Cự Tinh Vấn Đỉnh

Chương 77 - Chương 77

/168


Cùng một vấn đề, không cùng một đáp án.

Trong tay Dung Hủ còn cầm cái khăn quàng cổ lông dê mỏng manh kia, một giây trước cậu cũng không có cảm giác nào, không hề khác biệt với dĩ vãng, nhưng lúc này, cậu bỗng nhiên cảm thấy đầu ngón tay có một chút nóng —— trên cái khăn quàng cổ ấy còn lưu lại nhiệt độ cơ thể đối phương, độ ấm từ đầu ngón tay chậm rãi lan lên tận tim.

Có cái gì đó, không giống với trước kia.

Tài chính của đoàn phim «Mê thành» hùng hậu hơn đoàn phim «Mai phục» lúc trước, hiện giờ khách sạn Dung Hủ ở cũng là một khách sạn bốn sao duy nhất gần thành điện ảnh Tượng Sơn. Nhưng mà khách sạn có lớn nữa, khi hai người đàn ông cùng chen trước tủ quần áo, cũng sẽ có vài phần chật chội. Trước đó không thấy vậy, là bởi vì không nghĩ quá nhiều, sau khi đột nhiên ý thức được, giống như ngay cả không khí cũng dần dần ấm lên.

Con ngươi trong suốt của cậu hơi hơi rung động, cậu kinh ngạc nhìn người đàn ông đó, nghe đối phương lặp lại một lần ——

『Là tôi tự mình muốn tới.』

Ngọn đèn từ phía sau người đàn ông chiếu xuống, rải lên một tầng sáng nhàn nhạt quanh thân hắn. Hoặc có lẽ là bởi vì ngược sáng, gương mặt vốn đã khắc sâu kia lúc này có vẻ càng thêm lập thể, mắt phượng hẹp dài giống như đắm chìm tất cả màu sắc, tối đen sâu thẳm, Dung Hủ… khó hiểu mà cảm thấy, người này dường như đang dịu dàng nhìn mình.

Đột nhiên! Dung Hủ quay đầu, thu lại tầm mắt từ trên người Tần Trình, cậu dùng động tác nhanh chóng bỏ khăn quàng cổ vào tủ quần áo, làm xong hết thảy, lại bắt đầu chỉnh lý quần áo của mình. Rõ ràng quần áo đã sớm được mắc chỉnh tề, nhưng cậu vẫn xử lý vài cái, vùi đầu nhìn tủ quần áo, giống như không để mắt đến người bên cạnh.

Chờ đến khi số quần áo đó thật sự không còn gì để chỉnh lý, Dung Hủ vừa đi về phía toilet, vừa cười nói rằng: “Tôi không ngờ anh thật sự đến, cho nên có chút kinh ngạc. Tôi đi rửa mặt một chút đã, anh chờ lát nhé?” Vừa dứt lời, thiếu niên liền trực tiếp nâng bước vào toilet, giây tiếp theo, đưa tay đóng cửa lại.

Tần Trình: “…”

Ngoài cửa, người đàn ông lạnh lùng thâm trầm đầu tiên là sửng sốt, hắn nhíu mày, thoáng suy nghĩ một khắc, bỗng nhiên hiểu rõ cái gì đó, kinh ngạc ngẩng đầu nhìn về hướng toilet.

Mà trong cửa, sau khi Dung Hủ bước vào, cậu cũng không có rửa mặt giống như vừa rồi đã nói, mà là nâng bước đến trước bồn rửa tay. Tấm gương cực lớn phản chiếu dung nhan thiếu niên xinh đẹp, sợi tóc hơi dài, thoáng có chút che đi đôi mắt, nhưng mà lại hoàn toàn ngăn không được gương mặt hơi hơi hồng nhạt.

Ngưng mắt nhìn chính mình trong gương, thật lâu sau, Dung Hủ bình tĩnh mở vòi nước, hai tay hứng một chút nước lạnh, bắt đầu rửa mặt.

Không lâu sau, trong phòng rửa mặt truyền đến tiếng nước chảy ào ào. Tần Trình ngồi ở trên sofa, nghĩ nghĩ, lại nâng bước đến bên giường ngồi xuống —— giường cách phòng tắm gần hơn một ít, cũng càng có thể nghe rõ ràng được tiếng nước.

Yên lặng mở di động lên, bên tai là tiếng nước, trước mắt là hình ảnh weibo.

Người đàn ông mặt không đổi sắc soạn một cái weibo, trước khi gửi đi, suy tư một khắc, lại đính kèm thêm một tấm ảnh.

[ Liên Dung Tranh Tử Hãm: a a a a a hình như cậu ấy cũng thích mình! Thích mình thích mình thích mình thích mình thích mình! Lúc thẹn thùng thật là dễ nhìn thật là dễ nhìn thật là dễ nhìn! Ôm lấy Liên Dung của bảo bảo, muốn ôm lấy cậu ấy ôm lấy cậu ấy ôm lấy cậu ấy!!! [hình ảnh] ]

Trên hình ảnh, là một con thỏ hoạt họa mập mạp, nó dùng sức ôm lấy nhóc thỏ bên cạnh, ở trên gương mặt thỏ moe moe của người ta dùng sức mà chume chume chume chume… lặp lại một trăm lần! Cả tấm hình nơi nơi đều là hai chữ “chume”, điên cuồng khiến người ta giận sôi.

Từ tháng trước sau sự kiện quyên tiền trăm vạn, đại gia “Liên Dung Tranh Tử Hãm” liền thành danh nhân trong giới fan Dung Hủ. Thời gian một tháng, tổng số fan trên tám vạn, dù sau sự kiện kia, Liên Dung Tranh Tử Hãm căn bản chưa từng lên tiếng một lần, cũng căn bản không có bất kỳ văn bản trả lời phía chính chủ nào về sự kiện quyên tiền trăm vạn, nhưng số lượng fan của cô ấy ngược lại không hề giảm bớt, đến nay còn dư lại hơn bảy vạn người.

Từ góc độ nào đó mà nói, Liên Dung Tranh Tử Hãm cũng là một fan bự trong nhóm fan của Dung Hủ.

Mà buổi tối hôm nay, cô đột nhiên đăng cái weibo này, sau khi rất nhiều fan nhìn thấy, có người chỉ liếc mắt nhìn một cái, có người lại rất tò mò mà bình luận.

[ Ý, đại gia thế mà lại đăng weibo này! Tôi còn tưởng rằng fan đại gia này vứt nick rồi đó. ]

[ Ha ha ha ha, tôi thật sự không muốn tin tưởng, cái weibo này là một đại gia trắng giàu đẹp đăng, sao lại ngốc manh như vậy, cái hình đính kèm cười chết tôi 233333 rất đáng yêu nha! ]

[ Sao nói trắng giàu đẹp cao lãnh mà, tôi còn tưởng rằng trắng giàu đẹp đều là cái loại uống rượu vang yêu đương chứ. Trắng giàu đẹp này không giống kịch bản rồi! Bánh chó lạnh lùng hỗn loạn úp lên trên mặt, ấm ức! T^T]

Không bao lâu, liền có ba trăm dân mạng tiến hành bình luận dưới weibo Liên Dung Tranh Tử Hãm. Đa số là không thể tin được phong cách vị trắng giàu đẹp này lại lạ kỳ như thế! Cô nói xem trước kia cô chume thì cũng thôi đi, hiện tại cô có hơn tám vạn fan lận đó, cô chính là đại gia vừa quyên tiền chính là một trăm vạn! Chẳng lẽ cô không nên chú ý hình tượng một chút sao?

Sau đó, Liên Dung Tranh Tử Hãm người ta lại không quan tâm mà đăng thêm cái weibo thứ hai.

[ Liên Dung Tranh Tử Hãm: Dung Dung thật đẹp đẹp!!! Chume =3= //@Hội hậu viên fan toàn quốc của Dung Hủ: nghi thức khởi động máy «Mê thành» [hình ảnh]… ]

Nhóm fan còn chưa kịp phản ứng, Liên Dung Tranh Tử Hãm thế mà lại lại đăng cái weibo thứ ba!

[ Liên Dung Tranh Tử Hãm: đây là Dung Dung của bảo bảo, đều là của bảo bảo! #chỉ cầu một ngủ Mặc Sĩ Diêu# #Hoắc thiếu soái hôm nay gọi là nhiều soái# //@Mỹ Qua Thập Lý Tiên: ngao ngao ngao ngao hôm nay xem lại «Mai phục» và «Tranh giành», không được, trái tim nhỏ của tui! Quả thực muốn nổ tung a a a a! Edit một phần cut Diêu Diêu và Hoắc thiếu soái ~[link video] ]

Nhóm dân mạng: “…”

Cái gọi là một sinh hai, hai sinh ba, ba sinh… vạn vật.

Liên Dung Tranh Tử Hãm là không đăng weibo thì thôi, vừa đăng weibo, vậy liền hoàn toàn ngừng không được!

Cô ấy điên cuồng share các loại weibo hình ảnh và video của các fan bự của Dung Hủ, mỗi weibo đều là thổ lộ với Dung Hủ, mỗi weibo đều là tư thế fan tử trung tiêu chuẩn. Hình tượng trắng giàu đẹp cao lãnh trước kia, trong một đêm, toàn bộ sụp đổ!

Nhưng mà sau khi hình tượng sụp đổ, Liên Dung Tranh Tử Hãm không những không có rớt fan, ngược lại tăng hơn một ngàn fan!

[ Hốt hốt hoảng hoảng, dưới sắc đẹp của Dung Dung, trắng giàu đẹp cao lãnh tới đâu, cũng phải khom lưng ~ không được, tôi cũng phải đi liếm liếm mỹ nhan của Dung Dung, tối hôm nay trước khi đi ngủ muốn liếm ảnh chụp Dung Dung một trăm lần, buổi tối nằm mơ nhất định có thể mơ thấy đi ngủ với Dung Dung ~(≧▽≦)~]

[ Dung Dung thật cao, cúi đầu với thế lực sắc đẹp _(:з” ∠)_]

[ Kỳ thật chỉ mình mị muốn nói sao, @Liên Dung Tranh Tử Hãm, có phải cô quên là vừa mới cách không thổ lộ với người trong lòng của cô hay không vậy? Ha ha ha ha, mới vừa thổ lộ với nam thần của mình xong, giây tiếp theo liền đủ loại share hình đẹp của wuli Dung Dung ~ cô là cái đồ củ cải trăng hoa, tôi cho cô… cho cô 32 like ~~~]

Những fan đó chỉ giống như nói giỡn mà tùy tiện bình luận, nhưng bọn họ không nghĩ tới, Liên Dung Tranh Tử Hãm thế mà lại trả lời!

[ Liên Dung Tranh Tử Hãm trả lời @Momo Hàm Nhi: là của bảo bảo, cậu ấy và Dung Dung đều là của bảo bảo! ]

[ Liên Dung Tranh Tử Hãm trả lời @Vẫn ăn cái nước sốt này: nói bậy, Dung Dung không thích ghen, tôi mới thích ghen. ]

[ Liên Dung Tranh Tử Hãm trả lời @Rời Ibaraki liền sửa tên: buổi tối có thể ngủ với Dung Dung chính là tôi, không phải là bạn! ]

Chính chủ thế mà lại lú đầu ra trả lời, hơn nữa phong cách trả lời lúc này… nhìn thế nào cũng thấy ngốc manh.

Mọi người rõ ràng là đang nói giỡn, nhưng Liên Dung Tranh Tử Hãm lại mang bộ dạng vô cùng nghiêm túc. Cô càng trả lời như vậy, nhóm fan càng vô cùng náo nhiệt mà nói chuyện phiếm với cô. Trong lúc nhất thời, tối hôm nay Liên Dung Tranh Tử Hãm đã thu được không dưới một ngàn bình luận, đối với một fan bự mà nói, nhiệt độ này cũng tuyệt đối đủ cao.

Đương nhiên, đáng nhắc tới chính là, hôm nay người đứng đầu bảng xếp hạng nhiệt độ minh tinh weibo, vẫn tên là Tần Trình.

Vừa vặn sáng hôm nay Từ Tấn dùng nick của bạn ảnh đế ấy, đăng một weibo tuyên truyền phim mới, đính kèm với một tấm ảnh. Vì thế dưới weibo đó, nhóm fan cuồng nhiệt comt like, ngắn ngủn nửa ngày, cái weibo đó liền có hơn một trăm năm mươi vạn bình luận, share gần hai trăm vạn, like lại càng vượt qua bốn trăm vạn!

Ba trăm triệu fan kích động ủng hộ nam thần nhà mình, có fan cảm khái nói: [ bao giờ mà Tần thần trả lời tôi một cái, thì thật là tốt biết bao ~ ha ha ha, nói giỡn, nếu mỗi bình luận Tần thần đều trả lời, vậy còn không mệt chết sao. Nam thần nhà tôi chính là cao lãnh như vậy, hôn hôn =3=]

Nhưng mà ngay trong lúc fan đó cảm khái, nam thần cao lãnh trong miệng cô ta đang tương tác với fan của Dung Hủ.

Nặng bên này nhẹ bên kia, chính là nói người này.

Có điều Liên Dung Tranh Tử Hãm cũng không thể tiếp tục trò chuyện với fan nữa, tiếng nước trong phòng vệ sinh chậm rãi dừng lại, Tần Trình bỏ điện thoại di động vào túi áo, lấy ra một cái điện thoại khác, bình tĩnh lật xem. Trên mặt hắn không hề dao động, nhưng mà từ đầu tới đuôi vẫn xem cùng một trang, căn bản không có bấm sang trang khác.

Cửa phòng vệ sinh “cạch ——” một tiếng mở ra, thiếu niên mặc áo ngủ ôm quần áo đã giặt sạch sẽ đi ra, vô cùng thong dong phơi lên trên giá áo trong phòng.

Dung Hủ không nói gì, Tần Trình cũng liền không nói gì, nhưng người sau vẫn dùng khóe mắt lén ngắm bóng dáng thiếu niên.

Dáng người cao gầy, cẳng chân thon dài thẳng tắp, mặc áo ngủ rộng rãi, bởi vì động tác nâng cánh tay, vòng eo tinh tế thon gầy liền lộ ra một đoạn làn da trắng nõn.

Tần Trình không tự chủ được mà nuốt nước miếng một cái, trước mắt hiện ra một bộ hình ảnh kiều diễm, hắn còn chưa phục hồi lại tinh thần từ trong cảnh tượng tốt đẹp như vậy, đã thấy thiếu niên xoay người, cười nhạt đi về phía hắn. Vừa đi, Dung Hủ vừa cười nói rằng: “Đã trễ thế này, hẳn là không có máy bay về thành phố B đi?”

Người đàn ông theo bản năng gật đầu, giọng nói trầm thấp: “Ưm, không có.”

Cái áo ngủ này là kiểu dáng phổ thông, không có một chút đặc biệt, nhưng mà khi nó mặc ở trên người thiếu niên, lại giống như quần áo cao cấp trên show thời trang, xinh đẹp khó hiểu. Dung Hủ nhẹ nhàng “à” một tiếng, vẫn đang không tiếng động đến gần: “Nơi này đi Ninh thị cũng không tiện, trời quá muộn.”

Tần Trình nâng mắt: “Hửm?”

Lúc này, Dung đã tới trước mặt Tần Trình. Cậu mỉm cười, chậm rãi cúi người, một tay chống ở bên cạnh Tần Trình, thân thể nghiêng xuống. Khoảng cách càng ngày càng gần, càng ngày càng gần!

Hơi thở ấm áp của hai người phất qua trên má đối phương, hai mắt Tần Trình khẽ mở, Dung Hủ thì nhếch khóe môi lên.

Chỉ kém khoảng cách ngắn ngủn 10cm là có thể chạm vào môi người đàn ông! Nhưng Dung Hủ lại đột nhiên dừng lại. Trong tròng mắt trong suốt sáng ngời phản chiếu ánh sáng lấp lóe, rực rỡ như sao trời. Thời gian đọng lại vào giờ khắc này, cậu giống như muốn hôn môi mà tới gần, giọng nói thấp thấp dịu dàng nhẹ nhàng vang lên: “Tần Trình, tối hôm nay… anh muốn ngủ ở chỗ tôi không?”

Oành!

Vành tai đột nhiên nóng lên, trong lòng sóng cuộn mênh mông, ánh mắt người đàn ông càng thêm thâm trầm.

Không khí trở nên mờ ám, người đàn ông bị một tay thiếu niên vòng qua ở trên giường, khoảng cách này quá ngắn, chỉ cần thoáng nâng đầu, là có thể hôn lên đôi môi mềm mại ấm áp của thiếu niên. Nhưng Tần Trình còn chưa nghĩ xong là có nên hành động hay không, đúng lúc này, chỉ thấy Dung Hủ lại nâng người lên, cười nói: “A, quả nhiên ở đây, vừa rồi tôi thật sự không nhìn lầm.”

Tần Trình phút chốc sửng sốt, hắn ngẩng đầu nhìn, liền thấy Dung Hủ cầm trong tay một cái điện thoại di động, mỉm cười cúi đầu nói với hắn: “Vừa rồi tôi đang suy nghĩ di động ở nơi nào, hóa ra là ở phía sau anh. Tần Trình, anh muốn đi tắm rửa không?”

Tần Trình: “…”

Cậu… đang… lấy… di… động…

Ngay sau đó, người đàn ông nhanh chóng đứng dậy đi vào phòng vệ sinh, lập tức đóng sầm cửa.

Tình huống hai mươi phút trước đột nhiên đảo ngược, lúc này đây, thiếu niên ở ngoài cửa cầm di động, nhịn không được cười nhẹ. Mà trong cửa, người đàn ông lại vươn tay úp lên mặt mình, tựa vào ván cửa, nhìn như tâm tình mất mát, nhưng khóe môi lại hơi hơi cong lên, lộ ra một chút tươi cười khó phát giác.

Rất nhanh, trong phòng tắm liền vang lên tiếng nước. Dung Hủ cũng không giống tên đàn ông không ngay thẳng nào đó, ngồi ở trên giường gần phòng tắm, mà cậu đi đến sofa ngồi, bắt đầu lướt tin tức hot ngày đó.

Lướt tin tức xong, Dung Hủ mở weibo lên. Người cậu follow không nhiều lắm, gần như tất cả đều là người trong giới, chỉ cần là diễn viên và nhân viên công tác từng có hợp tác với cậu, trên cơ bản cậu đều sẽ chú ý. Những người này sẽ không đăng weibo mỗi ngày, vì thế chỉ lật đến trang thứ hai, cậu liền thấy được một cái tên quen thuộc.

[ Liên Dung Tranh Tử Hãm: Dung Dung Dung Dung Dung Dung!!! //@Dung Hủ: hôm nay thời tiết không tồi, một ngày sau khi «Mê thành» khởi động máy. [hình ảnh] ]

Dung Hủ: “…”

Cậu tên Dung Hủ, bạn cũng có thể gọi là Dung Dung, cơ mà, Dung Dung Dung Dung Dung Dung là ai?!

Không sai, kỳ thật từ sự kiện quyên tiền trăm vạn lần trước, Dung Hủ liền bấm “lén follow” với bạn fan đại gia dị thường lạnh nhạt của mình. Trong một tháng này, đối phương ngay cả một ngày ba bữa cơm thổ lộ như trước cũng mất, Dung Hủ tự nhiên đã sớm quên người này tồn tại.

Nhưng hôm nay đối phương vừa nhảy ra…

Dung Hủ lật xem hơn hai mươi cái weibo liên tiếp của Liên Dung Tranh Tử Hãm: “…”

Người này, thật sự là bạn fan lúc inbox với cậu chưa bao giờ vượt qua năm chữ, cao lãnh đến tựa như tới từ Nam Cực kia sao?!

Không phải là tinh thần phân liệt đi…

Thời gian chậm rãi trôi qua trong lúc xem các loại share và thổ lộ của bạn fan tinh thần phân liệt đó. Khi nhìn thấy cái weibo thứ nhất mà Liên Dung Tranh Tử Hãm đăng tối hôm nay, Dung Hủ hơi hơi sửng sốt, tiếp đó bất đắc dĩ cười cười.

Bất luận một fan nào chung quy đều có sinh hoạt cá nhân của mình, mà việc cậu có thể làm, đơn giản là dựng nên một tấm gương tốt, khiến mỗi một fan thích mình có thể nhận được một chút gì đó từ trên người mình, bất luận là nhân vật cậu diễn, hay là một việc cậu làm, giá trị quan cá nhân của cậu. Minh tinh không chỉ là đóng phim ca hát, mà còn là làm người.

Sau khi tắt weibo, Dung Hủ lại nhìn nhìn tin tức giải trí mới nhất, chờ đến ba mươi phút sau, rốt cuộc cậu cảm thấy không đúng lắm: “… Tần Trình?”

Nửa phút sau, người đàn ông từ trong phòng vệ sinh đi ra.

Giống như vừa rồi không hề phát sinh chuyện gì, Dung Hủ cười chào hỏi đối phương, Tần Trình cũng lạnh nhạt gật gật đầu. Hai người ngồi ở trên sofa, ngồi đối diện nhau, tán gẫu cảnh quay ngày hôm sau của Dung Hủ.

Trò chuyện trò chuyện, liền tới đêm khuya, khi Tần Trình đưa tay tắt đèn đầu giường, liền nghe giọng thiếu niên ấm áp nhu hòa vang lên phía sau mình: “Ngủ ngon.”

Tần Trình lập tức quay đầu, ngay tích tắc ngọn đèn sắp tắt, ánh mắt hắn có thể nhìn thấy, là khuôn mặt tươi cười dịu dàng xán lạn của thiếu niên.

“… Ừm, ngủ ngon.”

Sáng hôm sau, trời còn chưa sáng, Dung Hủ liền rón ra rón rén rời khỏi giường, không có quấy nhiễu Tần Trình, tự đi đến phim trường. Hôm nay phải quay một ít cảnh hành động, tuy rằng phần lớn cảnh hành động thuộc về Bách Tích Văn, nhưng Dung Hủ cũng có một ít động tác đơn giản phải học tập.

Cảnh hành động của mỗi một bộ phim đều không giống nhau, cho dù là cùng một diễn viên, cảnh hành động của hắn cho dù có tương tự, cũng không có khả năng hoàn toàn giống nhau. Nghiêm khắc mà nói, động tác phải suy xét đến nhiều phương diện nhân tố như thời tiết, địa hình, thời gian, chẳng hạn như vào buổi tối, thì phải suy xét đến vấn đề ánh sáng; mà cảnh hành động trong nhà, thì phải suy xét đến đạo cụ xung quanh.

Đạo diễn động tác của «Mê thành» là chỉ đạo võ thuật Viên lão bát nổi tiếng trong giới, nói đến cũng khéo, đúng là cùng họ với Viên đạo.

Viên lão Bát thiết kế cho «Mê thành» không ít động tác đánh võ đặc biệt. Cảnh hôm nay, chính là quay cảnh Đàm Dương Hiên ở phụ cận quảng trường thấy được một kẻ buôn người mình đã từng bắt giữ, hắn cần xuyên qua đám người, bắt lấy cái tên sau khi ra tù lại trộm gà bắt chó kia.

Mà Tiết Gia Triết đi theo Đàm Dương Hiên tới thăm dò hiện trường cũng bị hắn liên lụy, chỉ có thể theo hắn cùng đi bắt trộm.

Cũng từ trên người tên trộm này, Đàm Dương Hiên và Tiết Gia Triết chiếm được một manh mối quan trọng: người bị hại thứ sáu đã từng có một đứa con gái, người bị hại kia thích bài bạc, tám năm trước đem đứa con gái chỉ mới mười tuổi của mình bán cho phạm nhân này.

Cô bé kia bị kẻ buôn người này bán đến một sơn thôn xa xôi, lúc mười hai tuổi liền sinh ra đứa con đầu tiên của mình. Cô có bốn người chồng, là bốn anh em ruột, người cha đã chết chưa từng hỏi tới tung tích con gái, kẻ buôn người đó thì không hề gì mà nói rằng: “Đã sớm chết, mười ba tuổi sau khi sinh đứa thứ hai, nhảy giếng tự sát, không cứu được.”

Nghe kẻ buôn người đó nói xong, Tiết Gia Triết bình tĩnh cho ra một bức họa về tội phạm: đã từng bị cha mẹ của mình vứt bỏ.

Nội dung «Mê thành» rất tàn khốc, Tiết Gia Triết vẽ ra bức họa từng bước một truy tìm, cuối cùng bọn họ tìm được một người hiềm nghi.

Người hiềm nghi đó tuổi thơ bị mẹ vứt bỏ, cha nát rượu, hơi một tí là đánh chửi, thành tích không tốt, từng có tiền án, đã từng làm việc ở lò mổ. Sau đó để thoát khỏi cuộc sống trong quá khứ, tự học lên đại học, có một công việc tốt, để đề cao cuộc sống, báo danh lớp âm nhạc và lớp hội họa. Nhưng một năm trước bạn gái tự mình phá thai con của bọn họ, đây chính là mồi lửa cho vụ án giết người liên hoàn.

Thậm chí khi Đàm Dương Hiên bắt lấy phạm nhân này, phạm nhân cũng không có phủ nhận hành vi phạm tội của mình, ngược lại thẳng thắn thừa nhận, đều là mình làm, vì thế vụ án giết người liên hoàn hành vi ác liệt này cứ như vậy chấm dứt.

Việc này nhìn mặt ngoài thì rất khó tin, vì sao lại có người tình nguyện gánh tội thay Tiết Gia Triết. Nhưng nếu sau khi chiếu phim có người xem kỹ, thì sẽ phát hiện, kỳ thật phạm nhân này đã từng xuất hiện lúc trước! Đó là có một lần, Đàm Dương Hiên đến công ty tư nhân của Tiết Gia Triết tìm y, phạm nhân ấy mới vừa kết thúc trị liệu tâm lý, từ trong phòng rời đi.

Hết thảy đều tài tình mà xâu thành một chuỗi, kết cục cho một cú đảo ngược, đồng thời cũng để lại một kết thúc mở.

Chỉ cần Tiết Gia Triết còn muốn giết người, vậy thì có thể quay phần hai. Nếu thành tích phòng bán vé không tốt, vậy câu chuyện này liền tới đây chấm dứt, để lại cho người xem không gian tưởng tượng.

Cảnh phải quay hôm nay chủ yếu chính là cảnh ngoài quảng trường, thừa dịp thời tiết không tồi, Viên đạo cố ý quay cảnh này trước, bảo tất cả diễn viên đều chuẩn bị sắp xếp.

Giống như Tần Trình đã nói tối hôm qua, hôm nay sau khi Dung Hủ đến phim trường, Nhâm Thư Chỉ không hề đề cập tới chuyện tối hôm qua, vẫn cười chào hỏi với cậu. Nhưng mà lúc cô mở miệng, nói ra lại là: “Dung Hủ, buổi sáng tốt lành.”

Thiếu niên nhẹ nhướn mi, cười nhạt nói: “Chị Nhâm, chào buổi sáng.”

Dù Nhâm Thư Chỉ có thể nhẫn nhịn thế nào nữa, cũng không đến mức giờ còn mặt dày mày dạn hô một tiếng “Dung Dung”. Toàn bộ buổi sáng, Nhâm Thư Chỉ đều không nói chuyện với Dung Hủ, thái độ của cô với Dung Hủ cũng trở nên khách khí lễ phép, không còn như quen đã lâu nữa.

Hoặc có lẽ là bởi vì tâm tư đặt ở trên chính đạo (?), buổi sáng này, Nhâm Thư Chỉ chỉ NG hai lần, có hai phân cảnh diễn xuất còn được Viên đạo mạnh mẽ biểu dương. Giữa trưa sau khi ăn cơm xong, liền tiến vào cảnh hành động quan trọng nhất hôm nay.

Làm thế nào quay tốt những cảnh hành động đó, vừa khảo nghiệm đạo diễn, cũng khảo nghiệm diễn viên, còn có tính nguy hiểm nhất định.

Lúc quay cảnh hành động đầu tiên, Bách Tích Văn không cẩn thận quấn vào với một quần chúng, té xuống đất, đầu gối rách da. Chờ quay xong cảnh hành động, bắt đầu cảnh bình thường, lúc này nhân viên đoàn phim mới bình tĩnh lại.

Cảnh bình thường quay không tốt nhiều nhất là bị Viên đạo mắng một trận, nhưng cảnh hành động nếu xảy ra vấn đề, vậy nghiêm trọng nhất chính là liên quan đến mạng người!

Vì thế khi Tần Trình đi vào phim trường, từ rất xa chợt nghe thấy một giọng nói thanh lãnh lạnh nhạt: “Từ lúc ba đến bảy tuổi, từng bị cha mẹ vứt bỏ. Tóc không ngắn, nhưng không đến mức quá dài, từng được giáo dục đại học, hiện nay là tầng lớp thành phần tri thức, có xe, màu đen, có thể là đại chúng, cũng có thể là…”

“Này, Tiết giáo sư, ngay cả hiệu xe cậu cũng có thể nói ra, casi này cũng không quá khoa học đi?”

Tiếng cười nhẹ nhàng vang lên, cho dù không tận mắt nhìn thấy, cũng có thể tưởng tượng ra, chủ nhân tiếng cười này tất nhiên không cười đến trong mắt, chỉ là nương theo thấu kính ngăn cản, khóe môi cong lên một nụ cười lạnh nhạt. Y cười một lúc, sau đó chậm rãi dừng lại, giọng nói tựa như vang lên từ đáy lòng mỗi người, thản nhiên nói rằng: “Bạn học Đàm, hắn không chỉ có một chiếc xe, hẳn là có hai chiếc.”

Hết chương 77

/168

THICH DOC TRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

adsdoctruyen@gmail.com

DMCA.com Protection Status