Mới học có một ngày mà mặt nó đờ đẫn hẳn ra... Rút kinh nghiệm xương máu, hôm nay Tiểu Minh đặt đến 5 cái đồng hồ báo thức... Vì ko muốn lịch sử lặp lại chút nào
...
Tiểu Minh và Tiểu Thiên ra khỏi nhà với balo trên vai và hộp sữa trên tay, Nó cắn cắn ống hút mặt hơi bực mình vì nãy giờ mọi người trên đường cứ nhìn hoài
_ Này ! Em sao thế... Lại đứa nào đá xoáy chọc ngoáy em àh, bảo anh, mai anh cho nhà nó sáng nhất thành phố - Tiểu Thiên vỗ ngực ngây thơ
_ Xùy Xùy, biến đi, nhìn mặt anh thôi thì em cũng đủ ức chế đến chết rồi - Nó nhăn mặt, nhéo ngay hông Tiểu Thiên một cái
_ Hừ... Nhìn mặt mày mà anh cứ muốn đấm cho một phát í... Sao mày cứ thích móc họng anh mày là cái thế đíu nào nhỉ ? - Tiểu Thiên chun mũi
_ Hừ, đứng đó mà phe phởn như tró đi... Gần trễ học rồi kìa... Coi chừng chú Danny lại méc mẹ thì thốn phải biết.. Hừ - Nó chép miệng, thuận tay quăng hộp sữa vào thùng rác gần đó rồi bước nhanh trước
_ Tiên sư con này, đợi anh mày vớiiiii - Tiểu Thiên hét toáng rồi nhanh chân chạy theo cho kịp nó
......
Vừa bước vào cổng trường Tiểu Thiên và nó đã trở thành tâm điểm của mọi sự chú ý... Mắt của mấy nữ sinh cứ mở to thèm thồng, Tiểu Minh vỗ ngực tự hào đi vào còn Tiểu Thiên nhăn nhó, xách hai cái balo to đùng theo sau
... Woa.. Bạn tên gì vậy... Cho mình làm quen đi...
.... Các bạn vừa chuyển trường vào hôm qua hả, đẹp trai quá...
... Làm bạn trai tớ đi....
Tiểu Thiên cật lực nở nụ cười tươi khoe má lúm đồng tiền sâu hoẳm làm mấy nữa sinh ồ lên thích thú.. Nó giữ vẻ mặt bình thản, tinh nghịch, nhưng rồi xoay qua trợn mắt với mấy nữa sinh, làm một con nhỏ đang tính sấn tới, giật mình vội lùi lại sợ sệt
_ Tớ....tớ - Con nhỏ ấp úng
_ Gì chứ?? IM LẶNGGGG - Tiểu Minh hét lớn làm mọi người bất động rồi nói tiếp - phải gọi tớ bằng 'anh' nghe chưa, ko đc cậu với tớ... - Nói rồi nó cười tinh nghịch, kéo sát con nhỏ đang đứng bất động kia lại gần nói nhỏ qua tai - Anh là Vũ Tiểu Minh, nhớ nhé
Tiểu Thiên sệ mặt nhìn con em gái trời đánh, nó dám cua gái trước mặt anh trai mình, kinh khủng quá... Tiểu Minh chật lưỡi, nhếch môi rồi lôi Tiểu Thiên vào lớp làm cả sân trường náo loạn... Ôi thôi.. Chỉ khổ cho ông hiệu trưởng đang vắt đầu suy nghĩ cách trị hai đứa nhok trời đánh này...
...
Tiểu Minh bước vào lớp, bình thản quăng cặp lên ghế rồi rồi gục xuống bàn ngủ... Bỗng một giọng nói nhẹ nhàng kè sát bên tai nó:
_ Ai cho ku ngồi đây?
Tiểu Minh nhíu mày, ngước mặt lên nhìn dung nhang tên trời đánh vừa lên tiếng, cả lớp im phăng phắc
_ Trời, mày hỏi ngu vừa nó thôi, tao thích ngồi thì ngồi, chứ cần ai cho - Tiểu Minh chép miệng, hai chân gác hẳn lên bàn thách thức
_ Nhưng...bàn..này là... Của tao - Thiên Bảo gằn giọng, mắt trợn lên bực mình
_ Ủa, mày kí tên, đóng dấu vào chưa?? Khôn hồn thì phắng dùm cái đừng để tao tức lên là răng đi tìm lợi đấy chú mày ạh - Tiểu Minh đứng hẳn lên, mặt đối mặt, miệng nhếch lên khinh khỉnh
_ Mày là thằng nào??? - Thiên Bảo mất bình tĩnh núm lấy cổ áo Tiểu Minh, Tiểu Thiên ngồi bên cạnh ko một chút lo lắng hay bực mình, chỉ thản nhiên chép miệng rồi ngồi ăn dở gói bim bim của Tiểu Minh
_ Trời đất... Tao là tao chứ chã lẽ mày tưởng tao là ông nội mày hả??? Haha, thế thì vinh dự lắm lắm - Tiểu Minh nhẹ nhàng gỡ cách tay to tướng của Thiên Bảo ra khỏi cổ áo mình, rồi khinh khỉnh đút hai tay vào túi quần, bước thẳng ra khỏi lớp. Ko quên nói vọng lại :
_ Hôm nay em bùng học, Tiểu Thiên anh mà lén phén với mẹ là em cắt cổ đừng trách
Thiên Bảo bất động nhìn theo dáng Tiểu Minh khuất sau lớp học, mắt hằn lên những tia đỏ chết chóc... Rồi hãy đợi xem...
....
Tiểu Minh đủng đỉnh bước lên sân thượng, gió thổi lồng lộng lùa vào mái tóc ngắc củn làm nó rối tung, Tiểu Minh đưa tay lên vò đầu vài cái rồi ngồi xổm xuống bờ tường, lấy trong túi một cây kẹo mút ngậm vào miệng, tai ko ngừng vẽ xuống đất những nét vẽ nghệch ngoặc, miệnh cười hồn nhiên. Có lẽ chuyện hồi nãy chẳng ảnh hưởng đến tâm trạng của nó chút nào
_ Này nhok con - Từ trên bờ tường bên cạnh, một chàng trai nhảy phóc xuống, ngồi vào bên cạnh Tiểu Minh nhìn nó chăm chú
_ Ai là nhok con, mà mặt tao đâu có nhọ, nhìn gì lắm thế??
_ Mặt chú nhìn ngu phải biết, mà bùng học àh - Hắn ta trả lời
_ Như mày thôi - Tiểu Minh thản nhiên
_ Này, anh học lớp 12 rồi nhé, mày tao nữa anh vả vêu mồm đừng trách
_ Hừ, nhìu chuyện quá... Im mồm đi - Tiểu Minh chống chế, thuận chân đá một phát vào mông hắn
_ Này nhok con, lì nó vừa thôi, anh là Vũ Khang, còn chú - Vũ Khang ko bực mình mà còn cười cười nhìn Tiểu Minh thích thú, coi bộ hắn khoái thằng nhok này rồi
_ Tao là Tiểu Minh... Rất hân hạnh đc làm bạn với thằng điên như mày- Tiểu Minh ngước mặt lên cười cười làm tên kia sững lại vài giây
_ Lại mày tao nữa àh, anh cho chú chết - Nói rồi Vĩ Khang xoay qua, lấy tay kẹp đầu Tiểu Minh, chúi xuống ngang hông làm nó la oai oái
_ Ahh. Thả bố ra, mày muốn nhừ đòn hả thằng điên
_ Huh?? Có gọi bằng anh ko???? - Vũ Khang gằn
_ Tao gọi.. Ah... Thả ra - Tiểu Minh quơ tay loạn xạ
_ Gọi thì gọi đi... Nhanhhhh - Vũ Khang cười khà khà trước điệu bộ cực đáng yêu của nó... Lần đầu tiên Vũ Khang cảm thấy thoải mái và vui vẻ như thế này mà lại trước mặt một thằng nhok mới quen đc mấy phút nữa chứ
_.... Anh... - Tiểu Minh thốt lên từ anh khó nhọc, ngữ điệu ko phục.. Vũ Khang dần thả lòng tay ra, cốc một cái vào đầu Tiểu Minh rồi bỏ đi, ko quên để lại một câu
_ Anh về lớp đây... Gặp lại sau.kkkkkk
Tiểu Minh đứng dậy, dậm chân đành đạch, hét lớn:
_ Tên khốn... Đợi đấy !
...
Tiểu Minh và Tiểu Thiên ra khỏi nhà với balo trên vai và hộp sữa trên tay, Nó cắn cắn ống hút mặt hơi bực mình vì nãy giờ mọi người trên đường cứ nhìn hoài
_ Này ! Em sao thế... Lại đứa nào đá xoáy chọc ngoáy em àh, bảo anh, mai anh cho nhà nó sáng nhất thành phố - Tiểu Thiên vỗ ngực ngây thơ
_ Xùy Xùy, biến đi, nhìn mặt anh thôi thì em cũng đủ ức chế đến chết rồi - Nó nhăn mặt, nhéo ngay hông Tiểu Thiên một cái
_ Hừ... Nhìn mặt mày mà anh cứ muốn đấm cho một phát í... Sao mày cứ thích móc họng anh mày là cái thế đíu nào nhỉ ? - Tiểu Thiên chun mũi
_ Hừ, đứng đó mà phe phởn như tró đi... Gần trễ học rồi kìa... Coi chừng chú Danny lại méc mẹ thì thốn phải biết.. Hừ - Nó chép miệng, thuận tay quăng hộp sữa vào thùng rác gần đó rồi bước nhanh trước
_ Tiên sư con này, đợi anh mày vớiiiii - Tiểu Thiên hét toáng rồi nhanh chân chạy theo cho kịp nó
......
Vừa bước vào cổng trường Tiểu Thiên và nó đã trở thành tâm điểm của mọi sự chú ý... Mắt của mấy nữ sinh cứ mở to thèm thồng, Tiểu Minh vỗ ngực tự hào đi vào còn Tiểu Thiên nhăn nhó, xách hai cái balo to đùng theo sau
... Woa.. Bạn tên gì vậy... Cho mình làm quen đi...
.... Các bạn vừa chuyển trường vào hôm qua hả, đẹp trai quá...
... Làm bạn trai tớ đi....
Tiểu Thiên cật lực nở nụ cười tươi khoe má lúm đồng tiền sâu hoẳm làm mấy nữa sinh ồ lên thích thú.. Nó giữ vẻ mặt bình thản, tinh nghịch, nhưng rồi xoay qua trợn mắt với mấy nữa sinh, làm một con nhỏ đang tính sấn tới, giật mình vội lùi lại sợ sệt
_ Tớ....tớ - Con nhỏ ấp úng
_ Gì chứ?? IM LẶNGGGG - Tiểu Minh hét lớn làm mọi người bất động rồi nói tiếp - phải gọi tớ bằng 'anh' nghe chưa, ko đc cậu với tớ... - Nói rồi nó cười tinh nghịch, kéo sát con nhỏ đang đứng bất động kia lại gần nói nhỏ qua tai - Anh là Vũ Tiểu Minh, nhớ nhé
Tiểu Thiên sệ mặt nhìn con em gái trời đánh, nó dám cua gái trước mặt anh trai mình, kinh khủng quá... Tiểu Minh chật lưỡi, nhếch môi rồi lôi Tiểu Thiên vào lớp làm cả sân trường náo loạn... Ôi thôi.. Chỉ khổ cho ông hiệu trưởng đang vắt đầu suy nghĩ cách trị hai đứa nhok trời đánh này...
...
Tiểu Minh bước vào lớp, bình thản quăng cặp lên ghế rồi rồi gục xuống bàn ngủ... Bỗng một giọng nói nhẹ nhàng kè sát bên tai nó:
_ Ai cho ku ngồi đây?
Tiểu Minh nhíu mày, ngước mặt lên nhìn dung nhang tên trời đánh vừa lên tiếng, cả lớp im phăng phắc
_ Trời, mày hỏi ngu vừa nó thôi, tao thích ngồi thì ngồi, chứ cần ai cho - Tiểu Minh chép miệng, hai chân gác hẳn lên bàn thách thức
_ Nhưng...bàn..này là... Của tao - Thiên Bảo gằn giọng, mắt trợn lên bực mình
_ Ủa, mày kí tên, đóng dấu vào chưa?? Khôn hồn thì phắng dùm cái đừng để tao tức lên là răng đi tìm lợi đấy chú mày ạh - Tiểu Minh đứng hẳn lên, mặt đối mặt, miệng nhếch lên khinh khỉnh
_ Mày là thằng nào??? - Thiên Bảo mất bình tĩnh núm lấy cổ áo Tiểu Minh, Tiểu Thiên ngồi bên cạnh ko một chút lo lắng hay bực mình, chỉ thản nhiên chép miệng rồi ngồi ăn dở gói bim bim của Tiểu Minh
_ Trời đất... Tao là tao chứ chã lẽ mày tưởng tao là ông nội mày hả??? Haha, thế thì vinh dự lắm lắm - Tiểu Minh nhẹ nhàng gỡ cách tay to tướng của Thiên Bảo ra khỏi cổ áo mình, rồi khinh khỉnh đút hai tay vào túi quần, bước thẳng ra khỏi lớp. Ko quên nói vọng lại :
_ Hôm nay em bùng học, Tiểu Thiên anh mà lén phén với mẹ là em cắt cổ đừng trách
Thiên Bảo bất động nhìn theo dáng Tiểu Minh khuất sau lớp học, mắt hằn lên những tia đỏ chết chóc... Rồi hãy đợi xem...
....
Tiểu Minh đủng đỉnh bước lên sân thượng, gió thổi lồng lộng lùa vào mái tóc ngắc củn làm nó rối tung, Tiểu Minh đưa tay lên vò đầu vài cái rồi ngồi xổm xuống bờ tường, lấy trong túi một cây kẹo mút ngậm vào miệng, tai ko ngừng vẽ xuống đất những nét vẽ nghệch ngoặc, miệnh cười hồn nhiên. Có lẽ chuyện hồi nãy chẳng ảnh hưởng đến tâm trạng của nó chút nào
_ Này nhok con - Từ trên bờ tường bên cạnh, một chàng trai nhảy phóc xuống, ngồi vào bên cạnh Tiểu Minh nhìn nó chăm chú
_ Ai là nhok con, mà mặt tao đâu có nhọ, nhìn gì lắm thế??
_ Mặt chú nhìn ngu phải biết, mà bùng học àh - Hắn ta trả lời
_ Như mày thôi - Tiểu Minh thản nhiên
_ Này, anh học lớp 12 rồi nhé, mày tao nữa anh vả vêu mồm đừng trách
_ Hừ, nhìu chuyện quá... Im mồm đi - Tiểu Minh chống chế, thuận chân đá một phát vào mông hắn
_ Này nhok con, lì nó vừa thôi, anh là Vũ Khang, còn chú - Vũ Khang ko bực mình mà còn cười cười nhìn Tiểu Minh thích thú, coi bộ hắn khoái thằng nhok này rồi
_ Tao là Tiểu Minh... Rất hân hạnh đc làm bạn với thằng điên như mày- Tiểu Minh ngước mặt lên cười cười làm tên kia sững lại vài giây
_ Lại mày tao nữa àh, anh cho chú chết - Nói rồi Vĩ Khang xoay qua, lấy tay kẹp đầu Tiểu Minh, chúi xuống ngang hông làm nó la oai oái
_ Ahh. Thả bố ra, mày muốn nhừ đòn hả thằng điên
_ Huh?? Có gọi bằng anh ko???? - Vũ Khang gằn
_ Tao gọi.. Ah... Thả ra - Tiểu Minh quơ tay loạn xạ
_ Gọi thì gọi đi... Nhanhhhh - Vũ Khang cười khà khà trước điệu bộ cực đáng yêu của nó... Lần đầu tiên Vũ Khang cảm thấy thoải mái và vui vẻ như thế này mà lại trước mặt một thằng nhok mới quen đc mấy phút nữa chứ
_.... Anh... - Tiểu Minh thốt lên từ anh khó nhọc, ngữ điệu ko phục.. Vũ Khang dần thả lòng tay ra, cốc một cái vào đầu Tiểu Minh rồi bỏ đi, ko quên để lại một câu
_ Anh về lớp đây... Gặp lại sau.kkkkkk
Tiểu Minh đứng dậy, dậm chân đành đạch, hét lớn:
_ Tên khốn... Đợi đấy !
/34
|