Con Gái Nhà Nông

Chương 68 - Chương 68

/176


Editor: ChieuNinh

Năm mới đối với tiểu hài tử mà nói, là chuyện tốt, nào là được mặc bộ đồ mới, có thể lấy được hồng bao (bao lì xì), còn có thể được ăn ngon. Nhóm người lớn có lẽ cảm thấy mất mặt, bận nhất chính là các nữ nhân, bởi vì ăn uống tiệc tùng, đều do các nàng chuẩn bị, thời tiết lại lạnh, rửa rau cũng đông lạnh tay.

Hôm nay, là đến nhà Nhị gia gia ăn cơm, mặc kệ là quan hệ thế nào, thời điểm qua năm mới, ba huynh đệ Vương lão đầu vẫn là sẽ tới nhà nhau ăn cơm, nhưng mà bây giờ đã là mùng mười đầu năm, thân thích mọi người đều đã đi không sai biệt lắm.

Người rất đông, Nhị gia gia cũng có mấy nhi tử, tôn tử thì càng không cần phải nói, Vương Nhị Bảo muốn tính sổ Nam Sơn lập tức, bởi vì ca hắn đã trở lại. Nhưng mà ở trên địa bàn của người khác, Vương Đại Bảo còn nói hắn, hắn mới không thể không thu liễm lại.

Một đám người đang muốn đi ngồi vào bàn, đột nhiên bên ngoài có tiếng vó ngựa: Không lẽ là Hoa Đào tặng đồ trở lại đi. Nhị nãi nãi đắc ý nói.

Mấy người con dâu cũng lộ ra khuôn mặt tươi cười, từ khi tiểu cô đi Trần phủ thị trấn, cuộc sống trôi qua càng ngày càng tốt. Tuy rằng về sau lại không có giữ được đứa nhỏ, còn có vẻ bệnh, nhưng mà cũng mạnh hơn trước kia.

Nghe bà bà nói như vậy, bọn họ đều dừng công việc trong tay, cùng đi xem bên ngoài cửa. Nhị nãi nãi là muốn để cho nhà lão đại và nhà lão tam nhìn thấy thể diện nhà mình, lần trước bởi vì chuyện của tiểu cô, còn bị người ta nói tham tiền, nay cho các ngươi nhìn xem, ta cũng có tiền, không cần dưa méo táo nứt nhà các ngươi.

Trong lòng Vương Phúc Nhi nói, nha đầu thông phòng lại trở về? Lần này không biết lại có chuyện gì, nhưng mà lễ mừng năm mới, người ta cũng cho trở về? Không phải nói không được sủng sao?

Thích thị vội vàng ôm Vương Phúc Nhi vào trong ngực, bóng ma lần trước còn không có hoàn toàn biến mất. Hiện tại nếu ai đánh chủ ý lên khuê nữ nhà mình, vậy thì liều mạng với hắn!

Tất cả mọi người chờ bên ngoài, nhưng mà đợi không có bao lâu, chỉ nghe được một tiếng khóc sắc nhọn, đây là làm sao rồi? Không chịu nổi đều chạy ra nhìn, Vương Hoa Nhi cũng đi theo chạy tới, đợi trong chốc lát trở về, nói với Thích thị còn có Vương Cúc Nhi, Vương Phúc Nhi: Bọn họ nói Hoa Đào cô cô mất rồi!

Trách không được khóc thành như vậy, thì ra là chuyện này!

Nhị nãi nãi ở bên ngoài khóc kêu trời trách đất, liên tiếp muốn Trần gia bồi thường mệnh nữ nhi mình, nam nhân tới báo tin vẻ mặt khinh thường nói: Lời này ngươi cũng phải rõ ràng, lúc trước nhà ngươi bán nữ nhi là tử khế, cái gì là tử khế? Đó chính là từ nay về sau, sinh lão bệnh tử của người này đều không có liên quan gì tới nhà của ngươi. Cũng chỉ có chủ tử của nhà ta nhân từ, để cho Bích Đào cô nương có thể thường thường chiếu cố bổn gia (nhà cha mẹ) của mình, bây giờ còn cố ý phái người đến nói cho các ngươi một tiếng, nếu đổi lại là nhà khác, đã chết mười năm tám năm, các ngươi cũng không biết! Muốn chúng ta đền mạng? Các ngươi có cái tư cách gì? Lời cần nói ta đã nói tới đây rồi, các ngươi tự mình nhìn mà làm! Lai Thuận, đưa đồ cho bọn họ!

Người gọi là Lai Thuận ném một cái bọc tới Nhị nãi nãi, Nhị nãi nãi sờ sờ cái bọc, liền không gào khóc nữa. Người nọ khinh miệt liếc mắt nhìn mọi người một cái, ngồi lên xe ngựa nghênh ngang mà đi.

Hiện tại đã xảy ra chuyện này, cơm cũng không ăn nổi, đám người Vương Phúc Nhi bụng đói đi về nhà, không thể không mặt mũi được, nữ nhi người ta vừa mới chết, ngươi còn muốn ở ăn cơm sao.

Đinh thị biết một ít bát quái, nhịn không được lại đây nói cùng Thích thị: Nghe nói, trong bọc kia có một bao bạc trắng bóng, ta xem Nhị thẩm nuôi nữ nhi này cũng đáng!

Thích thị nói: Có nhiều bạc thì cô nương cũng không còn trở lại nữa.

Tam đệ muội, ngươi có thể tưởng tượng lối khác, ngươi suy nghĩ một chút, lúc trước thời điểm Nhị thẩm bán Hoa Đào, cũng đã thật không muốn khuê nữ này, ngược lại bà còn buôn bán lời một đống tiền. Còn có vài năm nay Hoa Đào lục tục mang đồ về từ Trần phủ, cũng đáng giá không ít tiền. Nhìn nhà ở của Nhị thẩm bọn họ thì cũng biết rồi. Cuối cùng người mất đi, Trần phủ người ta còn tặng nhiều tiền lại đây như vậy, không phải kiếm thực nhiều sao? Vẻ mặt hâm mộ.

Trong lòng Thích thị tỏ vẻ không có tiếng nói chung với nàng ta, cũng ba câu thì phản ứng nửa câu. Đinh thị vốn muốn tìm một người nói chuyện, nhưng mà như thế này cũng quá không có tinh thần, cuối cùng đành phải rời đi.

Chuyện Hoa Đào, thật sự là truyền đi rộng khắp ở Vương gia thôn, nhưng đại đa số người cảm thấy nhà Nhị nãi nãi là buôn bán lời. Ở trong mắt rất nhiều người, nữ nhi chính là hàng lỗ vốn, hiện tại hàng lỗ vốn lại không lỗ vốn, còn buôn bán lời nhiều tiền như vậy, rất nhiều người hâm mộ, có vài người còn tìm phương pháp muốn đi bán khuê nữ nhà mình cho bên trong nhà giàu người ta.

Trương thẩm nhìn không vừa mắt, nói với Thích thị: Ta nói sao các nàng ta lại nhẫn tâm như vậy, chẳng lẽ khuê nữ không phải các nàng ta tự mình sinh ra sao, một chút cũng không đau lòng.

Sở thị nói: Hiện tại ta thì chỉ khao khát có đứa khuê nữ thì mọi chuyện liền như ý, chuyện bán đứa nhỏ này, thì ta làm không được. Những người đó thật đúng là kiến thức hạn hẹp, nuôi lớn khuê nữ, về sau tìm nữ tế tốt, hiếu kính ngươi mấy chục năm. Lúc sinh bệnh, nàng cũng có thể chăm sóc ngươi, nếu thật sự bán đi rồi, ai biết được có thể hiếu kính trong nhà hay không? Đến trong nhà người không tốt, thực giống như người kia đã nói, đã chết mười mấy năm cũng không biết, còn có thanh danh hiện tại của nhà Nhị thẩm, thật sự rất êm tai sao? Vừa nói tới nhà bà ta thì người ta đã nói là dựa vào bán nữ nhi mà phát tài. Bây giờ còn không thấy, về sau thời điểm mấy tiểu tử Nam Sơn kia làm mai, xem người ta có nói




/176

THICH DOC TRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

adsdoctruyen@gmail.com

DMCA.com Protection Status