- Jame! Đem tên ấy vào đây! - nó cất giọng. 5s sau, cái tên mà đã được Sasa thuê để hại nó được đem vào
- Tên này....... - Sasa lắp bắp
- Nhận ra người quen chứ? - nó bước đến cạnh cô em.
- Chị....... Chị định làm gì? - Sasa trừng trừng nhìn nó
- Gieo nhân nào thị gặp quả nấy thôi, em à......... - nó vuốt mái tóc dài của cô em - Em đã lfm gì chị thì chị sẽ cho em lại như thế! Em hiểu chứ?
- Chị....... Không....... Chị à......... Em....... Em đã sai rồi. Anh hai....... Giúp em với...... - nhỏ khóc òa lên
- NÍN! - hắn quát - Cô im đi! Cô dừng có giở nước mắt cá sấu ra đây nữa. Người như cô không xứng đáng được tha thứ. Ngay cả chị của cô mà cô còn làm chuyện kinh tởm như thế thì thôi. Cô đừng có bao giờ giở giọng kênh kênh như vậy. K-I-N-H T-Ở-M......
- Thôi mà, đừng có làm quá lên như vậy - nó nắm chặt lấy tay hắn - Bình tĩnh lại đi. Em không sao mà. Jame, đem Sasa và tên này sang phòng bên cạnh đi. - nó vừa dứt lời, lập tức Jame đã kéo Sasa đi, theo sau là tên kia lẽo đẽo đi theo. - Lại đây! - nó bật laptop. Căn phòng bên kia đã được lắp máy quay. Đó là một căn phòng khá sạch sẽ, ở giữa có một chiếc ghế sofa. Sasa vừa được đưa vào trong ấy.
- Oa! Kinh! - Kull cười
- Chị....... Như vậy có quá lắm không? - Su hỏi
- Nếu như lúc ấy Windy không đến kịp, chị bị như vậy thì bây giờ em có hỏi Sasa câu ấy không? Thôi, xem tiếp đi.
Lúc này, Sasa đang khóc ức nở, còn tên ấy lao vào nhỏ như con thiêu thân. Chiếc váy hai dây ngắn màu đen trên người nhỏ đang được tên ấy xé toạc.
- Oái! - hắn bịt mắt lại - Sao hai chị em này giống nhau kinh vậy. Màu đỏ?
- Muốn gì đó? - nó lườm rồi tắt màn hình - Xem vậy đủ rồi.
- Ơ..... - Jĩ ngơ ngác - Cho xem chút nữa đi........
- Jin, dẫn con Ji về nhà giùm đi. - nó cười nham hiểm
- Làm gì? - Jin ngơ ngác
- Có liên quan ghê hỉ? - Ji hừ mũi
- Có chớ. Chỉ cần cậu nói một tiếng, cậu trở nhành nhân vật chính liền chứ không phải là khán giả nữa đâu. - Yun phụ họa theo
- Chính xác! - bọn còn lại vỗ tay
- Hứ! - mặt nhỏ đó còn hơn quả gấc chín - Ứ thèm!
- Hahaha!
- Tên này....... - Sasa lắp bắp
- Nhận ra người quen chứ? - nó bước đến cạnh cô em.
- Chị....... Chị định làm gì? - Sasa trừng trừng nhìn nó
- Gieo nhân nào thị gặp quả nấy thôi, em à......... - nó vuốt mái tóc dài của cô em - Em đã lfm gì chị thì chị sẽ cho em lại như thế! Em hiểu chứ?
- Chị....... Không....... Chị à......... Em....... Em đã sai rồi. Anh hai....... Giúp em với...... - nhỏ khóc òa lên
- NÍN! - hắn quát - Cô im đi! Cô dừng có giở nước mắt cá sấu ra đây nữa. Người như cô không xứng đáng được tha thứ. Ngay cả chị của cô mà cô còn làm chuyện kinh tởm như thế thì thôi. Cô đừng có bao giờ giở giọng kênh kênh như vậy. K-I-N-H T-Ở-M......
- Thôi mà, đừng có làm quá lên như vậy - nó nắm chặt lấy tay hắn - Bình tĩnh lại đi. Em không sao mà. Jame, đem Sasa và tên này sang phòng bên cạnh đi. - nó vừa dứt lời, lập tức Jame đã kéo Sasa đi, theo sau là tên kia lẽo đẽo đi theo. - Lại đây! - nó bật laptop. Căn phòng bên kia đã được lắp máy quay. Đó là một căn phòng khá sạch sẽ, ở giữa có một chiếc ghế sofa. Sasa vừa được đưa vào trong ấy.
- Oa! Kinh! - Kull cười
- Chị....... Như vậy có quá lắm không? - Su hỏi
- Nếu như lúc ấy Windy không đến kịp, chị bị như vậy thì bây giờ em có hỏi Sasa câu ấy không? Thôi, xem tiếp đi.
Lúc này, Sasa đang khóc ức nở, còn tên ấy lao vào nhỏ như con thiêu thân. Chiếc váy hai dây ngắn màu đen trên người nhỏ đang được tên ấy xé toạc.
- Oái! - hắn bịt mắt lại - Sao hai chị em này giống nhau kinh vậy. Màu đỏ?
- Muốn gì đó? - nó lườm rồi tắt màn hình - Xem vậy đủ rồi.
- Ơ..... - Jĩ ngơ ngác - Cho xem chút nữa đi........
- Jin, dẫn con Ji về nhà giùm đi. - nó cười nham hiểm
- Làm gì? - Jin ngơ ngác
- Có liên quan ghê hỉ? - Ji hừ mũi
- Có chớ. Chỉ cần cậu nói một tiếng, cậu trở nhành nhân vật chính liền chứ không phải là khán giả nữa đâu. - Yun phụ họa theo
- Chính xác! - bọn còn lại vỗ tay
- Hứ! - mặt nhỏ đó còn hơn quả gấc chín - Ứ thèm!
- Hahaha!
/185
|