Công Chúa Hòa Thân

Chương 64: Trêu người rất vui

/77


Dương Thiên Phong sáng nay cùng Dương Cảnh Phong thượng triều, hắn không dám nghỉ ngơi nữa. Trên triều đám đại thần đều đồng loạt dâng tấu lập thái tử nhưng đều bị hắn từ chối. Hắn tin bệnh của đại hoàng huynh nhất định sẽ chữa được nên không muốn đảm nhiệm.

Dương Cảnh Phong sáng nay đến thăm Dương Hoài Phong thấy được sắc mặt ngày một không tốt, mà độc tính vẫn còn phát tác chưa ngưng, hắn cũng có chút suy nghĩ muốn Dương Thiên Phong tiếp nhận thái tử vị. Trong thời gian Dương Thiên Phong không ở, Dương Hoài Phong luôn nói với hắn nếu bản thân thực sự không xong liền hy vọng hắn phò trợ Dương Thiên Phong.

Nhạc Xích Vũ cùng Dư thị thỉnh an Thiệu Khánh hậu xong lại đến thái tử phủ gặp Mai thị. Mai thị liên tục huyên thuyên chuyện lập trữ(Luna: Tuyển thái tử) ý của hai người muốn Nhạc Xích Vũ bảo Dương Thiên Phong mau tiếp nhận.

Buổi chiều Dương Thiên Phong đến thăm Dương Hoài Phong đồng thời khuyên nhủ: “Xích nhi bảo có lẽ độc của đại hoàng huynh là thấm vào kỳ kinh bát mạch nên tiểu Võng mới không chịu cắn, vẫn là để tam đệ muội thử xem.”

Dương Cảnh Phong vẫn là phản đối không ngừng miệng liệt kê ra một đống khuyết điểm của Dư thị. Dương Thiên Phong hết cách không biết nói gì nữa. Dương Hoài Phong bật cười: “Tam hoàng đệ rất lưu tâm tam đệ muội a.”

Dương Cảnh Phong: “...”

Dương Thiên Phong thấy được sắc mặt tốt của Dương Hoài Phong lại nói: “Đại hoàng huynh, chúng ta còn cách vẫn nên thử, hiện không thể kéo dài nữa.” Thiệt tình, đến giờ phút này còn có thể nói đùa được nữa.

Dương Hoài Phong nhíu mày rất lâu. Trong suốt những năm hắn giả chết, hắn từng bảo Dương Cảnh Phong nói phụ hoàng để Mai thị tái giá nhưng nàng lại muốn vì hắn thủ tang. Tang hắn ba năm qua đi, nàng lại bảo muốn vì hắn thủ tiết, hiện có cơ hội vậy cũng không nên bỏ qua a.

Dương Cảnh Phong bị Dương Thiên Phong nháy mắt cũng phải nói tốt vài câu: “Đại hoàng huynh không nên sớm như vậy liền buông bỏ hy vọng, biết đâu nữ nhân chết tiệt kia có cách gì đó thì sao.” Kỳ thực, tuy hắn không thích Dư thị nhưng cũng phải công nhận nữ nhân này cũng có chút thông minh. Biết đâu bệnh của đại hoàng huynh liền do nàng chữa được thì sao.

“Không phải bình thường mắng tam hoàng muội không có ưu điểm sao?” Dương Hoài Phong nhịn không được lại trêu hắn.

Dương Cảnh Phong mím môi: “...”

Dương Thiên Phong đưa tay xoa xoa huyệt thái dương nghĩ không ra đại hoàng huynh đến giờ phút này còn đùa được a. “Vậy chút nữa sẽ cùng tam hoàng muội nói một chút.”

“Đệ đi tìm nữ nhân chết tiệt kia.” Dương Cảnh Phong nói xong liền rời đi trong tiếng cười trêu ghẹo của hai vị hoàng huynh.

Dương Thiên Phong nhân lúc này cũng mang tấu chương ra phê duyệt. Dương Hoài Phong không có gì làm cũng cầm lên xem xem.

Một khắc đi qua Dương Cảnh Phong mang theo tức giận mà trở về. Hắn vừa ngồi xuống, mông chạm ghế, bàn tay cũng chạm bàn: “Nữ nhân chết tiệt lại không biết đi nơi nào. Hạ nhân bảo nàng ta còn chưa trở về mà lúc đệ cùng nhị hoàng huynh xuất cung thì nàng cũng đã sớm xuất cung.”

Dương Thiên Phong cùng Dương Hoài Phong cũng lại tặng hắn thêm một trận trêu ghẹo. Dương Cảnh Phong hừ hừ rồi lại cũng phê duyệt tấu chương của mình.

Giờ lên đèn đã qua được một canh giờ, lửa trong lòng của Dương Cảnh Phong ngày càng lớn. Hắn không thể nào tập trung phê duyệt tấu chương được nữa, mở ra lại đóng trở vào, miệng vừa há đã mắng người: “Nữ nhân chết tiệt kia giờ này còn chưa chịu hồi phủ.”

Dương Hoài Phong đã sớm quen thuộc nên không có thái độ gì đặc biệt. Dương Thiên Phong nghe đến ngập lỗ tai, hắn cũng không còn hứng thú phê duyệt tấu chương nữa liền trêu ghẹo: “Tam hoàng đệ nóng nảy như vậy khẳng định là rất quan tâm tam đệ muội.”

“Đệ mới không có.” Dương Cảnh Phong hừ hừ. Hắn mà thèm quan tâm nữ nhân chết tiệt kia.

“Vi huynh nhớ Xích nhi nhưng cũng không có thái độ nóng nảy như đệ vậy a.” Dương Thiên Phong lại nhàn nhãn dùng trà.

Dương Cảnh Phong nặn mãi mới ra được vài chữ chống chế: “Đệ là sợ nữ nhân chết tiệt đó làm trễ nãi việc cứu trị đại hoàng huynh thôi.”

Dương Hoài Phong bật cười ha tiếng lại chen miệng vào: “Vi huynh không gấp, hoàng đệ trái lại gấp gì nha.”

Dương Cảnh Phong vội lái chủ đề từ trên người mình sang người Dương Thiên Phong: “Nhị hoàng huynh không nhớ nhị hoàng tẩu sao?”

“Nguyên lai là tam hoàng đệ nhớ tam đệ muội.” Cả hai như phát hiện được báu vật, mắt mở to đồng thanh bật thanh.

Dương Cảnh Phong: “...”

“Tam hoàng đệ vẫn luôn là khẩu thị tâm phi như vậy. Nhớ năm đó cùng hoàng muội dành đồ chơi rõ ràng muốn nhường lại không dám nói mà chỉ lặng lặng đặt ở trong tầm mắt hoàng muội.” Dương Thiên Phong chép chép miệng nói một hơi dài: “Lần này cũng là như vậy đi, miệng gọi nữ nhân chết tiệt nhưng trong lòng lại là nương tử thân ái.”

“Đệ...huynh...” Lúc này Dương Cảnh Phong mới ý thức được bản thân bị hai vị hoàng huynh hợp sức trêu chọc. Hắn tức muốn nổ phổi lại không làm được gì: “Đệ còn không có lãng mạn như nhị hoàng huynh vậy đâu, còn dám bỏ luôn mặt mũi trang sỏa dụ dỗ nhị hoàng tẩu.”

“Vi huynh là bất đắc dĩ.” Dương Thiên Phong tựa lưng vào ghế nhàn nhãn không chút lảng tránh mà trực tiếp thừa nhận. Mặt không chút tức giận mà lại mang theo chút tiếu ý.

Dương Cảnh Phong vừa định phản bác liền nghe âm thanh quen thuộc từ xa xa truyền vào: “Dương Cảnh Phong.” Âm thanh cực to lại cố ý kéo thật dài khiến mặt hắn đen lại không ít.

“Thấy chưa, lúc cần không xuất hiện, hiện không cần lại chạy đến. Nghe âm thanh này là biết muốn moi bạc ở chỗ đệ rồi.” Hắn ba ba ba mà vỗ mấy cái trên bàn tức giận khẽ mắng

DươngThiên Phong vội vã đẩy Dương Hoài Phong vào sau tấm bình phong. Hiện mà mở thông đạo sợ là không kịp. Sau đó lại trở về chỗ ngồi xuống.

Lúc này cửa cũng bị đẩy mạnh từ ngoài vào, Dư thị cười tươi tắn đứng ngay cửa. Nàng nhấc chân bước vào, miệng đồng thời mở: “Lúc nãy ta mới mua một số yên chi phấn nước cùng trang sức, mai người ta tới đòi bạc ngươi đưa cho họ đi.”

“Nữ nhân chết tiệt, vì sao lúc nào cũng phải là bổn vương trả bạc?” Dương Cảnh Phong cắn răng nghiến lợi nói.

“Vì bạc là ngươi giữ mà ta lại không được vào thái y viện.” Dư thị nhún vai nói xong liền ngồi xuống một cái ghế tự châm trà uống.

Nhạc Xích Vũ cũng bước vào bên trượng phu. Dương Thiên Phong ôm lấy thắt lưng của nàng hỏi: “Hôm nay nàng đã đi đâu?” Hắn cũng không muốn nương tử về trễ như vậy.

“Ta cùng A Tịch kéo đại hoàng tẩu xuống phố dạo.” Nhạc Xích Vũ vui vẻ kể: “Còn mua được rất nhiều đồ.”

“Không những vậy còn gặp được rất nhiều mỹ nam thế nên giờ này mới hồi phủ a.” Dư thị không chút do dự chen miệng đúng thời điểm. Tiếp đó là ba hoa kể ra lai lịch đã điều tra được của các mỹ nam đã từng gặp trên phố, không những thế còn biết luôn tên tuổi tình trạng hôn nhân của mỹ nam.

Khóe miệng của ba nam nhân có mặt trong phòng không hẹn cùng co rút liên tục. Đi ngắm mỹ nam còn điều tra cặn kẽ như vậy. Dương Cảnh Phong tức đến hô hấp có chút gấp: “Nữ nhân chết tiệt không biết phụ đạo còn kéo hai hoàng tẩu đi làm chuyện xấu?”

“Cái gì mà không giữ phủ đạo? Ngươi không phải cũng như vậy sao?” Dư thị hung dữ quát lại. Bản thân hắn trong lòng có nữ nhân khác còn dám mắng nàng. “Lại nói, ta đã làm gì xấu nào, không lẽ người ta đi ngang qua ta nhắm mắt không nhìn sao?”

“Ngươi đi điều tra người khác, có phải hay không không nên vào thái y viện mà nên vào cục tình báo tra án của Hình bộ?” Dương Cảnh Phong phì phò thở từng ngụm. Nữ nhân này luôn khiến hắn tức đến chết!!!

Dương Thiên Phong nở một nụ cười mang đao nhìn thê tử, âm điệu kéo dài đến vô tận: “Nàng đi ngắm mỹ nam?”

Nhạc Xích Vũ ôm lấy cổ hắn, thắt lưng hơi khom thì thầm bên tai: “A Tịch nói đùa thôi, chúng ta đi mua sắm quên thời gian. Do đại hoàng tẩu suốt ngày không vui nên A Tịch mới cố ý để nàng trễ một chút mới hồi phủ.”

Dương Thiên Phong nghe được gật gù, biểu tình trên mặt thoáng thả lỏng. Không phải ngắm mỹ nam là tốt rồi, nhưng cũng không quên cảnh cáo: “Nàng dám ngắm mỹ nam đừng trách ta không khách khí với nàng.”

Nhạc Xích Vũ hơi rụt đầu lại, nàng hiểu Dương Thiên Phong nói gì. Dạo này tuy là thân mật nhưng lễ phu thê bọn họ vẫn chưa có. Do nàng có chút ngượng nên hắn cũng không gượng ép.

Bên kia Dương Cảnh Phong cùng Dư thị vẫn là ta một câu ngươi một câu không dứt.

/77

THICH DOC TRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

adsdoctruyen@gmail.com

DMCA.com Protection Status