Công Chiếm Nam Chủ Bệnh Xà Tinh

Chương 73 - Chương 72

/139


Cô không cần vì giữ lại Ôn Thanh mà giả bộ ngu , định đem tội danh đẩy cho tôi hả?”

Đối mặt với ánh mắt nghi hoặc của Hứa Mạn, Dụ Ninh lựa chọn im lặng, Hứa Mạn nhận định suy đoán của bản thân đúng, lập tức đứng dậy đuổi Vu Ninh ra ngoài.

Tôi không biết giữa cô, Vu Mộng và Ôn Thanh đã xảy ra chuyện gì, tôi cũng không muốn biết điều đó, về sau cô đừng chay đến tìm tôi nữa, nếu có bằng chứng gì thì hãy giao cho cảnh sát đẻ họ đến bắt tôi.” Bộ dạng thản nhiên như thể mọi chuyện chẳng hề liên quan đến mình.

Thế nhưng ai biết đây có phải là cố ý giả bộ hay không, Dụ Ninh đứng lên đi đến bên cửa :” Tôi nhất định sẽ tìm ra hung thủ.”

Hứa Mạn sững sờ trước ánh mắt sắc bén của cô gái đối diện, sau đó lại hừ một tiếng, khinh thường nói :” Đọc nhiều thám tử lừng danh Conan quá rồi đi!” Nói xong cũng dùng sức đóng sầm cửa lại.

. . . . . .

. . . . . .

Đi ra mà biết được thông tin về nhược điểm của Ôn Thanh và Vu Mộng thì cũng coi như là một tin tức tốt.

Cho nên sau khi bị Hứa Mạn đuổi ra khỏi cửa thì Dụ Ninh quyết định về nhà, chỉ là khi mở cửa đã phát hiện Ôn Thanh rời khỏi Vu gia rồi.

Dụ Ninh cũng không gọi cho hắn ngay mà là vào phòng Vu Mộng, Vu Ninh tìm kiếm manh mối.

Phòng Vu Mộng không khoá, Dụ Ninh dạo vòng quanh nhà mới nhận ra một điều – để Ôn Thanh ở nhà mình cũng không phải là một lựa chọn tốt, nếu hắn ta là hung thủ thì chắc hẳn rằng đã càn quét tất cả đầu mối đi rồi.

Dụ Ninh lật tung căn phòng lên, ngoại trừ một chiếc condom chưa mở và một tủ kính đầy đồ chơi tình thú thì không còn thứ gì khác, nhìn những chiếc dương vật giả chạy bằng điện, Dụ Ninh nhíu mày, không ngờ Kim Nguyên cũng rất biết chơi.

Tìm xong phòng “chị”, Dụ Ninh bắt đầu chuyển sang phòng nguyên chủ, cuối cùng cũng thấy được mấy quyển nhật kí giấu kĩ trong góc tủ quần áo.

Có ba quyển, hai quyển trước đều chỉ kể về thời thơ ấu, Dụ Ninh lật lật vài phát rồi quăng đi, chỉ quan tâm đến cuốn cuối cùng.

Nhật kí của nguyên chủ theo chiều hướng càng lớn càng giản lược, càng về sau, khéo phải hơn mười ngày mới có thể thấy được một hàng chữ.

Tin tức có thể sử dụng được cũng chỉ nằm ở thời gian gần đây.

Ngày 12 tháng X

Mình nhất định phải thử một lần, nếu không sẽ hối hận cả đời mất.

Ngày 14 tháng X

Thật đau lòng, mình có gì không tốt?

Ngày 23 tháng X

Nếu như người đó không chia tay với chị, ắt hẳn là mình sẽ còn cơ hội.

Ngày 29 tháng X

Tất cả mọi thứ dường như không giống với suy nghĩ của tôi. . . . . .

Sau câu này, nhật kí của Vu Ninh không còn ghi thêm điều gì nữa, dòng cuối cùng này là từ hai ngày trước, cũng không biết sau khi Hứa Mạn cho cô ấy địa chỉ rồi nói với cô ấy điều gì, hay là khi tìm thấy Kim Nguyên, anh ta đã nói ra bí mật nào, cũng có thể thứ mà nguyên chủ thấy khác biệt cũng không liên quan đến nhân vật kim chủ này.

Cũng thật là một cuốn chỉ rối, Dụ Ninh vừa định dừng lại thfi nghe tiếng chuông cửa, nhìn vào mắt mèo thì thấy người bấm là Kim Nguyên.

Dụ Ninh kéo cửa bước ra ngoài, người đứng đối diện mặc một bộ vest sang choảnh màu trắng, trên tay cầm bó hồng đỏ rực.

Thấy Dụ Ninh mở cửa, Túc Thương nở một nụ cười rực rỡ :” Buổi chiều tốt lành.”

Dụ Ninh mang vẻ mặt vô biểu tình đóng cửa lại, nhìn bộ dáng này của hắn ta, cô lại bắt đầu hoài nghi trực giác của bản thân, tên bệnh hoạn này chính là NPC nam chính mấy đời mà mình từng gặp sao????

Không đợi Túc Thương gõ cửa thêm lần nữa, Dụ Ninh lại mở cửa, tay Túc Thương cứng đờ lại, cách ngực Dụ Ninh chỉ khoảng mười

/139

THICH DOC TRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

adsdoctruyen@gmail.com

DMCA.com Protection Status