Cô vợ nhỏ thần bí của tổng giám đốc full

Chương 257:

/318


Chương 257:

Editor: May

 

          "Em vẫn là trước đừng quản cha, quản tốt chính em đi!" Nam Cung Diệu kéo Mộ Hi liền lên lầu.

 

          "Em làm sao?" Mộ Hi không hiểu hỏi.

 

          "Em là bà xã của anh, có phải nên cần thực hiện chút nghĩa vụ không?" Nam Cung Diệu nhìn Mộ Hi nói.

 

          "Được, hôm nay em sẽ thực hiện nghĩa vụ của mình thật tốt, đi thôi." Mộ Hi làm một tư thế xin mời.

 

          Nam Cung Diệu sững sờ, nhưng vẫn ngoan ngoãn vào phòng với Mộ Hi.

 

          "Người đàn ông này, tắm rửa bản thân sạch sẽ, lên giường chờ em." Mộ Hi nói rất vui vẻ.

 

          Nam Cung Diệu lại sững sờ, người phụ nữ ngốc muốn chơi cái gì? Nhưng mà tắm rửa là cần thiết, tắm liền tắm, Nam Cung Diệu đi tới phòng tắm.

 

          Chỉ chốc lát sau, Mộ Hi cũng đi ra từ một phòng tắm bên cạnh.

 

          "Bà xã, sớm biết vậy chúng ta cùng nhau tắm rồi, còn có thể chà lưng cho nhau." Nam Cung Diệu thoải mái  nằm lên giường, một bộ dáng chờ cô vợ nhỏ thị tẩm.

 

          "Bà xã, tắm xong, có thể." Nam Cung Diệu biểu hiện rất biết điều, thật ra trong lòng hết sức hưng phấn, bởi vì không biết kế tiếp cô vợ nhỏ sẽ làm gì?

 

          "Cởi toàn bộ quần áo." Mộ Hi dùng giọng ra lệnh nói.

 

          "Dạ, tuân mệnh, tiểu nhân này cởi ngay." Nam Cung Diệu nhảy dựng lên ở trên giường, nhanh nhẹn cởi quần lót ra, lập tức trần trụi.

 

          Mặc dù Mộ Hi biểu hiện rất bình tĩnh, thật ra nội tâm đã sớm không bình tĩnh, mặt bắt đầu trở nên càng ngày càng hồng.

 

          "Khụ khụ, nằm xuống đi, nếu chúng ta đã là vợ chồng, vậy em liền không cần khách khí đúng không? Vậy bà xã em liền muốn bắt đầu!" Mộ Hi cũng cởi quần áo đi, hơn nữa tự nhiên giang chân ở trên người Nam Cung Diệu.

 

          "Biểu hiện không tệ, tiếp tục." Nam Cung Diệu cười hài lòng một tiếng.

 

          "Không tệ cái đầu của anh, con bà nó cợt nhả chết người!" Mộ Hi xấu hổ nói.

 

          "Khụ khụ, đúng vậy, đầu nhỏ của em cũng là rất tốt, từ từ xem, sẽ không chạy, nó là của vật riêng của em." Nam Cung Diệu bị Mộ Hi nhìn cũng có chút không được tự nhiên, bởi vì Mộ Hi ngồi ở trên người anh, con mắt nhìn chằm chằm chỗ đó, toàn thân Nam Cung Diệu đã bắt đầu nóng rang.

 

          "Kia, kia, cái này, em thực muốn bắt đầu." Mộ Hi hỏi.

 

          "Ừ." Nam Cung Diệu ừ một tiếng, trong lòng giống như giấu một con thỏ nhỏ đang nhảy nhảy nhảy.

 

          "Khụ khụ, cái kia, vì để tránh cho anh phản kháng, em muốn cố định đơn giản anh một chút, được không?" Mộ Hi cười ôn nhu, giật đến Nam Cung Diệu, lúc này Mộ Hi nói cái gì cũng được.

 

          "Bà xã thích là được, anh không sao cả." Đôi mắt Nam Cung Diệu mê luyến nhìn cô vợ nhỏ, chỉ thấy cô vợ nhỏ lấy ra một cái dây lưng, cố định hai chân Nam Cung Diệu sang hai bên chân giường.

 

          "Bà xã, em muốn chơi ngược ông xã?" Nam Cung Diệu hỏi, anh biết rõ bà xã yêu anh, sẽ không thương tổn anh, cho nên anh không có phản kháng, tùy ý Mộ Hi trói hai tay của anh ở trên đầu giường.

 

          "Như thế nào? Anh sợ?" Mộ Hi đáng thương hỏi, ý là, nếu như anh sợ hãi, chúng ta liền không chơi nữa.

 

          Sao Nam Cung Diệu nhẫn tâm để cô vợ nhỏ thất vọng.

 

          "Nói cái gì, đến đây đi, hôm nay anh sẽ là của em, muốn dùng như thế nào liền dùng như thế ấy." Nam Cung Diệu nghĩ thầm: Dù sao đến lúc đó anh cũng thoải mái theo cùng.

 

          "Ừ, cám ơn ông xã, anh thật tốt." Mộ Hi nhẹ nhàng hôn môi Nam Cung Diệu, một cái tay nhỏ bé không an phận bắt đầu hành động.

 

          Lúc đầu Nam Cung Diệu rất là sảng khoái, sau đó liền thảm, bởi vì Mộ Hi sảng khoái xong rồi, nằm ở trên người Nam Cung Diệu, không nhúc nhích, bộ dáng kia rất đẹp.

 

          Đợi nghỉ ngơi trong chốc lát sau.

 

          "Bà xã thân ái, em lại có thể không đợi anh, nhanh buông ra, tới phiên anh, ông xã anh nhất định khiến em ra lần nữa." Nam Cung Diệu hưng phấn nói.

 

          "Cám ơn, nhưng em cần nghỉ ngơi, ngủ ngon." Mộ Hi lười nhác nói.

 

          "Này? Bà xã, em quá tàn nhẫn rồi, em muốn ngủ, dù gì cũng phải cho anh mặc quần lót, nếu không sẽ rất khó coi, chẳng may bọn nhỏ tiến vào sẽ rất mất mặt!" Nam Cung Diệu đáng thương nói, chọc cho Mộ Hi cười to một trận.

 

          "Hiện tại nghĩa vụ của em đã hoàn thành, nhiệm vụ của ông xã anh chính là ngoan ngoãn nhắm mắt lại ngủ, OK?" Mộ Hi hỏi.

 

          "Không OK!" Nam Cung Diệu thống khổ trả lời.

 

          "Vậy em cũng không có cách nào, thân thể của em đã làm nhiệm vụ của bà xã, nhưng anh còn muốn như thế nào nữa?" Mộ Hi vô tội nói.

 

          "Được, em đang trả thù anh đúng không? Con trai? Con trai? Cứu mạng? Cứu mạng?" Nam Cung Diệu đột nhiên kêu to.

 

          Hù dọa Mộ Hi cuống quít cầm một tấm thảm đắp lên trên người Nam Cung Diệu, cô là lo lắng con trai sẽ nhanh chóng chạy tới, phát hiện bộ dáng này, con trai sẽ thật cho rằng cô muốn giết cha già của nó!

 

          Quả nhiên, Nam Nam đã lấy tốc độ nhanh nhất chạy tới.

 

          "Mẹ làm sao vậy? Cha hô cứu mạng?" Nam Nam cách cửa hỏi, bởi vì Nam Nam đã lớn, cậu hiểu rõ được một vài chuyện.

 

          "Con trai, con trai, không có việc gì, ngủ đi?" Mộ Hi nói.

 

          "Con trai cứu mạng?" Nam Cung Diệu lại là một tiếng.

 

          Hù dọa Mộ Hi cuống quít che miệng Nam Cung Diệu, một cánh tay chỉ vào anh, dùng ánh mắt uy hiếp anh, ý là anh còn dám gọi, em sẽ dùng tất chận miệng của anh lại.

 

          Nam Cung Diệu không nói gì! Nhà có người đàn bà đanh đá! Muốn cầm tất thối chặn miệng ông xã! Cuộc đời bi thống của Nam Cung Diệu chỉ mới bắt đầu!

 

          "Mẹ?" Ai ngờ, vào lúc một tay Mộ Hi cầm tất, một tay che miệng Nam Cung Diệu, con trai đã đứng trước giường.

 

          Mộ Hi gấp gáp, tất đúng lúc rớt xuống trên mặt Nam Cung Diệu, chỉ thấy Nam Cung Diệu buồn bực, cô vợ nhỏ cẩu huyết lại dám đối với anh như vậy, một khi anh lấy được tự do, nhất định đụng chết thỏ trắng lớn của bà xã! Thể diện vứt xuống gót chân con trai rồi!

 

          "Con trai? Mẹ, đây là đang đùa giỡn, đùa giỡn với cha con thôi." Mộ Hi dùng tay vừa cầm tắt bắt đầu xoa nắn mặt anh tuấn của Nam Cung Diệu.

 

          "Mẹ, mặt cha không phải là bản giặt đồ, con lo lắng mặt cha bị mẹ xoa đến biến hình!" Nam Nam đau lòng nói.

 

          "Cái kia, cái này, Nam Nam là như vậy, bởi vì cha con quá đẹp trai, hôm nay mẹ ra ngoài với cha con, có rất nhiều người phụ nữ đều nhìn cha con, cho nên mẹ hy vọng cha con không cần đẹp trai như vậy!" Mộ Hi giải thích cẩu huyết, đến ngay cả chính cô cũng không tin, con trai thông minh, sao sẽ tin tưởng chứ!

 

          Nam Cung Diệu xem kịch vui ở bên cạnh, phát hiện ở loại tình huống này, anh tốt nhất là không nói lời nào, bởi vì một khi con trai rời đi, Mộ Hi lại sẽ phát uy, cho nên để con trai dạy dỗ cô vợ nhỏ là tốt nhất.

 

          "Vậy, vì sao mẹ lại trói cha?" Nam Nam phát hiện tay chân của cha đều bị mẹ trói, trong lòng hết sức hoang mang?

         

          "Cái này, vẫn là bởi vì cha con quá đẹp trai, cho nên mẹ muốn giấu cha con đi, nhưng cha con không ngoan ngoãn, cho nên mẹ liền trói cha con lại."

 

          Mộ Hi thấy con trai chẳng những không tin, còn là nhìn cô bằng ánh mắt thẩm vấn, trong lòng cô sợ hãi một trận, bộ dáng của con trai giống như Nam Cung Diệu khi vừa mới quen biết, cao cao tại thượng, không thể xâm phạm, một bộ dáng đế vương uy áp.

 

          Mộ Hi bất đắc dĩ cúi đầu xuống, bắt đầu cởi sợi dây thừng cho ông xã, nhỏ giọng nói.

 

          "Nhanh đuổi con trai đi giúp em, chờ một chút tùy anh chơi." Mộ Hi nhỏ giọng thì thầm ở bên tai Nam Cung Diệu.

 

 


/318

THICH DOC TRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

adsdoctruyen@gmail.com

DMCA.com Protection Status