Con Thiên Tài Và Bố Tổng Tài

Chương 442: Vụ tai nạn năm đó, ngồi tù thay cô ta

/1829


Nghe vậy, Tô Kỳ cười lạnh. Anh ta híp mắt, khoanh tay trước ngực nhìn Bạc Dạ: "Sao? Bây giờ Đường Thi là độc thân mà nhỉ? Thế thì sao tôi không thể theo đuổi cô ấy?”

Bạc Dạ lại khó chịu, cau mày nhìn Tô Kỳ: “Anh đừng tưởng rằng tôi không biết chuyện trên du thuyền lúc trước."

Tô Kỳ cứng đờ, sau đó hạ giọng: "Thế thì đã sao?” "Đường Thi còn chưa vạch trần anh đúng không?”

Bạc Dạ liếc nhìn anh ta: "Cô ấy đang giữ gìn mặt mũi cho anh." Tô Kỳ hừ lạnh: "Chứng tỏ cô ấy còn suy nghĩ cho tôi. Với lại trước kia không phải là tôi không cho anh cơ hội. Cuối cùng tôi vẫn nhảy xuống trước cứu cô ấy.”

Bạc Dạ không còn lời nào để nói. Đúng là lúc trước anh đã sai lầm. Anh im lặng một lát rồi nhìn Tô Kỳ: "Nếu anh xác định muốn đón Bạc Nhan về thì anh đã nghĩ tới thu xếp cuộc sống sau này cho con bé như thế nào chưa?"

Tô Kỳ im lặng, một lát sau mới khàn giọng nói: "Tôi không biết! Tôi thật sự không biết!"

Nếu thật sự là con của anh và An Mật, chưa chắc anh đã có thể mở lòng tiếp nhận con bé. Mặc dù trẻ con vô tội, nhưng chỉ cần nghĩ tới chuyện con bé có một nửa huyết thống của An Mật, anh lại sớn gai ốc. Tô Kỳ không thể tưởng tượng nổi sau này mình nên đối mặt với Bạc Nhan như thế nào.

Bạc Dạ biết lúc này Tô Kỳ đang rất khiếp sợ rối rằm, trong lúc nhất thời không thể nghĩ thoáng, bèn đứng dậy: “Vậy thì tôi đi trước đây."

"Mục đích anh đến đây là gì? Nói cho tôi biết tôi một đứa con gái, còn theo họ của anh hả?" Tô Kỳ có giữ tay Bạc Dạ: "Hay là anh có mục đích khác?

"Cả hai." Bạc Dạ cười bí hiểm: Tôi đột nhiên không muốn cho anh dẫn Bạc Nhan đi. Ngẫm lại con gái anh kêu tôi là ba thì còn rất thú vị.”

"Mẹ kiếp.." Tô Kỳ thật sự muốn đánh nhau với Bạc Dạ một trận: "Được, chăm sóc con bé giúp tôi. Chờ ngày nào đó tôi có thể vượt qua chướng ngại tâm lý này thì tôi sẽ đón nó về nhà.”

"Tôi sao cũng được." Bạc Dạ cảm thấy nuôi Bạc Nhan cũng không có vấn đề, chẳng qua là có thêm một người mà thôi. Nhưng vì đứa bé này có thân phận đặc thù nên anh không tiện giữ nó ở bên cạnh lâu dài.

"Chuyện anh ngồi tù có uần khúc gì không?” Bạc Dạ kêu Tô Kỳ nhớ lại quá khứ: “An Mật lái xe tông người bỏ chạy, anh ngồi tù thay cô ta năm năm, có thể nhớ lại khi đó tông trúng ai không?”Tô Kỳ như rơi vào hồi ức, sau đó... nói một cái tên khiến Bạc Dạ khiếp sợ.

Bạc Dạ về nhà thì lập tức phái người đi điều tra chân tướng khiến Thất Tông Tội và Tổ Phong Thần hoàn toàn trở mặt. Sau đó Lâm Từ bưng canh tiến vào biệt thự tư nhân của anh: "Bà chủ kêu tôi mang đến cho anh.”

Là Sầm Tuệ Thu hầm canh cho con trai mình. Bạc Dạ bóp trán: “Cảm ơn cậu.”

"Đây là bổn phận của tôi.” Lâm Từ đang định rời đi thì bị Bạc Dạ gọi lại: “Đúng rồi, cậu có thể điều tra giúp tôi xem năm năm trước, tại sao cậu cả nhà họ Tô lại ngồi tù không?”

Cho dù là ở năm năm trước, Tô Kỳ cũng là cậu ấm danh tiếng hiển hách, người có thể khiến anh ta ngồi tù thì thân phận địa vị chắc chắn không thua kém nhà họ Tô. Tông xe chết người, năm năm là quá rẻ đối với Tô Kỳ. Có lẽ chính vì anh ta là cậu cả nhà họ Tô nên mới không phải ngồi tù nhiều năm.

Bạc Dạ khẽ híp mắt, không ngờ năm năm trước An Mật đã liên lụy tới nhiều chuyện như thế.

/1829

THICH DOC TRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

adsdoctruyen@gmail.com

DMCA.com Protection Status