Con Đường Trọng Sinh Của Nữ Phụ Quân Tẩu

Chương 10.1: Là vì cậu

/943


Chương 10.1: Là vì cậu

"Là A Trăn đến đây!"

Vương Quốc Xương bên ngoài nói vào, Diệp Kiều nhanh chóng nắm lấy tay Liêu Tuệ Trân, giọng điệu có chút khẩn thiết nói: "Cháu phải làm sao bây giờ? Muộn như vậy còn chưa trở về, anh trai nhất định sẽ tức giận! Thím ơi, chuyện vừa rồi thím nhất định đừng nói cho anh trai cháu biết, nếu không anh cháu biết rồi xác định sẽ lại dạy dỗ cháu, chưa kể đến lần này anh cháu trở về rất tức giận, biết được chuyện này nhất định sẽ càng tức giận hơn!”

Diệp Kiều nói với vẻ lo lắng và sợ hãi, giống như một người em gái sợ anh trai của mình, cô ấy ngược lại không phải sợ sự dạy dỗ của Cố Trăn, mà là sợ Cố Trăn sẽ nhận thấy điều gì đó bất thường, đó mới là điều tồi tệ nhất. Nhưng chuyện đã đến nước này, muốn giấu Cố Trăn là chuyện không thể nào, cũng may là Cố Trăn quanh năm đều không ở nhà, cũng không coi như là quá hiểu người em gái này, phần lớn sự hiểu biết về cô đều là thông qua vài ngày ngắn ngủi chung sống và những nghe ngóng khác.

Cả nhà Vương Quốc Xương trước giờ vẫn luôn có mối quan hệ tốt đẹp với gia đình họ, cho dù bởi vì nguyên chủ ngày thường không thân thiết như vậy, Cố Trăn vẫn tin tưởng nhà Vương Quốc Xương, Liêu Tuệ Trân nói thay cô chắc chắn sẽ có hiệu quả hơn nhiều so với việc chính cô tự giải thích.

"Con nhóc này, sao cháu còn sợ anh trai của mình như vậy? Anh của cháu là muốn tốt cho cháu, huống hồ cậu ấy bây giờ không chỉ là anh trai của cháu, mà còn là chồng của cháu!" Liêu Tuệ Trân tận tình khuyên bảo.

“Thím ơi, cầu xin thím, nếu không cháu sẽ xong đời mất!” Diệp Kiều nói một cách đáng thương, trên mặt không có dáng vẻ ngổ ngáo thường ngày, cộng thêm vết thương trên người, Liêu Tuệ Trân cảm thấy mềm lòng, những suy nghĩ không tốt về Diệp Kiều trước đây cũng không còn nữa, chỉ cảm thấy Diệp Kiều là một cô bé nhỏ tuổi, lại đã bị ranh con Hà Quế Hương lừa gạt, thực ra cô là một cô gái tốt, nhưng với tư cách là một người từng trải, nhìn thấy cách chung sống của đôi vợ chồng trẻ này rất không đúng, không muốn tiếp tục nhìn hai đứa như vậy, nhất định phải nói với họ vài lời.

Dĩ nhiên, cô gái nhỏ này sợ Cố Trăn như vậy, có nói gì cũng vô dụng, cho nên bà vẫn phải bắt đầu từ chỗ Cố Trăn.

Cố Trăn sắc mặt nôn nóng đứng ở bên ngoài.

"Chú Vương, chú có thể nhìn thấy An An không, con bé này cũng quá không nghe lời rồi, cũng không nói lời nào, không biết đã chạy đến chỗ nào rồi nữa?" Cố Trăn suốt dọc đường hỏi qua rất nhiều người nhưng không ai gặp qua Diệp Kiều, vội vàng đến mức mồ hôi đầy đầu.

"Con bé An An đó à, chú vừa mới đi nhặt củi trên sườn núi, nhìn thấy nó từ trong núi đi ra, trên người đầy vết thương, chú sợ con bé bị thương ở đâu, nên đưa nó trở về đây, nhờ thím của nó xem qua, quên mất báo cho cậu biết một tiếng!" Vương Quốc Xương nói xong liền vỗ vỗ vào đầu mình một cái, cũng là do bình thường Cố Trăn không ở nhà, cho nên ông nhất thời quên mất chuyện này, nhìn thấy chàng trai này đang vội vàng, sợ là lo lắng muốn chết rồi.

Cố Trăn nghe thấy Diệp Kiều đi vào núi bị thương, trên người còn đầy vết thương, đồng tử co rút lại, cũng không có tâm trạng để nói gì khác với Vương Quốc Xương, anh bước đến phòng nơi Diệp Kiều đang ở, đã từng là một lính trinh sát, nên khả cô   quan sát của Cố Trăn rất xuất sắc, không cần hỏi đã có thể dựa vào manh mối đã có mà đoán được Diệp Kiều đang ở phòng nào.

Bất kể là cô em gái từ nhỏ đi theo anh hay là người vợ của bây giờ, khi Cố Trăn trở nên lo lắng, anh ta cũng không quan tâm cái gì là nghi ngờ hay không nghi ngờ, huống hồ cô vốn dĩ chính là vợ của anh.

Diệp Kiều ở trong phòng nghe thấy Vương Quốc Xương nói rõ với Cố Trăn mà không giấu giếm chuyện gì, cô liền có chút đau đầu, cũng may Cố Trăn không tiếp tục hỏi thêm câu nào, chẳng qua là khi nghe thấy tiếng bước chân của Cố Trăn đến gần, trái tim cô đập thình thịch. Cô đã đánh con sói đến mức vui vẻ, cũng đã báo được thù, nhưng sau đó thì...

Diệp Kiều chưa kịp suy nghĩ xong chuyện sau đó, “ầm” một tiếng, cánh cửa đã bị mở ra, ánh mắt Cố Trăn sắc bén như mắt đại bàng đảo qua, chính xác dừng trên người cô, nhìn đến mức làm  Diệp Kiều vô cùng chột dạ, sợ hãi trốn sau lưng Liêu Tuệ Trân.


/943

THICH DOC TRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

adsdoctruyen@gmail.com

DMCA.com Protection Status