Do bị rủ rê đi tơi, nên giờ mới post, cho em nó tạ lỗi *cúi đầu, quỳ xuống lạy*
“ Tỉ tỉ Gió, mong tỉ đừng oánh em...”
-----------------
Chap.... Tiếp theo... ^^
...
Tiểu Minh về nhà, nằm ụp xuống giường, đầu tóc bù xù như tổ quạ. Còn Tiểu Thiên thì vẫn nhởn nhơ ngồi dai bim bim.... Nó ngứa mắt nhìn Tiểu Thiên... Tại sao mình lại có một người anh vô liên sỉ, vô tâm, bỉ ổi, khốn nạn như vậy chứ ?? Tại sao vào tình cảnh ngàn cân treo sợi tóc như thế mà anh nó cứ vẫn nghĩ đến ăn, ăn... Và ăn cơ chứ... Hừ.., tức mình, Tiểu Minh đứng phắt dậy, đá cho Tiểu Thiên một phát lọt giường rồi gằn giọng :
_ Tiểu Thiên, anh chết điiiiii (cái này gọi là giận cá chém thớt nè)
Tiểu Thiên đơ người, miệng vẫn chưa thể ngậm lại đc, khuôn mặt ngây thơ vô số tội đó của Tiểu Thiên một lần nữa lại đc phô ra... Nhưng lần này lại khác... Nó ko nể nang, quay lại thụi thêm một chưởng vào mặt Tiểu Thiên rồi bỏ ra khỏi phòng.... Tiểu Thiên méo mặt.... Ngất ngay tại chỗ... Ò e ò e
....
_ Gia Hưng đáng chết, Tiểu Thiên đáng chết, cả tên Vũ Khang kia cũng đáng chết nữa, sao ai cũng bắt nạt mình vậy nèh, huhu... Chết mất thôi - Tiểu Minh vừa đi vừa lẩm bẩm, thuận chân đá mấy viên sỏi bên lề đường
Nó thở dài rồi bước nhẹ trên phố, khuôn mặt tinh nghịch, bướng bĩnh thường này bây giờ thay bằng khuôn mặt u uất, trầm tối, thế mà có vài người ko biết thừa mà né, còn xấn đến làm quen... Điển hình như mấy con môi đỏ, mắt xanh đang đứng trước mặt Tiểu Minh hiện giờ....
_ Anh đẹp trai, con em làm quen với!
_ Anh ơi, đi bar với em đi anh...
_ Anh ấy là của tao, ai cho tụi mày xấn tới
...
Tiểu Minh nhìn ba con nhỏ ăn mặc thiếu vải trước mặt, nó ngứa mắt vô cùng, thế mà ba nhỏ vẫn ko chịu để ý đến sắc mặt của nó, cứ thế hăng say cãi nhau để dành giựt.... Tiểu Minh
_ Biến.... Muốn cãi... đến chợ mà cãi - Tiểu Minh hạ giọng, âm vực lạnh băng
_ Hix, anh ơi, 2 con nhỏ đó bắt nạt em đó - Một con nhỏ xấn tới ôm chặt tay Tiểu Minh thút thít, nũng nịu thấy ớn
_ Trơ trẽn vừa thôi.. Anh ấy của tao mà - một con nhỏ khác bực mình xô con nhỏ đang ôm chặt cứng tay Tiểu Minh ra, làm nó loạng choạng mém ngã... Máu sôi sùng sục trên đầu.. Tiểu Minh hét lớn, tay nắm chặt lại như muốn đánh người để xả giận :
_ Mịa... BIẾN... Mấy người ko thấy nhục nhã àh !!! - Tiểu Minh nói rồi, thẳng thừng hất tay hai con nhỏ môi đỏ ra, quay lưng đi thẳng, ko quên để lại một câu đe dọa :
_ Đừng để tôi gặp lại mấy người, rồi lúc đó đừng hỏi tại sao đc lên bàn thờ ngồi.. Hừ, lũ trơ trẽn..
“ Tỉ tỉ Gió, mong tỉ đừng oánh em...”
-----------------
Chap.... Tiếp theo... ^^
...
Tiểu Minh về nhà, nằm ụp xuống giường, đầu tóc bù xù như tổ quạ. Còn Tiểu Thiên thì vẫn nhởn nhơ ngồi dai bim bim.... Nó ngứa mắt nhìn Tiểu Thiên... Tại sao mình lại có một người anh vô liên sỉ, vô tâm, bỉ ổi, khốn nạn như vậy chứ ?? Tại sao vào tình cảnh ngàn cân treo sợi tóc như thế mà anh nó cứ vẫn nghĩ đến ăn, ăn... Và ăn cơ chứ... Hừ.., tức mình, Tiểu Minh đứng phắt dậy, đá cho Tiểu Thiên một phát lọt giường rồi gằn giọng :
_ Tiểu Thiên, anh chết điiiiii (cái này gọi là giận cá chém thớt nè)
Tiểu Thiên đơ người, miệng vẫn chưa thể ngậm lại đc, khuôn mặt ngây thơ vô số tội đó của Tiểu Thiên một lần nữa lại đc phô ra... Nhưng lần này lại khác... Nó ko nể nang, quay lại thụi thêm một chưởng vào mặt Tiểu Thiên rồi bỏ ra khỏi phòng.... Tiểu Thiên méo mặt.... Ngất ngay tại chỗ... Ò e ò e
....
_ Gia Hưng đáng chết, Tiểu Thiên đáng chết, cả tên Vũ Khang kia cũng đáng chết nữa, sao ai cũng bắt nạt mình vậy nèh, huhu... Chết mất thôi - Tiểu Minh vừa đi vừa lẩm bẩm, thuận chân đá mấy viên sỏi bên lề đường
Nó thở dài rồi bước nhẹ trên phố, khuôn mặt tinh nghịch, bướng bĩnh thường này bây giờ thay bằng khuôn mặt u uất, trầm tối, thế mà có vài người ko biết thừa mà né, còn xấn đến làm quen... Điển hình như mấy con môi đỏ, mắt xanh đang đứng trước mặt Tiểu Minh hiện giờ....
_ Anh đẹp trai, con em làm quen với!
_ Anh ơi, đi bar với em đi anh...
_ Anh ấy là của tao, ai cho tụi mày xấn tới
...
Tiểu Minh nhìn ba con nhỏ ăn mặc thiếu vải trước mặt, nó ngứa mắt vô cùng, thế mà ba nhỏ vẫn ko chịu để ý đến sắc mặt của nó, cứ thế hăng say cãi nhau để dành giựt.... Tiểu Minh
_ Biến.... Muốn cãi... đến chợ mà cãi - Tiểu Minh hạ giọng, âm vực lạnh băng
_ Hix, anh ơi, 2 con nhỏ đó bắt nạt em đó - Một con nhỏ xấn tới ôm chặt tay Tiểu Minh thút thít, nũng nịu thấy ớn
_ Trơ trẽn vừa thôi.. Anh ấy của tao mà - một con nhỏ khác bực mình xô con nhỏ đang ôm chặt cứng tay Tiểu Minh ra, làm nó loạng choạng mém ngã... Máu sôi sùng sục trên đầu.. Tiểu Minh hét lớn, tay nắm chặt lại như muốn đánh người để xả giận :
_ Mịa... BIẾN... Mấy người ko thấy nhục nhã àh !!! - Tiểu Minh nói rồi, thẳng thừng hất tay hai con nhỏ môi đỏ ra, quay lưng đi thẳng, ko quên để lại một câu đe dọa :
_ Đừng để tôi gặp lại mấy người, rồi lúc đó đừng hỏi tại sao đc lên bàn thờ ngồi.. Hừ, lũ trơ trẽn..
/34
|