Cơ Vợ Thần Bí Muốn Chạy Đâu

Chương 444: Cậu ba dương đây là tạo nghiệt không thể sống (1)

/652


Hơn nữa Mợ chủ còn trải qua huấn luyện đặc biệt, nghe nói thân thủ cũng rất lợi hại.

Cho nên, thư ký Lưu cảm thấy cái mạng nhỏ này có thể thật sự không giữ được.

Dương Tầm Chiêu nhìn anh ta một cái: “Vậy thì đỡ tôi phải ra tay rồi.”

Chuyện thư ký Lưu làm thủ tục ly hôn cho anh lúc anh công tác, món nợ này anh còn chưa tính với anh ta đâu.

Thư ký Lưu sững sờ, tổng giám đốc vậy là muốn qua cầu rút ván? Tổng giám đốc sao có thể như vậy?

“Nhưng mà, tôi cảm thấy Mợ chủ là người rất hiểu lý lẽ, Mợ chủ nhất định biết đạo lý oan có đầu nợ có chủ, cho nên đợi Mợ chủ tỉnh lại, nếu muốn giết nhất định cũng sẽ không giết tôi trước.” thư ký Lưu cực kỳ u oán bổ sung một câu, lúc nói câu này, anh ta nghĩ dù sao cũng chết, anh ta còn sợ gì, còn gì không dám nói.

Dương Tầm Chiêu cúi đầu nhìn Hàn Nhã Thanh trong ngực mình, anh hiểu tính tình cô, cho nên, câu đó của thư ký Lưu không sai, nếu cô tỉnh lại, muốn tính sổ cũng sẽ tìm anh tính.

Nhưng anh bằng lòng, cô muốn tính sổ với anh thế nào anh cũng bằng lòng.

Anh bằng lòng cô vĩnh viễn tính món nợ này với anh, như vậy họ sẽ có thể quấn lấy nhau cả đời.

Anh chỉ là không muốn để cô tránh anh, càng không cho phép cô rời khỏi anh.

Anh biết trong lòng cô không có anh, cho nên anh liền nghĩ cách thiết kế để trong lòng cô chỉ có thể có anh, cho dù không phải yêu, là thứ khác cũng được, chỉ cần người cô nhớ tới là anh là được rồi.

Đương nhiên, anh bây giờ còn có chuyện quan trọng hơn cần làm.

Dương Tầm Chiêu dẫn Hàn Nhã Thanh tới phòng chuyên dụng của anh ở khách sạn Hoàn Vũ, cũng là căn phòng năm năm trước cô xông vào cưỡng ép anh.

Chuyện năm năm trước cũng nên vạch rõ chân tướng rồi.

Dương Tầm Chiêu đặt cô lên giường, động tác rất nhẹ nhàng, môi anh khẽ hôn lên mặt cô.

Lúc này cô nhắm nghiên hai mắt, rất yên tĩnh, mặc dù cô không giả trang thành bộ dạng trước đây nữa, nhưng Dương Tầm Chiêu lại cảm thấy vẫn rất đẹp, anh không nhịn được lại hôn vài cái lên môi cô.

Nhưng mà, anh không dám làm chuyện khác.

Anh nhớ tới sự điên cuồng sau khi sau rượu lần trước của cô, khóe môi không nhịn được cong lên.

Lần này, cô lại rất an tĩnh, ngủ suốt cả đường tới giờ cũng không tỉnh.

Nhưng tiếp đó không biết có kinh hỉ như lần trước không!!

Dương Tầm Chiêu đang suy nghĩ, Hàn Nhã Thanh trên giường lại bỗng nhiên mở mắt, lúc này anh đang ở rất gần nhìn cô, cô đột nhiên mở mắt như vậy khiến Dương Tâm Chiêu giật nảy.

Anh phát hiện, mắt cô cực kỳ tỉnh táo, không giống như say rượu.

Dương Tầm Chiêu sửng sốt, tình huống gì đây, thế này là say rồi? Hay là không say.

Mắt Hàn Nhã Thanh khẽ xoay chuyển, nhìn Dương Tầm Chiêu, sau đó đột nhiên cười.

Thấy nụ cười trên mặt cô, Dương Tầm Chiêu bỗng có cảm giác rợn người.

Anh thật sự không biết cô thế này là sao, giống như say, lại giống như tỉnh táo.

Dương Tầm Chiêu đang suy nghĩ, Hàn Nhã Thanh lại nhảy bật lên, sau đó trực tiếp ngồi lên người anh, nắm đấm của cô nhanh chóng rơi lên người anh: “Dương Tầm Chiêu, anh khốn khiếp, tôi đánh chết anh.”

Sức lực của cô không nhỏ, hơn nữa toàn đánh vào chỗ hiểm, không chút lưu tình, từng cú đấm rơi xuống, Dương Tầm Chiêu đau đến xuýt xoa.

Nhưng mà, anh không phản kháng, đương nhiên càng không thể nào đánh trả, chỉ vươn tay ôm chặt hông cô, áp chặt thân thể cô hơn một chút, như vậy cô không thể sử dụng hết toàn bộ sức lực, cú đấm cũng không quá nặng nề nữa.

“Nhẹ chút, đừng đánh đau mình.” Dương Tầm Chiêu không để ý đau đớn trên người mình, anh đau lòng cô, tay cô nhất định sẽ đau.

Hàn Nhã Thanh vừa mở mắt đã đánh anh như vậy,  lúc này đang ở trạng thái say rượu, cô đặc biệt tùy hứng, chuyện bạn không cho cô làm cô càng muốn làm.

Hàn Nhã Thanh nói, lại cúi đầu, cắn mạnh lên người Dương Tầm Chiêu, lần này, cô cắn vai anh.

Lập tức cô lại ngẩng đầu, khẽ nhíu mày, đôi mắt nhìn quần áo trên người anh, hình như suy nghĩ rất nghiêm túc, sau đó bỗng vươn tay bắt đầu cởi quần áo anh.

Dương Tầm Chiêu thấy động tác của cô, thân thể bất giác căng thẳng, cô là muốn...

Dương Tầm Chiêu kéo áo sơ mi anh, kéo một chút, không mở, sau đó cô bỗng dùng sức giật mạnh, đó tiếp giật tung toàn bộ cúc áo trên áo sơ mi anh.

Dương Tầm Chiêu kinh ngạc không nhúc nhích.

Lần trước, cô cũng cởi quần áo anh, nhưng lần đó cô rất dịu dàng, lần này lại thô lỗ cực kỳ.

Cô cứ vậy giật rách quần áo anh sao?

Tình huống thế này không phải chỉ có ở đàn ông đối với phụ nữ sao? Sao đến chỗ anh lại hoàn toàn ngược lại chứ?

/652

THICH DOC TRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

adsdoctruyen@gmail.com

DMCA.com Protection Status