Kết thúc các tiết học, cuối cùng cũng tan trường.
- Hôm nay nhờ Chi mà cả lớp được mấy trận thư giãn! Nhân lúc vui vẻ này đi chơi tiếp đi! – 1 cô bạn đề nghị.
- Lại chơi chơi chơi! Bà lúc nào cũng chỉ có chơi là sao? – 1 anh bạn nói chen vào.
- Uhm…vậy đến nhà hàng chỗ tớ làm việc để ăn tối đi! Tớ sẽ trổ tài nấu nướng cho các cậu! – Chi nói.
- Được thôi, vậy thì còn gì bằng??? Tụi này cũng thử quậy một bữa xem tài nấu ăn của mình đến đâu! – đám con gái trong lớp nhao nhao.
- Năm ngoái lớp mình thi nấu ăn giải Nhất thì tôi yên tâm. Chỉ sợ ai đó mới về nấu những món ngang với cám lợn làm mất không khí bữa ăn thôi! – một giọng nói chua loét rợn tai vang lên. Tất cả mọi người quay qua, lại là Quỳnh. Con nhỏ này đã trở lại và ngu dại hơn xưa, lúc nào cũng ngứa mõm muốn sủa, lại làm Chi mất vui và bực mình rồi đây.
- Này! Mày muốn gây sự hả?
- Ơ kìa tôi nói ai thì nói chứ! Đúng là có tật giật mình mà! Trơ trẽn! – nhỏ Quỳnh bĩu môi.
- Ủa? Nó nói ai vậy mọi người? Có ai nói chuyện với nó không? Con nhỏ này là ai vậy? Chắc là bị tự kỉ nhỉ! – cả đám bạn cười sặc sụa làm Quỳnh thâm tím mặt mày, nhỏ nói tiếp:
- Mọi người chắc nghe tôi nói gì rồi đúng không? Có ai đó thuộc giống loài khác nên không hiểu tiếng người đấy mà, hahahahahaha…! – nhỏ Quỳnh cười vang.
- Mày…mày…đồ chó cave! – Chi điên người định xấn sổ tới dã cho Quỳnh một trận thì mấy đứa bạn ngăn cô lại:
- Bình tĩnh đi Chi! Quỳnh là chị cậu đó!
- Chị chị cái éo gì? Kệ mẹ nó đi! Tao không quan hệ thân thích gì với nó cả, còn mẹ Xuân Ý tao cũng không cần biết và không muốn quen biết! Nó là đứa đê tiện! – Chi gân cổ la to.
Rầm! Cái bàn của Thái gãy làm đôi, cậu ta sát khí ngút trời tiến lại chỗ Chi, mọi người thấy vẻ mặt của Thái thì đều sợ hãi lùi lại. Bây giờ Chi đang đứng đối diện với tử thần.
- Nhắc lại! – Thái gằn giọng nói với cô.
- Nhắc gì?
- Câu cô vừa nói!
- Nhắc gì. – Chi nhắc lại câu cô vừa nói.
- Cô…đừng có giỡn với tôi! – Thái cứng họng, buông lời cảnh cáo.
- Đây không rảnh đi giỡn với mi! Ta nói con Xuân Ý là đứa đê tiện đó, có ý kiến gì không? Mỗi người một quan điểm nên đừng có vô lý như vậy! – Chi khinh bỉ nói rồi bỏ ra khỏi lớp. Đúng là cặp đôi giời đánh, suốt ngày đi kiếm chuyện với người khác rồi cậy cơ ỷ gia thế rồi ngang tàn hống hách. Thái nghe cô nói nãy giờ thì vô cùng tức giận, cậu nhất định sẽ không tha cho cô đâu. Xem ra những ngày tới Chi không sống yên được rồi. Nếu không phải vì lời hứa với thằng bạn thân và cũng có cả nguyện vọng của ba cô thì cô đã phắn về quê học cho lành rồi, đâu phải mệt mỏi vất vả như bây giờ. Đấy là còn chị em ruột với nhau mà cứ như chủ nợ với con nợ vậy, số cô có vẻ rất thích dính dáng với giang hồ thì phải, sáng đánh chiều đấm, mệt ơi là mệt.
Chi dắt xe đạp ra cổng trường và đạp luôn tới chỗ làm. Hôm nay có vẻ ít khách, toàn gọi mấy món đồ ăn nhanh nên Chi khá nhàn nhã, toàn ngồi bậc thềm trong bếp nhìn mọi người làm việc vui vẻ rồi cô lại nghĩ ngợi gì đó trầm tư lắm.
Tít tít…tin nhắn đến! “Cả lớp chuẩn bị xuất phát rồi đó! Chỗ làm của cậu là ở đâu vậy?” – là cô bạn thân Diệu My. Chi nhắn lại:“có nhỏ Quỳnh tớ không nói đâu, cả lớp về đi”. 5 phút sau tin nhắn lại đến : “Quỳnh không đi, cô ta đi với nhỏ Xuân Ý đi đâu đó rồi” ; “Lucky Star Restaurant” ; “okay bọn tớ đến ngay”
Chi đi lên phòng làm việc của ông chủ, đạp cửa xông thẳng vào khỏi gõ cửa gì hết. Thiên nhíu mày nhìn lên:
- Vào không gõ cửa! Nếu là người khác tôi đuổi việc thẳng cổ đó!
Chi lơ luôn mà vào chủ đề chính:
- Lát lớp tôi đến đây ăn! Tôi muốn bao trọn nhà hàng này, chỉ chờ nốt lượt khách này thôi nhé!
- Cô bao? – Thiên hỏi lại.
- 2 tháng lương! Chắc đủ!
- Thôi được, châm trước cho cô đấy! Đi đi! – anh gật gù rồi xua tay bảo cô lui xuống vì anh đang rất bận việc. Chi vui mừng, xuống đến nơi thì thông báo cho các nhân viên là sếp cho nghỉ việc ngày hôm nay để cô và đám bạn tự tung tự tác. Chi vui mừng, xuống đến nơi thì thông báo cho các nhân viên là sếp cho nghỉ việc ngày hôm nay để cô và đám bạn tự tung tự tác. Yeah! Sướng qua đi mất. À khoan, trước khi cho các nhân viên nghỉ việc cô phải nhờ họ lau dọn nhà hàng cho sạch sẽ cái đã, cô chỉ giỏi nấu ăn chứ khoản dọn dẹp thì vụng về kinh khủng, coi chừng bị trừ 5 tháng lương vì làm bể đồ đạc mất. Nhà hàng vừa được dọn dẹp sạch sẽ thì đám bạn kéo đến.
Tại mik bận chap này vt tạm như vầy để các bạn đỡ giục. Sau này sẽ đăng bù (^_^)
- Hôm nay nhờ Chi mà cả lớp được mấy trận thư giãn! Nhân lúc vui vẻ này đi chơi tiếp đi! – 1 cô bạn đề nghị.
- Lại chơi chơi chơi! Bà lúc nào cũng chỉ có chơi là sao? – 1 anh bạn nói chen vào.
- Uhm…vậy đến nhà hàng chỗ tớ làm việc để ăn tối đi! Tớ sẽ trổ tài nấu nướng cho các cậu! – Chi nói.
- Được thôi, vậy thì còn gì bằng??? Tụi này cũng thử quậy một bữa xem tài nấu ăn của mình đến đâu! – đám con gái trong lớp nhao nhao.
- Năm ngoái lớp mình thi nấu ăn giải Nhất thì tôi yên tâm. Chỉ sợ ai đó mới về nấu những món ngang với cám lợn làm mất không khí bữa ăn thôi! – một giọng nói chua loét rợn tai vang lên. Tất cả mọi người quay qua, lại là Quỳnh. Con nhỏ này đã trở lại và ngu dại hơn xưa, lúc nào cũng ngứa mõm muốn sủa, lại làm Chi mất vui và bực mình rồi đây.
- Này! Mày muốn gây sự hả?
- Ơ kìa tôi nói ai thì nói chứ! Đúng là có tật giật mình mà! Trơ trẽn! – nhỏ Quỳnh bĩu môi.
- Ủa? Nó nói ai vậy mọi người? Có ai nói chuyện với nó không? Con nhỏ này là ai vậy? Chắc là bị tự kỉ nhỉ! – cả đám bạn cười sặc sụa làm Quỳnh thâm tím mặt mày, nhỏ nói tiếp:
- Mọi người chắc nghe tôi nói gì rồi đúng không? Có ai đó thuộc giống loài khác nên không hiểu tiếng người đấy mà, hahahahahaha…! – nhỏ Quỳnh cười vang.
- Mày…mày…đồ chó cave! – Chi điên người định xấn sổ tới dã cho Quỳnh một trận thì mấy đứa bạn ngăn cô lại:
- Bình tĩnh đi Chi! Quỳnh là chị cậu đó!
- Chị chị cái éo gì? Kệ mẹ nó đi! Tao không quan hệ thân thích gì với nó cả, còn mẹ Xuân Ý tao cũng không cần biết và không muốn quen biết! Nó là đứa đê tiện! – Chi gân cổ la to.
Rầm! Cái bàn của Thái gãy làm đôi, cậu ta sát khí ngút trời tiến lại chỗ Chi, mọi người thấy vẻ mặt của Thái thì đều sợ hãi lùi lại. Bây giờ Chi đang đứng đối diện với tử thần.
- Nhắc lại! – Thái gằn giọng nói với cô.
- Nhắc gì?
- Câu cô vừa nói!
- Nhắc gì. – Chi nhắc lại câu cô vừa nói.
- Cô…đừng có giỡn với tôi! – Thái cứng họng, buông lời cảnh cáo.
- Đây không rảnh đi giỡn với mi! Ta nói con Xuân Ý là đứa đê tiện đó, có ý kiến gì không? Mỗi người một quan điểm nên đừng có vô lý như vậy! – Chi khinh bỉ nói rồi bỏ ra khỏi lớp. Đúng là cặp đôi giời đánh, suốt ngày đi kiếm chuyện với người khác rồi cậy cơ ỷ gia thế rồi ngang tàn hống hách. Thái nghe cô nói nãy giờ thì vô cùng tức giận, cậu nhất định sẽ không tha cho cô đâu. Xem ra những ngày tới Chi không sống yên được rồi. Nếu không phải vì lời hứa với thằng bạn thân và cũng có cả nguyện vọng của ba cô thì cô đã phắn về quê học cho lành rồi, đâu phải mệt mỏi vất vả như bây giờ. Đấy là còn chị em ruột với nhau mà cứ như chủ nợ với con nợ vậy, số cô có vẻ rất thích dính dáng với giang hồ thì phải, sáng đánh chiều đấm, mệt ơi là mệt.
Chi dắt xe đạp ra cổng trường và đạp luôn tới chỗ làm. Hôm nay có vẻ ít khách, toàn gọi mấy món đồ ăn nhanh nên Chi khá nhàn nhã, toàn ngồi bậc thềm trong bếp nhìn mọi người làm việc vui vẻ rồi cô lại nghĩ ngợi gì đó trầm tư lắm.
Tít tít…tin nhắn đến! “Cả lớp chuẩn bị xuất phát rồi đó! Chỗ làm của cậu là ở đâu vậy?” – là cô bạn thân Diệu My. Chi nhắn lại:“có nhỏ Quỳnh tớ không nói đâu, cả lớp về đi”. 5 phút sau tin nhắn lại đến : “Quỳnh không đi, cô ta đi với nhỏ Xuân Ý đi đâu đó rồi” ; “Lucky Star Restaurant” ; “okay bọn tớ đến ngay”
Chi đi lên phòng làm việc của ông chủ, đạp cửa xông thẳng vào khỏi gõ cửa gì hết. Thiên nhíu mày nhìn lên:
- Vào không gõ cửa! Nếu là người khác tôi đuổi việc thẳng cổ đó!
Chi lơ luôn mà vào chủ đề chính:
- Lát lớp tôi đến đây ăn! Tôi muốn bao trọn nhà hàng này, chỉ chờ nốt lượt khách này thôi nhé!
- Cô bao? – Thiên hỏi lại.
- 2 tháng lương! Chắc đủ!
- Thôi được, châm trước cho cô đấy! Đi đi! – anh gật gù rồi xua tay bảo cô lui xuống vì anh đang rất bận việc. Chi vui mừng, xuống đến nơi thì thông báo cho các nhân viên là sếp cho nghỉ việc ngày hôm nay để cô và đám bạn tự tung tự tác. Chi vui mừng, xuống đến nơi thì thông báo cho các nhân viên là sếp cho nghỉ việc ngày hôm nay để cô và đám bạn tự tung tự tác. Yeah! Sướng qua đi mất. À khoan, trước khi cho các nhân viên nghỉ việc cô phải nhờ họ lau dọn nhà hàng cho sạch sẽ cái đã, cô chỉ giỏi nấu ăn chứ khoản dọn dẹp thì vụng về kinh khủng, coi chừng bị trừ 5 tháng lương vì làm bể đồ đạc mất. Nhà hàng vừa được dọn dẹp sạch sẽ thì đám bạn kéo đến.
Tại mik bận chap này vt tạm như vầy để các bạn đỡ giục. Sau này sẽ đăng bù (^_^)
/13
|