Cơ Vợ Thần Bí Muốn Chạy Đâu

Chương 468: Cậu ba dương gặp phụ huynh, kiểu ra mắt đúng khác người (2)

/652


“Vậy em nói thử xem, giữa người yêu với nhau thì phải có tình huống gì?” Lúc này, cậu ba Dương gần như rất dễ nói chuyện, cũng không truy hỏi tới cùng, mà tự chuyển đề tài.

“Thật ra cho dù là người yêu, cũng không nhất định phải bám lấy nhau suốt ngày, mà phải có khoảng cách để tình cảm trở nên tốt đẹp hơn.” Mỗi cặp tình nhân đều có cách tiếp xúc khác nhau, nên Hàn Nhã Thanh không tiện trả lời vấn đề này, nhưng cô cảm thấy mình có thể lợi dụng đề tài này, để cậu ba Dương hiểu rõ đạo lý phải có khoảng cách để tình cảm trở nên tốt đẹp hơn.

Ừm, phải có khoảng cách thì tình cảm mới tốt đẹp hơn, giờ cô và cậu ba Dương thật sự gặp nhau quá thường xuyên!

“Phải có khoảng cách để tình cảm trở nên tốt đẹp hơn? Từ lúc chúng ta ly hôn đến nay đã hơn một tháng, nhưng thời gian gặp mặt gộp lại còn chưa tới một ngày, thế vẫn chưa đủ xa cách à?” Nhưng câu nói của cậu ba Dương đã chặn đứng mọi lời nói của Hàn Nhã Thanh.

Khóe môi Hàn Nhã Thanh co giật, không còn gì để nói.

“Ông nội vẫn đang ở trong bệnh viện, em phải đi thăm ông nội đây.” Hàn Nhã Thanh nghĩ, cả ngày nay cô đã không đi thăm ông nội rồi, mặc dù giờ ông nội đã hôi phục rất tốt, nhưng người làm cháu như cô cũng không được làm thế.

“Ừm, để tôi đưa em đi.” Lần này,  cảm thấy cậu thanh niên này thật sự không tệ, rất đẹp trai, cũng có khí chất, ngoại hình thì mạnh mẽ, là một nhân tài, đúng là con nhà người ta nhìn thật vừa mắt, làm người khác yêu thích.

Ông cụ Hàn nhìn kỹ hơn thì cảm thấy anh rất quen, như đã gặp qua ở đâu rồi, chẳng qua không thân quen lắm, nhưng người ta đã chào hỏi ông, chắc hẳn là có quen biết?

Rồi ông cụ Hàn bỗng trợn tròn mắt, ông nhớ ra cậu thanh niên này rồi, đây chẳng phải là Dương Tầm Chiêu à?

Ông đã nói rồi mà sao lại nhìn quen thế chứ, hóa ra là tổng giám đốc Dương thị.

Tổng giám đốc Dương thị đúng là tuổi trẻ tài cao, tài hoa hơn người!!

Nhưng ông cụ Hàn nghĩ, trước đây ông cũng gặp Dương Tầm Chiêu rồi, nhưng hình như hai người chưa từng nói chuyện với nhau, vậy anh chủ động chào hỏi ông làm gì?

Mặc dù lúc trước Dương thị có đầu tư vào việc kinh doanh của Hàn thị, nhưng lúc đó mọi công việc đều do Hàn Nhã Thanh xử lý, ông cụ Hàn cũng không quản chuyện công ty nữa, huống hồ, cho dù Dương thị đầu tư vào Hàn thị, thì với thân phận của Dương Tầm Chiêu cũng không thể nào đi tới Hàn thị được.

“Hóa ra là tổng giám đốc Dương, thật trùng hợp, không ngờ lại gặp cậu ở đây.” Mặc dù trong lòng ông cụ Hàn nghi ngờ, nhưng trên mặt vẫn rất tự nhiên chào hỏi.

Dương Tầm Chiêu khẽ mỉm cười, liếc nhìn Hàn Nhã Thanh rồi bỗng nói: “Thật ra tôi vốn tới đây cùng...”

“Khu...” Hàn Nhã Thanh nghe anh nói vậy thì trong lòng cả kinh, nhưng không tiện ngăn cản anh, đành phải dùng sức ho một tiếng.

“Thanh Thanh, sao thế? Cháu không thoải mái à? Có phải bị cảm lạnh rồi không?” Ông cụ Hàn nghe thấy tiếng ho của Hàn Nhã Thanh, thì trên mặt hiện rõ sự lo lắng.

Dương Tầm Chiêu cũng dừng lại, nhìn về phía cô, hình như nụ cười trên mặt càng sâu thêm.

/652

THICH DOC TRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

adsdoctruyen@gmail.com

DMCA.com Protection Status