Cô vợ nhỏ thần bí của tổng giám đốc full

Chương 231:

/318


Chương 231:

Editor : May

 

          Mộ Hi không dám nhìn vào mắt Nam Cung Diệu, bởi vì cô biết rõ vừa rồi cô mượn men rượu đùa giỡn ông xã, cho nên lúc này trong lòng rất khẩn trương, không biết ông xã muốn đối phó cô như thế nào, đành phải yên lặng theo dõi kỳ biến.

 

          Cuối cùng, Mộ Hi vẫn là nhịn không được nhìn về phía ông xã, nhìn qua đôi mắt sâu không thấy đáy và thu hút hồn phách người ta của Nam Cung Diệu, lông mi rất dài và dày, mi thon dài vểnh cao, mang theo một tia cao ngạo không kiềm chế được, mũi cao và thẳng, hình dáng đôi môi hoàn mỹ, Mộ Hi nhìn đến nhập thần.

 

          Mộ Hi kìm lòng không được đưa tay ra chạm đến, mặt tràn đầy ái muội, miệng nhỏ khẽ nhếch, hai má hồng hồng, thật giống như thẹn thùng.

 

          "Ông xã, anh thực anh tuấn." Lại có thể bật thốt ra lời nói trong lòng, hù dọa chính mình nhanh chóng cúi đầu xuống, cảm giác mình hết sức sắc.

 

          "Bảo bối, anh yêu em."

 

          Nam Cung Diệu trầm giọng vang lên ở bên ta Mộ Hi, anh nhìn ra ánh mắt say mê của bà xã, Nam Cung Diệu ôn nhu bưng lấy khuôn mặt nhỏ nhắn của Mộ Hi, ngón tay lướt qua da thịt Mộ Hi, Mộ Hi bị ba chữ anh yêu em làm cảm động, mũi đau xót, trong phòng yên tĩnh chỉ có tiếng trái tim cuồng loạn của hai người.

 

          Nam Cung Diệu cúi đầu lần nữa hôn lên đôi môi mềm mại của cô vợ nhỏ, thân thể mềm mại của Mộ Hi run lên, tim đập như hươu chạy, bàn tay đặt ở trên người Mộ Hi đã cảm giác được Mộ Hi run lên, mặc dù chỉ là run lên nho nhỏ, run lên này giống như là hỏa dược bị đốt lên, toàn thân mất đi lý trí, chỉ muốn bạo phát.

 

          Mộ Hi thẹn thùng thở dốc, chỉ cảm thấy trời chuyển đất chuyển, cả người nhẹ nhàng, cực kỳ xinh đẹp.

 

          Hồi lâu sau, Mộ Hi cảm giác toàn thân đau nhức, vô lực, mới vừa rồi hoàn toàn bị Nam Cung Diệu lăn qua lăn lại mệt rã rời!

 

          "Thoải mái sao?" Nam Cung Diệu ôn nhu hỏi.

 

          Mộ Hi vốn là nằm lỳ ở trên giường nghỉ ngơi, không nghĩ tới ông xã vừa hỏi thoải mái sao? Mặt lập tức đỏ bừng, nào có loại đàn ông nào hỏi người ta thoải mái sao? Ai sẽ không biết xấu hổ nói ra?

 

          "Em không xuống giường được!" Mộ Hi ngượng ngùng nói.

 

          "Chờ một chút, anh còn muốn thử lại động tác vừa rồi, cảm giác không tệ." Nam Cung Diệu nói xong, ôm Mộ Hi từ phía sau, dán thật chặt lên.

 

          "Không cần, anh muốn mạng của em à? Động tác vừa rồi rất khó làm, không tin anh thử xem, xem một chút anh có thể làm được hay không!" Mộ Hi làm nũng nói.

 

          "Vậy cũng tốt, về nhà lại làm lần nữa, anh đứng lên trước, em nghỉ ngơi một chút, lát nữa chúng ta tiếp tục." Nam Cung Diệu nói.

 

          "Về nhà? Má ơi, em là tới tham gia hôn lễ. Hỏng rồi, nhanh rời giường, hôm nay Thiên Vũ kết hôn, em còn chưa có chúc phúc anh ấy và Nhiên Nhiên." Mộ Hi phát hiện mình bây giờ là ở trong phòng khách sạn, cuống quít bắt đầu mặc quần áo.

 

          "Chao ôi! Em muốn đi trước tắm mới có thể ra ngoài, ông xã, anh chờ em một chút, chúng ta cùng nhau đi." Mộ Hi cuống quít chạy tới toilet, mười phút sau, vội vã chạy đến, hai viên thịt phía trên treo đầy nước còn chưa kịp lau sạch sẽ.

 

          "Còn mệt không?" Nam Cung Diệu đau lòng hỏi.

 

          "Ừm." Mộ Hi bắt đầu mặc áo ngực, thật sự là toàn thân lưng nhức eo mỏi.

 

          "Đừng có gấp, anh sẽ nói với Thiên Vũ em uống nhiều mấy ly, anh sẽ không yên tâm." Nam Cung Diệu đau lòng nhìn Mộ Hi nói.

 

          "Nha nha! Hôm nay em thật sự là động kinh, đang tốt lại trêu chọc anh làm gì? Làm hại chính mình mệt mỏi như vậy!" Mộ Hi oán trách nói, không có nghĩ đến người đàn ông này lại không có nghỉ ngơi một lát, hận không thể  rút sạch cô, cô thật sự là rất muốn ăn đòn!

 

          "Anh hết sức thích em quấy rầy anh, về sau hy vọng là buổi tối, như vậy em có thể có đầy đủ thời gian nghỉ ngơi." Nam Cung Diệu nói.

 

          Lúc này, điện thoại vang lên, là di động của Mộ Hi.

 

          "Ông xã, nhận dùm điện thoại, em mặc xong ngay." Mộ Hi cẩn thận sửa sang lại lễ phục.

 

          Ai ngờ sau khi điện thoại tiếp thông.

 

          "Cuối cùng con nhóc xấu xa cũng nhận điện thoại, tớ mới vừa mới nhìn rõ Diệu tổng ôm cậu đi. Ông trời ạ! Cậu còn sống thì tớ an tâm, tớ rất lo lắng Diệu tổng ăn sống cậu!" Vân Tĩnh Sơ lớn tiếng nói, hoàn toàn không có chú ý đối phương liên tục không lên tiếng.

 

          "Này? Con nhóc xấu xa, lên tiếng đi, nói cho tới biết cậu có khỏe không?" Vân Tĩnh Sơ lo lắng hỏi, sao cô có thể không nghĩ tới Mộ Hi không có nghe điện thoại, mà là Diệu tổng nghe điện thoại.

 

          Nam Cung Diệu đặt điện thoại tới bên cạnh lỗ tai Mộ Hi.

 

          "Tớ không sao, lập tức đi xuống." Mộ Hi cười nói, thật ra trong lòng đang suy nghĩ, vừa rồi thực thiếu chút nữa chết ở trên giường, đương nhiên là chết trong sung sướng! Bởi vì ông xã thật sự là quá mạnh.

 

          "Này? Vì sao lại vô tình như vậy, có phải Diệu tổng đánh cậu không, vừa rồi sắc mặt Diệu tổng hết sức dọa người đó!" Vân Tĩnh Sơ nói.

 

          "Không có, Tĩnh Sơ, sao anh ấy đành lòng đánh tớ, lại nói anh ấy cũng không phải là loại đàn ông đánh phụ nữ đó!" Mộ Hi cười nói.

 

          "Nhưng là, Diệu tổng nhìn thấy cậu uống rượu say, rõ ràng rất tức giận, chẳng lẽ cứ bỏ qua như vậy! Tớ không tin, có phải cậu không dám nói không?" Vân Tĩnh Sơ vẫn chưa tin lời nói của Mộ Hi, bởi vì vừa rồi thời điểm Nam Cung Diệu ôm Mộ Hi đi, gương mặt đó rõ ràng là muốn giết người.

 

          "Nha đầu chết tiệt kia, cậu cứ hy vọng tớ bị đánh như vậy sao, có sức tưởng tượng như vậy thực cần phải đi làm tác giả, hơn nữa đặc biệt viết văn ngược, tuyệt đối có thể trở thành đại thần văn ngược." Mộ Hi bị Vân Tĩnh Sơ chọc cười ha hả, nghe được Mộ Hi nở nụ cười, Vân Tĩnh Sơ tin.

 

          Mộ Hi cười khổ không thôi, cúp điện thoại, nhìn Nam Cung Diệu bên cạnh một chút, khuôn mặt ủy khuất.

 

          "Ông xã, xin lỗi, em sẽ trả trong sạch lại cho anh, nói cho bọn họ biết anh không phải là một người đàn ông có bạo lực gia đình." Mộ Hi bất đắc dĩ nói.

 

          "Anh chính là sẽ bạo lực gia đình với em, nhưng anh sẽ sửa lại phương thức, anh rất vừa lòng với phương thức hiện nay, không cần làm sáng tỏ giúp anh, ngược lại, anh rất thích." Nam Cung Diệu dùng tay kéo Mộ Hi tới, vươn cánh tay, ý bảo Mộ Hi kéo, Mộ Hi thuận theo kéo cánh tay Nam Cung Diệu ra khỏi gian phòng.

 

          Vân Tĩnh Sơ thấy Mộ Hi và Nam Cung Diệu đi ra, trong lòng yên tâm không ít, nhìn xem bộ dáng Mộ Hi giống như chẳng những không có bị đánh, còn hết sức thoải mái, hai má hơi đỏ lên, miệng nhỏ có hơi sưng, chỉ cần là người từng trải cũng biết bọn họ đã làm gì.

 

          "Nhiên Nhiên, Thiên Vũ, chúc mừng các người, chúc các người vĩnh viễn hạnh phúc, sớm sinh quý tử." Mộ Hi ưu nhã đi đến bên người Nam Cung Nhiên, vui vẻ nói.

 

          "Cám ơn chị dâu." Nhiên Nhiên cười nói, có thể gả cho Thiên Vũ là chuyện vui vẻ nhất của cô.

 

          Thời điểm tất cả mọi người đều vui vẻ, một thân ảnh xinh đẹp xuất hiện ở cửa, người này chính là Khang Hân, nhìn ra được cô ta là ăn mặc tỉ mỉ một phen, rất đẹp. Lần này sau khi Khang Hân trở lại từ Thái Lan, Âu Dương Hàn chỉ thấy qua cô ta một lần, đương nhiên cũng đã ngưng hẳn quan hệ giữa bọn họ, bởi vì Âu Dương Hàn đã bỏ đi trả thù Nam Cung Diệu. Anh ta chỉ muốn có thể thường xuyên nhìn thấy Mộ Hi liền thỏa mãn, mặc dù là phải hy sinh Vân Tĩnh Sơ, nhưng vào hôm nay khi anh ta và Vân Tĩnh Sơ đính hôn, anh ta chợt phát hiện Vân Tĩnh Sơ cũng rất có mị lực, bởi vì hôm nay một đám trai đẹp vây quanh cô ta, làm cho Âu Dương Hàn có chút ăn dấm, cho nên anh ta quyết định phải xem trọng vị hôn thê này, miễn cho ngày nào đó không cẩn thận cho mình mang nón xanh!

 

          Khang Hân nhìn vẻ mặt người trước mắt, biết rõ mình là người không được hoan nghênh, nhưng cô ta phải nhịn. Chính mình bị khuất nhục, há có thể cứ bỏ qua như vậy, còn nhớ lúc mới vừa bị người đưa tới Thái Lan, ngày đầu tiên cô ta không chịu bán, kết quả những thứ người đàn ông mang cô ta về từ hoang đảo bắt đầu phá hủy cô ta.

 

          Cô ta bị những người đàn ông kia trói ở trên giường không nhúc nhích được, hơn nữa hai chân còn bị cưỡng chế tách ra, trần trụi nằm ở trên giường.

 

          Một người đàn ông bạo lực tàn phá cô ta, cho dù cô ta lớn tiếng kêu cứu, nhưng đều là phí công, tàn nhẫn hơn chính là người đàn ông đầu tiên chơi xong còn chưa thôi, thế nhưng đằng sau lại tiến đến ba người đàn ông, có từ phía sau cường bạo cô ta, có nhét bộ phận ghê tởm vào trong miệng cô ta, cô ta muốn ói, nhưng ói không ra, miệng bị nhét đầy, cho đến khi những người đàn ông kia chơi xong, cô ta đã ngất đi, ban đêm tỉnh lại, miệng đầy tinh dịch ghê tởm, cô ói xuống đất, nước mật đắng đều ói ra.

 

          Khang Hân có thể quên những thù hận này như thế nào, tất cả đều là Mộ Hi - tiện nhân kia làm hại, còn có  Nam Cung Diệu không có lương tâm lại có thể nhẫn tâm vứt cô ta đến hoang đảo, để cô ta tự sinh tự diệt!

 


/318

THICH DOC TRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

adsdoctruyen@gmail.com

DMCA.com Protection Status