Cục Cưng Càn Rỡ Tổng Giám Đốc Dám Cướp Mẹ Của Tôi

Chương 187 - Chương 170

/308


Edit: Thanh Xuân

Lập tức cảm xúc mãnh liệt từ lòng bàn chân lên tới đỉnh đầu, Liên Hoa chỉ cảm thấy cả đầu cũng sung huyết chết lặng, chấn động muốn nổ tung.

Tiểu Bạch nói bé là bị người khác đẩy xuống!

Cô vẫn không dám hỏi chuyện Tiểu Bạch ngã lầu, cũng là bởi vì cô tin tưởng Tiểu Bạch thật sự là cậu ở trong nhà trẻ không cẩn thận nên mới bị té xuống, cô sợ thân thể con trai sau khi bị thương, còn có thể nhắc tới chuyện này sẽ khiến lòng tự ái của cậu bị tổn thương, nhưng ai biết, cuối cùng lại có ẩn tình như vậy!

Cô dễ dàng bỏ qua hiệu trưởng và các cô giáo nhà trẻ Thánh Y như vậy, là bởi vì cô vẫn tin tưởng trị an và bảo vệ nhà trẻ Thánh Y. Nơi đó có quá nhiều đứa bé có thân phận đặc biệt không thể có bất kỳ tổn thương gì, tầng tầng lớp lớp bảo vệ tuần tra trong sân trường, ngay mỗi bảo mẫu lựa chọn giáo dục trẻ em cũng phải tra rõ tất cả lý lịch của bọn họ, căn bản cũng không sẽ có người xấu trà trộn vào Thánh Y, cô nằm mơ cũng sẽ không nghĩ tới sẽ là ai nổi lên ý xấu, đẩy con trai của cô xuống!

Cô lại càng tin tưởng đứa con trai của mình, mặc dù Tiểu Bạch không thể nào thích chơi với những đứa bé cùng lứa, nhưng cũng không sẽ trở mặt với bọn trẻ, học sinh Thánh Y cũng được trong nhà bồi dưỡng một phen tỉ mỉ, cho dù có cãi vã hay bất hòa lớn hơn nữa, bọn nhỏ cũng sẽ không ở sau lưng hạ độc thủ.

Cho nên, cô thật sự tin là Tiểu Bạch không cẩn thận mới có thể té xuống, con cọp vẫn có lúc ngủ gật, con trai bốn tuổi hiếu động ham chơi, gặp phải chuyện ngoài ý muốn cũng không phải là chuyện kỳ lạ gì.

Nhưng bây giờ chính miệng con trai nói, là có người đẩy bé xuống!

Ai lại gây khó dễ cho một đứa trẻ chứ, ai lại làm hại con trai của cô! Hắc thủ sau lưng đó có phải nhằm về phía cô hay không . . . . . .

Ở thành phố K, cô chưa bao giờ công khai thân phận của Tiểu Bạch, biết được Tiểu Bạch là con trai cô chỉ có vài người mà thôi, là ai muốn trả thù cô, cố tình nhằm về phía xương sườn mềm tử huyệt của cô mà xuống tay. . . . . .

Bảo bối, con đừng ngủ! Mẹ hỏi con một câu! Liên Hoa hoảng sợ cầm tay của con trai, giọng run rẩy hỏi, Tiểu Bạch, con thật xác định là có người đẩy con xuống sao! Con có nhìn thấy là ai làm sao?! Lúc ấy là cảnh tượng gì, làm sao con biết sẽ bị đẩy xuống?

Được. . . . . . Tiểu Bạch nâng mí mắt, cố gắng chống lại cơn buồn ngủ trả lời Liên Hoa, Lúc ấy con đang ở ban công lầu hai đọc sách, bỗng nhiên có cảm giác sau lưng có một đôi tay, nó hung hăng đẩy con, khiến con từ cửa sổ bay ra ngoài. . . . . . Con không nhìn thấy là ai, người kia không một tiếng động đi tới, bởi vì con đọc sách nhìn mê mẫn, hoàn toàn không có phòng bị, mới có thể bị người kia đẩy xuống. . . . . .

Liên Hoa hoảng sợ ôm lấy Tiểu Bạch, cô run lẩy bẩy nói: Bảo bối ngoan, mẹ biết, mẹ nhất định sẽ đào sâu ba thước đất tìm ra người kia. . . . . . Con mệt thì hãy ngủ một giấc thật tốt, mẹ sẽ luôn luôn ở bên cạnh con, con đừng sợ, ngủ đi, ngủ một giấc. . . . . .

Dỗ Tiểu Bạch ngủ, Liên Hoa gọi hộ sĩ tới căn dặn cẩn thận, vẻ mặt


/308

THICH DOC TRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

adsdoctruyen@gmail.com

DMCA.com Protection Status