Công Chiếm Nam Chủ Bệnh Xà Tinh

Chương 103 - Chương 102

/139


Dương An ngẩn người, đến lúc phản ứng lại được thì anh chỉ muốn đem cả cái thùng rác đó đổ lên đầu Tống Diễn, cậu ta đang trêu ghẹo ai trước măt anh vậy! thật muốn anh tức chết mà ! nói sến súa như vậy, không muốn sống nữa hả.

Càng nghĩ càng cảm thấy tức giận, Dương An giận dữ quát lên :” Ninh Ninh, em trở về phòng trước đi.”

Dụ Ninh nhìn màn hình laptop, dừng một chút :” Sao vậy?”

Hình ảnh tiếp theo quá mức bạo lực, không thích hợp để em quan sát.” Dương An nắm tay, tiếng xương cốt bùm bùm giòn tan, ánh mắt âm ngoan nhìn chằm chằm Tống Diễn.

Anh muốn cùng em có hoạ cùng chịu sao?” thanh niên xui xẻo đứng một bên nhạo báng.

Lượn đi, ai như cậu, không có chút tiền đồ gì cả, tôi từng học Taekwondo . Dương An giật giật cổ, tạo tư thế ra quyền.

Thanh niên xui xẻo vui vẻ :” Xem ra anh học quyền anh cũng không tệ nha.”

Mà nhân vật chủ yếu trong câu chuyện, Tống Diễn chẳng mảy may quan tâm, anh bưng đồ ăn ra, đem canh rót vào trong bát, vẻ mặt hết sức chuyên chú nhìn bát đĩa, dường như không nghe được cuộc thảo luận của hai người.

Không ngờ tên cuồng bạo lực này lại có một mặt dịu dàng như vậy, thế nhưng, tôi nói này cuồng bạo lực, anh chỉ làm có hai phần là ý gì? Vì sám hối tội lỗi đã làm ra, anh không ăn tôi có thể hiểu, nhưng không chuẩn bị đồ cho anh Dương thì thật là quá đáng nha !”

Bởi vì đã ăn cơm rồi, Tống Diễn chủ yếu chỉ làm canh bổ huyết, thuận tiện thêm một đĩa thức ăn, khá ít nên cũng không sợ Dụ Ninh không ăn hết.

Nhìn bàn ăn ngon mắt trước mặt, Tống Diễn bỗng cảm thấy có chút may mắn vì đã tiếp nhận trí nhớ của nguyên chủ, mặc dù trong đầu có thêm thật nhiều thứ vớ vẩn nhưng tài nấu nướng lại không tệ.

Để người phụ nữ của mình được ăn no bụng, chỉ tưởng tượng thôi cũng đã khiến toàn thân anh nóng lên.

Anh thuê người chăm sóc Tiểu Bố sao?” Không biết từ lúc nào, Dụ Ninh đã khép lại máy tính, đi tới gần khu vực phòng bếp.

Nghe Dụ Ninh nhắc đến tiểu Bố, ánh mắt Tống Diễn loé loé. Mặc dù thật ghét việc có một thứ khác hấp dẫn lực chú ý của cô ấy, nhưng nếu nó có thể khiến Dụ Ninh đén nơi ở của anh thì anh cũng quyết định sẽ không đi ghen tị với một con chó :” Gọi người chăm sóc theo giờ, chỉ là nghe họ nói rằng tiểu Bố rất hiếu động.”

Tôi đi với anh xem một chút.” Ngoài dự đoán, Dụ Ninh nghe theo hướng đi của anh.

Đi nơi nào? Ninh Ninh , em định đi đâu?” Nghe cuộc đối thoại của hai người, Dương An có loại dự cảm chẳng lành, cái tiểu Bố gì đó sẽ không phải là tên một con sủng vật đi, mà nơi tiể Ninh muốn đến chính là nhà của tên họ Tống này.

Thực tế chứng minh dự cảm của Dương An không sai, Dụ Ninh chỉ chỉ Tống Diễn, Đi đến nhà anh ấy, nói không chừng sẽ ở luôn tối ở đó, đừng chờ tôi.”

Một tiếng sét từ trên trời rơi xuống, đâm thẳng vào đầu Dương An, khiến anh ngoài khét trong sống. cái gì gọi là đến đó nghỉ ngơi, cái gì gọi là nghỉ ngơi, Dương An thật muốn lắc lắc em gái thật mạnh hai cái, dù cho tên họ Tống kia nhân mô cẩu dạng, nhưng cùng lắm cũng chỉ


/139

THICH DOC TRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

adsdoctruyen@gmail.com

DMCA.com Protection Status