Đang nghĩ mông lung, bỗng An Nhiên khều tay Tiểu Minh nói nhỏ
_ Này, Tiểu Minh ở trường em có chỗ nào thú vị chơi ko, dẫn ta đi tham quan trường đi - Cùng với bộ mặt cún con, An Nhiên nũng nịu níu cánh tay Tiểu Minh lắc lắc, trong khi đó đám con gái nhìn An Nhiên xì xầm đủ thứ chuyện xấu chủ yếu là đang ghen tức í
_ Sắp vào học rồi, chị ko muốn chào mọi người một tiếng trong lớp àh - T. Minh uể oải
_ Bùng đi, chào hỏi quái giề, cứ cho lão Hạo Nhiên xử lí hen - nói rồi An Nhiên lôi T. Minh nhanh ra khỏi lớp
Tiểu Minh bất lực, cứ để mặc An Nhiên kéo đi tùy í ko một chút chóng cự.. Cứ để mặc An Nhiên thao thao bất tuyệt mọi thứ trên trời dưới đất.. T. Minh thở dài nhìn vào khoảng không trung mệt mỏi
...
Vũ Khang chậm rãi bước ra phía sân sau trường, cậu đeo tai phone, mắt ko thôi tìm kiếm chỗ ngủ lý tưởng cho hôm nay, sau khi đã yên vị trên chiếc ghế đá trống sau bồn hoa.... Cậu thả lỏng người, thở dài nghĩ về Diệp Anh - cô bạn gái cũ của Vũ Khang
_ Tiểu Minh, em đang có chuyện gì ko vui àh
_ Chị hỏi làm gì, cơ mà em cũng ko biết mình bị làm sao nữa, cứ có cảm giác thiếu thiếu cái gì í... Haizzzz - T. Minh bất lực, nụ cười của 2 cậu bé trong giấc mơ lại hiện về lúc ẩn, lúc hiện khó hiểu
Vũ Khang bật dậy khi nghe giọng nói quen thuộc của T. Minh, cậu tiến gần tới, nói, giọng tỏ vẻ khó chịu :
_ Đã có Tiểu Tinh mà bây giờ cậu vẫn muốn kua thêm vài em nữa àh
_ Tao ko rảnh ngồi đây hàn huyên tình nghĩ với mày đâu, đi nhanh dùm cái, thật là xúc phạm người nhìn mà
_ Cái... Gì?? Muốn chết àh - Mắt Vũ Khang giật giật, chuẩn bị tư thế lao tới
Bỗng An Nhiên đứng ra chắn giữa, đầu lắc lắc ko mấy hài lòng
_ Uầy... Anh xem tôi là bóng àh, mà anh là ai sao dám đụng vào T. Minh của tôi, muốn lên bàn thờ ngồi sớm ko?
Tiểu Minh đứng ra cản lại An Nhiên, đôi mắt mệt mỏi nhìn Vũ Khan bực nhọc :
_ Làm ơn để chúng tao yên - rồi nhanh chóng kéo tay An Nhiên đi thật nhanh mặc cho cô cứ la oai oái đòi trả thù cho nó
Vũ Khang nhìn theo cái dáng nhỏ con mà cô độc kia bỗng thấy có gì đó bất ổn nơi con tim... Ko thể nào... Mình.. Mình bị gì vậy chứ?
_ Này, Tiểu Minh ở trường em có chỗ nào thú vị chơi ko, dẫn ta đi tham quan trường đi - Cùng với bộ mặt cún con, An Nhiên nũng nịu níu cánh tay Tiểu Minh lắc lắc, trong khi đó đám con gái nhìn An Nhiên xì xầm đủ thứ chuyện xấu chủ yếu là đang ghen tức í
_ Sắp vào học rồi, chị ko muốn chào mọi người một tiếng trong lớp àh - T. Minh uể oải
_ Bùng đi, chào hỏi quái giề, cứ cho lão Hạo Nhiên xử lí hen - nói rồi An Nhiên lôi T. Minh nhanh ra khỏi lớp
Tiểu Minh bất lực, cứ để mặc An Nhiên kéo đi tùy í ko một chút chóng cự.. Cứ để mặc An Nhiên thao thao bất tuyệt mọi thứ trên trời dưới đất.. T. Minh thở dài nhìn vào khoảng không trung mệt mỏi
...
Vũ Khang chậm rãi bước ra phía sân sau trường, cậu đeo tai phone, mắt ko thôi tìm kiếm chỗ ngủ lý tưởng cho hôm nay, sau khi đã yên vị trên chiếc ghế đá trống sau bồn hoa.... Cậu thả lỏng người, thở dài nghĩ về Diệp Anh - cô bạn gái cũ của Vũ Khang
_ Tiểu Minh, em đang có chuyện gì ko vui àh
_ Chị hỏi làm gì, cơ mà em cũng ko biết mình bị làm sao nữa, cứ có cảm giác thiếu thiếu cái gì í... Haizzzz - T. Minh bất lực, nụ cười của 2 cậu bé trong giấc mơ lại hiện về lúc ẩn, lúc hiện khó hiểu
Vũ Khang bật dậy khi nghe giọng nói quen thuộc của T. Minh, cậu tiến gần tới, nói, giọng tỏ vẻ khó chịu :
_ Đã có Tiểu Tinh mà bây giờ cậu vẫn muốn kua thêm vài em nữa àh
_ Tao ko rảnh ngồi đây hàn huyên tình nghĩ với mày đâu, đi nhanh dùm cái, thật là xúc phạm người nhìn mà
_ Cái... Gì?? Muốn chết àh - Mắt Vũ Khang giật giật, chuẩn bị tư thế lao tới
Bỗng An Nhiên đứng ra chắn giữa, đầu lắc lắc ko mấy hài lòng
_ Uầy... Anh xem tôi là bóng àh, mà anh là ai sao dám đụng vào T. Minh của tôi, muốn lên bàn thờ ngồi sớm ko?
Tiểu Minh đứng ra cản lại An Nhiên, đôi mắt mệt mỏi nhìn Vũ Khan bực nhọc :
_ Làm ơn để chúng tao yên - rồi nhanh chóng kéo tay An Nhiên đi thật nhanh mặc cho cô cứ la oai oái đòi trả thù cho nó
Vũ Khang nhìn theo cái dáng nhỏ con mà cô độc kia bỗng thấy có gì đó bất ổn nơi con tim... Ko thể nào... Mình.. Mình bị gì vậy chứ?
/34
|