Nhìn bộ dáng cô khẩn trương, Đoan Mộc Thần không nhịn được vươn ngón trỏ sờ lên cằm cô…
Wow ! Hắn thật sư muốn sao ?
Dương Hiểu Thổ tim đập bịch bịch, ngàn vạn lần không nên a !
Cánh môi non mềm có chút run rẩy, hắn chủ tâm trêu đùa từ từ diễn biến thành “lấy giả làm thật”, đáy lòng dâng lên một cỗ khát vọng, khát vọng thưởng thức tư vị đôi môi hồng kia…
Đôi tai nhạy cảm cùng trên gương mặt không ngừng truyền đến hơi thở của hắn, Dương Hiểu Thổ cảm giác được không ổn rồi !
Không ! Không nên ! Thật sự không nên !
Cô bỗng nhiên mở mắt ra, hung hăng nhìn chằm chằm hắn !
“Anh làm gì thế?”
Hắn khẽ mỉm cười, “Tiểu Thố Tử, nhanh như vậy liền tỉnh ?”
Cô xấu hổ vội cúi đầu, gương mặt phấn đỏ lên, nhưng cô vẫn nghiến răng tức giận biểu hiện ra cô quyết không thỏa hiệp !
Dĩ nhiên, điều này có nghĩa cô tuyệt đối không thừa nhận là mình giả bộ té xỉu !
Đoan Mộc Thần cười nói, “Tiểu Thố Tử, bộ dáng của cô thoạt nhìn thật trẻ con. Năm nay cô thật sự hai mươi bốn tuổi sao ?”
“Đương nhiên rồi !”
“Tôi cảm thấy không giống.”
“Nơi nào không giống ? Anh muốn nhìn thẻ chứng minh của tôi à ?”
“Cho dù có giấy chứng minh, cô cũng không giống hai mươi bốn tuổi !”
“Tại sao ?”
Đoan Mộc Thần dùng ánh mắt tinh tường nhìn cô từ đầu đến chân, ra kết luận, “Tiểu Thố Tử, số tuổi sinh ra của cô là hai mươi bốn tuổi, số tuổi trong lòng là mười tám tuổi !”
“Làm sao có thể ?”
“Làm sao không thể, cô rất trẻ con, không, là rất ngây thơ ! Nói không chừng số tuổi tâm lý của cô chỉ có mười sáu tuổi…”
“Anh nói bậy ! Mười tám tuổi tôi đã có Tiểu Hàng rồi ! Tôi cũng làm mẹ rồi, làm sao còn có thể ngây thơ đây ?”
“Mặc dù cô đã sinh cục cưng, nhưng cô cái gì cũng không hiểu a, cô cũng như một đứa bé mà thôi…”
“Mới không phải như vậy ! Tôi rất thành thục !”
Giơ quả đấm nho nhỏ, cô vì mình cố gắng tranh luận !
“Cô thành thục ?”
“Đúng vậy !”
“Phụ nữ thành thục mà không dám mặc áo đó sao ?”
“Hừ… Không cho chê cười tôi !”
Dương Hiểu Thổ vươn ra quả đấm nhỏ đánh về phía hắn, tốt nhất một quyền đập chết nụ cười trên mặt hắn !
Hắn duỗi bàn tay to ra, lập tức cầm đôi bàn tay nho nhỏ trắng như phấn của cô, “Tiểu Thố Tử này, cô dùng nắm đấm để báo đáp chủ nhân mua quần áo cho cô, còn có ân tình để cho Tiểu Hàng cùng cô ngủ sao ?”
“Hừ…” Cô thu hồi tay nhỏ bé, quay mặt đi, “Không nói với anh ! Tôi muốn đi ngủ, lúc nào máy bay hạ xuống thì gọi tôi !”
Miệng nhỏ cong lên, cô hoàn toàn không có chút biểu hiện của nữ bộc, nghiễm nhiên biến thành tư thái một chủ nhân !
Đoan Mộc Thần lắc đầu, phụ nữ quả nhiên không thể cưng chiều a !
++++++++++++++++
Mấy giờ sau, máy bay chậm rãi hạ xuống, Dương Hiểu Thổ ôm con rối siêu nhân trong tay đi theo phía sau Đoan Mộc Thần, chậm rãi xuống máy bay.
Cửa cabin từ từ mở ra, thảm đỏ Thổ Nhĩ Kỳ chói mắt trải ra thành một con đường dài, trải vào phòng…
Dương Hiểu Thổ hiển nhiên có chút kinh dị, “Chủ nhân… thật phô trương nha !”
Đoan Mộc Thần cũng cau mày nhìn tình cảnh này, nghiến răng nghiến lợi, “Nhất định là bọn họ đã trở lại !”
Wow ! Hắn thật sư muốn sao ?
Dương Hiểu Thổ tim đập bịch bịch, ngàn vạn lần không nên a !
Cánh môi non mềm có chút run rẩy, hắn chủ tâm trêu đùa từ từ diễn biến thành “lấy giả làm thật”, đáy lòng dâng lên một cỗ khát vọng, khát vọng thưởng thức tư vị đôi môi hồng kia…
Đôi tai nhạy cảm cùng trên gương mặt không ngừng truyền đến hơi thở của hắn, Dương Hiểu Thổ cảm giác được không ổn rồi !
Không ! Không nên ! Thật sự không nên !
Cô bỗng nhiên mở mắt ra, hung hăng nhìn chằm chằm hắn !
“Anh làm gì thế?”
Hắn khẽ mỉm cười, “Tiểu Thố Tử, nhanh như vậy liền tỉnh ?”
Cô xấu hổ vội cúi đầu, gương mặt phấn đỏ lên, nhưng cô vẫn nghiến răng tức giận biểu hiện ra cô quyết không thỏa hiệp !
Dĩ nhiên, điều này có nghĩa cô tuyệt đối không thừa nhận là mình giả bộ té xỉu !
Đoan Mộc Thần cười nói, “Tiểu Thố Tử, bộ dáng của cô thoạt nhìn thật trẻ con. Năm nay cô thật sự hai mươi bốn tuổi sao ?”
“Đương nhiên rồi !”
“Tôi cảm thấy không giống.”
“Nơi nào không giống ? Anh muốn nhìn thẻ chứng minh của tôi à ?”
“Cho dù có giấy chứng minh, cô cũng không giống hai mươi bốn tuổi !”
“Tại sao ?”
Đoan Mộc Thần dùng ánh mắt tinh tường nhìn cô từ đầu đến chân, ra kết luận, “Tiểu Thố Tử, số tuổi sinh ra của cô là hai mươi bốn tuổi, số tuổi trong lòng là mười tám tuổi !”
“Làm sao có thể ?”
“Làm sao không thể, cô rất trẻ con, không, là rất ngây thơ ! Nói không chừng số tuổi tâm lý của cô chỉ có mười sáu tuổi…”
“Anh nói bậy ! Mười tám tuổi tôi đã có Tiểu Hàng rồi ! Tôi cũng làm mẹ rồi, làm sao còn có thể ngây thơ đây ?”
“Mặc dù cô đã sinh cục cưng, nhưng cô cái gì cũng không hiểu a, cô cũng như một đứa bé mà thôi…”
“Mới không phải như vậy ! Tôi rất thành thục !”
Giơ quả đấm nho nhỏ, cô vì mình cố gắng tranh luận !
“Cô thành thục ?”
“Đúng vậy !”
“Phụ nữ thành thục mà không dám mặc áo đó sao ?”
“Hừ… Không cho chê cười tôi !”
Dương Hiểu Thổ vươn ra quả đấm nhỏ đánh về phía hắn, tốt nhất một quyền đập chết nụ cười trên mặt hắn !
Hắn duỗi bàn tay to ra, lập tức cầm đôi bàn tay nho nhỏ trắng như phấn của cô, “Tiểu Thố Tử này, cô dùng nắm đấm để báo đáp chủ nhân mua quần áo cho cô, còn có ân tình để cho Tiểu Hàng cùng cô ngủ sao ?”
“Hừ…” Cô thu hồi tay nhỏ bé, quay mặt đi, “Không nói với anh ! Tôi muốn đi ngủ, lúc nào máy bay hạ xuống thì gọi tôi !”
Miệng nhỏ cong lên, cô hoàn toàn không có chút biểu hiện của nữ bộc, nghiễm nhiên biến thành tư thái một chủ nhân !
Đoan Mộc Thần lắc đầu, phụ nữ quả nhiên không thể cưng chiều a !
++++++++++++++++
Mấy giờ sau, máy bay chậm rãi hạ xuống, Dương Hiểu Thổ ôm con rối siêu nhân trong tay đi theo phía sau Đoan Mộc Thần, chậm rãi xuống máy bay.
Cửa cabin từ từ mở ra, thảm đỏ Thổ Nhĩ Kỳ chói mắt trải ra thành một con đường dài, trải vào phòng…
Dương Hiểu Thổ hiển nhiên có chút kinh dị, “Chủ nhân… thật phô trương nha !”
Đoan Mộc Thần cũng cau mày nhìn tình cảnh này, nghiến răng nghiến lợi, “Nhất định là bọn họ đã trở lại !”
/80
|