Biến cố quá đột ngột, chẳng ai nghĩ đến trong thời khắc mấu chốt lại xuất hiện một nhân vật đặc biệt…
Sinh linh Hồn Thiên giới không thể ngờ…Bạch Nguyệt Tộc càng thêm không thể ngờ…
Trong lúc hai quân giao chiến, chỉ một biến số nhỏ cũng đủ thay đổi kết quả chiến cuộc, càng đừng nói đây không phải biến số nhỏ.
Bá Lực Chưởng cùng Ngũ Đế Hồn Ấn vừa ra đã khiến không gian ngàn trượng quanh thân Lạc Nam sụp đổ, uy thế này không thể nào là một Độ Kiếp Viên Mãn tầm thường phát ra được.
“Làm sao có thể?”
Bạch Nguyệt Tộc sắc mặt cả đám đại biến, không dám tin hét ầm lên.
Bọn hắn có nằm mơ cũng không lường trước được, Hồn Thiên Nữ Hoàng không phải nhân vật mạnh nhất Hồn Thiên Giới lúc này, trái lại còn có tồn tại khác kinh khủng hơn.
Đợi đến khi bọn hắn kịp định thần, Bá Lực Chưởng cùng Ngũ Đế Hồn Ấn đã hung hăng nện vào vầng Bạch Nguyệt đang treo lơ lửng giữa trời cao, nơi được vô số Hồn Lực của Bạch Nguyệt Tộc ngưng tụ mà thành, gắn kết Linh Hồn của toàn bộ bọn hắn.
ĐOÀNG!
Kinh thiên động địa…
Bá Lực Chưởng hung hăng nghiền ép, Bá Lực bá đạo đúng với cái tên của nó, như một tia hủy diệt xuyên thấu tất cả, hủy diệt mọi chướng ngại vật trên đường đi, mặc kệ Bạch Nguyệt to lớn đến mức nào, như thiên thạch xuyên thủng mặt trăng, tàn phá mọi thứ bên trên đó…
Ngũ cái Đế Hồn Ấn không cam chịu thua kém, Ôn Hồn Liên vận chuyển đến mức cao nhất, Siêu Hồn kích hoạt, Hồn Lực tinh khiết và mạnh mẽ vượt xa giới hạn của một Độ Kiếp Viên Mãn…
Đứng trước Hồn Lực của Lạc Nam, Hồn Lực của Bạch Nguyệt Tộc như cặn bã với đầy tạp chất, chất lượng Hồn Lực tinh khiết nện vào, vạn Hồn đập tan…
Hai loại công kích lấy tốc độ bằng mắt thường có thể nhìn thấy xâm nhập và tàn phá vầng Bạch Nguyệt với một tư thái hung hăng không ai sánh bằng.
“PHỐC PHỐC PHỐC!”
Hàng loạt Bạch Nguyệt thiên tài miệng phun máu tươi, sắc mặt vặn vẹo vì đau đớn nói không nên lời, linh hồn đau nhứt không cách nào để hình dung, phản phệ quá nặng.
Lạc Nam một lần đánh vào Bạch Nguyệt, chẳng khác nào gián tiếp đánh vào Linh Hồn của toàn bộ Bạch Nguyệt Tộc thiên tài.
Huống hồ, hắn còn dùng hai loại công kích gần như mạnh nhất lúc này của mình, một Lực một Hồn…
Với trạng thái bình thường, Lạc Nam không thể nào thi triển Bá Lực Chưởng chỉ với một tay, bởi vì làm như vậy cánh tay của hắn sẽ bị bạo tạc.
Nhưng mà…để một kích miểu sát Bạch Nguyệt Tộc, Lạc Nam đã liều lĩnh thi triển Vạn Cổ Bất Hủ Thân, tiến vào trạng thái Bất Hủ, từ đó một tay ngưng tụ Bá Lực Chưởng, một tay thi triển năm cái Đế Hồn Ấn…
Bạch Nguyệt Tộc chịu thấu sao?
Bọn hắn muốn mở miệng gào thét, nhưng mà không còn kịp nữa rồi…
Vầng Bạch Nguyệt vẫn đang bị tàn phá, Bạch Nguyệt Diệt Thế do Bạch Nguyệt chúng thiên tài đánh ra trở nên suy yếu dữ dội, cũng là lúc toàn bộ sinh linh Hồn Thiên Giới nắm bắt thời cơ.
“Sát!”
Hồn Thiên Nữ Hoàng lạnh lẽo gầm lên.
999 thanh Tru Hồn Kiếm lấy thế sét đánh hung hăng trảm!
ĐÙNG!
Bạch Nguyệt Diệt Thế hung hăng cùng 999 thanh Tru Hồn Kiếm mạnh mẽ va chạm.
RĂNG RẮC…
Trong khoảnh khắc, hàng loạt sinh linh hai bên ôm đầu, cả Bạch Nguyệt Tộc và Hồn Thiên Giới, công kích Linh Hồn va chạm, đau thấu trời xanh…
Nhưng mà, Bạch Nguyệt Diệt Thế đã bị Lạc Nam làm cho suy yếu, nhờ có như vậy…999 thanh Tru Hồn Kiếm rốt cuộc chiếm thế thượng phong.
Sau khi tiêu hao gần một nửa số Kiếm Hồn để đồng quy vu tận cùng Bạch Nguyệt Diệt Thế, hàng loạt thanh Kiếm còn lạnh thành công trảm lên Bạch Nguyệt vẫn chưa triệt để hủy diệt kia.
Kết hợp với Bá Lực Chưởng cùng Đế Hồn Ấn của Lạc Nam, Tru Hồn Kiếm tham gia vào tàn phá.
PHỐC!
“RỐNG! ĐAU QUÁ AAAAAAAAAAAAAAA!!!”
Hàng loạt Bạch Nguyệt Tộc nhân chịu không nổi rốt cuộc ngửa đầu rống lên, âm thanh như dã thú bị trọng thương, diện mục như lệ quỷ, thất khiếu chảy máu, nào còn một chút bộ dạng hung hăng càn quấy như lúc đầu?
ĐÙNG!
Rốt cuộc, Bạch Nguyệt do hàng ngàn Độ Kiếp Viên Mãn hồn tu ngưng tụ thành nổ tung giữa bầu trời…
Hồn Lực không giống như Tiên Lực, khi bị hủy diệt nó không hề bạo tạc, không hề tạo thành vụ nổ lớn, chỉ toàn diện tiêu tán đi mà thôi…
Nhìn Bạch Nguyệt hoàn toàn biến mất, hàng tỷ sinh linh Hồn Thiên Giới thở hổn hển ra một hơi, ánh mắt đỏ ngầu chậm rãi nhạt xuống, cả đám la liệt nằm bẹp dí trên mặt đất, toàn thân co quắp…
Xung quanh bọn hắn, không ít vũng máu tươi vẫn còn lưu lại mùi tanh tươm, nhưng không có bất kỳ một ai ghét bỏ.
Bởi đó chính là máu của những người bạo thể mà chết trong lúc va chạm, chỉ để đánh lùi ngoại địch xâm phạm Hồn Thiên.
Ngay cả quân đội tinh nhuệ được huấn luyện kỹ càng như Hồn Thiên Quân lúc này còn ngã quỵ, tám tên Độ Kiếp Kỳ tướng quân ở trạng thái nửa tỉnh nửa mê, thê thảm đến cực điểm.
Tám người bọn hắn chính là trụ cột của Vạn Quân Tru Hồn Trận, trong lúc trận pháp triển khai, vô số Hồn Lực thông qua cơ thể bọn hắn kết tụ thành Tru Hồn Kiếm, không bị phản phệ nặng nề mới là chuyện lạ.
Nếu không có sự can thiệp, tám người này đã định trước cả đời còn lại sẽ sống ở trạng thái thực vật, nửa tỉnh nửa mê, như người mất hồn.
So với tám vị tướng quân, hàng triệu Hồn Quân cũng trả giá đại giới thảm trọng, đa số bọn hắn lúc này đều đa ngất đi, Linh Hồn như sắp tan rã…
Nếu không nhờ căn cơ Linh Hồn thâm hậu có độ tinh khiết cao, mỗi một Hồn Quân thuộc Hồn Thiên Quân đều đã từng phục dụng một giọt Tẩy Hồn Thủy, nhờ đó mới giữ được tính mạng.
Hiển nhiên cái giá phải trả cho việc đối đầu với hàng ngàn Độ Kiếp Viên Mãn dù cuối cùng chiếm được thượng phong vẫn tương đối đắt…
Mà ở phía đối diện, Bạch Nguyệt Tộc chúng thiên tài càng thảm liệt hơn.
Linh Hồn của bọn hắn như tan thành mảnh nhỏ, từng đôi Bạch Nguyệt Đoạt Hồn Nhãn rạn nứt chảy ra máu tươi đỏ thẳm, la liệt phân tán, lăn lộn ôm đầu trong đau đớn…
Nhưng bất kể thê thảm như thế nào, thì giờ đây…khi tất cả những kẻ còn lại tỉnh táo dù chỉ là một tia lý trí, cũng toàn bộ tập trung vào thân ảnh ngự trị giữa không trung kia.
Cả Hồn Thiên Giới, cả Bạch Nguyệt Tộc rung động tột đỉnh…Lạc Nam xuất hiện dẫn đến biến hóa nghiêng trời lệch đất, gần như chỉ tung hai chiêu cùng lúc đã chấm dứt trận chiến quy mô lớn này.
Bá Lực Chưởng…Ngũ Đế Hồn Ấn như vẫn còn hiện hữu trong tâm trí, trong linh hồn bọn hắn.
“Bạch Nguyệt Tộc, không ngờ trong lúc chuẩn bị đại chiến với Hải Vực Tinh mà các ngươi còn có thời gian tiến đánh Hạ giới!” Lạc Nam lơ lửng giữa thiên không, kinh văn Bất Hủ trải đầy khắp cơ thể, ánh mắt vô tình đảo qua hàng ngàn Bạch Nguyệt thiên tài đang hấp hối.
Hắn thật sự tức giận…
Hồn Thiên Giới thái bình thịnh thế, là một mảnh phồn hoa yên vui, là thiên đường trong mộng, là một mảnh tịnh thổ giữa vũ trụ hỗn loạn này.
Nhưng…để đạt được Linh Hồn với số lượng khủng, Bạch Nguyệt Tộc bất chấp tất cả hung hăng càn quấy, hành vi không khác chút nào so với đám Huyết giới và Dạ Lang Tiên Tinh năm xưa.
Hành vi này đã chạm vào điểm mấu chốt trong lòng Lạc Nam.
Nhất là khi, Hồn Thiên Nữ Hoàng còn là một trong những nhân tố trợ giúp thức tỉnh tàn hồn Tuế Nguyệt Nữ Đế, để nàng sớm ngày đúc thành Thời Không Thánh Thể.
Không có Tuế Nguyệt Nữ Đế, Tiểu Kỳ Nam không có sư phụ tốt và cường đại bảo hộ, chúng nữ Hậu Cung không có người nương tựa…hắn và các nàng ngốc nghếch phi thăng sẽ dẫn đến đại họa lâm đầu.
Dù Lạc Nam ít khi nói ra, nhưng hắn thật tâm biết ơn Tuế Nguyệt Nữ Đế.
Hồn Thiên Nữ Hoàng có dây mơ rể má với Tuế Nguyệt Nữ Đế, bằng mọi giá phải bảo vệ.
“Ngươi…ngươi biết chúng ta là người của Bạch Nguyệt Tộc còn dám ra tay? Không sợ chết sao?”
Một tên Bạch Nguyệt tộc thiên tài miễn cưỡng lấy lại chút thanh tỉnh, giọng điệu run rẩy uy hiếp Lạc Nam.
“Haha!” Lạc Nam cười nhạt, con mắt bên phải mãnh liệt mở ra, vầng trăng tròn tà dị tro lơ lửng:
“Một đám tạp Hồn như các ngươi có gì phải sợ?”
“Bạch Nguyệt…Bạch Nguyệt Đoạt Hồn Nhãn của chúng ta, ngươi từ đâu có được?”
Một đám Bạch Nguyệt Tộc nhìn chằm chằm con mắt phải của Lạc Nam, một cảm giác phẫn nộ và sỉ nhục dâng lên đỉnh đầu.
Bạch Nguyệt Đoạt Hồn Nhãn chính là niềm kiêu hãnh lớn nhất của bọn hắn, lúc này xuất hiện trên cơ thể nhân loại, làm sao có thể cam tâm?
“Thế nào? Thứ này ta cũng không phải trộm từ trong tộc các ngươi, vì sao phải tức giận như thế?” Lạc Nam cười nhạt hỏi.
“Khốn kiếp! bằng ngươi cũng xứng sở hữu Bạch Nguyệt Đoạt Hồn Nhãn?” Một đám Bạch Nguyệt Tộc đè nén đau đớn linh hồn, nghiến răng nghiến lợi.
“Thế nào mới gọi là xứng? một đám bại tướng đang nằm dưới chân ta như các ngươi là xứng sao?” Lạc Nam sắc mặt lạnh lẽo.
Hắn sớm biết với cá tính của Bạch Nguyệt Tộc, một khi biết mình sở hữu Bạch Nguyệt Đoạt Hồn Nhãn nhất định sẽ xung đột, lúc này nhìn thái độ đám thiên tài Bạch Nguyệt Tộc là đủ hiểu.
“Tiểu nhân đánh lén còn dám già mồm!” Đám Bạch Nguyệt Tộc thiên tài tràn ngập không phục.
Nếu sớm biết có nhân vật khủng bố như Lạc Nam ẩn núp, bọn hắn đâu thể nào dốc toàn lực va chạm với Hồn Thiên Giới như vậy, ít nhất cũng phải chừa lại trăm người vây công Lạc Nam.
Đáng tiếc, khi Bạch Nguyệt Hàng Lâm triển khai, toàn bộ bọn chúng như hòa thành một thể, tạo cơ hội cho Lạc Nam trực tiếp đánh vào linh hồn của hàng ngàn người.
Nói đi cũng phải nói lại, hàng ngàn người lúc đó đã kích hoạt Nhìn Xuyên Yếu Điểm vẫn không phát hiện ra Lạc Nam?
Làm sao có thể phát hiện? Lạc Nam dùng Bất Hủ Diễn Sinh Kinh thu liễm khí tức, dù là Tiên Đế chưa chắc tìm thấy hắn, một đám Bạch Nguyệt Đoạt Hồn Nhãn còn chưa đủ trình.
“Tiên sinh định thế nào?” Hồn Thiên Nữ Hoàng chân trần đạp không hạ xuống bên cạnh, mở miệng trưng cầu ý kiến của Lạc Nam.
Nhìn Lạc Nam thật kỹ, Hồn Thiên Nữ Hoàng trong lòng đang cố gắng áp chế chấn kinh và một chút may mắn.
Nàng cảm thấy mình quá chủ quan và mạo hiểm khi đã xem nhẹ Lạc Nam, với thực lực vừa rồi hắn biểu hiện…nếu muốn đoạt Tẩy Hồn Thủy sau đó rời đi, chỉ sợ toàn bộ Hồn Thiên Giới không ai làm gì được hắn.
Cũng may, cũng may Hồn Mộng Dự Lai không làm nàng thất vọng, Lạc Nam quả nhiên là người thần bí trong giấc mộng có thể ngăn cơn sóng dữ, nhân phẩm đáng giá Hồn Thiên Giới tin cậy.
“Nữ Hoàng mang theo toàn bộ mọi người trở về Hồn Thiên Thành, để ta xử lý bọn chúng!” Lạc Nam nhếch môi, trong mắt xuất hiện một tia tà dị.
Nếu đã xác định Bạch Nguyệt Tộc trở thành kẻ thù, chiến lực mạnh mẽ cũng đã bại lộ…hắn đâu thể nào giữ mạng cho bọn chúng?
Cảnh tượng tiếp theo, chỉ sợ không thích hợp Hồn Thiên Giới chứng kiến.
Nhìn Bạch Nguyệt Đoạt Hồn Nhãn trên mắt phải của Lạc Nam, Hồn Thiên Nữ Hoàng như nghĩ đến điều gì, cắn răng hạ lệnh:
“Toàn thể trở về Hồn Thiên Thành, tất cả giao cho Lạc Nam tiên sinh!”
Nói xong phất tay, dốc hết sức lực của mình…điều khiển Hồn Lực nâng lên hàng loạt Hồn Tu đang hấp hối, dẫn đầu bay đi.
“Nữ Hoàng có lệnh rút lui! Giao lại cho Lạc Nam tiên sinh!”
Một phần Hồn Tu vẫn còn sức lực, nâng đỡ lấy đồng bọn đang trọng thương, lê lếch về thành.
Thương binh diều dắt thương binh, người khỏe cõng lấy người yếu, người sống mang theo xác của người chết.
Các Hồn Thú hóa thành bản thể khổng lồ, nâng đỡ nhân loại…
Hồn Thiên Giới hỗ trợ lẫn nhau, dù có chật vật…nhưng khải hoàng về Thành.
Bọn hắn biết, Lạc Nam tiên sinh với thực lực khủng bố như vừa rồi biểu hiện, Hồn Thiên Giới đã tai qua nạn khỏi.
…
Nửa ngày trôi qua, cảm giác được toàn bộ Hồn Thiên Giới đã trở về Hồn Thiên Thành, Lạc Nam mới hạ người xuống Chiến Hạm, nơi đám thiên tài Bạch Nguyệt Tộc vẫn còn nằm đó.
Trong khoảng thời gian vừa rồi, đã có không ít tên chết đi vì không chịu nổi đau đớn, linh hồn hoàn toàn tan rã.
Đương nhiên, vẫn còn số ít kẻ thương thế không quá nghiêm trọng, vẫn miễn cưỡng giao tiếp được với Lạc Nam.
“Ngươi rốt cuộc là ai?”
Bạch Nguyệt Lĩnh ánh mắt hận ý như muốn thôn thiên khóa chặt Lạc Nam, nếu ánh mắt có thể giết người…hắn đã giết chết Lạc Nam vô số lần.
Chính Lạc Nam là kẻ phá hủy toàn bộ cuộc săn bắn phong phú của Bạch Nguyệt Tộc thế hệ trẻ bọn hắn, biến đổi kết quả, thậm chí có khả năng chôn vùi toàn thể những thợ săn như bọn hắn tại nơi này.
“Ta có một thói quen rất tốt!” Lạc Nam không trả lời câu hỏi của Bạch Nguyệt Lĩnh, hắn đảo mắt nhìn Bạch Nguyệt Tộc một vòng, thản nhiên nói ra:
‘‘Đó chính là không xem thường bất kỳ đối thủ nào !’’
‘‘Nếu các ngươi ngay từ đầu cẩn thận thi triển Bạch Nguyệt Đoạt Hồn Nhãn dò xét khi tiến vào Hồn Thiên Giới, cũng sẽ không bị Hồn Thiên Quân mai phục, không bị Vạn Quân Tru Hồn Trận vây quanh, và không thảm bại một cách đáng thương như lúc này !’’
‘‘Hồn Thiên Giới chúng sinh linh nói rất hay, các ngươi xem bọn hắn là con mồi, nhưng một khi tất cả con mồi liên hợp phản kháng có bài bản, vẫn có thể khiến kẻ đi săn ăn phải quả đắng !’’
Lạc Nam vẫn ung dung, chậm rãi nói ra.
Hắn vốn tưởng rằng trong trận đại chiến này mình sẽ tốn rất nhiều sức, bởi vì chênh lệch thực lực giữa đôi bên thật sự quá lớn, Hồn Thiên Giới gần như chẳng có gì để đấu với Bạch Nguyệt Tộc chúng thiên tài.
Nhưng chính sự chủ quan của Bạch Nguyệt Tộc khiến Lạc Nam nhận được niềm vui ngoài ý muốn.
Hàng tỷ sinh linh Hồn Thiên Giới có thể cầm cự trước mặt Bạch Nguyệt Tộc là do đâu ? đương nhiên là nhờ vào Vạn Quân Tru Hồn Trận.
Nhờ có trận pháp khủng bố này, khoảng cách thực lực đôi bên gần như được rút ngắn đáng kể, Bạch Nguyệt Tộc cũng phải tốn không ít sức nếu muốn đánh bại Hồn Thiên Giới trường hợp không có Lạc Nam.
Nếu Bạch Nguyệt Tộc cẩn thận thăm dò, từ đó phát hiện Hồn Thiên Quân mai phục ngay từ đầu nhờ khả năng Nhìn Xuyên Yếu Điểm, bọn hắn chắc chắn sẽ không rơi vào Vạn Quân Tru Hồn Trận.
Mà một khi Vạn Quân Tru Hồn Trận không thi triển thành công, toàn bộ sinh linh của Hồn Thiên Giới lúc đó sẽ thật sự trở thành con mồi đúng nghĩa, chỉ có thể chạy hoặc chết, Lạc Nam hắn cũng phải vất vả hơn nữa trong cuộc chiến này.
Lạc Nam không phủ nhận, đại chiến lần này dễ dàng vượt quá tưởng tượng của hắn, tất cả là do Hồn Thiên Giới làm quá tốt, Hồn Thiên Nữ Hoàng càng là xuất sắc không cần phải nói.
‘‘Hừ !’’
Bạch Nguyệt Tộc chúng thiên tài không thèm để ý lời của Lạc Nam, ngược lại còn uy hiếp nói :
‘‘Nếu biết sau lưng chúng ta là Bạch Nguyệt Tộc còn không mau thả ra ? đợi chư vị cường giả đuổi đến, thế giới này chỉ có con đường chết !’’
‘‘Bọn hắn ?’’ Lạc Nam buồn cười: ‘‘Toàn tộc kéo đến đây áp chế tu vi ta giết như gà chó, mong chờ còn không kịp !’’
‘‘Ngươi rốt cuộc muốn làm gì ?’’ Một đám thiên tài cảm thấy bất an..
‘‘Biết vì sao ta rảnh rỗi nói với các ngươi không ?’’ Lạc Nam lúc này cười tủm tỉm, nụ cười như một ác ma:
‘‘Bởi vì ta cần ổn định Linh Hồn mình một cách tốt nhất, sau đó để thi triển Đoạt Hồn với quy mô lớn !’’
‘‘Ngươi dám ?!’’ Đám Bạch Nguyệt thiên tài sắc mặt đại biến, trầm giọng uy hiếp:
‘‘Đừng ép chúng ta, bằng không chúng ta đem Tu Vi bạo phát trở về Ất Tiên, Ngọc Tiên…ngươi chỉ có con đường chết !’’
‘‘Bạo phát đi, bạo phát tốt lắm !’’ Lạc Nam cười tà:
‘‘Lâu rồi chưa thấy Cổ Việt Tộc ra tay, các ngươi bạo phát đi, ta muốn xem thử Cổ Việt Tộc thanh trừng Bạch Nguyệt Tộc sẽ áp đảo như thế nào !’’
Một đám Bạch Nguyệt Thiên Tài rốt cuộc sợ hãi, trong lòng tràn ngập cảm giác hối hận, bọn hắn thật sự không dám bọc phát tu vi khi còn ở Hạ giới.
Một khi Cổ Việt Tộc hàng lâm, trưởng bối của bọn hắn cũng không gánh nổi đâu !
Không để lời cầu khẩn từ trong miệng họn hắn thốt ra, Lạc Nam đã lạnh lùng quát :
‘‘Đoạt Hồn !’’
…
Thứ bảy vui vẻ nha mọi người…
Cột móc 800 cuối cùng cũng chạm đến, cảm ơn tất cả mọi người đồng hành và ủng hộ e và CĐBC suốt thời gian qua, mãi yêu <3
Sinh linh Hồn Thiên giới không thể ngờ…Bạch Nguyệt Tộc càng thêm không thể ngờ…
Trong lúc hai quân giao chiến, chỉ một biến số nhỏ cũng đủ thay đổi kết quả chiến cuộc, càng đừng nói đây không phải biến số nhỏ.
Bá Lực Chưởng cùng Ngũ Đế Hồn Ấn vừa ra đã khiến không gian ngàn trượng quanh thân Lạc Nam sụp đổ, uy thế này không thể nào là một Độ Kiếp Viên Mãn tầm thường phát ra được.
“Làm sao có thể?”
Bạch Nguyệt Tộc sắc mặt cả đám đại biến, không dám tin hét ầm lên.
Bọn hắn có nằm mơ cũng không lường trước được, Hồn Thiên Nữ Hoàng không phải nhân vật mạnh nhất Hồn Thiên Giới lúc này, trái lại còn có tồn tại khác kinh khủng hơn.
Đợi đến khi bọn hắn kịp định thần, Bá Lực Chưởng cùng Ngũ Đế Hồn Ấn đã hung hăng nện vào vầng Bạch Nguyệt đang treo lơ lửng giữa trời cao, nơi được vô số Hồn Lực của Bạch Nguyệt Tộc ngưng tụ mà thành, gắn kết Linh Hồn của toàn bộ bọn hắn.
ĐOÀNG!
Kinh thiên động địa…
Bá Lực Chưởng hung hăng nghiền ép, Bá Lực bá đạo đúng với cái tên của nó, như một tia hủy diệt xuyên thấu tất cả, hủy diệt mọi chướng ngại vật trên đường đi, mặc kệ Bạch Nguyệt to lớn đến mức nào, như thiên thạch xuyên thủng mặt trăng, tàn phá mọi thứ bên trên đó…
Ngũ cái Đế Hồn Ấn không cam chịu thua kém, Ôn Hồn Liên vận chuyển đến mức cao nhất, Siêu Hồn kích hoạt, Hồn Lực tinh khiết và mạnh mẽ vượt xa giới hạn của một Độ Kiếp Viên Mãn…
Đứng trước Hồn Lực của Lạc Nam, Hồn Lực của Bạch Nguyệt Tộc như cặn bã với đầy tạp chất, chất lượng Hồn Lực tinh khiết nện vào, vạn Hồn đập tan…
Hai loại công kích lấy tốc độ bằng mắt thường có thể nhìn thấy xâm nhập và tàn phá vầng Bạch Nguyệt với một tư thái hung hăng không ai sánh bằng.
“PHỐC PHỐC PHỐC!”
Hàng loạt Bạch Nguyệt thiên tài miệng phun máu tươi, sắc mặt vặn vẹo vì đau đớn nói không nên lời, linh hồn đau nhứt không cách nào để hình dung, phản phệ quá nặng.
Lạc Nam một lần đánh vào Bạch Nguyệt, chẳng khác nào gián tiếp đánh vào Linh Hồn của toàn bộ Bạch Nguyệt Tộc thiên tài.
Huống hồ, hắn còn dùng hai loại công kích gần như mạnh nhất lúc này của mình, một Lực một Hồn…
Với trạng thái bình thường, Lạc Nam không thể nào thi triển Bá Lực Chưởng chỉ với một tay, bởi vì làm như vậy cánh tay của hắn sẽ bị bạo tạc.
Nhưng mà…để một kích miểu sát Bạch Nguyệt Tộc, Lạc Nam đã liều lĩnh thi triển Vạn Cổ Bất Hủ Thân, tiến vào trạng thái Bất Hủ, từ đó một tay ngưng tụ Bá Lực Chưởng, một tay thi triển năm cái Đế Hồn Ấn…
Bạch Nguyệt Tộc chịu thấu sao?
Bọn hắn muốn mở miệng gào thét, nhưng mà không còn kịp nữa rồi…
Vầng Bạch Nguyệt vẫn đang bị tàn phá, Bạch Nguyệt Diệt Thế do Bạch Nguyệt chúng thiên tài đánh ra trở nên suy yếu dữ dội, cũng là lúc toàn bộ sinh linh Hồn Thiên Giới nắm bắt thời cơ.
“Sát!”
Hồn Thiên Nữ Hoàng lạnh lẽo gầm lên.
999 thanh Tru Hồn Kiếm lấy thế sét đánh hung hăng trảm!
ĐÙNG!
Bạch Nguyệt Diệt Thế hung hăng cùng 999 thanh Tru Hồn Kiếm mạnh mẽ va chạm.
RĂNG RẮC…
Trong khoảnh khắc, hàng loạt sinh linh hai bên ôm đầu, cả Bạch Nguyệt Tộc và Hồn Thiên Giới, công kích Linh Hồn va chạm, đau thấu trời xanh…
Nhưng mà, Bạch Nguyệt Diệt Thế đã bị Lạc Nam làm cho suy yếu, nhờ có như vậy…999 thanh Tru Hồn Kiếm rốt cuộc chiếm thế thượng phong.
Sau khi tiêu hao gần một nửa số Kiếm Hồn để đồng quy vu tận cùng Bạch Nguyệt Diệt Thế, hàng loạt thanh Kiếm còn lạnh thành công trảm lên Bạch Nguyệt vẫn chưa triệt để hủy diệt kia.
Kết hợp với Bá Lực Chưởng cùng Đế Hồn Ấn của Lạc Nam, Tru Hồn Kiếm tham gia vào tàn phá.
PHỐC!
“RỐNG! ĐAU QUÁ AAAAAAAAAAAAAAA!!!”
Hàng loạt Bạch Nguyệt Tộc nhân chịu không nổi rốt cuộc ngửa đầu rống lên, âm thanh như dã thú bị trọng thương, diện mục như lệ quỷ, thất khiếu chảy máu, nào còn một chút bộ dạng hung hăng càn quấy như lúc đầu?
ĐÙNG!
Rốt cuộc, Bạch Nguyệt do hàng ngàn Độ Kiếp Viên Mãn hồn tu ngưng tụ thành nổ tung giữa bầu trời…
Hồn Lực không giống như Tiên Lực, khi bị hủy diệt nó không hề bạo tạc, không hề tạo thành vụ nổ lớn, chỉ toàn diện tiêu tán đi mà thôi…
Nhìn Bạch Nguyệt hoàn toàn biến mất, hàng tỷ sinh linh Hồn Thiên Giới thở hổn hển ra một hơi, ánh mắt đỏ ngầu chậm rãi nhạt xuống, cả đám la liệt nằm bẹp dí trên mặt đất, toàn thân co quắp…
Xung quanh bọn hắn, không ít vũng máu tươi vẫn còn lưu lại mùi tanh tươm, nhưng không có bất kỳ một ai ghét bỏ.
Bởi đó chính là máu của những người bạo thể mà chết trong lúc va chạm, chỉ để đánh lùi ngoại địch xâm phạm Hồn Thiên.
Ngay cả quân đội tinh nhuệ được huấn luyện kỹ càng như Hồn Thiên Quân lúc này còn ngã quỵ, tám tên Độ Kiếp Kỳ tướng quân ở trạng thái nửa tỉnh nửa mê, thê thảm đến cực điểm.
Tám người bọn hắn chính là trụ cột của Vạn Quân Tru Hồn Trận, trong lúc trận pháp triển khai, vô số Hồn Lực thông qua cơ thể bọn hắn kết tụ thành Tru Hồn Kiếm, không bị phản phệ nặng nề mới là chuyện lạ.
Nếu không có sự can thiệp, tám người này đã định trước cả đời còn lại sẽ sống ở trạng thái thực vật, nửa tỉnh nửa mê, như người mất hồn.
So với tám vị tướng quân, hàng triệu Hồn Quân cũng trả giá đại giới thảm trọng, đa số bọn hắn lúc này đều đa ngất đi, Linh Hồn như sắp tan rã…
Nếu không nhờ căn cơ Linh Hồn thâm hậu có độ tinh khiết cao, mỗi một Hồn Quân thuộc Hồn Thiên Quân đều đã từng phục dụng một giọt Tẩy Hồn Thủy, nhờ đó mới giữ được tính mạng.
Hiển nhiên cái giá phải trả cho việc đối đầu với hàng ngàn Độ Kiếp Viên Mãn dù cuối cùng chiếm được thượng phong vẫn tương đối đắt…
Mà ở phía đối diện, Bạch Nguyệt Tộc chúng thiên tài càng thảm liệt hơn.
Linh Hồn của bọn hắn như tan thành mảnh nhỏ, từng đôi Bạch Nguyệt Đoạt Hồn Nhãn rạn nứt chảy ra máu tươi đỏ thẳm, la liệt phân tán, lăn lộn ôm đầu trong đau đớn…
Nhưng bất kể thê thảm như thế nào, thì giờ đây…khi tất cả những kẻ còn lại tỉnh táo dù chỉ là một tia lý trí, cũng toàn bộ tập trung vào thân ảnh ngự trị giữa không trung kia.
Cả Hồn Thiên Giới, cả Bạch Nguyệt Tộc rung động tột đỉnh…Lạc Nam xuất hiện dẫn đến biến hóa nghiêng trời lệch đất, gần như chỉ tung hai chiêu cùng lúc đã chấm dứt trận chiến quy mô lớn này.
Bá Lực Chưởng…Ngũ Đế Hồn Ấn như vẫn còn hiện hữu trong tâm trí, trong linh hồn bọn hắn.
“Bạch Nguyệt Tộc, không ngờ trong lúc chuẩn bị đại chiến với Hải Vực Tinh mà các ngươi còn có thời gian tiến đánh Hạ giới!” Lạc Nam lơ lửng giữa thiên không, kinh văn Bất Hủ trải đầy khắp cơ thể, ánh mắt vô tình đảo qua hàng ngàn Bạch Nguyệt thiên tài đang hấp hối.
Hắn thật sự tức giận…
Hồn Thiên Giới thái bình thịnh thế, là một mảnh phồn hoa yên vui, là thiên đường trong mộng, là một mảnh tịnh thổ giữa vũ trụ hỗn loạn này.
Nhưng…để đạt được Linh Hồn với số lượng khủng, Bạch Nguyệt Tộc bất chấp tất cả hung hăng càn quấy, hành vi không khác chút nào so với đám Huyết giới và Dạ Lang Tiên Tinh năm xưa.
Hành vi này đã chạm vào điểm mấu chốt trong lòng Lạc Nam.
Nhất là khi, Hồn Thiên Nữ Hoàng còn là một trong những nhân tố trợ giúp thức tỉnh tàn hồn Tuế Nguyệt Nữ Đế, để nàng sớm ngày đúc thành Thời Không Thánh Thể.
Không có Tuế Nguyệt Nữ Đế, Tiểu Kỳ Nam không có sư phụ tốt và cường đại bảo hộ, chúng nữ Hậu Cung không có người nương tựa…hắn và các nàng ngốc nghếch phi thăng sẽ dẫn đến đại họa lâm đầu.
Dù Lạc Nam ít khi nói ra, nhưng hắn thật tâm biết ơn Tuế Nguyệt Nữ Đế.
Hồn Thiên Nữ Hoàng có dây mơ rể má với Tuế Nguyệt Nữ Đế, bằng mọi giá phải bảo vệ.
“Ngươi…ngươi biết chúng ta là người của Bạch Nguyệt Tộc còn dám ra tay? Không sợ chết sao?”
Một tên Bạch Nguyệt tộc thiên tài miễn cưỡng lấy lại chút thanh tỉnh, giọng điệu run rẩy uy hiếp Lạc Nam.
“Haha!” Lạc Nam cười nhạt, con mắt bên phải mãnh liệt mở ra, vầng trăng tròn tà dị tro lơ lửng:
“Một đám tạp Hồn như các ngươi có gì phải sợ?”
“Bạch Nguyệt…Bạch Nguyệt Đoạt Hồn Nhãn của chúng ta, ngươi từ đâu có được?”
Một đám Bạch Nguyệt Tộc nhìn chằm chằm con mắt phải của Lạc Nam, một cảm giác phẫn nộ và sỉ nhục dâng lên đỉnh đầu.
Bạch Nguyệt Đoạt Hồn Nhãn chính là niềm kiêu hãnh lớn nhất của bọn hắn, lúc này xuất hiện trên cơ thể nhân loại, làm sao có thể cam tâm?
“Thế nào? Thứ này ta cũng không phải trộm từ trong tộc các ngươi, vì sao phải tức giận như thế?” Lạc Nam cười nhạt hỏi.
“Khốn kiếp! bằng ngươi cũng xứng sở hữu Bạch Nguyệt Đoạt Hồn Nhãn?” Một đám Bạch Nguyệt Tộc đè nén đau đớn linh hồn, nghiến răng nghiến lợi.
“Thế nào mới gọi là xứng? một đám bại tướng đang nằm dưới chân ta như các ngươi là xứng sao?” Lạc Nam sắc mặt lạnh lẽo.
Hắn sớm biết với cá tính của Bạch Nguyệt Tộc, một khi biết mình sở hữu Bạch Nguyệt Đoạt Hồn Nhãn nhất định sẽ xung đột, lúc này nhìn thái độ đám thiên tài Bạch Nguyệt Tộc là đủ hiểu.
“Tiểu nhân đánh lén còn dám già mồm!” Đám Bạch Nguyệt Tộc thiên tài tràn ngập không phục.
Nếu sớm biết có nhân vật khủng bố như Lạc Nam ẩn núp, bọn hắn đâu thể nào dốc toàn lực va chạm với Hồn Thiên Giới như vậy, ít nhất cũng phải chừa lại trăm người vây công Lạc Nam.
Đáng tiếc, khi Bạch Nguyệt Hàng Lâm triển khai, toàn bộ bọn chúng như hòa thành một thể, tạo cơ hội cho Lạc Nam trực tiếp đánh vào linh hồn của hàng ngàn người.
Nói đi cũng phải nói lại, hàng ngàn người lúc đó đã kích hoạt Nhìn Xuyên Yếu Điểm vẫn không phát hiện ra Lạc Nam?
Làm sao có thể phát hiện? Lạc Nam dùng Bất Hủ Diễn Sinh Kinh thu liễm khí tức, dù là Tiên Đế chưa chắc tìm thấy hắn, một đám Bạch Nguyệt Đoạt Hồn Nhãn còn chưa đủ trình.
“Tiên sinh định thế nào?” Hồn Thiên Nữ Hoàng chân trần đạp không hạ xuống bên cạnh, mở miệng trưng cầu ý kiến của Lạc Nam.
Nhìn Lạc Nam thật kỹ, Hồn Thiên Nữ Hoàng trong lòng đang cố gắng áp chế chấn kinh và một chút may mắn.
Nàng cảm thấy mình quá chủ quan và mạo hiểm khi đã xem nhẹ Lạc Nam, với thực lực vừa rồi hắn biểu hiện…nếu muốn đoạt Tẩy Hồn Thủy sau đó rời đi, chỉ sợ toàn bộ Hồn Thiên Giới không ai làm gì được hắn.
Cũng may, cũng may Hồn Mộng Dự Lai không làm nàng thất vọng, Lạc Nam quả nhiên là người thần bí trong giấc mộng có thể ngăn cơn sóng dữ, nhân phẩm đáng giá Hồn Thiên Giới tin cậy.
“Nữ Hoàng mang theo toàn bộ mọi người trở về Hồn Thiên Thành, để ta xử lý bọn chúng!” Lạc Nam nhếch môi, trong mắt xuất hiện một tia tà dị.
Nếu đã xác định Bạch Nguyệt Tộc trở thành kẻ thù, chiến lực mạnh mẽ cũng đã bại lộ…hắn đâu thể nào giữ mạng cho bọn chúng?
Cảnh tượng tiếp theo, chỉ sợ không thích hợp Hồn Thiên Giới chứng kiến.
Nhìn Bạch Nguyệt Đoạt Hồn Nhãn trên mắt phải của Lạc Nam, Hồn Thiên Nữ Hoàng như nghĩ đến điều gì, cắn răng hạ lệnh:
“Toàn thể trở về Hồn Thiên Thành, tất cả giao cho Lạc Nam tiên sinh!”
Nói xong phất tay, dốc hết sức lực của mình…điều khiển Hồn Lực nâng lên hàng loạt Hồn Tu đang hấp hối, dẫn đầu bay đi.
“Nữ Hoàng có lệnh rút lui! Giao lại cho Lạc Nam tiên sinh!”
Một phần Hồn Tu vẫn còn sức lực, nâng đỡ lấy đồng bọn đang trọng thương, lê lếch về thành.
Thương binh diều dắt thương binh, người khỏe cõng lấy người yếu, người sống mang theo xác của người chết.
Các Hồn Thú hóa thành bản thể khổng lồ, nâng đỡ nhân loại…
Hồn Thiên Giới hỗ trợ lẫn nhau, dù có chật vật…nhưng khải hoàng về Thành.
Bọn hắn biết, Lạc Nam tiên sinh với thực lực khủng bố như vừa rồi biểu hiện, Hồn Thiên Giới đã tai qua nạn khỏi.
…
Nửa ngày trôi qua, cảm giác được toàn bộ Hồn Thiên Giới đã trở về Hồn Thiên Thành, Lạc Nam mới hạ người xuống Chiến Hạm, nơi đám thiên tài Bạch Nguyệt Tộc vẫn còn nằm đó.
Trong khoảng thời gian vừa rồi, đã có không ít tên chết đi vì không chịu nổi đau đớn, linh hồn hoàn toàn tan rã.
Đương nhiên, vẫn còn số ít kẻ thương thế không quá nghiêm trọng, vẫn miễn cưỡng giao tiếp được với Lạc Nam.
“Ngươi rốt cuộc là ai?”
Bạch Nguyệt Lĩnh ánh mắt hận ý như muốn thôn thiên khóa chặt Lạc Nam, nếu ánh mắt có thể giết người…hắn đã giết chết Lạc Nam vô số lần.
Chính Lạc Nam là kẻ phá hủy toàn bộ cuộc săn bắn phong phú của Bạch Nguyệt Tộc thế hệ trẻ bọn hắn, biến đổi kết quả, thậm chí có khả năng chôn vùi toàn thể những thợ săn như bọn hắn tại nơi này.
“Ta có một thói quen rất tốt!” Lạc Nam không trả lời câu hỏi của Bạch Nguyệt Lĩnh, hắn đảo mắt nhìn Bạch Nguyệt Tộc một vòng, thản nhiên nói ra:
‘‘Đó chính là không xem thường bất kỳ đối thủ nào !’’
‘‘Nếu các ngươi ngay từ đầu cẩn thận thi triển Bạch Nguyệt Đoạt Hồn Nhãn dò xét khi tiến vào Hồn Thiên Giới, cũng sẽ không bị Hồn Thiên Quân mai phục, không bị Vạn Quân Tru Hồn Trận vây quanh, và không thảm bại một cách đáng thương như lúc này !’’
‘‘Hồn Thiên Giới chúng sinh linh nói rất hay, các ngươi xem bọn hắn là con mồi, nhưng một khi tất cả con mồi liên hợp phản kháng có bài bản, vẫn có thể khiến kẻ đi săn ăn phải quả đắng !’’
Lạc Nam vẫn ung dung, chậm rãi nói ra.
Hắn vốn tưởng rằng trong trận đại chiến này mình sẽ tốn rất nhiều sức, bởi vì chênh lệch thực lực giữa đôi bên thật sự quá lớn, Hồn Thiên Giới gần như chẳng có gì để đấu với Bạch Nguyệt Tộc chúng thiên tài.
Nhưng chính sự chủ quan của Bạch Nguyệt Tộc khiến Lạc Nam nhận được niềm vui ngoài ý muốn.
Hàng tỷ sinh linh Hồn Thiên Giới có thể cầm cự trước mặt Bạch Nguyệt Tộc là do đâu ? đương nhiên là nhờ vào Vạn Quân Tru Hồn Trận.
Nhờ có trận pháp khủng bố này, khoảng cách thực lực đôi bên gần như được rút ngắn đáng kể, Bạch Nguyệt Tộc cũng phải tốn không ít sức nếu muốn đánh bại Hồn Thiên Giới trường hợp không có Lạc Nam.
Nếu Bạch Nguyệt Tộc cẩn thận thăm dò, từ đó phát hiện Hồn Thiên Quân mai phục ngay từ đầu nhờ khả năng Nhìn Xuyên Yếu Điểm, bọn hắn chắc chắn sẽ không rơi vào Vạn Quân Tru Hồn Trận.
Mà một khi Vạn Quân Tru Hồn Trận không thi triển thành công, toàn bộ sinh linh của Hồn Thiên Giới lúc đó sẽ thật sự trở thành con mồi đúng nghĩa, chỉ có thể chạy hoặc chết, Lạc Nam hắn cũng phải vất vả hơn nữa trong cuộc chiến này.
Lạc Nam không phủ nhận, đại chiến lần này dễ dàng vượt quá tưởng tượng của hắn, tất cả là do Hồn Thiên Giới làm quá tốt, Hồn Thiên Nữ Hoàng càng là xuất sắc không cần phải nói.
‘‘Hừ !’’
Bạch Nguyệt Tộc chúng thiên tài không thèm để ý lời của Lạc Nam, ngược lại còn uy hiếp nói :
‘‘Nếu biết sau lưng chúng ta là Bạch Nguyệt Tộc còn không mau thả ra ? đợi chư vị cường giả đuổi đến, thế giới này chỉ có con đường chết !’’
‘‘Bọn hắn ?’’ Lạc Nam buồn cười: ‘‘Toàn tộc kéo đến đây áp chế tu vi ta giết như gà chó, mong chờ còn không kịp !’’
‘‘Ngươi rốt cuộc muốn làm gì ?’’ Một đám thiên tài cảm thấy bất an..
‘‘Biết vì sao ta rảnh rỗi nói với các ngươi không ?’’ Lạc Nam lúc này cười tủm tỉm, nụ cười như một ác ma:
‘‘Bởi vì ta cần ổn định Linh Hồn mình một cách tốt nhất, sau đó để thi triển Đoạt Hồn với quy mô lớn !’’
‘‘Ngươi dám ?!’’ Đám Bạch Nguyệt thiên tài sắc mặt đại biến, trầm giọng uy hiếp:
‘‘Đừng ép chúng ta, bằng không chúng ta đem Tu Vi bạo phát trở về Ất Tiên, Ngọc Tiên…ngươi chỉ có con đường chết !’’
‘‘Bạo phát đi, bạo phát tốt lắm !’’ Lạc Nam cười tà:
‘‘Lâu rồi chưa thấy Cổ Việt Tộc ra tay, các ngươi bạo phát đi, ta muốn xem thử Cổ Việt Tộc thanh trừng Bạch Nguyệt Tộc sẽ áp đảo như thế nào !’’
Một đám Bạch Nguyệt Thiên Tài rốt cuộc sợ hãi, trong lòng tràn ngập cảm giác hối hận, bọn hắn thật sự không dám bọc phát tu vi khi còn ở Hạ giới.
Một khi Cổ Việt Tộc hàng lâm, trưởng bối của bọn hắn cũng không gánh nổi đâu !
Không để lời cầu khẩn từ trong miệng họn hắn thốt ra, Lạc Nam đã lạnh lùng quát :
‘‘Đoạt Hồn !’’
…
Thứ bảy vui vẻ nha mọi người…
Cột móc 800 cuối cùng cũng chạm đến, cảm ơn tất cả mọi người đồng hành và ủng hộ e và CĐBC suốt thời gian qua, mãi yêu <3
/2381
|