•Chương 55: Cô an bài•
Trương Quốc Dương và Lâm Kiều Kiều lăn lộn rất nhiều, hôm nay Trương Quốc Dương đã thỏa mãn, buổi tối cũng không bị mất ngủ, thật nhanh đã ngủ say, mà Lâm Kiều Kiều ngủ ở phòng dành cho khách.
Thẳng đến năm giờ sáng, một có một người bất ngờ chui vào chăn làm ông thức tỉnh.
Tiểu yêu tinh đúng là càng ngày càng lớn mật, chồng còn ở nhà, vậy mà dám bò lên giường ba chồng.
Nhưng ai ông không cản được dụ hoặc từ cô?
Sau hai lần triền miên, Lâm Kiều Kiều hài lòng rời đi, mang theo tiểu huyệt chứa đầy tϊиᏂ ɖϊ©h͙ của ba chồng nằm bên cạnh Trương Đào, sau đó say giấc.
Sau một đêm túng dục, Trương Đào tỉnh lại không khỏi đầu nặng chân nhẹ, ghé mắt nhìn cơ thể trần trụi của vợ, còn có tình hình chiến đấu trên giường, hắn cực kỳ hài lòng đi rửa mặt.
“Ông xã, em đã ngừng uống thuốc tránh thai rồi, công ty bây giờ ổn định hơn trước nhiều, ở nhà cũng có ba lo liệu, cho nên em muốn có con.”
Lâm Kiều Kiều vừa thốt ra lời này, thần sắc của hai người đàn ông trên bàn cơm hoàn toàn khác nhau.
Trương Đào không phấn khởi, cũng không cự tuyệt. Chỉ nhớ tới trước đây hắn còn nhỏ, giờ chớp mắt đã được làm ba, thời gian trôi qua thật nhanh.
Còn Trương Quốc Dương là khϊếp sợ, nghĩ đến mọi khi làʍ t̠ìиɦ ông đều bắn sâu vào trong, rót cho con dâu một bụng tϊиᏂ ɖϊ©h͙. Mọi chuyện đã đến mức này, ông mà không biết tính toán trong lòng con dâu thì ông chính là heo.
Tim ông đập thình thịch, đến lúc con trai đi rồi mà vẫn còn ngẩn người.
Trương Đào không nghĩ nhiều, chỉ cảm thấy ba đang vui mừng quá độ vì sắp được ôm cháu nội, mấy người cùng tuổi hắn ở quê đã có con chạy đầy đất.
Lâm Kiều Kiều đánh gãy sự trầm tư của Trương Quốc Dương, hôn lên mặt ông một cái, sau đó cười hì hì nói:
“Làm sao vậy? Lão hư hỏng đang choáng váng à?”
“Kiều Kiều, con…”
“Ba yên tâm, con đã tra qua, ba và Trương Đào đều có cùng nhóm máu B, anh ấy sẽ không nghi ngờ.”
“Nhưng mà chúng ta…”
Ngủ với con dâu ông đã rất có lỗi với con trai, giờ lại làm cho con dâu mang thai con của ông. Tuy ông thấy rất vui, nhưng vẫn có cảm giác tội lỗi với con trai.
Nhìn nét mặt đầy rối rắm của ông, Lâm Kiều Kiều trực tiếp nói chuyện Trương Đào nɠɵạı ŧìиᏂ cho ông nghe. Tin tức đã được xác nhận, chỉ có điều thám tử vẫn chưa tìm được chứng cứ mà thôi.
“Trương Quốc Dương, ba nói cho con biết, ba có muốn cùng con ở bên nhau không?”
Đây là lần đầu tiên Lâm Kiều Kiều gọi thẳng tên của ông. Con dâu vẫn còn thanh xuân phơi phới, điều này làm ông có chút tự ti, nhưng trong nháy mắt lại trở nên quyết tâm.
Nếu con trai trân trọng cô, ông sẽ không dám cầu xa điều gì. Nhưng con trai quá hồ đồ, một cô gái tốt như vậy gả cho hắn mà hắn lại không quý trọng.
“Ba sẽ bảo vệ con thật tốt, nếu chuyện của chúng ta bị lộ ra ngoài, ba sẽ nói hết thảy là do ba cưỡиɠ ɠiαи con. Kiều Kiều, chẳng may chuyện đó xảy ra, con nhất định phải nói là bị ba ép buộc.”
“Ba không sợ người nhà của con trả thù?”
“Ba từng trải qua sinh tử, còn cái gì đáng sợ hơn, chỉ là chuyện con cái, ba hy vọng con suy nghĩ thật kỹ.”
“Ba yên tâm, con không bao giờ làm những việc mình chưa nắm chắc.”
Hiện tại cô đã có hoa thất sắc, đây là bí mật không người biết.
Cho dù cô và Trương Đào ly hôn, ba mẹ cũng sẽ ép cô gả đi. Cô không tin người khác, nhưng lại tin Trương Quốc Dương.
Cô có thể dùng hoa thất sắc giúp ông điều dưỡng sức khỏe, như vậy về sau hai người có thể ở bên nhau thật lâu thật lâu.
Đời trước cô đã cùng Trương Đào nháo cả đời, đời này cô không muốn như vậy.
Cô muốn chờ cơ hội thích hợp, sau đó ngả bài, ít nhất là cho đến khi Trương Đào đã có phụ nữ và con bên ngoài.
Lâm Kiều Kiều muốn Trương Đào chậm rãi thích ứng. Cô không yêu hắn là thật, có con, cô có lý do chính đáng để Trương Đào không chạm vào mình. Sau khi con ra đời, cô sẽ nói ra việc hắn nɠɵạı ŧìиᏂ, hai người họ sẽ ở riêng, rồi chậm rãi ly hôn.
Trương Quốc Dương và Lâm Kiều Kiều lăn lộn rất nhiều, hôm nay Trương Quốc Dương đã thỏa mãn, buổi tối cũng không bị mất ngủ, thật nhanh đã ngủ say, mà Lâm Kiều Kiều ngủ ở phòng dành cho khách.
Thẳng đến năm giờ sáng, một có một người bất ngờ chui vào chăn làm ông thức tỉnh.
Tiểu yêu tinh đúng là càng ngày càng lớn mật, chồng còn ở nhà, vậy mà dám bò lên giường ba chồng.
Nhưng ai ông không cản được dụ hoặc từ cô?
Sau hai lần triền miên, Lâm Kiều Kiều hài lòng rời đi, mang theo tiểu huyệt chứa đầy tϊиᏂ ɖϊ©h͙ của ba chồng nằm bên cạnh Trương Đào, sau đó say giấc.
Sau một đêm túng dục, Trương Đào tỉnh lại không khỏi đầu nặng chân nhẹ, ghé mắt nhìn cơ thể trần trụi của vợ, còn có tình hình chiến đấu trên giường, hắn cực kỳ hài lòng đi rửa mặt.
“Ông xã, em đã ngừng uống thuốc tránh thai rồi, công ty bây giờ ổn định hơn trước nhiều, ở nhà cũng có ba lo liệu, cho nên em muốn có con.”
Lâm Kiều Kiều vừa thốt ra lời này, thần sắc của hai người đàn ông trên bàn cơm hoàn toàn khác nhau.
Trương Đào không phấn khởi, cũng không cự tuyệt. Chỉ nhớ tới trước đây hắn còn nhỏ, giờ chớp mắt đã được làm ba, thời gian trôi qua thật nhanh.
Còn Trương Quốc Dương là khϊếp sợ, nghĩ đến mọi khi làʍ t̠ìиɦ ông đều bắn sâu vào trong, rót cho con dâu một bụng tϊиᏂ ɖϊ©h͙. Mọi chuyện đã đến mức này, ông mà không biết tính toán trong lòng con dâu thì ông chính là heo.
Tim ông đập thình thịch, đến lúc con trai đi rồi mà vẫn còn ngẩn người.
Trương Đào không nghĩ nhiều, chỉ cảm thấy ba đang vui mừng quá độ vì sắp được ôm cháu nội, mấy người cùng tuổi hắn ở quê đã có con chạy đầy đất.
Lâm Kiều Kiều đánh gãy sự trầm tư của Trương Quốc Dương, hôn lên mặt ông một cái, sau đó cười hì hì nói:
“Làm sao vậy? Lão hư hỏng đang choáng váng à?”
“Kiều Kiều, con…”
“Ba yên tâm, con đã tra qua, ba và Trương Đào đều có cùng nhóm máu B, anh ấy sẽ không nghi ngờ.”
“Nhưng mà chúng ta…”
Ngủ với con dâu ông đã rất có lỗi với con trai, giờ lại làm cho con dâu mang thai con của ông. Tuy ông thấy rất vui, nhưng vẫn có cảm giác tội lỗi với con trai.
Nhìn nét mặt đầy rối rắm của ông, Lâm Kiều Kiều trực tiếp nói chuyện Trương Đào nɠɵạı ŧìиᏂ cho ông nghe. Tin tức đã được xác nhận, chỉ có điều thám tử vẫn chưa tìm được chứng cứ mà thôi.
“Trương Quốc Dương, ba nói cho con biết, ba có muốn cùng con ở bên nhau không?”
Đây là lần đầu tiên Lâm Kiều Kiều gọi thẳng tên của ông. Con dâu vẫn còn thanh xuân phơi phới, điều này làm ông có chút tự ti, nhưng trong nháy mắt lại trở nên quyết tâm.
Nếu con trai trân trọng cô, ông sẽ không dám cầu xa điều gì. Nhưng con trai quá hồ đồ, một cô gái tốt như vậy gả cho hắn mà hắn lại không quý trọng.
“Ba sẽ bảo vệ con thật tốt, nếu chuyện của chúng ta bị lộ ra ngoài, ba sẽ nói hết thảy là do ba cưỡиɠ ɠiαи con. Kiều Kiều, chẳng may chuyện đó xảy ra, con nhất định phải nói là bị ba ép buộc.”
“Ba không sợ người nhà của con trả thù?”
“Ba từng trải qua sinh tử, còn cái gì đáng sợ hơn, chỉ là chuyện con cái, ba hy vọng con suy nghĩ thật kỹ.”
“Ba yên tâm, con không bao giờ làm những việc mình chưa nắm chắc.”
Hiện tại cô đã có hoa thất sắc, đây là bí mật không người biết.
Cho dù cô và Trương Đào ly hôn, ba mẹ cũng sẽ ép cô gả đi. Cô không tin người khác, nhưng lại tin Trương Quốc Dương.
Cô có thể dùng hoa thất sắc giúp ông điều dưỡng sức khỏe, như vậy về sau hai người có thể ở bên nhau thật lâu thật lâu.
Đời trước cô đã cùng Trương Đào nháo cả đời, đời này cô không muốn như vậy.
Cô muốn chờ cơ hội thích hợp, sau đó ngả bài, ít nhất là cho đến khi Trương Đào đã có phụ nữ và con bên ngoài.
Lâm Kiều Kiều muốn Trương Đào chậm rãi thích ứng. Cô không yêu hắn là thật, có con, cô có lý do chính đáng để Trương Đào không chạm vào mình. Sau khi con ra đời, cô sẽ nói ra việc hắn nɠɵạı ŧìиᏂ, hai người họ sẽ ở riêng, rồi chậm rãi ly hôn.
/84
|