Cô vợ nhỏ thần bí của tổng giám đốc full

Chương 228:

/318


Chương 228:

Editor: May

 

"Cho nên sau này nếu anh coi trọng chân thứ ba của anh, phải tuyệt đối trung thành, nếu không em sẽ không chút lưu tình răng rắc!" Mộ Hi trừng mắt nhìn Nam Cung Diệu.

 

          "Vậy cũng tốt, hiện tại anh sẽ phải biểu hiện lòng trung thành của anh, thề thuần phục em, chỉ là, em cứ chờ đầu hàng đi!" Nam Cung Diệu dùng một tay ôm Mộ Hi vào trong ngực, đi lên lầu.

 

          "Không cần, cứu mạng, ưm..." Miệng Mộ Hi bị hung hăng chận lại.

 

          "Như thế nào? Còn chưa đánh trận liền kêu cứu mạng, có phải gọi quá sớm không, hửm? Chờ một lát anh không ngại em kêu to." Nam Cung Diệu cười xấu xa nói.

 

          "Đáng ghét!" Mộ Hi đã mềm nhũn nằm ở trong lòng Nam Cung Diệu.

 

          "Cuối cùng em cũng trở lại, cô vợ nhỏ của anh, ở đây liên tục giữ lại cho em, bắt đầu từ hôm nay, em là người phụ nữ duy nhất của anh." Nam Cung Diệu đặt Mộ Hi ở trên giường, thâm tình hôn cô vợ nhỏ.

 

          Ai ngờ, nhưng vào lúc này, truyền đến tiếng đập cửa.

 

          "Cha, cha?" Nam Nam ở ngoài cửa gọi, bây giờ Nam Nam thật sự là trưởng thành, biết rõ gõ cửa, mới trước đây Mộ Hi và Nam Cung Diệu thân mật, liền bị Nam Nam xông vào nhiều lần, trường hợp kia rất lúng túng!

 

          "Ừ, có chuyện gì?" Nam Cung Diệu hết sức mất hứng, nhưng không có biểu lộ ra, đây lại là con ruột của mình.

 

          "Nam Nam biết rõ cha và mẹ đang bận, cho nên tự mình đến truyền lời, cô Nhiên Nhiên đến đây." Vốn là Nam Cung Nhiên muốn đích thân đi lên, là Nam Nam ngăn trở cô ấy, bởi vì Nam Nam biết rõ cha và mẹ đang làm trò chơi người lớn. Cho nên vẫn là anh tự mình đến gọi tương đối tốt.

 

          Nam Cung Diệu mở cửa, nặn ra nụ cười miễn cưỡng.

 

          "Con trai, ta lập tức tiếp tục." Nam Cung Diệu nói.

 

          "Cha, rất lợi hại, nhìn bình trà lớn giống như cũng rất đẹp" Nam Nam chỉ chỉ phía dưới Nam Cung Diệu, bởi vì đã cao không thể cao hơn nữa, giống như muốn lao ra.

 

          "Tên nhóc thối, dám chê cười cha của con, nhưng mà con trưởng thành cũng là như thế này." Nam Cung Diệu cười nói.

 

          "Đó là đương nhiên, ai kêu con là nam bạc, cha mẹ nhanh lên đi, chú Thiên Vũ cũng tới, nhưng mà về sau Nam Nam phải đổi xưng hô gọi là dượng Thiên Vũ rồi!" Nam Nam chạy xuống lầu.

 

          "Ông xã, bình trà gì vậy? Nhiên Nhiên mua cho anh à?" Mộ Hi loáng thoáng nghe được chút ấm trà gì đó? Bởi vì ở bên trong thay quần áo, không có nghe quá rõ ràng, cho nên Mộ Hi tò mò hỏi.

 

          "Chính là anh, con trai khen bình trà xinh đẹp." Nam Cung Diệu cầm lấy tay Mộ Hi sờ bình trà lớn của mình.

 

          "Anh? Anh dạy hư con em, thằng bé vẫn là trẻ con." Mộ Hi đỏ mặt nói, nhưng vừa nghĩ, chuyện xấu, người ta đến nhà, chỗ đó của ông xã đang như vậy, lát nữa sẽ không thể đi xuống, như vậy thật sự là quá bại lộ.

 

          "Cởi quần áo, mau cởi quần áo?" Mộ Hi sốt ruột nói.

 

          "Bà xã, hiện tại cởi ư?" Nam Cung Diệu bất đắc dĩ nói, con trai tự mình gọi xuống lầu, anh đâu còn dám chơi nữa, không phải là để cho cô vợ nhỏ sờ sờ bình trà lớn thôi ư, cứ như vậy đã không chịu nổi.

 

          "Ngẩn người cái gì, nhanh lên." Mộ Hi thúc giục nói.

 

          "Bà xã, buổi tối lại chơi, hiện tại không được." Nam Cung Diệu khó xử nói, thật ra, anh còn sốt ruột hơn cô vợ nhỏ, nhưng thời gian không cho phép, chơi một lát là không xong được!

 

          "Muốn đi đâu? Thay quần áo, mặc nhiều quần, nếu không chân thứ ba của anh cũng muốn đi ra gặp khách." Mộ Hi cười nói.

 

          "Như vậy sao!" Nam Cung Diệu hiểu, hóa ra là lo lắng cho độ cao chỗ đó của mình quá bại lộ.

 

          Mấy phút sau, Nam Cung Diệu và Mộ Hi cùng đi xuống lầu.

 

          Chỉ trong chốc lát này, Nam Nam đã biến thân phận của Mộ Vũ Hàn thành Mộ Hi một cách hoàn mỹ.

 

          "Chị thực là Mộ Hi - chị dâu nhỏ của em sao?" Nhiên Nhiên đi qua nắm lấy Mộ Hi nhìn trái nhìn phải, không thể tin được.

 

          "Nhiên Nhiên, là chị, chị là Mộ Hi." Mộ Hi mỉm cười nói.

 

          "Em choáng, chị dâu nhỏ đẹp hơn, Thiên Vũ anh chết tâm đi, hiện tại chị dâu nhỏ chính là người trên đầu quả tim của anh Diệu em đó." Nam Cung Nhiên nhìn Hàng Thiên Vũ không nói một lời nói.

 

          "Này? Cô, thật sự là thua cô rồi, tự vạch áo cho người xem lưng, bây giờ chú Thiên Vũ của cháu đã là dượng Thiên Vũ của cháu, không cho phép cô bắt nạt dượng?" Nhiều năm như vậy, Nam Nam đương nhiên đã biết tâm Hàng Thiên Vũ với mẹ, chỉ là cậu hy vọng mẹ chỉ thương cha thối của mình, mặc dù Nam Nam thích Thiên Vũ, nhưng ở trong lòng Nam Nam lại yêu cha thối.

 

          "Giỏi, anh Diệu, con trai của anh đã biết che chở anh rồi, nhưng mà hiện tại người ta hết sức yên tâm, bởi vì bây giờ trong lòng Thiên Vũ có Nhiên Nhiên rồi." Nhiên Nhiên vui vẻ nói.

 

          "Mẹ là của cha thối, cháu biết rõ dượng Thiên Vũ sẽ suy nghĩ cẩn thận ." Thật ra, Nam Nam liên tục chờ ngày này. Bởi vì anh cũng hy vọng Thiên Vũ tìm được người mình yêu, mặc dù cậu không hiểu lắm chuyện của người lớn, nhưng cậu đã hiểu người yêu là cần yêu thương lẫn nhau từ trên người mẹ và cha.

 

          "Này? Con trai, cha thối khi naof?" Nam Cung Diệu ló đầu, nhỏ giọng hỏi Nam Nam.

 

          "Cha nhịn một chút đi, dù sao cha đã lấy được mẹ, Thiên Vũ lại chính là bạn thân Nam Nam quan tâm, cha hiểu?" Nam Nam nhỏ giọng trả lời Nam Cung Diệu, Nam Cung Diệu hiểu, hóa ra Nam Nam là đang cố kỵ cảm thụ của Thiên Vũ, xem ra trong lòng thằng bé, Thiên Vũ thật sự rất quan trọng, dù sao Mộ Hi đã là của anh, Hàng Thiên Vũ vẫn là thua anh, xem như thối liền thối đi!

 

          "Nam Nam, tiếng dượng này gọi tốt, tới cô cho bao lì xì." Nhiên Nhiên nói liền bắt đầu lấy tiền.

 

          "Cô, Nam Nam vẫn là đứa bé, không nên có tiền, nhưng mà đây là tiền đổi xưng hô gọi dượng, Nam Nam đương nhiên sẽ nhận lấy." Nam Nam cười đón lấy hồng bao lớn của cô.

 

          Nam Cung Diệu nhếch khóe miệng lên, mắt ưng híp lại nhìn Nam Nam, không hổ là đứa bé nhà Nam Cung, có quyết đoán, rõ ràng chính thằng bé có rất nhiều tiền, lại nắm chắc trẻ con cũng cần có rụt rè.

 

          "Mộ Hi, hoan nghênh em trở lại." Hàng Thiên Vũ đứng lên đi đến trước mặt Mộ Hi, ngày xưa Mộ Hi đã rời khỏi anh, hiện tại người phụ nữ đứng ở trước mặt mình là vợ của Nam Cung Diệu, lại không có một chút quan hệ với mình, về sau cô chỉ là bạn bè và người thân của anh.

 

          "Thiên Vũ, chúc mừng anh tìm được hạnh phúc của mình, chúng ta vĩnh viễn đều là bạn bè và người thân tốt nhất, yêu thương Nhiên Nhiên thật tốt, Nhiên Nhiên là một cô gái tốt." Mộ Hi mỉm cười nói.

 

          "Anh sẽ, nếu đã muốn yêu, sẽ phải yêu nghiêm túc, đây chính là anh." Hàng Thiên Vũ nhìn Nam Cung Nhiên nói.

 

          "Được rồi, nghi thức gặp mặt kết thúc, hiện tại em muốn nói chính sự, thứ sáu tuần này em và Thiên Vũ kết hôn, nhớ đến sớm một chút. Anh Diệu, anh cần phải chuẩn bị riêng cho em gái anh một phần đại lễ đó?" Nam Cung Nhiên nói.

 

          "Nhất định, em gái anh kết hôn, đương nhiên phải chuẩn bị đại lễ, lại nói anh rất hài lòng vị em rể này, Thiên Vũ không tệ, yêu thương cô vợ nhỏ của mình rất tốt." Nam Cung Diệu nói.

 

          "Yêu thương người phụ nữ của mình, hy vọng anh sẽ yêu thương Mộ Hi, nếu không, tôi sẽ lấy thân phận anh trai Mộ Hi giáo huấn anh." Hàng Thiên Vũ nói.

 

          "Nói hay." Nam Cung Diệu nói.

 

          "Ai nha, làm sao bây giờ? Thứ bảy Tĩnh Sơ đính hôn, em đáp ứng tới rồi!" Mộ Hi đột nhiên nhớ ra nói.

 

 


/318

THICH DOC TRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

adsdoctruyen@gmail.com

DMCA.com Protection Status