Bố cục sắp xếp vô cùng đẹp mắt. Chính giữa gian phòng to rộng lớn có trải tấm thảm lông cừu mềm mại hình Hello Kitty có cô bé đang ngồi chơi với mấy con gấu bông. Đường phu nhân mở cửa thấy, con gái yêu quý của mình đang ngồi chơi vô cùng vui vẻ, bà bất giác lại rớt nước mắt. Đi đến gần cô bé bà nói với giọng vô cùng cưng nịnh:
- Vi Vi của mẹ chơi vui không con?
Cô bé phải mất 6 - 7 giây rồi mới ngẩng mặt lên nở nụ cười tươi rói với bà rồi đáp:
- Vi đang chơi với Alan và Paul ( Alan là một chú nhím to, Paul là chú thỏ trắng vô cùng đáng yêu.)
Hạ Liên - Đường phu nhân ân cần vuốt tóc cô rồi vuốt ve hai má bánh bao phúng phính mịn màng căng tròn của cô. Có vẻ cô nàng cũng rất thích được mẹ vuốt ve nên rất phối hợp theo bà. Đường phu nhân nhìn đứa con gái đang ôm trong lòng bất giác lại rớt nước mắt lần nữa. Có vẻ như lần này cô bé nhỏ xinh này đã phản ứng nhanh hơn lần trước ngước lên nhìn người mẹ dịu dàng của mình bỗng dưng hốc mắt cô bé bắt đầu đỏ hoe, long lanh chỉ cần nhắm mắt thôi là nước mắt sẽ tuôn ra ngay. Cô đến hôn lên mắt Hạ Liên nói giọng nghẹn lại:
- Sao mami khóc vậy? Là Vi không ngoan sao? - Cô lắc đầu nói tiếp - Vi hứa sẽ ngoan mà mami đừng khóc nha! Vi sẽ ngoan.
Vừa nói cô vừa hôn lấy hôn để bà. Đường phu nhân thấy con gái yêu quý của mình sắp khóc đành nhịn lại trong lòng nói:
- Vi Vi của mẹ rất ngoan, chỉ là mẹ bị bụi bay vào mắt thôi. Vi Vi ngoan không được khóc, nghe chưa con?
Cô bé đáng yêu mắt vừa mới đỏ hoe mà bây giờ đã nhoẻn miệng cười. Cô bé cười vô cùng đẹp, đã vậy còn có thêm hai má núm đồng tiền dưới khóe môi càng làm tôn lên "vẻ đẹp thiên sứ" của cô. Nụ cười khiến ai buồn phiền nhìn vào cũng đỡ được bao phần mệt mỏi. Tuyết Vi dụi má phúng phính vào lòng bà chu mỏ nói:
- Mami, Vi muốn ăn bánh kem, bánh kem a.
Giọng vô cùng đáng yêu, ngây thơ. Bà Đường bật cười véo má cô nói:
- Được rồi, mẹ sẽ cho Vi Vi ăn bánh kem nhưng trước hết Vi Vi phải ngoan thay đồ đi với cha mẹ đi gặp một người có được không?
Tuyết Vi ngây thơ mắt mở to nhìn mẹ mình rồi nói:
- Vi không muốn gặp ai hết a.
Đường phu nhân thấy vậy thì lúng túng, vì bà biết đứa con gái yêu quý của bà rất ít gặp người lạ thậm chí còn không thích người lạ động vào mình. Phải khó khắn lắm năm lên 7 tuổi cô mới quen dần với người làm trong nhà. Bây giờ lại bảo cô đi gặp một người không quen biết thì làm khó cho cô quá. Nhưng bà nghĩ đến tương lai của con gái đành phải nhịn xuống hết tất cả ôm cô bé vào lòng xoa đầu nói:
- Vi Vi của mẹ không phải rất ngoan sao. Vi Vi ngoan nghe lời mẹ nhé. Thay đồ rồi cha đưa con đi gặp một người, rồi người đó sẽ cho con rất nhiều bánh kem, đến khi Vi Vi của mẹ chán thì thôi. Được không con?
Bà luôn phải nhìn biểu cảm trên gương mặt ngây thơ, trẻ con này của đứa con gái rồi mới dám nói. Cô nàng chu đôi môi đỏ mọng như đánh son lên nhíu màu như suy nghĩ gì đấy ghê lắm rồi lại gật đầu nói:
- Vi muốn ăn bánh kem, vậy Vi thay đồ nha.
Vừa nói đôi chân ngắn của cô đã chạy tót vào phòng đựng đồ dành riêng cho cô.
Cô là tiểu thư - là con duy nhất của Đường gia đương nhiên sẽ phải được chăm sóc một cách kĩ càng. Đồ cô dùng luôn phải là tốt nhất. Từ đồ dùng cá nhân đến việc ăn uống sinh hoạt luôn phải được đề cao. Tuy Đường gia vô cùng lớn mạnh trong giới kinh doanh, ai cũng biết Đường gia chỉ có duy nhất một đứa con gái nhưng mắc chứng bệnh trầm cảm, nên nhiều gia đình trong giới cũng kiêng dè không muốn để con trai châu báu của mình lấy một người vợ như vậy. Nhưng không ai biết được Đường gia đã có hẹn ước với một gia đình có sức ảnh hưởng vô cùng lớn...
Tuyết Vi đi ra khỏi phòng thay đồ, cô mặc chiếc váy công chúa màu hồng pastel đến đầu gối. Chiếc váy được thiết kế vô cùng tinh xảo. Cổ váy hình trái tim nhưng không khoét sâu chỉ để lộ phần xương quai xanh vô cùng hoàn mỹ của cô. Cánh tay váy dài đến khuỷu tay xòe ra ở phần dưới vô cùng đẹp. Phần eo có thắt nơ bản to vô cùng hợp mood. Phần chân váy có gắn mấy bông hoa màu sắc vô cùng bắt mắt. Phải nói Tuyết Vi mặc trông giống như nàng tiên bước ra từ truyện cổ tích. Đã vậy Đường phu nhân còn không quên gắn hai kẹp nơ trắng hai bên tóc cho cô. Thoạt nhìn không ai là không thể điêu đứng trước vẻ đẹp này của cô. Không phải quyến rũ mà là hồn nhiên, thuần khiết, đáng yêu.
Đường Lục Quân - cha của Tuyết Vi đã đợi sẵn ở phòng khách. Thấy con gái yêu quý chạy tới chỗ mình ông vui vẻ ôm lấy cô con gái đáng yêu này xoa đầu nói:
- Công chúa yêu quý của ta thật ngoan.
Cô được khen thì cười híp cả mắt làm lộ càng rõ hai núm đồng tiền khóe môi trông vô cùng đẹp, nói:
- Papa đến đó Vi sẽ được ăn bánh kem, mami nói rồi a.
Ông xoa đầu con gái yêu gật đầu nói:
- Ừ, đúng rồi. Có nhiều bánh kem cho Vi Vi của cha lắm.
Hạ Liên cùng Đường Lục Quân nhìn nhau nói nhỏ gì đó tránh để Tuyết Vi nghe thấy. Không lâu Đường phu nhân đến xoa đầu cô con gái nhỏ đang mải chơi nói:
- Đi thôi con.
Cả ba người vui vẻ ra thì tài xế xe đã đứng đợi ở đó. Còn mở cửa cho từng người. Cứ như vậy chiếc xe Roll-Royce Sweptail rời khỏi cổng Đường gia.
Trên xe, cô bé ngây thơ Tuyết Vi vui vẻ chơi với Paul - chú thỏ cô thích nhất, mà không biết phía trước có một vấn đề lớn sắp đến gần cô. Chính là cuộc hôn nhân bất ngờ của hai bên gia đình Đường gia và Âu Dương gia...
- Vi Vi của mẹ chơi vui không con?
Cô bé phải mất 6 - 7 giây rồi mới ngẩng mặt lên nở nụ cười tươi rói với bà rồi đáp:
- Vi đang chơi với Alan và Paul ( Alan là một chú nhím to, Paul là chú thỏ trắng vô cùng đáng yêu.)
Hạ Liên - Đường phu nhân ân cần vuốt tóc cô rồi vuốt ve hai má bánh bao phúng phính mịn màng căng tròn của cô. Có vẻ cô nàng cũng rất thích được mẹ vuốt ve nên rất phối hợp theo bà. Đường phu nhân nhìn đứa con gái đang ôm trong lòng bất giác lại rớt nước mắt lần nữa. Có vẻ như lần này cô bé nhỏ xinh này đã phản ứng nhanh hơn lần trước ngước lên nhìn người mẹ dịu dàng của mình bỗng dưng hốc mắt cô bé bắt đầu đỏ hoe, long lanh chỉ cần nhắm mắt thôi là nước mắt sẽ tuôn ra ngay. Cô đến hôn lên mắt Hạ Liên nói giọng nghẹn lại:
- Sao mami khóc vậy? Là Vi không ngoan sao? - Cô lắc đầu nói tiếp - Vi hứa sẽ ngoan mà mami đừng khóc nha! Vi sẽ ngoan.
Vừa nói cô vừa hôn lấy hôn để bà. Đường phu nhân thấy con gái yêu quý của mình sắp khóc đành nhịn lại trong lòng nói:
- Vi Vi của mẹ rất ngoan, chỉ là mẹ bị bụi bay vào mắt thôi. Vi Vi ngoan không được khóc, nghe chưa con?
Cô bé đáng yêu mắt vừa mới đỏ hoe mà bây giờ đã nhoẻn miệng cười. Cô bé cười vô cùng đẹp, đã vậy còn có thêm hai má núm đồng tiền dưới khóe môi càng làm tôn lên "vẻ đẹp thiên sứ" của cô. Nụ cười khiến ai buồn phiền nhìn vào cũng đỡ được bao phần mệt mỏi. Tuyết Vi dụi má phúng phính vào lòng bà chu mỏ nói:
- Mami, Vi muốn ăn bánh kem, bánh kem a.
Giọng vô cùng đáng yêu, ngây thơ. Bà Đường bật cười véo má cô nói:
- Được rồi, mẹ sẽ cho Vi Vi ăn bánh kem nhưng trước hết Vi Vi phải ngoan thay đồ đi với cha mẹ đi gặp một người có được không?
Tuyết Vi ngây thơ mắt mở to nhìn mẹ mình rồi nói:
- Vi không muốn gặp ai hết a.
Đường phu nhân thấy vậy thì lúng túng, vì bà biết đứa con gái yêu quý của bà rất ít gặp người lạ thậm chí còn không thích người lạ động vào mình. Phải khó khắn lắm năm lên 7 tuổi cô mới quen dần với người làm trong nhà. Bây giờ lại bảo cô đi gặp một người không quen biết thì làm khó cho cô quá. Nhưng bà nghĩ đến tương lai của con gái đành phải nhịn xuống hết tất cả ôm cô bé vào lòng xoa đầu nói:
- Vi Vi của mẹ không phải rất ngoan sao. Vi Vi ngoan nghe lời mẹ nhé. Thay đồ rồi cha đưa con đi gặp một người, rồi người đó sẽ cho con rất nhiều bánh kem, đến khi Vi Vi của mẹ chán thì thôi. Được không con?
Bà luôn phải nhìn biểu cảm trên gương mặt ngây thơ, trẻ con này của đứa con gái rồi mới dám nói. Cô nàng chu đôi môi đỏ mọng như đánh son lên nhíu màu như suy nghĩ gì đấy ghê lắm rồi lại gật đầu nói:
- Vi muốn ăn bánh kem, vậy Vi thay đồ nha.
Vừa nói đôi chân ngắn của cô đã chạy tót vào phòng đựng đồ dành riêng cho cô.
Cô là tiểu thư - là con duy nhất của Đường gia đương nhiên sẽ phải được chăm sóc một cách kĩ càng. Đồ cô dùng luôn phải là tốt nhất. Từ đồ dùng cá nhân đến việc ăn uống sinh hoạt luôn phải được đề cao. Tuy Đường gia vô cùng lớn mạnh trong giới kinh doanh, ai cũng biết Đường gia chỉ có duy nhất một đứa con gái nhưng mắc chứng bệnh trầm cảm, nên nhiều gia đình trong giới cũng kiêng dè không muốn để con trai châu báu của mình lấy một người vợ như vậy. Nhưng không ai biết được Đường gia đã có hẹn ước với một gia đình có sức ảnh hưởng vô cùng lớn...
Tuyết Vi đi ra khỏi phòng thay đồ, cô mặc chiếc váy công chúa màu hồng pastel đến đầu gối. Chiếc váy được thiết kế vô cùng tinh xảo. Cổ váy hình trái tim nhưng không khoét sâu chỉ để lộ phần xương quai xanh vô cùng hoàn mỹ của cô. Cánh tay váy dài đến khuỷu tay xòe ra ở phần dưới vô cùng đẹp. Phần eo có thắt nơ bản to vô cùng hợp mood. Phần chân váy có gắn mấy bông hoa màu sắc vô cùng bắt mắt. Phải nói Tuyết Vi mặc trông giống như nàng tiên bước ra từ truyện cổ tích. Đã vậy Đường phu nhân còn không quên gắn hai kẹp nơ trắng hai bên tóc cho cô. Thoạt nhìn không ai là không thể điêu đứng trước vẻ đẹp này của cô. Không phải quyến rũ mà là hồn nhiên, thuần khiết, đáng yêu.
Đường Lục Quân - cha của Tuyết Vi đã đợi sẵn ở phòng khách. Thấy con gái yêu quý chạy tới chỗ mình ông vui vẻ ôm lấy cô con gái đáng yêu này xoa đầu nói:
- Công chúa yêu quý của ta thật ngoan.
Cô được khen thì cười híp cả mắt làm lộ càng rõ hai núm đồng tiền khóe môi trông vô cùng đẹp, nói:
- Papa đến đó Vi sẽ được ăn bánh kem, mami nói rồi a.
Ông xoa đầu con gái yêu gật đầu nói:
- Ừ, đúng rồi. Có nhiều bánh kem cho Vi Vi của cha lắm.
Hạ Liên cùng Đường Lục Quân nhìn nhau nói nhỏ gì đó tránh để Tuyết Vi nghe thấy. Không lâu Đường phu nhân đến xoa đầu cô con gái nhỏ đang mải chơi nói:
- Đi thôi con.
Cả ba người vui vẻ ra thì tài xế xe đã đứng đợi ở đó. Còn mở cửa cho từng người. Cứ như vậy chiếc xe Roll-Royce Sweptail rời khỏi cổng Đường gia.
Trên xe, cô bé ngây thơ Tuyết Vi vui vẻ chơi với Paul - chú thỏ cô thích nhất, mà không biết phía trước có một vấn đề lớn sắp đến gần cô. Chính là cuộc hôn nhân bất ngờ của hai bên gia đình Đường gia và Âu Dương gia...
/58
|