“Các hạ rốt cuộc là người nào? thê tử của ta đâu?”
Tại một ngôi sao hoang vắng, Hoa Phá Vân có chút khẩn trương nhìn lấy người thần bí.
Mặc dù hắn đã là Thiên Đế, nhưng đừng nói là hiện tại đã trọng thương, dù là ở trạng thái toàn thịnh thì Hoa Phá Vân cũng không cho rằng mình có thể chống lại người thần bí trước mắt.
Kẻ này quá mức quỷ dị khó lường, chẳng những thần không biết quỷ không hay lấy mất Thôn Phệ Giới Chỉ của Bát Trưởng Lão trong gang tấc, còn nhìn thấu Trùng Thế Mạng được ẩn giấu cực sâu trong cơ thể hai tên trưởng lão và bắt ra, cuối cùng không ngần ngại tiễn bọn hắn về tây thiên.
Giết hai tôn Thiên Đế không chút nao núng, đặc biệt là khi bọn hắn đều là Trưởng Lão của Săn Ma Điện, nhân vật bình thường có thể làm được như thế sao?
Cho nên đối mặt với người thần bí này, Hoa Phá Vân thật sự cảm nhận được một luồng áp lực vô hình.
“Ta là ai không quan trọng, quan trọng là ta hỏi, ngươi đáp…ngươi phải trả lời thật lòng!”
Người thần bí thản nhiên cười: “Xong chuyện ta sẽ trả thê tử lại cho ngươi!”
“Được, các hạ hỏi đi!” Hoa Phá Vân hít sâu một hơi, Hoa Tam Nhất trịnh trọng đứng sau lưng hắn, không biết người thần bí này muốn làm gì.
“Thân là truyền nhân của Hoa Gia, vì sao ngươi không nỗ lực báo thù Săn Ma Điện, trái lại ngươi lựa chọn che giấu thân phận suốt thời gian dài như vậy?” Người thần bí hỏi.
Hoa Phá Vân trong mắt hiện lên vẻ hổ thẹn, bất quá vẫn thành thật đáp:
“Ta tự biết Săn Ma Điện là quái vật khổng lồ, muốn báo thù bọn hắn phải đi vào con đường cửu tử nhất sinh!”
“Mà ta lại được sư phụ giao phó toàn bộ Âm Dương Thánh Giáo, có được thê tử và nữ nhi…ta không thể kéo bọn họ vào hận thù nguy hiểm của mình được!”
Người thần bí lại hỏi: “Nếu như Săn Ma Điện không phát hiện ra ngươi, liệu ngươi có giải trừ Ma Ấn và khôi phục thân phận?”
“Không!” Hoa Phá Vân nghiêm túc đáp: “Ta vẫn sẽ ẩn giấu thân phận đến cuối đời!”
Người thần bí âm thầm gật đầu, quả nhiên đúng như hắn dự đoán…
Truyền nhân của Tiên Ma Cung, không phải tất cả đều có ý định sẽ phục thù Săn Ma Điện và Tru Tiên Điện, không phải tất cả đều có mong muốn gầy dựng, khôi phục lại Tiên Ma Cung.
Lòng người phức tạp, lý trí và mục tiêu sống không thể rập khuôn, càng không thể ép người này phải theo ý nguyện của người khác.
Trong mắt Hoa Phá Vân thì Âm Dương Thánh Giáo, Bích Khả và Hoa Tam Nhất mới là động lực sống, thù hận của Hoa Gia và Tiên Ma Cung chỉ xếp phía sau.
Vì để Âm Dương Thánh Giáo và vợ con an toàn, hắn tình nguyện che giấu thân phận truyền nhân Tiên Ma Cung vĩnh viễn.
Đương nhiên đó chỉ là trước đây…
“Hiện tại thì sao?” Người thần bí trầm giọng hỏi.
“Còn có thể thế nào?” Hoa Phá Vân trong mắt lóe lên ngọn lửa căm hận:
“Âm Dương Thánh Giáo đã bị diệt, ta và thê nhi đều trở thành mục tiêu truy sát của bọn chúng, vậy chỉ có thể đối đầu đến cùng, là Săn Ma Điện bức ta!”
“Nếu ta có cách để bọn chúng bỏ đi truy sát với ba người các ngươi thì sao?” Người thần bí tiếp tục hỏi:
“Liệu ngươi có còn muốn đối nghịch với chúng?”
“Ta sẽ không lùi bước nữa!” Hoa Phá Vân kiên nghị đáp:
“Nếu không tử chiến đến cùng, không thể diệt đi Săn Ma Điện…ta còn mặt mũi nào nhìn Hoa Gia tổ tiên, nhìn anh linh sư phụ, nhìn hàng vạn thành viên Âm Dương Thánh Giáo chết thảm?”
“Rất tốt, ngươi khiến ta hài lòng!” Người thần bí khẽ cười gật đầu.
Ý của Hoa Phá Vân rất đơn giản, vốn hắn vì tông môn và vợ con quên đi thù hận diệt tộc để trải qua một kiếp an bình…nhưng Săn Ma Điện lại ép hắn vào đường cùng, diệt đi tông môn của hắn, nên hắn quyết tâm diệt đi Săn Ma Điện để trả thù.
Người thần bí nhẹ nhàng khoác tay.
Không gian nứt ra, Phượng Tịch Y mang theo Bích Khả xuất hiện.
“Thê tử, mẫu thân…”
Hoa Phá Vân cùng Hoa Tam Nhất mừng rỡ kinh hô chạy đến, sau khi xác định Bích Khả không có bị thương tổn gì, lúc này mới vạn phần cảm kích chắp tay cảm tạ.
“Ngươi dự định sẽ trả thù Săn Ma Điện bằng cách nào?” Người thần bí nhàn nhạt lên tiếng.
Hoa Phá Vân cùng Bích Khả liếc mắt nhìn nhau, đồng thanh nói:
“Nếu các hạ cũng là kẻ thù của Săn Ma Điện, chúng ta nguyện ý giúp các hạ một tay!”
Hai người cũng không phải ngu ngốc.
Nếu người thần bí này dám giết hai vị Trưởng Lão của Săn Ma Điện, không phải kẻ có mối thâm thù mới là chuyện lạ.
Có câu kẻ thù của kẻ thù chính là bằng hữu, tin chắc đó cũng là lý do người thần bí ra tay cứu cả nhà ba người bọn hắn.
Mà như nhận ra suy nghĩ trong lòng bọn hắn, người thần bí chỉ là nhàn nhạt cười:
“Ta không cần lời hứa, ta cần bằng chứng của sự trung tâm!”
Nói xong, chậm rãi tháo xuống mặt nạ.
Mà khi chứng kiến dung mạo này, đồng tử của Hoa Tam Nhất mãnh liệt co rút lại, kinh dị hô vang:
“Sao lại là ngươi?!”
…
Săn Ma Điện!
ẦM!
Bàn đá bị lật đổ, Tứ Nguyên Lão sắc mặt tái xanh, phẫn nộ rít gào:
“Ai giải thích cho ta? hai người bọn hắn vì sao mà chết?”
Đáp lại hắn là sự tĩnh lặng, bầu không khí bị đè nén đến cực điểm.
Thật ra, Săn Ma Điện nhờ vào việc bắt giữ được vài tên truyền nhân Tiên Ma Cung, dùng thủ đoạn uy hiếp khiến bọn chúng sinh lòng phản bội, giúp Săn Ma Điện truy lùng thêm những truyền nhân khác.
Tuy đám truyền nhân phản bội này chỉ là hậu duệ của các Hộ Pháp Tiên Ma Cung năm xưa, thân phận không cao, nhưng chỉ cần bọn chúng sở hữu Ma Ấn là có thể lợi dụng để cảm ứng Ma Ấn của những tên dư nghiệt khác.
Đã từ lâu, Săn Ma Điện biết được Hoa Phá Vân chính là con mồi, nhưng vì không cảm thấy được uy hiếp nên tạm thời nuôi thả, để mặc hắn sống thê một thời gian, muốn giết lúc này thì giết lúc ấy.
Cho nên ngay thời điểm Nghịch Long hàng thế, Săn Ma Điện rất muốn tìm kiếm và tiêu diệt Nghịch Long nhưng không có lý do chính đáng, thế là mượn danh nghĩa vây quét dư nghiệt Tiên Ma Cung để điều quân hành động.
Thật ra vây quét dư nghiệt Tiên Ma Cung là phụ, bí mật tìm kiếm tung tích Nghịch Long mới là chính.
Để gia tăng tính chân thật cho cái cớ, bọn hắn quyết định diệt Hoa Phá Vân và Âm Dương Thánh Giáo, cố gắng tạo nên thanh thế to lớn để màn kịch càng thêm hoàn hảo.
Nào ngờ Chấp Pháp Săn Ma một bên thành công tàn sát bừa bãi Âm Dương Thánh Giáo, một bên lại tổn thất hai tên Trưởng Lão, Hồn Bài của bọn hắn lưu tại nơi này đã vỡ vụn.
Mà Bát Trưởng Lão cùng Chấp Pháp Trưởng Lão vốn là thuộc hạ thân tín của Tứ Nguyên Lão, cho nên lúc này hắn phẫn nộ ngập trời, giận dữ hơn bất kỳ ai khác.
“Nhị muội, liên hệ được Phượng Tịch Y chưa?” Đại Nguyên Lão nhìn Nhị Nguyên Lão trầm giọng hỏi.
“Truyền Âm Ngọc của Tịch Y đã mất liên lạc!” Nhị Nguyên Lão sắc mặt trở nên khó coi nói:
“Bởi vì gia nhập Săn Ma Điện chưa lâu, chúng ta không có yêu cầu nàng lưu lại Hồn Bài nên cực khó xác định!”
Ai cũng hiểu tình huống này có hai trường hợp xảy ra.
Thứ nhất là Phượng Tịch Y đã nghênh đón kết cục như hai người Bát Trưởng Lão, dù sao thì bọn hắn cũng hành động cùng nhau.
Thứ hai là Phượng Tịch Y phản bội, cũng góp phần vào cái chết của hai người.
Bất quá dù là trường hợp nào, Nhị Nguyên Lão cũng không muốn nhìn thấy, tổn thất nặng nề a…
“Đại ca, tính sao đây?” Lục Nguyên Lão nhìn Đại Nguyên Lão trưng cầu ý kiến.
“Đầu tiên là chú ý nhất cử nhất động của Hỏa Phượng Tộc, nếu có bất kỳ tin tức nào liên quan đến Phượng Tịch Y đều phải bẩm báo!”
Đại Nguyên Lão nhắm mắt, nở nụ cười lạnh lẽo:
“Điện Chủ có lệnh, cứ tiếp tục săn giết đám truyền nhân của Tiên Ma Cung, dụ kẻ đã cứu mạng Hoa Phá Vân lộ diện!”
“Được!”
Chúng Nguyên Lão gật đầu, quyết tâm lần này phải xuất động lực lượng mạnh hơn.
Gia tăng Chấp Pháp Săn Ma và cường giả Thiên Đế.
…
Ma Giới…
“Ta đã tạm thời phong ấn Truyền Âm Ngọc, Nhị Nguyên Lão sẽ không liên lạc được trong thời gian tới!” Phượng Tịch Y hướng Lạc Nam nói chuyện.
“Ừm…” Lạc Nam trong diện mạo của Văn Lang vuốt cằm:
“Tuy nhiên sợ rằng việc nàng phản bội không thể ẩn giấu quá lâu, bởi vì bọn hắn có thể thông qua Thiên Cơ thăm dò nàng còn sống sót!”
Với nội tình của thế lực cự đầu như Săn Ma Điện, việc sở hữu vài cường giả tinh thông Thiên Cơ Thuật là bình thường.
Trong khi Phượng Tịch Y không có Cấm Kỵ che chở, chẳng nằm ngoài khí vận hay thuộc về khí vận chi nữ, càng chẳng có ai hỗ trợ che giấu Thiên Cơ, muốn dò xét nàng không phải việc gì quá khó.
“Sớm muộn cũng cùng bọn chúng vạch mặt mà thôi!” Phượng Tịch Y hờ hững nói.
Lạc Nam tán thành gật đầu: “Nhưng giờ còn chưa phải lúc!”
Thật ra, bản thân Lạc Nam không quá e ngại khi đối địch với Săn Ma Điện, Tru Tiên Điện hay kể cả Long Tộc.
Thứ hắn kiêng kỵ chính là sợ rằng động tĩnh gây ra của mình ở vũ trụ quá lớn khiến đám “kẻ thù bên trên” chú ý, khi đó khó tránh khỏi Bụt tìm đến tận cửa, một cuộc ước chiến lại xảy ra.
Thực lực của đối thủ bên trên quá mức kinh khủng, Long Nghịch trong luân hồi thảm bại, hắn hiện tại cũng không có lòng tin.
Cho nên trước khi phơi bày dã tâm và làm ra động tĩnh to lớn, Lạc Nam cần phải có thời gian chuẩn bị cho mọi tình huống.
Dục tốc thì bất đạt a…
“Chúng ta đi đâu đây?” Phượng Tịch Y liếc mắt nhìn hắn, bởi vì Lạc Nam vậy mà đang mang nàng chạy từ tận Đại Tiên Giới sang một mảnh Trung Ma Giới, thu liễm khí tức không để bất kỳ ai phát hiện.
“Chờ người!” Lạc Nam mỉm cười.
“Chờ?” Phượng Tịch Y nghiêng đầu, vô thức cho rằng hắn muốn đoàn tụ đám người Tôn Hầu Tử, Hắc Trư ở Trung Ma Giới này.
Bất quá rất nhanh, Phượng Tịch Y phát hiện mình đã lầm.
Chỉ thấy trước mặt hai người xuất hiện một vòng xoáy không gian quỷ dị giữa bầu trời Trung Ma Giới.
Trong ánh mắt kinh ngạc của Phượng Tịch Y, vòng xoáy không gian biến thành khe nứt…
Từ bên trong đó, một kiện ngọc thể tinh mỹ đột ngột bắn ra.
“Sao lại có nữ nhân?” Phượng Tịch Y nhíu mày nhìn lấy cảnh tượng này.
Chỉ thấy từ trong khe nứt không gian xuất hiện một nữ tử tuổi chừng đôi mươi, hai mắt nhắm lại như ngủ say, lông mi cong vút, mày liễu giương lên, ngũ quan sắc sảo, làn da và thân thể tinh tế vô cùng, có thể nói là chim sa cá lặn, khuynh quốc khuynh thành.
Chỉ là trên da thịt của nàng phủ đầy những vết cắt đầy máu đỏ thẳm, đầu tóc tán loạn, khí tức suy yếu chỉ còn một tia hơi thở.
“Cũng may là đến kịp a…” Lạc Nam thở phào một tiếng, từ trong ngực lấy ra một bình Bất Tử Dược Thủy đã chuẩn bị sẳn, đổ vào trong miệng thiếu nữ trước mặt.
Đồng thời hắn hướng Phượng Tịch Y giải thích nói:
“Nàng ta là Đế Nữ của Tây Môn Gia, được hai vị cung chủ của Tiên Ma Cung ném vào vòng xoáy luân hồi, mãi đến móc thời gian này mới xuất hiện!”
“Cái này…” Phượng Tịch Y giật mình hỏi: “Chẳng phải nói tất cả truyền nhân Tiên Ma Cung đều được truyền đi ở trạng thái hài tử sao? thiếu nữ này hơn 20 tuổi a…”
“Haha, trong vòng xoáy có rất nhiều biến số!” Lạc Nam đáp:
“Tây Môn Đế Nữ vô tình bị cuốn vào một luồng quỷ tích thời gian gia tốc, do đó mới trưởng thành đến bộ dạng này, bất quá đây là lần đầu tiên nàng ấy xuất hiện ở thế gian sau khi được Tiên Ma Cung Chủ ném vào vòng xoáy!”
Lạc Nam vừa nói, vừa dùng Thủy Thuộc Tính thanh tẩy sạch sẽ vết máu trên cơ thể thiếu nữ.
Đập vào mắt hắn và Phượng Tịch Y, một hình xăm màu trắng đang nằm giữa vùng bụng bằng phẳng của nàng, đan xen các mắt xích tầng tầng lớp lớp.
Chính là Tiên Ấn trạng thái hoàn chỉnh.
Lạc Nam và Phượng Tịch Y cảm nhận được Ma Lực đang luân chuyển trong cơ thể Tây Môn Đế Nữ và luồng Tiên Lực khổng lồ ẩn giấu bên trong Tiên Ấn của nàng.
Lấy ra một kiện y phục cho Tây Môn Đế Nữ khoác vào, không vội đem nàng đánh thức, Lạc Nam tạm thời thu nàng vào Bá Vũ Điện.
Tính mạng của Tây Môn Đế Nữ đã không có gì đáng ngại, bất quá do tu vi bẩm sinh quá thấp, chưa thể lấy lại tinh thần và thức tỉnh ngay lập tức sau quá trình truyền tống mà thôi.
Nhờ Thiên Cơ Bảng cung cấp thông tin nên hắn tiếp đón Tây Môn Đế Nữ kịp thời, do đó phải chạy từ Đại Tiên Giới sang tận Trung Ma Giới, dù sao thì việc truyền tống là ngẫu nhiên, Tây Môn Đế Nữ xuất hiện ở nơi này chẳng phải chuyện gì lạ.
Tây Môn Thế Gia là Gia Tộc của Tam Trưởng Lão thuộc Tiên Ma Cung, tinh thông Đao Đạo, xếp ngay phía sau Độc Cô Thế Gia của Độc Cô Ngạo Tuyết, nội tình có thể tưởng tượng.
Nếu Lạc Nam thành công trợ giúp Tây Môn Đế Nữ luyện hóa hoàn toàn Tiên Ấn, lại thêm chăm chút bồi dưỡng, chắc chắn dưới tay của hắn sẽ lại có thêm một vị Nữ Tướng xuất chúng.
Hiện tại bên người hắn đã mang theo một cổ lực lượng khổng lồ và quan trọng.
Võ Tam Nương, Âu Dương Thương Lan đang bế quan trong Ngộ Vực Trận, ngày xuất quan không còn xa.
Cửu Huân Dao đang dưỡng thai, Thải Quỳnh Dao luyện hóa Cửu Thải Thạch.
Lãnh Vận Du chìm đắm trong Bồ Đề Ngộ Đạo.
Long Liên, Tiểu Tiên, Long Tán, Long Chiến đang trị thương và lĩnh ngộ và tiêu thụ một tia Thánh Long Lực tinh khiết dưới sự hộ pháp của Long Khuynh Thành.
Cuồng Khí Lão Nhân, Hoa Gia, Bích Khả, Hoa Tam Nhất.
Tây Môn Đế Nữ tạm thời không tính, nếu tất cả thành công xuất quan và bùng nổ chiến lực, cũng đủ để Lạc Nam ngạo nghễ đi ngang phần lớn địa bàn trong vũ trụ.
“Còn truyền nhân nào của Tiên Ma Cung ở Ma Giới không?” Phượng Tịch Y cất tiếng hỏi.
“Vẫn còn, bất quá tạm thời chưa thể tiếp xúc!” Lạc Nam nhún nhún vai:
“Chúng ta lại chạy đi một chuyến a!”
“Được rồi!” Phượng Tịch Y bất đắc dĩ: “Đi đâu?”
Lạc Nam ánh mắt lấp lóe, nghiêm nghị nói ra:
“Thiên Hồ Tộc!”
…
Chúc cả nhà ngủ ngon <3
...
Ai có lòng ủng hộ e thì đây ạ :D
Số TK: 1809205083252
NGUYEN PHUOC HAU
Ngân hàng Agribank ạ. (Chi nhánh: Cờ Đỏ - Cần Thơ II)
Paypal: nguyenphuochau12t2@gmail.com
Momo: 0942973261
Viettelpay: 9704229212704295
Tại một ngôi sao hoang vắng, Hoa Phá Vân có chút khẩn trương nhìn lấy người thần bí.
Mặc dù hắn đã là Thiên Đế, nhưng đừng nói là hiện tại đã trọng thương, dù là ở trạng thái toàn thịnh thì Hoa Phá Vân cũng không cho rằng mình có thể chống lại người thần bí trước mắt.
Kẻ này quá mức quỷ dị khó lường, chẳng những thần không biết quỷ không hay lấy mất Thôn Phệ Giới Chỉ của Bát Trưởng Lão trong gang tấc, còn nhìn thấu Trùng Thế Mạng được ẩn giấu cực sâu trong cơ thể hai tên trưởng lão và bắt ra, cuối cùng không ngần ngại tiễn bọn hắn về tây thiên.
Giết hai tôn Thiên Đế không chút nao núng, đặc biệt là khi bọn hắn đều là Trưởng Lão của Săn Ma Điện, nhân vật bình thường có thể làm được như thế sao?
Cho nên đối mặt với người thần bí này, Hoa Phá Vân thật sự cảm nhận được một luồng áp lực vô hình.
“Ta là ai không quan trọng, quan trọng là ta hỏi, ngươi đáp…ngươi phải trả lời thật lòng!”
Người thần bí thản nhiên cười: “Xong chuyện ta sẽ trả thê tử lại cho ngươi!”
“Được, các hạ hỏi đi!” Hoa Phá Vân hít sâu một hơi, Hoa Tam Nhất trịnh trọng đứng sau lưng hắn, không biết người thần bí này muốn làm gì.
“Thân là truyền nhân của Hoa Gia, vì sao ngươi không nỗ lực báo thù Săn Ma Điện, trái lại ngươi lựa chọn che giấu thân phận suốt thời gian dài như vậy?” Người thần bí hỏi.
Hoa Phá Vân trong mắt hiện lên vẻ hổ thẹn, bất quá vẫn thành thật đáp:
“Ta tự biết Săn Ma Điện là quái vật khổng lồ, muốn báo thù bọn hắn phải đi vào con đường cửu tử nhất sinh!”
“Mà ta lại được sư phụ giao phó toàn bộ Âm Dương Thánh Giáo, có được thê tử và nữ nhi…ta không thể kéo bọn họ vào hận thù nguy hiểm của mình được!”
Người thần bí lại hỏi: “Nếu như Săn Ma Điện không phát hiện ra ngươi, liệu ngươi có giải trừ Ma Ấn và khôi phục thân phận?”
“Không!” Hoa Phá Vân nghiêm túc đáp: “Ta vẫn sẽ ẩn giấu thân phận đến cuối đời!”
Người thần bí âm thầm gật đầu, quả nhiên đúng như hắn dự đoán…
Truyền nhân của Tiên Ma Cung, không phải tất cả đều có ý định sẽ phục thù Săn Ma Điện và Tru Tiên Điện, không phải tất cả đều có mong muốn gầy dựng, khôi phục lại Tiên Ma Cung.
Lòng người phức tạp, lý trí và mục tiêu sống không thể rập khuôn, càng không thể ép người này phải theo ý nguyện của người khác.
Trong mắt Hoa Phá Vân thì Âm Dương Thánh Giáo, Bích Khả và Hoa Tam Nhất mới là động lực sống, thù hận của Hoa Gia và Tiên Ma Cung chỉ xếp phía sau.
Vì để Âm Dương Thánh Giáo và vợ con an toàn, hắn tình nguyện che giấu thân phận truyền nhân Tiên Ma Cung vĩnh viễn.
Đương nhiên đó chỉ là trước đây…
“Hiện tại thì sao?” Người thần bí trầm giọng hỏi.
“Còn có thể thế nào?” Hoa Phá Vân trong mắt lóe lên ngọn lửa căm hận:
“Âm Dương Thánh Giáo đã bị diệt, ta và thê nhi đều trở thành mục tiêu truy sát của bọn chúng, vậy chỉ có thể đối đầu đến cùng, là Săn Ma Điện bức ta!”
“Nếu ta có cách để bọn chúng bỏ đi truy sát với ba người các ngươi thì sao?” Người thần bí tiếp tục hỏi:
“Liệu ngươi có còn muốn đối nghịch với chúng?”
“Ta sẽ không lùi bước nữa!” Hoa Phá Vân kiên nghị đáp:
“Nếu không tử chiến đến cùng, không thể diệt đi Săn Ma Điện…ta còn mặt mũi nào nhìn Hoa Gia tổ tiên, nhìn anh linh sư phụ, nhìn hàng vạn thành viên Âm Dương Thánh Giáo chết thảm?”
“Rất tốt, ngươi khiến ta hài lòng!” Người thần bí khẽ cười gật đầu.
Ý của Hoa Phá Vân rất đơn giản, vốn hắn vì tông môn và vợ con quên đi thù hận diệt tộc để trải qua một kiếp an bình…nhưng Săn Ma Điện lại ép hắn vào đường cùng, diệt đi tông môn của hắn, nên hắn quyết tâm diệt đi Săn Ma Điện để trả thù.
Người thần bí nhẹ nhàng khoác tay.
Không gian nứt ra, Phượng Tịch Y mang theo Bích Khả xuất hiện.
“Thê tử, mẫu thân…”
Hoa Phá Vân cùng Hoa Tam Nhất mừng rỡ kinh hô chạy đến, sau khi xác định Bích Khả không có bị thương tổn gì, lúc này mới vạn phần cảm kích chắp tay cảm tạ.
“Ngươi dự định sẽ trả thù Săn Ma Điện bằng cách nào?” Người thần bí nhàn nhạt lên tiếng.
Hoa Phá Vân cùng Bích Khả liếc mắt nhìn nhau, đồng thanh nói:
“Nếu các hạ cũng là kẻ thù của Săn Ma Điện, chúng ta nguyện ý giúp các hạ một tay!”
Hai người cũng không phải ngu ngốc.
Nếu người thần bí này dám giết hai vị Trưởng Lão của Săn Ma Điện, không phải kẻ có mối thâm thù mới là chuyện lạ.
Có câu kẻ thù của kẻ thù chính là bằng hữu, tin chắc đó cũng là lý do người thần bí ra tay cứu cả nhà ba người bọn hắn.
Mà như nhận ra suy nghĩ trong lòng bọn hắn, người thần bí chỉ là nhàn nhạt cười:
“Ta không cần lời hứa, ta cần bằng chứng của sự trung tâm!”
Nói xong, chậm rãi tháo xuống mặt nạ.
Mà khi chứng kiến dung mạo này, đồng tử của Hoa Tam Nhất mãnh liệt co rút lại, kinh dị hô vang:
“Sao lại là ngươi?!”
…
Săn Ma Điện!
ẦM!
Bàn đá bị lật đổ, Tứ Nguyên Lão sắc mặt tái xanh, phẫn nộ rít gào:
“Ai giải thích cho ta? hai người bọn hắn vì sao mà chết?”
Đáp lại hắn là sự tĩnh lặng, bầu không khí bị đè nén đến cực điểm.
Thật ra, Săn Ma Điện nhờ vào việc bắt giữ được vài tên truyền nhân Tiên Ma Cung, dùng thủ đoạn uy hiếp khiến bọn chúng sinh lòng phản bội, giúp Săn Ma Điện truy lùng thêm những truyền nhân khác.
Tuy đám truyền nhân phản bội này chỉ là hậu duệ của các Hộ Pháp Tiên Ma Cung năm xưa, thân phận không cao, nhưng chỉ cần bọn chúng sở hữu Ma Ấn là có thể lợi dụng để cảm ứng Ma Ấn của những tên dư nghiệt khác.
Đã từ lâu, Săn Ma Điện biết được Hoa Phá Vân chính là con mồi, nhưng vì không cảm thấy được uy hiếp nên tạm thời nuôi thả, để mặc hắn sống thê một thời gian, muốn giết lúc này thì giết lúc ấy.
Cho nên ngay thời điểm Nghịch Long hàng thế, Săn Ma Điện rất muốn tìm kiếm và tiêu diệt Nghịch Long nhưng không có lý do chính đáng, thế là mượn danh nghĩa vây quét dư nghiệt Tiên Ma Cung để điều quân hành động.
Thật ra vây quét dư nghiệt Tiên Ma Cung là phụ, bí mật tìm kiếm tung tích Nghịch Long mới là chính.
Để gia tăng tính chân thật cho cái cớ, bọn hắn quyết định diệt Hoa Phá Vân và Âm Dương Thánh Giáo, cố gắng tạo nên thanh thế to lớn để màn kịch càng thêm hoàn hảo.
Nào ngờ Chấp Pháp Săn Ma một bên thành công tàn sát bừa bãi Âm Dương Thánh Giáo, một bên lại tổn thất hai tên Trưởng Lão, Hồn Bài của bọn hắn lưu tại nơi này đã vỡ vụn.
Mà Bát Trưởng Lão cùng Chấp Pháp Trưởng Lão vốn là thuộc hạ thân tín của Tứ Nguyên Lão, cho nên lúc này hắn phẫn nộ ngập trời, giận dữ hơn bất kỳ ai khác.
“Nhị muội, liên hệ được Phượng Tịch Y chưa?” Đại Nguyên Lão nhìn Nhị Nguyên Lão trầm giọng hỏi.
“Truyền Âm Ngọc của Tịch Y đã mất liên lạc!” Nhị Nguyên Lão sắc mặt trở nên khó coi nói:
“Bởi vì gia nhập Săn Ma Điện chưa lâu, chúng ta không có yêu cầu nàng lưu lại Hồn Bài nên cực khó xác định!”
Ai cũng hiểu tình huống này có hai trường hợp xảy ra.
Thứ nhất là Phượng Tịch Y đã nghênh đón kết cục như hai người Bát Trưởng Lão, dù sao thì bọn hắn cũng hành động cùng nhau.
Thứ hai là Phượng Tịch Y phản bội, cũng góp phần vào cái chết của hai người.
Bất quá dù là trường hợp nào, Nhị Nguyên Lão cũng không muốn nhìn thấy, tổn thất nặng nề a…
“Đại ca, tính sao đây?” Lục Nguyên Lão nhìn Đại Nguyên Lão trưng cầu ý kiến.
“Đầu tiên là chú ý nhất cử nhất động của Hỏa Phượng Tộc, nếu có bất kỳ tin tức nào liên quan đến Phượng Tịch Y đều phải bẩm báo!”
Đại Nguyên Lão nhắm mắt, nở nụ cười lạnh lẽo:
“Điện Chủ có lệnh, cứ tiếp tục săn giết đám truyền nhân của Tiên Ma Cung, dụ kẻ đã cứu mạng Hoa Phá Vân lộ diện!”
“Được!”
Chúng Nguyên Lão gật đầu, quyết tâm lần này phải xuất động lực lượng mạnh hơn.
Gia tăng Chấp Pháp Săn Ma và cường giả Thiên Đế.
…
Ma Giới…
“Ta đã tạm thời phong ấn Truyền Âm Ngọc, Nhị Nguyên Lão sẽ không liên lạc được trong thời gian tới!” Phượng Tịch Y hướng Lạc Nam nói chuyện.
“Ừm…” Lạc Nam trong diện mạo của Văn Lang vuốt cằm:
“Tuy nhiên sợ rằng việc nàng phản bội không thể ẩn giấu quá lâu, bởi vì bọn hắn có thể thông qua Thiên Cơ thăm dò nàng còn sống sót!”
Với nội tình của thế lực cự đầu như Săn Ma Điện, việc sở hữu vài cường giả tinh thông Thiên Cơ Thuật là bình thường.
Trong khi Phượng Tịch Y không có Cấm Kỵ che chở, chẳng nằm ngoài khí vận hay thuộc về khí vận chi nữ, càng chẳng có ai hỗ trợ che giấu Thiên Cơ, muốn dò xét nàng không phải việc gì quá khó.
“Sớm muộn cũng cùng bọn chúng vạch mặt mà thôi!” Phượng Tịch Y hờ hững nói.
Lạc Nam tán thành gật đầu: “Nhưng giờ còn chưa phải lúc!”
Thật ra, bản thân Lạc Nam không quá e ngại khi đối địch với Săn Ma Điện, Tru Tiên Điện hay kể cả Long Tộc.
Thứ hắn kiêng kỵ chính là sợ rằng động tĩnh gây ra của mình ở vũ trụ quá lớn khiến đám “kẻ thù bên trên” chú ý, khi đó khó tránh khỏi Bụt tìm đến tận cửa, một cuộc ước chiến lại xảy ra.
Thực lực của đối thủ bên trên quá mức kinh khủng, Long Nghịch trong luân hồi thảm bại, hắn hiện tại cũng không có lòng tin.
Cho nên trước khi phơi bày dã tâm và làm ra động tĩnh to lớn, Lạc Nam cần phải có thời gian chuẩn bị cho mọi tình huống.
Dục tốc thì bất đạt a…
“Chúng ta đi đâu đây?” Phượng Tịch Y liếc mắt nhìn hắn, bởi vì Lạc Nam vậy mà đang mang nàng chạy từ tận Đại Tiên Giới sang một mảnh Trung Ma Giới, thu liễm khí tức không để bất kỳ ai phát hiện.
“Chờ người!” Lạc Nam mỉm cười.
“Chờ?” Phượng Tịch Y nghiêng đầu, vô thức cho rằng hắn muốn đoàn tụ đám người Tôn Hầu Tử, Hắc Trư ở Trung Ma Giới này.
Bất quá rất nhanh, Phượng Tịch Y phát hiện mình đã lầm.
Chỉ thấy trước mặt hai người xuất hiện một vòng xoáy không gian quỷ dị giữa bầu trời Trung Ma Giới.
Trong ánh mắt kinh ngạc của Phượng Tịch Y, vòng xoáy không gian biến thành khe nứt…
Từ bên trong đó, một kiện ngọc thể tinh mỹ đột ngột bắn ra.
“Sao lại có nữ nhân?” Phượng Tịch Y nhíu mày nhìn lấy cảnh tượng này.
Chỉ thấy từ trong khe nứt không gian xuất hiện một nữ tử tuổi chừng đôi mươi, hai mắt nhắm lại như ngủ say, lông mi cong vút, mày liễu giương lên, ngũ quan sắc sảo, làn da và thân thể tinh tế vô cùng, có thể nói là chim sa cá lặn, khuynh quốc khuynh thành.
Chỉ là trên da thịt của nàng phủ đầy những vết cắt đầy máu đỏ thẳm, đầu tóc tán loạn, khí tức suy yếu chỉ còn một tia hơi thở.
“Cũng may là đến kịp a…” Lạc Nam thở phào một tiếng, từ trong ngực lấy ra một bình Bất Tử Dược Thủy đã chuẩn bị sẳn, đổ vào trong miệng thiếu nữ trước mặt.
Đồng thời hắn hướng Phượng Tịch Y giải thích nói:
“Nàng ta là Đế Nữ của Tây Môn Gia, được hai vị cung chủ của Tiên Ma Cung ném vào vòng xoáy luân hồi, mãi đến móc thời gian này mới xuất hiện!”
“Cái này…” Phượng Tịch Y giật mình hỏi: “Chẳng phải nói tất cả truyền nhân Tiên Ma Cung đều được truyền đi ở trạng thái hài tử sao? thiếu nữ này hơn 20 tuổi a…”
“Haha, trong vòng xoáy có rất nhiều biến số!” Lạc Nam đáp:
“Tây Môn Đế Nữ vô tình bị cuốn vào một luồng quỷ tích thời gian gia tốc, do đó mới trưởng thành đến bộ dạng này, bất quá đây là lần đầu tiên nàng ấy xuất hiện ở thế gian sau khi được Tiên Ma Cung Chủ ném vào vòng xoáy!”
Lạc Nam vừa nói, vừa dùng Thủy Thuộc Tính thanh tẩy sạch sẽ vết máu trên cơ thể thiếu nữ.
Đập vào mắt hắn và Phượng Tịch Y, một hình xăm màu trắng đang nằm giữa vùng bụng bằng phẳng của nàng, đan xen các mắt xích tầng tầng lớp lớp.
Chính là Tiên Ấn trạng thái hoàn chỉnh.
Lạc Nam và Phượng Tịch Y cảm nhận được Ma Lực đang luân chuyển trong cơ thể Tây Môn Đế Nữ và luồng Tiên Lực khổng lồ ẩn giấu bên trong Tiên Ấn của nàng.
Lấy ra một kiện y phục cho Tây Môn Đế Nữ khoác vào, không vội đem nàng đánh thức, Lạc Nam tạm thời thu nàng vào Bá Vũ Điện.
Tính mạng của Tây Môn Đế Nữ đã không có gì đáng ngại, bất quá do tu vi bẩm sinh quá thấp, chưa thể lấy lại tinh thần và thức tỉnh ngay lập tức sau quá trình truyền tống mà thôi.
Nhờ Thiên Cơ Bảng cung cấp thông tin nên hắn tiếp đón Tây Môn Đế Nữ kịp thời, do đó phải chạy từ Đại Tiên Giới sang tận Trung Ma Giới, dù sao thì việc truyền tống là ngẫu nhiên, Tây Môn Đế Nữ xuất hiện ở nơi này chẳng phải chuyện gì lạ.
Tây Môn Thế Gia là Gia Tộc của Tam Trưởng Lão thuộc Tiên Ma Cung, tinh thông Đao Đạo, xếp ngay phía sau Độc Cô Thế Gia của Độc Cô Ngạo Tuyết, nội tình có thể tưởng tượng.
Nếu Lạc Nam thành công trợ giúp Tây Môn Đế Nữ luyện hóa hoàn toàn Tiên Ấn, lại thêm chăm chút bồi dưỡng, chắc chắn dưới tay của hắn sẽ lại có thêm một vị Nữ Tướng xuất chúng.
Hiện tại bên người hắn đã mang theo một cổ lực lượng khổng lồ và quan trọng.
Võ Tam Nương, Âu Dương Thương Lan đang bế quan trong Ngộ Vực Trận, ngày xuất quan không còn xa.
Cửu Huân Dao đang dưỡng thai, Thải Quỳnh Dao luyện hóa Cửu Thải Thạch.
Lãnh Vận Du chìm đắm trong Bồ Đề Ngộ Đạo.
Long Liên, Tiểu Tiên, Long Tán, Long Chiến đang trị thương và lĩnh ngộ và tiêu thụ một tia Thánh Long Lực tinh khiết dưới sự hộ pháp của Long Khuynh Thành.
Cuồng Khí Lão Nhân, Hoa Gia, Bích Khả, Hoa Tam Nhất.
Tây Môn Đế Nữ tạm thời không tính, nếu tất cả thành công xuất quan và bùng nổ chiến lực, cũng đủ để Lạc Nam ngạo nghễ đi ngang phần lớn địa bàn trong vũ trụ.
“Còn truyền nhân nào của Tiên Ma Cung ở Ma Giới không?” Phượng Tịch Y cất tiếng hỏi.
“Vẫn còn, bất quá tạm thời chưa thể tiếp xúc!” Lạc Nam nhún nhún vai:
“Chúng ta lại chạy đi một chuyến a!”
“Được rồi!” Phượng Tịch Y bất đắc dĩ: “Đi đâu?”
Lạc Nam ánh mắt lấp lóe, nghiêm nghị nói ra:
“Thiên Hồ Tộc!”
…
Chúc cả nhà ngủ ngon <3
...
Ai có lòng ủng hộ e thì đây ạ :D
Số TK: 1809205083252
NGUYEN PHUOC HAU
Ngân hàng Agribank ạ. (Chi nhánh: Cờ Đỏ - Cần Thơ II)
Paypal: nguyenphuochau12t2@gmail.com
Momo: 0942973261
Viettelpay: 9704229212704295
/1551
|