Chương 9.3: Tắm chung?
“Cho nên tôi chịu phạt.”
Tần Man lại chặn họng Khổng Nghị. Anh ta tức giận đến mức cuối cùng chỉ có thể nói một câu: “Việc dọn dẹp phòng có thể chuyên tâm như vậy, hy vọng sau này cậu có thể chăm chỉ rèn luyện thân thể hơn.”
Tiếp theo, anh ta quay người đi ra ngoài.
Đám lính mới ngoài cửa lập tức tránh đường, trong lòng không khỏi cảm thấy kinh ngạc.
Huấn luyện …… bỏ đi như vậy?
Phải biết, có thể bình an vô sự, bỏ đi mà không để lại lời khiển trách nào, đối với Tần Man thì đúng là lần đầu tiên.
Huống hồ, lúc nãy Tần Man còn cãi tay đôi với anh ta, khiến anh ta phải ngượng mặt trước đám đông.
Trong lòng của mọi người cảm thấy tên nhóc Tần Man này phúc lớn mạng lớn, nghe thấy tiếng cảm thán của Ngô Hành khi đi vào ký túc: “Ôi trời đất ơi, tên nhóc nhà cậu đúng là cần cù bù thông minh. Thấy cậu dọn dẹp như vậy, nhìn lại cách bọn tôi dọn đẹp thì đúng là dùng từ ổ chuột để mô tả.”
Những người đang nhìn trộm ngoài cửa nghe thấy lời nói của Ngô Hành thì từ từ chạy vào và không ngừng cảm thán.
“Xuất sắc, bàn chải cũng để ở một góc như vầy, đúng là lợi hại. Tần Man, cậu vất vả quá rồi!”
“Còn giày nữa, để ngay hàng thẳng lối trên một đường thẳng.”
“Còn cái chăn này nữa, hoàn hảo tuyệt đối.”
“Nè nè nè, đừng sờ lung tung!”
Ngô Hành thấy đám người kia sờ lung tung như đi tham quan trong ký túc thì anh ta bèn sốt sắng đuổi đám người này đi
Tiếng la ó của mọi người hoàn toàn bị cắt đứt sau khi Ngô Hành đóng cửa lại.
“Cậu tập luyện lúc nào vậy? Sao chúng tôi không biết?” Lưu Văn Viễn cũng cảm thấy lạ. Anh ta không ngờ Tần Man có thể dọn dẹp sạch sẽ không tì vết như vậy.
“Lúc giả bệnh.”
Tần Man vẫn dùng chiêu đối phó với Khổng Nghị làm lấy lệ. Ngay cả Khổng Nghị cũng pó tay, Lưu Văn Viễn dĩ nhiên cũng không có gì phải nói.
“Vậy cậu nên nói chúng tôi biết sớm chứ. Như vậy cũng có thể tránh trận phạt này.”
“Đúng vậy. Lúc nãy cậu nói sớm thì sẽ không xảy ra hiểu lầm này. Nhưng nói đi phải nói lại, lúc nãy cậu đúng là có tình nghĩa lắm. Còn chịu chạy phạt chung với chúng tôi, xem ra tên nhóc nhà cậu cũng không phải chỉ biết khóc.” Ngô Hành vừa cười vừa vỗ vai của cô và sảng khoái đề nghị: “Được thôi, nể tình hôm nay cậu nói chuyện tình nghĩa như vậy, hôm nay đi tắm sẽ dẫn cậu đi theo!”
Đi …… tắm?
Chuyện ngoài lề
Tôi đọc thấy có người gọi Tần Man là chị Man. Không không không, bởi vì nhiều cô gái nói với tôi rằng cô ấy quá độc đoán. Sau đó tôi chợt nghĩ đến một phương ngữ có vẻ là: Bá Man! Vì vậy, tôi đã đặc biệt đặt cho cô ấy một biệt danh thân thiện: Man bướng bỉnh!
P / S: Mọi người cảm thấy thế nào?
/916
|