Trước ánh mắt tò mò của không ít người, Lý Trúc Loan đập vỡ cục đá…
Từng mảnh đá vụn rơi xuống, vật bên trong cũng dần lộ ra…
“Haizz”
Đám người chứng kiến thở dài ngao ngán, chỉ thấy bên cục đá vụn chỉ là một bát sứ lâu đời đã sức mẻ…
Lý Trúc Loan chu môi, mặc dù biết trò này không dễ ăn, tỷ lệ ra vật phẩm dùng được rất thấp, nhưng khó tránh khỏi thất vọng…
“Hừ, ta không tin vận khí mình thấp như vậy!” Lý Trúc Loan tiếp tục mua lấy một cục đá, đem nó đập vỡ…
Lần này đám người khóe miệng co giật, bởi vì bên trong ngay cả sợi lông cũng không có…
“Đáng ghét” Lý Trúc Loan hai má đỏ bừng dậm chân…
“Ngốc nha đầu, đồ tốt sao có thể dễ kiếm như vậy?” Lạc Nam dở khóc dở cười véo lấy cái mũi quỳnh xinh xắn của nàng…
“Thiếp chán rồi không chơi nữa, sư phụ tỷ tỷ thử đi” Lý Trúc Loan vừa xấu mặt, bèn đánh chủ ý xấu, muốn Mộc Tử Âm quê độ giống nàng…
Mộc Tử Âm đối với Đổ Thạch cũng không lạ, trước đây nàng từng chứng kiến, cũng biết rất khó từ trò này kiếm lời, bất quá thấy Lạc Nam khích lệ nên cũng bước đến…
Trả tiền cho chủ quầy, nàng chọn một cục đá to, đưa tay đập vỡ…
Rắc
Theo âm thanh vỡ vụn vang lên, bên trong lộ ra một lớp vỏ xanh um kỳ quái…
Vội vàng quét tan đám đá vụ còn sót lại, trước mắt đám người là một quả trứng to tròn như quả dưa hấu, bên trên có các đường vân hồng hào, trong khá tráng lệ…
“Đây là trứng gì?” Đám người kỳ quái…
“Bị hóa thạch lâu như vậy chắc không còn sinh mệnh”
“Ta lại cảm thấy nó vẫn còn sống a”
“Mặc kệ là trứng gì, tồn tại từ thời xa xưa nhất định không tầm thường…”
Không ít người âm thầm suy nghĩ…
“Xem ra vận khí thiếp không tệ”
Mộc Tử Âm cũng khá vui vẻ bế lên quả trứng xem xét, không nghĩ tới lần đầu chơi Đổ Thạch lại xuất hiện thứ này…
Chúng nữ hiếu kỳ bao vây quả trứng, Liễu Thi Cầm mày liễu hơi cau lại, chính bản thân nàng cũng không nhận ra lai lịch quả trứng này…
“Chủ nhân, thiếp từ quả trứng cảm nhận được một tia uy áp” Bạch Tố Mai hướng Lạc Nam ngưng trọng nói…
“Chíp chíp” Tiểu Sư cũng lên tiếng phụ họa…
Lạc Nam sắc mặt lập tức nghiêm túc, phải biết huyết mạch của Tố Mai và Tiểu Sư đều không hề tầm thường, lại từ quả trứng kia cảm nhận được uy áp, quả thật không đơn giản…
“Sư phụ tỷ tỷ, tặng cho ta nha” Lý Trúc Loan cũng đưa tay ôm lấy nũng nịu nói…
“Xú nha đầu, của ta không phải của ngươi sao?” Mộc Tử Âm đưa tay cốc đầu nàng cười nói…
Lạc Nam mỉm cười nhìn mấy người các nàng, trong lòng lại hướng Kim Nhi hỏi thăm:
“Kim Nhi, quả trứng này coi bộ không đơn giản nha?”
“Bên trong là một loài linh điểu có huyết mạch thần thú Thanh Loan, hơn nữa còn khá nồng đậm” Kim Nhi rất nhanh giải đáp, trong giọng điệu mang theo một tia ngoài ý muốn…
Lạc Nam trái tim giật thót, Thanh Loan chính là một trong các thần thú nổi danh ở kiếp trước, tương truyền nó chính là một trong ngũ phượng, là chân chính thần thú, Thanh Loan còn là biểu tượng của sự tốt lành, đức hạnh hay sự thủy chung trong chuyện tình cảm…
Mặc dù không sánh bằng Phượng Hoàng, nhưng Thanh Loan tuyệt đối là tồn tại khủng bố…
Sinh mệnh trong quả trứng không phải chân chính Thanh Loan, tuy nhiên có hệ thống nên Lạc Nam tự tin sẽ giúp nó phát triển tốt nhất…
Hắn truyền âm cho mấy nữ, đem quả trứng thu hồi vào Linh Giới Châu, tránh bị người có kiến thức sâu rộng phát hiện…
“Các nàng còn ai muốn chơi thử không?” Lạc Nam hướng mấy người các nàng cười, chỉ riêng quả trứng linh thú kia thì chuyến đi này có tốn bao nhiêu Linh Thạch cũng xứng đáng…
Bạch Tố Mai và Liễu Thi Cầm tính cách hướng nội, cũng không có ý chơi đùa, nhìn hắn mỉm cười lắc đầu…
“Mộng Mộng muốn chơi nha” Tiểu nha đầu hai mắt lấp lánh non nớt xen miệng vào, những chuyện như này quả thật rất thu hút nhi đồng…
“Haha, Mộng Mộng mau tiến đến, thích cục đá nào để ca ca mua cho ngươi” Lạc Nam bế nàng lên tay, tiểu nha đầu chín tuổi chỉ mới là Luyện Khí Sơ kỳ…
“Mộng Mộng muốn cục này” Tiểu nha đầu cầm lên một viên đá, nấm tay nhỏ nhắn đem nó đập vỡ…
Răng rắc…
Đá vỡ, bên trong chả có thứ đồ gì…
Liễu Mộng Mộng hai má phình to, đôi môi nhỏ hơi bỉu, không cam lòng cầm lên một viên đá khác, kích cỡ thậm chí thua cả quả chanh, đem nó đập nát…
Một tia sáng từ bên trong truyền ra, đám người lập tức bị hấp dẫn…
Tia sáng phát ra từ một viên ngọc xanh, trơn bóng lấp loáng…
“Là Tỵ Thủy Châu, tiểu cô nương này vận khí không tệ…” Có người lập tức nhận ra lai lịch thứ này…
“Tỵ Thủy Châu, nghe nói có thể giúp tu sĩ tồn tại trong nước mà không cần dùng đến Linh Lực phong tỏa cơ thể, cũng là một bảo bối không tệ”
Đám người nhao nhao gật đầu, mặc dù tu sĩ có thể dựa vào linh lực bảo vệ mà tiến vào biển cả hay sông lớn, nhưng công dụng của Tỵ Thủy Châu vẫn rất không tệ, ít nhất giúp tu sĩ tiết kiệm linh lực…
“Hì hì, Mộng Mộng thật may mắn” Tiểu nha đầu khoái chí cười híp mắt…
“Mộng Mộng quả thật lợi hại” Lạc Nam xoa đầu nàng khích lệ…
“Hì hì, Mộng Mộng đem nó tặng cho ca ca” Tiểu nha đầu hướng Lạc Nam đưa viên châu ngọc…
“Vậy ca ca cảm ơn Mộng Mộng rồi” Lạc Nam không khách khí thu hồi, dù sao đây là tấm lòng của tiểu cô nương, hắn đương nhiên sẽ không từ chối, huống hồ hắn cũng không để nàng chịu thiệt…
Chúng nữ nhìn cảnh này ấm áp mỉm cười…
“Kim Nhi, còn bao nhiêu cục đá cất chứa vật phẩm có thể sử dụng?” Lạc Nam trong lòng thầm hỏi…
“11 cục, bất qúa chỉ 3 cục tạm được, còn lại toàn vật phẩm Huyền Cấp trở xuống…” Kim Nhi hướng hắn chỉ định ba cục đá kích cỡ khác nhau…
Lạc Nam không khách khí đưa linh thạch cho chủ quầy, đem ba viên đá đó quyết đoán thu lại, không có ý định mở trước mặt số đông…
Dù sao có thể lọt vào mắt Kim Nhi thì bên trong nhất định không phải vật tầm thường, để tránh xảy ra phiền phức không đáng có, về nhà mở sau…
Kết thúc trò chơi Đổ Thạch, cả đám tiếp tục dạo quanh vài nơi trong thành, mua một số vật phẩm cần thiết cho sinh hoạt đặt vào Linh Giới Châu, dù sao thì hiện tại kích cỡ bên trong đã mở rộng…
“Liễu gia chủ nghe rõ, lập tức về Liễu gia!”
Đột ngột một âm thanh hùng hậu đến cực điểm vang vọng toàn bộ Bình An Thành, cắt đứt cuộc vui của Lạc Nam và chúng nữ…
Sắc mặt cả đám hơi thay đổi…
“Hừ, nghĩ mình là ai? Nói với giọng ra lệnh như vậy” Lạc Nam cười lạnh…
Mộc Tử Âm kéo cánh tay Lạc Nam ngưng trọng nói:
“Lão công, đối phương ít nhất là Hóa Thần Hậu Kỳ, thậm chí còn mạnh hơn”
“Nhất định là Thanh Vân Tông” Liễu Thi Cầm nhíu lại mày liễu…
“Xem ra là đến điều tra cái chết của Cố Phi Hoa, các nàng yên tâm, tạm thời Trúc Loan và Tố Mai mang theo Tiểu Sư tiến vào Linh Giới Châu” Lạc Nam hướng chúng nữ phân phó…
Tố Mai và Trúc Loan ngoan ngoãn gật đầu, diện mạo xuất chúng của các nàng nếu đồng loạt xuất hiện khó tránh khỏi rắc rối, hơn nữa thực lực hai nàng hiện tại vẫn chưa đủ để đối kháng Hóa Thần cường giả…
“Tử Âm mang vào khăn che mặt, chúng ta đi” Lạc Nam mang theo ba nữ quay về…
Trên đường về, Liễu Thi Cầm trong lòng phủ đầy lo lắng…
Chợt, một bàn tay ấm áp nắm lấy bàn tay tinh xảo của nàng…
Chỉ thấy Lạc Nam mỉm cười ôn nhu nói: “Có ta, Liễu gia không sao”
Liễu Thi Cầm lo lắng trong lòng quét sạch, nhoẻn miệng cười gật đầu…
Mộc Tử Âm nắm lấy bàn tay còn lại của hắn, nghiêm túc nói: “Lão công, người đến lần này thân phận chỉ sợ không thấp?”
“Chắc chắn rồi, ta không ngờ bọn hắn nhận được tin tức nhanh như vậy” Lạc Nam hơi ngoài ý muốn nói…
“Các thế lực lớn thường quản lý tu sĩ bằng các khối bài có chứa linh hồn, xem ra Thanh Vân Tông cũng giống như vậy” Liễu Thi Cầm lên tiếng giải đáp…
Lạc Nam gật đầu, ba người rất nhanh về đến đại sảnh Liễu gia…
…
Bên trong đại sảnh, hai nam tử lưng đeo trường kiếm, thân mặc đạo bào, khí thế toàn thân ép ra xung quanh khiến tộc nhân Liễu gia không dám đến gần…
Bọn hắn gồm một người độ tuổi trung niên, người còn lại là lão già râu trắng…
Nam tử trung niên là chấp pháp trưởng lão của Thanh Vân Tông, chuyên phụ trách điều tra án mạng người Thanh Vân Tông gặp phải, Hóa Thần Sơ Kỳ tu vi, có tên Cố Chính…
Lão già râu trắng hai mắt khép hờ, bình thản mà đứng, nhưng ngay cả Cố Chính cũng hơi khom lưng đứng trước hắn, bởi đối phương chính là Đại trưởng lão Thanh Vân Tông – Cố Độn Địa, Hóa Thần Hậu Kỳ cường giả lâu năm, chỉ thiếu một bước nhỏ sẽ đột phá Viên Mãn, thực lực chỉ đứng sau Tông Chủ Thanh Vân Tông mà thôi…
Với thân phận của Cố Độn Địa, rất ít chuyện có thể khiến đích thân hắn xuất hiện…
Nhưng lần này thì lại khác, đệ tử hắn yêu thích nhất Cố Phi Hoa chết không rõ nguyên nhân, điều này khiến Cố Độn Địa lôi đình tức giận, chấn động toàn bộ Thanh Vân Tông trên dưới…
Mặc dù Tông Chủ Thanh Vân Tông đích thân đứng ra an ủi, đồng thời hạ lệnh toàn tông truy tìm manh mối cái chết của hai người Cố Phi Hoa…nhưng Cố Độn Địa vẫn không hài lòng, hắn muốn đích thân tiến hành điều tra…
Nghe tiếng bước chân tiến lại, hai người Thanh Vân Tông quay mặt lại nhìn…
Gương mặt bọn hắn lập tức hiện lên một tia kinh diễm, hiển nhiên dung nhan của hai nữ quá mức xuất chúng, mặc dù Tử Âm có che mặt nhưng thân hình hoàn mỹ cũng rất khó che giấu…
Bất quá hai người bọn hắn là Hóa Thần Kỳ, cũng không phải thanh niên chưa trãi đời, biết chính sự quan trọng, lúc này Cố Chính đầu tiên mở miệng:
“Các vị ai là Liễu gia chủ?”
“Thi Cầm gặp qua hai tiền bối Thanh Vân Tông” Liễu Thi Cầm lễ độ chào hỏi, không có một tia chột dạ dù đối diện hài người thực lực hơn xa mình…
Những năm gần đây quản lý gia tộc, rèn giũa cho nàng khí độ của một thế lực chi chủ…
Tuy nhiên ở bên cạnh Lạc Nam thì loại khí độ này lại vô hình ẩn đi…
“Người không phận sự ra ngoài đi” Cố Độn Địa đột nhiên mở miệng nói, ánh mắt thậm chí không thèm nhìn Lạc Nam…
Lạc Nam ánh mắt lấp lóe, nhìn đối phương giống đến gây chuyện hơn là điều tra đây…
Mộc Tử Âm nắm tay hắn mỉm cười, một tia khí tức Hóa Thần thoáng hiển hiện…
Cố Độn Địa hai người sắc mặt hơi bất ngờ, không nghĩ tới một cái gia tộc nhỏ lại có Hóa Thần tu sĩ…
Nhìn Mộc Tử Âm nắm tay Lạc Nam đầy tình cảm, hai người càng thêm nghi hoặc, bất quá cũng không nói gì thêm…
Hóa Thần Kỳ đã đủ tư cách để đối thoại cùng bọn hắn…
“Mời hai vị ngồi!” Liễu Thi Cầm đưa tay…
“Không cần, chỉ hỏi một số việc, các ngươi giải đáp là được…” Cố Độn Địa khoát tay, bị chết đi đệ tử thích nhất khiến tính tình của hắn khá nóng nảy…
“Mời hai vị hỏi” Liễu Thi Cầm vẫn ôn nhu lễ độ…
“Không biết Cố Hủ trưởng lão có từng đến Liễu gia?” Cố Chính lên tiếng, đây là nhiệm vụ của hắn…
“Quả thật Cố Hủ trưởng lão cùng Cố Phi Hoa công tử có đến, chúng ta còn thành công thỏa thuận Bình An Thành sẽ phụ thuộc vào Thanh Vân Tông” Liễu Thi Cầm nhàn nhạt nói…
Cố Chính hai người thoáng gật đầu, trước khi đến đây bọn hắn cũng điều tra toàn bộ Bình An Thành, thoáng biết tình hình một cách khái quát, từ việc Cao gia bị diệt cho đến Liễu gia lên thay, cuối cùng là hai người Cố Hủ rời đi Bình An Thành…
Nhưng nghĩ đi nghĩ lại vẫn thấy có chỗ không thích hợp…
Tính tình Cố Hủ hai người bọn hắn biết rất rõ, đối phương sẽ không rãnh rỗi đến mức đột ngột rêu rao phát Linh Thạch từ thiện một cách vô cớ như vậy…
Với trí tuệ của Cố Chính hai người, rất nhanh suy đoán trong này có ẩn tình…
Mà Cố Độn Địa trước đây làm không ít việc ác, với cách làm của Cố Hủ khiến hắn mơ hồ đoán ra điều gì đó…
“Hai người Cố Hủ sau khi rời thành có quay về hay không?” Cố Chính ý vị thâm trường tiếp tục hỏi…
“Việc này ta thật không rõ, chỉ biết trước khi rời thành, hai vị Cố Phi Hoa công tử phân phát Linh Thạch cho các tu sĩ cấp thấp, được vô số người kính nể” Liễu Thi Cầm ra vẻ kính trọng nói…
Cố Chính nhíu mày, đối phương trả lời không rõ khiến hắn không bắt được thóp, nếu Liễu Thi Cầm chắc chắn trả lời là “Không trở về” thì mọi chuyện sẽ khác…
“Ta nghe nói đêm đó trong Liễu gia xảy ra chiến đấu, thậm chí xuất hiện trên bầu trời, không biết là chuyện gì xảy ra?” Cố Chính đi thẳng vào vấn đề…
“Thật không giấu diếm, Liễu gia vừa mới thống nhất Bình An thành, một số người không phục muốn nhân cơ hội phá hoại nên trà trộn vào trong đêm, rất may chúng ta kịp thời phát hiện nên đã giải quyết” Liễu Thi Cầm vẫn không kiêu ngạo không siểm nịnh…
Tình hình đêm đó trời tối om, Liễu gia lại vừa đạt danh vọng cao, tin tưởng dù có xảy ra chiến đấu cũng không người dám dò xét quá kỹ, vì thế Liễu Thi Cầm rất tự tin bịa chuyện…
“Hai người họ là ai? Theo ta điều tra Liễu gia trước đó không hề có người như họ” Cố Chính không hổ là Chấp pháp trưởng lão, xoáy vào Lạc Nam và Mộc Tử Âm…
Liễu Thi Cầm mỉm cười, kéo tay Mộc Tử Âm cười nói: “Nàng là bằng hữu củ của ta, gần đây vừa vặn đến Liễu gia làm khách, không ngờ vừa kịp thời cứu viện Liễu gia trước móng vuốt Cao gia”
“Còn đây là trượng phu của nàng” Liễu Thi Cầm chỉ Lạc Nam…
Hai người Cố Chính nheo mắt quan sát Lạc Nam, vốn lúc đầu bọn hắn chỉ nghĩ thiếu niên này là nam sủng cho nữ nhân có tu vi Hóa Thần kia mà thôi, không ngờ lại là phu quân…
Có một Hóa Thần làm vợ, điều này không hề đơn giản…
Chỉ là nhìn tới nhìn lui tiểu tử này vẫn là Nguyên Anh kỳ a, ngoại trừ con mắt hơi quái dị kia ra không có đặc điểm nào khác…
Chỉ tiếc hai người bọn hắn không phải là hồn tu, nếu không sẽ nhận ra cấp bậc của Bạch Nguyệt Đoạt Hồn Nhãn…
“Không biết hai vị còn thắc mắc gì không?” Liễu Thi Cầm muốn trục khách…
Cố Chính hai người liếc nhìn nhau, Cố Độn Địa đột ngột trầm giọng nói, khí tức Hóa Thần Hậu Kỳ không hề giữ lại, ép đến ba người:
“Đệ tử của lão phu và Cố Hủ trưởng lão bị người giết chết, không biết các ngươi rõ ràng sao?”
“Cái gì? Cố công tử bị giết?” Liễu Thi Cầm ba người sắc mặt đột ngột đại biến…
“Trời ạ! Cố công tử anh tuấn lỗi lạc, phong lưu tiêu sái, là tấm gương cho ta noi theo, là ai giết hắn?” Lạc Nam sắc mặt tức giận, vỗ ngực phình phịch…
Nhìn bộ dạng của hắn, Cố Độn Địa sắc mặt hơi hòa hoãn lại, bất quá không đơn giản bỏ qua, trong lòng hắn còn không ít ngờ vực, trầm giọng nói:
“Ba ngươi theo ta đến Thanh Vân Tông một chuyến, có cách nghiệm chứng tính chân thật của sự việc”
“Hai vị không tin tưởng chúng ta?” Liễu Thi Cầm sắc mặt hơi khó coi…
“Lời nói của các ngươi quả thật hoàn mỹ không kẻ hở, tuy nhiên chỉ xuất phát từ một phía mà thôi, ngoài trừ Liễu gia không ai đứng ra làm chứng, chúng ta có quyền nghi ngờ” Cố Chính bình thản nói…
“Các ngươ…” Mộc Tử Âm vừa định lên tiếng đã bị Lạc Nam kéo tay lại…
Hắn mỉm cười thân thiện, lần đầu tiên mở miệng cười nhe răng nói:
“Theo các vị một chuyến vậy, cây ngay không sợ chết đứng, không phải sao?”
Từng mảnh đá vụn rơi xuống, vật bên trong cũng dần lộ ra…
“Haizz”
Đám người chứng kiến thở dài ngao ngán, chỉ thấy bên cục đá vụn chỉ là một bát sứ lâu đời đã sức mẻ…
Lý Trúc Loan chu môi, mặc dù biết trò này không dễ ăn, tỷ lệ ra vật phẩm dùng được rất thấp, nhưng khó tránh khỏi thất vọng…
“Hừ, ta không tin vận khí mình thấp như vậy!” Lý Trúc Loan tiếp tục mua lấy một cục đá, đem nó đập vỡ…
Lần này đám người khóe miệng co giật, bởi vì bên trong ngay cả sợi lông cũng không có…
“Đáng ghét” Lý Trúc Loan hai má đỏ bừng dậm chân…
“Ngốc nha đầu, đồ tốt sao có thể dễ kiếm như vậy?” Lạc Nam dở khóc dở cười véo lấy cái mũi quỳnh xinh xắn của nàng…
“Thiếp chán rồi không chơi nữa, sư phụ tỷ tỷ thử đi” Lý Trúc Loan vừa xấu mặt, bèn đánh chủ ý xấu, muốn Mộc Tử Âm quê độ giống nàng…
Mộc Tử Âm đối với Đổ Thạch cũng không lạ, trước đây nàng từng chứng kiến, cũng biết rất khó từ trò này kiếm lời, bất quá thấy Lạc Nam khích lệ nên cũng bước đến…
Trả tiền cho chủ quầy, nàng chọn một cục đá to, đưa tay đập vỡ…
Rắc
Theo âm thanh vỡ vụn vang lên, bên trong lộ ra một lớp vỏ xanh um kỳ quái…
Vội vàng quét tan đám đá vụ còn sót lại, trước mắt đám người là một quả trứng to tròn như quả dưa hấu, bên trên có các đường vân hồng hào, trong khá tráng lệ…
“Đây là trứng gì?” Đám người kỳ quái…
“Bị hóa thạch lâu như vậy chắc không còn sinh mệnh”
“Ta lại cảm thấy nó vẫn còn sống a”
“Mặc kệ là trứng gì, tồn tại từ thời xa xưa nhất định không tầm thường…”
Không ít người âm thầm suy nghĩ…
“Xem ra vận khí thiếp không tệ”
Mộc Tử Âm cũng khá vui vẻ bế lên quả trứng xem xét, không nghĩ tới lần đầu chơi Đổ Thạch lại xuất hiện thứ này…
Chúng nữ hiếu kỳ bao vây quả trứng, Liễu Thi Cầm mày liễu hơi cau lại, chính bản thân nàng cũng không nhận ra lai lịch quả trứng này…
“Chủ nhân, thiếp từ quả trứng cảm nhận được một tia uy áp” Bạch Tố Mai hướng Lạc Nam ngưng trọng nói…
“Chíp chíp” Tiểu Sư cũng lên tiếng phụ họa…
Lạc Nam sắc mặt lập tức nghiêm túc, phải biết huyết mạch của Tố Mai và Tiểu Sư đều không hề tầm thường, lại từ quả trứng kia cảm nhận được uy áp, quả thật không đơn giản…
“Sư phụ tỷ tỷ, tặng cho ta nha” Lý Trúc Loan cũng đưa tay ôm lấy nũng nịu nói…
“Xú nha đầu, của ta không phải của ngươi sao?” Mộc Tử Âm đưa tay cốc đầu nàng cười nói…
Lạc Nam mỉm cười nhìn mấy người các nàng, trong lòng lại hướng Kim Nhi hỏi thăm:
“Kim Nhi, quả trứng này coi bộ không đơn giản nha?”
“Bên trong là một loài linh điểu có huyết mạch thần thú Thanh Loan, hơn nữa còn khá nồng đậm” Kim Nhi rất nhanh giải đáp, trong giọng điệu mang theo một tia ngoài ý muốn…
Lạc Nam trái tim giật thót, Thanh Loan chính là một trong các thần thú nổi danh ở kiếp trước, tương truyền nó chính là một trong ngũ phượng, là chân chính thần thú, Thanh Loan còn là biểu tượng của sự tốt lành, đức hạnh hay sự thủy chung trong chuyện tình cảm…
Mặc dù không sánh bằng Phượng Hoàng, nhưng Thanh Loan tuyệt đối là tồn tại khủng bố…
Sinh mệnh trong quả trứng không phải chân chính Thanh Loan, tuy nhiên có hệ thống nên Lạc Nam tự tin sẽ giúp nó phát triển tốt nhất…
Hắn truyền âm cho mấy nữ, đem quả trứng thu hồi vào Linh Giới Châu, tránh bị người có kiến thức sâu rộng phát hiện…
“Các nàng còn ai muốn chơi thử không?” Lạc Nam hướng mấy người các nàng cười, chỉ riêng quả trứng linh thú kia thì chuyến đi này có tốn bao nhiêu Linh Thạch cũng xứng đáng…
Bạch Tố Mai và Liễu Thi Cầm tính cách hướng nội, cũng không có ý chơi đùa, nhìn hắn mỉm cười lắc đầu…
“Mộng Mộng muốn chơi nha” Tiểu nha đầu hai mắt lấp lánh non nớt xen miệng vào, những chuyện như này quả thật rất thu hút nhi đồng…
“Haha, Mộng Mộng mau tiến đến, thích cục đá nào để ca ca mua cho ngươi” Lạc Nam bế nàng lên tay, tiểu nha đầu chín tuổi chỉ mới là Luyện Khí Sơ kỳ…
“Mộng Mộng muốn cục này” Tiểu nha đầu cầm lên một viên đá, nấm tay nhỏ nhắn đem nó đập vỡ…
Răng rắc…
Đá vỡ, bên trong chả có thứ đồ gì…
Liễu Mộng Mộng hai má phình to, đôi môi nhỏ hơi bỉu, không cam lòng cầm lên một viên đá khác, kích cỡ thậm chí thua cả quả chanh, đem nó đập nát…
Một tia sáng từ bên trong truyền ra, đám người lập tức bị hấp dẫn…
Tia sáng phát ra từ một viên ngọc xanh, trơn bóng lấp loáng…
“Là Tỵ Thủy Châu, tiểu cô nương này vận khí không tệ…” Có người lập tức nhận ra lai lịch thứ này…
“Tỵ Thủy Châu, nghe nói có thể giúp tu sĩ tồn tại trong nước mà không cần dùng đến Linh Lực phong tỏa cơ thể, cũng là một bảo bối không tệ”
Đám người nhao nhao gật đầu, mặc dù tu sĩ có thể dựa vào linh lực bảo vệ mà tiến vào biển cả hay sông lớn, nhưng công dụng của Tỵ Thủy Châu vẫn rất không tệ, ít nhất giúp tu sĩ tiết kiệm linh lực…
“Hì hì, Mộng Mộng thật may mắn” Tiểu nha đầu khoái chí cười híp mắt…
“Mộng Mộng quả thật lợi hại” Lạc Nam xoa đầu nàng khích lệ…
“Hì hì, Mộng Mộng đem nó tặng cho ca ca” Tiểu nha đầu hướng Lạc Nam đưa viên châu ngọc…
“Vậy ca ca cảm ơn Mộng Mộng rồi” Lạc Nam không khách khí thu hồi, dù sao đây là tấm lòng của tiểu cô nương, hắn đương nhiên sẽ không từ chối, huống hồ hắn cũng không để nàng chịu thiệt…
Chúng nữ nhìn cảnh này ấm áp mỉm cười…
“Kim Nhi, còn bao nhiêu cục đá cất chứa vật phẩm có thể sử dụng?” Lạc Nam trong lòng thầm hỏi…
“11 cục, bất qúa chỉ 3 cục tạm được, còn lại toàn vật phẩm Huyền Cấp trở xuống…” Kim Nhi hướng hắn chỉ định ba cục đá kích cỡ khác nhau…
Lạc Nam không khách khí đưa linh thạch cho chủ quầy, đem ba viên đá đó quyết đoán thu lại, không có ý định mở trước mặt số đông…
Dù sao có thể lọt vào mắt Kim Nhi thì bên trong nhất định không phải vật tầm thường, để tránh xảy ra phiền phức không đáng có, về nhà mở sau…
Kết thúc trò chơi Đổ Thạch, cả đám tiếp tục dạo quanh vài nơi trong thành, mua một số vật phẩm cần thiết cho sinh hoạt đặt vào Linh Giới Châu, dù sao thì hiện tại kích cỡ bên trong đã mở rộng…
“Liễu gia chủ nghe rõ, lập tức về Liễu gia!”
Đột ngột một âm thanh hùng hậu đến cực điểm vang vọng toàn bộ Bình An Thành, cắt đứt cuộc vui của Lạc Nam và chúng nữ…
Sắc mặt cả đám hơi thay đổi…
“Hừ, nghĩ mình là ai? Nói với giọng ra lệnh như vậy” Lạc Nam cười lạnh…
Mộc Tử Âm kéo cánh tay Lạc Nam ngưng trọng nói:
“Lão công, đối phương ít nhất là Hóa Thần Hậu Kỳ, thậm chí còn mạnh hơn”
“Nhất định là Thanh Vân Tông” Liễu Thi Cầm nhíu lại mày liễu…
“Xem ra là đến điều tra cái chết của Cố Phi Hoa, các nàng yên tâm, tạm thời Trúc Loan và Tố Mai mang theo Tiểu Sư tiến vào Linh Giới Châu” Lạc Nam hướng chúng nữ phân phó…
Tố Mai và Trúc Loan ngoan ngoãn gật đầu, diện mạo xuất chúng của các nàng nếu đồng loạt xuất hiện khó tránh khỏi rắc rối, hơn nữa thực lực hai nàng hiện tại vẫn chưa đủ để đối kháng Hóa Thần cường giả…
“Tử Âm mang vào khăn che mặt, chúng ta đi” Lạc Nam mang theo ba nữ quay về…
Trên đường về, Liễu Thi Cầm trong lòng phủ đầy lo lắng…
Chợt, một bàn tay ấm áp nắm lấy bàn tay tinh xảo của nàng…
Chỉ thấy Lạc Nam mỉm cười ôn nhu nói: “Có ta, Liễu gia không sao”
Liễu Thi Cầm lo lắng trong lòng quét sạch, nhoẻn miệng cười gật đầu…
Mộc Tử Âm nắm lấy bàn tay còn lại của hắn, nghiêm túc nói: “Lão công, người đến lần này thân phận chỉ sợ không thấp?”
“Chắc chắn rồi, ta không ngờ bọn hắn nhận được tin tức nhanh như vậy” Lạc Nam hơi ngoài ý muốn nói…
“Các thế lực lớn thường quản lý tu sĩ bằng các khối bài có chứa linh hồn, xem ra Thanh Vân Tông cũng giống như vậy” Liễu Thi Cầm lên tiếng giải đáp…
Lạc Nam gật đầu, ba người rất nhanh về đến đại sảnh Liễu gia…
…
Bên trong đại sảnh, hai nam tử lưng đeo trường kiếm, thân mặc đạo bào, khí thế toàn thân ép ra xung quanh khiến tộc nhân Liễu gia không dám đến gần…
Bọn hắn gồm một người độ tuổi trung niên, người còn lại là lão già râu trắng…
Nam tử trung niên là chấp pháp trưởng lão của Thanh Vân Tông, chuyên phụ trách điều tra án mạng người Thanh Vân Tông gặp phải, Hóa Thần Sơ Kỳ tu vi, có tên Cố Chính…
Lão già râu trắng hai mắt khép hờ, bình thản mà đứng, nhưng ngay cả Cố Chính cũng hơi khom lưng đứng trước hắn, bởi đối phương chính là Đại trưởng lão Thanh Vân Tông – Cố Độn Địa, Hóa Thần Hậu Kỳ cường giả lâu năm, chỉ thiếu một bước nhỏ sẽ đột phá Viên Mãn, thực lực chỉ đứng sau Tông Chủ Thanh Vân Tông mà thôi…
Với thân phận của Cố Độn Địa, rất ít chuyện có thể khiến đích thân hắn xuất hiện…
Nhưng lần này thì lại khác, đệ tử hắn yêu thích nhất Cố Phi Hoa chết không rõ nguyên nhân, điều này khiến Cố Độn Địa lôi đình tức giận, chấn động toàn bộ Thanh Vân Tông trên dưới…
Mặc dù Tông Chủ Thanh Vân Tông đích thân đứng ra an ủi, đồng thời hạ lệnh toàn tông truy tìm manh mối cái chết của hai người Cố Phi Hoa…nhưng Cố Độn Địa vẫn không hài lòng, hắn muốn đích thân tiến hành điều tra…
Nghe tiếng bước chân tiến lại, hai người Thanh Vân Tông quay mặt lại nhìn…
Gương mặt bọn hắn lập tức hiện lên một tia kinh diễm, hiển nhiên dung nhan của hai nữ quá mức xuất chúng, mặc dù Tử Âm có che mặt nhưng thân hình hoàn mỹ cũng rất khó che giấu…
Bất quá hai người bọn hắn là Hóa Thần Kỳ, cũng không phải thanh niên chưa trãi đời, biết chính sự quan trọng, lúc này Cố Chính đầu tiên mở miệng:
“Các vị ai là Liễu gia chủ?”
“Thi Cầm gặp qua hai tiền bối Thanh Vân Tông” Liễu Thi Cầm lễ độ chào hỏi, không có một tia chột dạ dù đối diện hài người thực lực hơn xa mình…
Những năm gần đây quản lý gia tộc, rèn giũa cho nàng khí độ của một thế lực chi chủ…
Tuy nhiên ở bên cạnh Lạc Nam thì loại khí độ này lại vô hình ẩn đi…
“Người không phận sự ra ngoài đi” Cố Độn Địa đột nhiên mở miệng nói, ánh mắt thậm chí không thèm nhìn Lạc Nam…
Lạc Nam ánh mắt lấp lóe, nhìn đối phương giống đến gây chuyện hơn là điều tra đây…
Mộc Tử Âm nắm tay hắn mỉm cười, một tia khí tức Hóa Thần thoáng hiển hiện…
Cố Độn Địa hai người sắc mặt hơi bất ngờ, không nghĩ tới một cái gia tộc nhỏ lại có Hóa Thần tu sĩ…
Nhìn Mộc Tử Âm nắm tay Lạc Nam đầy tình cảm, hai người càng thêm nghi hoặc, bất quá cũng không nói gì thêm…
Hóa Thần Kỳ đã đủ tư cách để đối thoại cùng bọn hắn…
“Mời hai vị ngồi!” Liễu Thi Cầm đưa tay…
“Không cần, chỉ hỏi một số việc, các ngươi giải đáp là được…” Cố Độn Địa khoát tay, bị chết đi đệ tử thích nhất khiến tính tình của hắn khá nóng nảy…
“Mời hai vị hỏi” Liễu Thi Cầm vẫn ôn nhu lễ độ…
“Không biết Cố Hủ trưởng lão có từng đến Liễu gia?” Cố Chính lên tiếng, đây là nhiệm vụ của hắn…
“Quả thật Cố Hủ trưởng lão cùng Cố Phi Hoa công tử có đến, chúng ta còn thành công thỏa thuận Bình An Thành sẽ phụ thuộc vào Thanh Vân Tông” Liễu Thi Cầm nhàn nhạt nói…
Cố Chính hai người thoáng gật đầu, trước khi đến đây bọn hắn cũng điều tra toàn bộ Bình An Thành, thoáng biết tình hình một cách khái quát, từ việc Cao gia bị diệt cho đến Liễu gia lên thay, cuối cùng là hai người Cố Hủ rời đi Bình An Thành…
Nhưng nghĩ đi nghĩ lại vẫn thấy có chỗ không thích hợp…
Tính tình Cố Hủ hai người bọn hắn biết rất rõ, đối phương sẽ không rãnh rỗi đến mức đột ngột rêu rao phát Linh Thạch từ thiện một cách vô cớ như vậy…
Với trí tuệ của Cố Chính hai người, rất nhanh suy đoán trong này có ẩn tình…
Mà Cố Độn Địa trước đây làm không ít việc ác, với cách làm của Cố Hủ khiến hắn mơ hồ đoán ra điều gì đó…
“Hai người Cố Hủ sau khi rời thành có quay về hay không?” Cố Chính ý vị thâm trường tiếp tục hỏi…
“Việc này ta thật không rõ, chỉ biết trước khi rời thành, hai vị Cố Phi Hoa công tử phân phát Linh Thạch cho các tu sĩ cấp thấp, được vô số người kính nể” Liễu Thi Cầm ra vẻ kính trọng nói…
Cố Chính nhíu mày, đối phương trả lời không rõ khiến hắn không bắt được thóp, nếu Liễu Thi Cầm chắc chắn trả lời là “Không trở về” thì mọi chuyện sẽ khác…
“Ta nghe nói đêm đó trong Liễu gia xảy ra chiến đấu, thậm chí xuất hiện trên bầu trời, không biết là chuyện gì xảy ra?” Cố Chính đi thẳng vào vấn đề…
“Thật không giấu diếm, Liễu gia vừa mới thống nhất Bình An thành, một số người không phục muốn nhân cơ hội phá hoại nên trà trộn vào trong đêm, rất may chúng ta kịp thời phát hiện nên đã giải quyết” Liễu Thi Cầm vẫn không kiêu ngạo không siểm nịnh…
Tình hình đêm đó trời tối om, Liễu gia lại vừa đạt danh vọng cao, tin tưởng dù có xảy ra chiến đấu cũng không người dám dò xét quá kỹ, vì thế Liễu Thi Cầm rất tự tin bịa chuyện…
“Hai người họ là ai? Theo ta điều tra Liễu gia trước đó không hề có người như họ” Cố Chính không hổ là Chấp pháp trưởng lão, xoáy vào Lạc Nam và Mộc Tử Âm…
Liễu Thi Cầm mỉm cười, kéo tay Mộc Tử Âm cười nói: “Nàng là bằng hữu củ của ta, gần đây vừa vặn đến Liễu gia làm khách, không ngờ vừa kịp thời cứu viện Liễu gia trước móng vuốt Cao gia”
“Còn đây là trượng phu của nàng” Liễu Thi Cầm chỉ Lạc Nam…
Hai người Cố Chính nheo mắt quan sát Lạc Nam, vốn lúc đầu bọn hắn chỉ nghĩ thiếu niên này là nam sủng cho nữ nhân có tu vi Hóa Thần kia mà thôi, không ngờ lại là phu quân…
Có một Hóa Thần làm vợ, điều này không hề đơn giản…
Chỉ là nhìn tới nhìn lui tiểu tử này vẫn là Nguyên Anh kỳ a, ngoại trừ con mắt hơi quái dị kia ra không có đặc điểm nào khác…
Chỉ tiếc hai người bọn hắn không phải là hồn tu, nếu không sẽ nhận ra cấp bậc của Bạch Nguyệt Đoạt Hồn Nhãn…
“Không biết hai vị còn thắc mắc gì không?” Liễu Thi Cầm muốn trục khách…
Cố Chính hai người liếc nhìn nhau, Cố Độn Địa đột ngột trầm giọng nói, khí tức Hóa Thần Hậu Kỳ không hề giữ lại, ép đến ba người:
“Đệ tử của lão phu và Cố Hủ trưởng lão bị người giết chết, không biết các ngươi rõ ràng sao?”
“Cái gì? Cố công tử bị giết?” Liễu Thi Cầm ba người sắc mặt đột ngột đại biến…
“Trời ạ! Cố công tử anh tuấn lỗi lạc, phong lưu tiêu sái, là tấm gương cho ta noi theo, là ai giết hắn?” Lạc Nam sắc mặt tức giận, vỗ ngực phình phịch…
Nhìn bộ dạng của hắn, Cố Độn Địa sắc mặt hơi hòa hoãn lại, bất quá không đơn giản bỏ qua, trong lòng hắn còn không ít ngờ vực, trầm giọng nói:
“Ba ngươi theo ta đến Thanh Vân Tông một chuyến, có cách nghiệm chứng tính chân thật của sự việc”
“Hai vị không tin tưởng chúng ta?” Liễu Thi Cầm sắc mặt hơi khó coi…
“Lời nói của các ngươi quả thật hoàn mỹ không kẻ hở, tuy nhiên chỉ xuất phát từ một phía mà thôi, ngoài trừ Liễu gia không ai đứng ra làm chứng, chúng ta có quyền nghi ngờ” Cố Chính bình thản nói…
“Các ngươ…” Mộc Tử Âm vừa định lên tiếng đã bị Lạc Nam kéo tay lại…
Hắn mỉm cười thân thiện, lần đầu tiên mở miệng cười nhe răng nói:
“Theo các vị một chuyến vậy, cây ngay không sợ chết đứng, không phải sao?”
/2381
|