Cơ Vợ Thần Bí Muốn Chạy Đâu

Chương 191: Cậu ba dương phát hiện ra (1)

/652


Vì vậy chỉ cần nghe thấy tiếng chuông báo cô liền biết được tin nhắn là do Hứa Dinh Dinh gửi đến, lúc này Dương Tầm Chiêu vẫn chưa qua, Hàn Nhã Thanh lấy điện thoại ra, mở tin nhắn ra xem.

Hứa Dinh Dinh gửi tin nhắn cho cô, chắc chắn là có chuyện, có thể là liên quan đến hai bảo bối.

“Bạn yêu, ngày 11 hai bảo bối được nghỉ dài ngày, Minh Hạo nói muốn ra ngoài chơi, cậu có tiện ra ngoài không? Nếu như cậu không tiện, tớ đưa hai bảo bối đi chơi mấy ngày, sau khi hai bảo bối về nước, chưa từng được đi chơi.”

Hàn Nhã Thanh nhìn tin nhắn mà Hứa Dinh Dinh gửi đến, lại liếc nhìn Dương Tầm Chiêu đã đỗ xe xong, đang đi đến, trong lòng đột nhiên giống như mèo cào, cô muốn đi chơi cùng hai bảo bối, nhưng Dương Tầm Chiêu sẽ đồng ý sao?

“Chồng à, ngày 11 được nghỉ dài, em có thể đi ra ngoài chơi mấy ngày không?” Dương Tầm Chiêu đã đi đến trước mặt cô, Hàn Nhã Thanh nhìn anh, thử thăm dò hỏi.

“Em muốn đi ra ngoài chơi? Mấy ngày nữa tôi phải đi công tác ở nước R, đến lúc đó sẽ đưa em đi cùng.” Dương Tầm Chiêu không cần suy nghĩ, cho là cô chỉ là đơn thuần cảm thấy quá bức bối, muốn đi chơi. Hàn Nhã Thanh: “....”

Ai muốn đi cùng anh? Cô muốn đi cùng hai bảo bối nhà cô.

Hơn nữa, anh đi nước R rõ ràng là đi cùng với Mộng Nhược Đình, cô đi làm gi? Làm bóng đèn sao?

“Chồng à, em muốn tự mình đi chơi...” Hàn Nhã Thanh âm thâm hít một hơi, hơn nữa còn cẩn thận bổ sung thêm một câu.

“Sao? Ý của em là em ghét tôi?” Dương Tâm Chiêu đang định mở cửa đột nhiên dừng lại, lập tức nhìn cô, đôi mắt của anh rõ ràng đã nheo lại, anh đi cùng cô, cô lại còn tỏ ra chán ghét?

Người phụ nữ này thật sự biết cách làm anh tức giận!!

Hàn Nhã Thanh: ”...."

Đúng vậy, cô chán ghét anh, cô chỉ yêu hai bảo bối nhà cô, chỉ muốn đi chơi với hai bảo bối nhà cô.

Nhưng, câu nói này vừa đến bên miệng, Hàn Nhã Thanh vẫn cứng rắn nuốt trở lại.

“Không phải là em ghét anh, chỉ là em không muốn đi đến nước R.” Hãn Nhã Thanh nhìn dáng vẻ của anh lúc này, không chỉ

nuốt lại những lời muốn nói, còn không có khí phách đột ngột chuyển lời nói.

Cô nghĩ, nếu như cô thật sự nói là cô ghét anh, có lẽ anh sẽ trực tiếp giết chết cô ở đây.

“Em không muốn đi nước R, tôi có thể đi cùng em đến nơi khác, em muốn đi đâu?” Sắc mặt của Dương Tầm Chiêu trở nên ôn

hòa hơn, chỉ cần không ghét anh là được, bây giờ anh là một người chồng tốt mọi chuyện đều có thể thương lượng....

Hàn Nhã Thanh: “....”

Ai muốn anh đi cùng? Cô chỉ muốn đi cùng hai bảo bối nhà cô!

Cô có thể nói cô ghét anh, rất ghét anh, rất ghét anh sao?!

“Biểu cảm của em thế này là thế nào?” Dương Tầm Chiêu thấy phản ứng của cô, khẽ cau này: “Sao tôi lại cảm nhận được, bộ dạng của em chính là muốn đuổi tôi ra ngoài.”

Khóe miệng Hàn Nhã Thanh giật giật, ánh mắt của Dương Tầm Chiêu không cần phải sắc bén như vậy chứ?

Lúc nãy quả thật là cô có ý muốn đuổi anh ra ngoài.

Nhưng, cô cũng chỉ có thể nghĩ, không thể thực sự làm như vậy.

Cô cảm thấy chắc chắn kiếp trước cô mắc nợ Dương Tầm Chiêu, vì vậy ông trời mới bắt cô trả nợ ở kiếp này.

Cuối cùng, Hàn Nhã Thanh vẫn không thể đi chơi cùng hai bảo bối, bởi vì Dương Tầm Chiêu không đồng ý cho cô đi chơi một mình, Dương Tầm Chiêu nói, muốn đi cũng được nhưng nhất định phải đi cùng anh.

Để anh đi cùng sao cô có thể đi cùng hai bảo bối?

Hơn nữa, mấy ngày tiếp theo, Dương Tầm Chiêu vẫn luôn ở nhà, thậm chí ngay cả cơ hội trốn ra ngoài cũng không có.

Ngày thứ ba, Dương Tầm Chiêu lại đi công tác, vẫn đi nước R, bởi vì công việc lần trước vẫn chưa xử lý xong.

Lúc Dương Tầm Chiêu đi nói là ba ngày sau sẽ trở lại

Sau khi Dương Tầm Chiêu đi công tác, ban đầu Hàn Nhã Thanh muốn đi tìm Hứa Dinh Dinh, nhưng bên phía Tống Vân xảy ra chuyện, sau khi giải quyết xong vấn đề của Tống Vân, cũng không còn nhiều thời gian.

Cô chỉ có thể chịu thua, chỉ có thể để lần sau tìm cơ hội đi chơi cùng hai bảo bối.

Ngày thứ ba, Hứa Dinh Dinh đưa hai bảo bối đi chơi trở về, sau khi máy bay hạ cánh xuống sân bay của thành phố A, bé Kỳ ngủ quá say, gọi cũng không tỉnh, Hứa Dinh Dinh lại mua một chút đồ, cô thực sự không thể cầm được.

Hứa Dinh Dinh đi chuyến bay sớm nhất, lúc cô lên máy bay liền gọi điện thoại cho Hàn Nhã Thanh.

“Thanh Thanh, chúng tớ đến sân bay rồi, Vũ Kỳ ngủ say quá, có thể phải mất một thời gian mới có thể ra khỏi sân bay, cậu có đến không?” Hứa Dinh Dinh gọi điện thoại cho Hàn Nhã Thanh, một tay ôm Đường Vũ Kỳ, có chút khó khăn.

“Tớ sẽ đến ngay.” Trong giọng nói của Hàn Nhã Thanh có chút lo lắng, rõ ràng còn mang theo một chút kích động, cô không thể đi chơi cùng hai bảo bối, đương nhiên phải đến sân bay đón hai bảo bối rồi.

Mấy ngày không gặp, cô cùng rất nhớ hai bảo bối.

Để đề phòng bất chắc, Hàn Nhã Thanh không lái xe của mình mà gọi xe đi đến, trên đường đi bị tắc đường, vì vậy nên đến chậm một chút, nếu không cô đã đến sân bay từ lâu rồi.

Lúc Hàn Nhã Thanh đến sân bay, xuống xe, đúng lúc Dương Tầm Chiêu ra khỏi sân bay, nhưng Hàn Nhã Thanh đi quá vội, không hề nhìn thấy Dương Tầm Chiêu, nhưng Dương Tầm Chiêu lại nhìn thấy cô.

Dương Tầm Chiêu dừng lại, thấy cô có chút vội vàng đi vào trong sân bay, đôi mắt của anh hơi nheo lại, cô đến sân bay làm gì?

Cô vội vàng như vậy chắc chắn là có chuyện gì đó!

Chuyện gì mà có thể khiến cô vội vàng như vậy?

Thư ký Lưu chuyển vali lên xe, thấy tổng giám đốc nhà mình đứng yên ở đó không di chuyển, có chút tò mò, nhưng lại không dám thúc giục.

“Đợi một chút.” Hiếm khi Dương Tầm Chiêu lên tiếng giải thích, đôi mắt nhìn vào bóng lưng của Hàn Nhã Thanh, ánh mắt rõ ràng rất phức tạp.

Thư ký Lưu nhìn về hướng mà Dương Tầm Chiêu đang nhìn, lúc nhìn thấy Hàn Nhã Thanh không hề cảm thấy ngạc nhiên khi tổng giám đốc kêu dừng lại.

“Là mợ chủ, mợ chủ đến đón tổng giám đốc đúng không?” Đây là khả năng đầu tiên mà thư ký Lưu nghĩ tới, lúc này, mợ chủ xuất hiện ở đây chắc chắn là đến đón tổng giám đốc.

Lông mày Dương Tầm Chiêu hơi động đậy, đón anh? Hình như anh không nói với cô là khi nào anh về, cũng không dặn cô đến đón anh, nhưng, anh đã nói với cô, anh đi công tác ba ngày, có lẽ là cô biết hôm nay anh trở về.

Chỉ là cô sẽ tự giác đến đón anh như vậy sao? Cô có tính tự giác cao như vậy sao?

Dương Tầm Chiêu có chút nghi ngờ, không tin, nhưng anh vẫn lấy điện thoại ra, tìm số điện thoại của cô.

Chỉ là, anh vẫn chưa bấm số, Hàn Nhã Thanh cũng lấy điện thoại ra, rõ ràng đang muốn gọi điện thoại.

Động tác của Dương Tầm Chiêu dừng lại, nếu như cô thật sự đến đón anh, vậy thì bây giờ chắc chắn cô phải gọi điện thoại cho anh, trong lòng Dương Tâm Chiêu đột nhiên có chút mong đợi.

Chỉ là, anh nhìn thấy cô gọi điện thoại, nhưng điện thoại của anh lại không reo lên, rất rõ ràng, cô không gọi điện thoại cho anh.

Nói cách khác, cô không đến đón anh.

Dương Tầm Chiêu nheo mắt lại, cô không gọi điện thoại cho anh, vậy thì cô gọi điện thoại cho ai?

Cô đến đón ai?

/652

THICH DOC TRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

adsdoctruyen@gmail.com

DMCA.com Protection Status