Công Chúa Thành Vương Phi

Chương 209 - Chương 163.2

/217


Edit: Mẹ tớ là Thái Hậu.

“Hôm nay sao về sớm vậy?” Thẩm Mạt Nương buông khăn đang thêu dở xuống, đứng dậy nói.

“Phải, Vương gia cho ta về thu thập hành trang, hai ngày sau cùng Vương gia đi Kinh thành.” Tiểu Mã tiên sinh trả lời chi tiết.

“Đi Kinh thành?” Thẩm Mạt Nương nghe nói vậy, trong lòng đột ngột nhảy dựng lên, có phải nàng…

“Làm phiền Mạt Nương chuẩn bị hành trang cho ta.” Tiểu Mã tiên sinh lại nói.

“Chỉ chuẩn bị cho chàng? Còn thiếp…” Thẩm Mạt Nương nghe vậy liền biết hắn không đưa mình theo, không khỏi cảm thấy khổ sở. Nàng muốn vào Kinh, có phải nàng sẽ có cơ duyên gặp được Hoàng Thượng hay không?

“Mạt Nương cũng muốn đi Kinh thành sao? Đáng tiếc Vương gia chỉ cho ta theo, ngài nói ta sẽ là tiên sinh dạy vỡ lòng cho tiểu Vương gia, không tiện mang nàng đi theo rồi.” Tiểu Mã tiên sinh thành khẩn nói. Thẩm Mạt Nương là người lạnh nhạt, khó có được một nơi nàng muốn đi, nhưng mà lần này lại không thể.

Thẩm Mạt Nương nghe vậy cũng chẳng nói gì, chỉ xoay người ra ngoài nói với Tẩy Nghiễn chuẩn bị cơm nước, sau đó mới nói: “Đâu có chính sự gì, cũng chỉ là để Vương phi về thăm nhà mà thôi!”

Tiểu Mã tiên sinh trong lòng cười khổ, nếu không phải Vương phi về thăm nhà, thân phận phiên Vương như Vương gia làm gì được hồi Kinh?Vả lại, chuyện Vương phi muốn về thăm người thân cũng đâu có liên quan đến hắn, hắn cùng lắm cũng chỉ là tiên sinh dạy vỡ lòng cho tiểu Vương gia mà thôi, đâu có làm chính sự gì.

“Tiên sinh, phu nhân, mời ăn cơm!”

Tiểu Mã tiên sinh vừa đổi sang y phục thường ngày liền nghe thấy tiếng Tẩy Nghiễn gọi dùng cơm. (MTLTH.dđlqđ)

“Đến đây!” Hắn đáp lại một tiếng, thuận tay khoác áo sam lên bình phong, xoay người đi ra ngoài. Phong thư chưa được mở ra kia liền rơi xuống đất.

Trên bàn cơm cực kỳ yên lặng, chỉ có tiếng bát đũa va chạm vào nhau. Thẩm Mạt Nương khuôn mặt lạnh lùng, tuy Tẩy Nghiễn khờ khạo cũng biết tâm tình phu nhân không tốt, cẩn thận đứng một bên hầu hạ.

“Tẩy Nghiễn, ngươi cũng đi ăn cơm đi! Nhà ta cửa nhỏ nhà nghèo, cũng chẳng có quy củ gì…” Lời Tiểu Mã tiên sinh còn chưa dứt, Thẩm Mạt Nương liền đặt đũa xuống, đi vào trong phòng.

Tẩy Nghiễn chớp chớp mắt, không biết làm sao nhìn Tiểu Mã tiên sinh.

“Ngươi lui đi, không sao.”Tiểu Mã tiên sinh cười khổ một tiếng, khoát tay nói. Nhìn Tẩy Nghiễn phúc thân lui ra ngoài, cũng chẳng có tâm tình dùng bữa, nhọn nhạo ăn hết bát cơm xong cũng đi vào phòng.

Vừa bước vào cửa liền nhìn thấy Thẩm Mạt Nương đứng trước bình phong, trong tay cầm một phong thư, cả người run run trợn mắt nhìn hắn.

“Mạt Nương?” Tiểu Mã tiên sinh tiến lên hai bước, không cần nói cũng biết phong thư kia hẳn là rơi ra từ trong túi áo mình.

Tâm tình Thẩm Mạt Nương lúc này không nói được nên lời, vừa e ngại lại vừa tức giận.

Nàng tuy là phụ nhân đã có chồng, lại dám thư từ qua lại với nam tử khác, như vậy đã là không trong sạch. Nàng xác nhận nàng sợ, nhưng cảm giác tức giận khi bị Tiểu Mã tiên sinh lừa vẫn chiếm phần lớn.

“Mã Như! Ngươi giấu thư của ta đi, biết ta muốn đi Kinh thành, lại còn ngăn trở ta, chỉ vì không muốn ta cùng Thánh Thượng gặp mặt, ngươi….vô sỉ!” Thẩm Mạt Nương cả người run run, một tay cầm thư, một tay chỉ thẳng mặt Tiểu Mã tiên sinh mắng mỏ.

“Mạt Nương…nàng nói gì? Đây là thư của Thánh Thượng? Nàng cùng Thánh Thượng, nàng…”Tiểu Mã tiên sinh mở to hai mắt, trong lòng hắn vẫn tự an ủi mình Mạt Nương là một quân cờ Hoàng Thượng bố trí ở Bắc Cương, trước đây nàng cũng thay Vương gia làm qua việc này…

“Hừ! Không phải Hoàng Thượng thì là người nào? Phong thư này do chính tay Hoàng Thượng viết. Nghĩ tới ta cùng Thánh Thượng lưỡng tình tương duyệt,

src=

/217

THICH DOC TRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

adsdoctruyen@gmail.com

DMCA.com Protection Status