Cục Cưng Có Chiêu - Hot

Chương 238 - Giấy không gói được lửa

/2602


“Sao thế? Rất ngạc nhiên đúng không? Thật sự cho rằng không ai biết chuyện xấu xa đó của cô ư?”

Dư Khinh Hồng giễu cợt nhìn Thẩm Hạ Lan, sau đó nhanh chóng đi vào trong nhà. Khi đi qua người Thẩm Hạ Lan, cô ta còn cố ý đụng vào vai cô một cái.

“Ôi chao, thật xin lỗi, không nhìn thấy. Chắc cô sẽ không vì chút chuyện cỏn con này mà mách lẻo với mẹ tôi đâu, đúng không?”

Nói xong, Dư Khinh Hồng nghênh ngang đi vào trong biệt thự.

“Mùi gì thế? Cô làm gì trong nhà mẹ tôi vậy chứ?”

Dư Khinh Hồng rõ ràng đang bới móc mà.

Trong biệt thự này có thể có mùi gì được chứ?

Thẩm Hạ Lan không để ý đến cô ta, cô quay lại bàn trà, thu dọn bản vẽ thiết kế của mình.

“Đợi đã, cô sẽ không lấy trộm bản vẽ của mẹ tôi đấy chứ? Tôi nói cho cô biết, tranh của mẹ tôi đáng tiền lắm đây, cô đừng thấy tiền là mờ mắt!”

Lời này của Dư Khinh Hồng quả thật hơi xúc phạm đến cô.

Thẩm Hạ Lan nhìn cô ta, gằn từng câu từng chữ, nói: “Đây là bản vẽ của tôi, mời cô nhìn cho rõ.”

“Thôi đi, loại người như cô mà cũng biết vẽ ư? Đừng khoác lác nữa! Tôi nói cho cô biết, mau đặt những thứ đó trở lại chỗ cũ cho tôi, nghe thấy chưa hả? Đợi mẹ tôi về, nếu bà ấy nói không phải, cô mới có thể động vào nó được. Làm khách thì phải có dáng vẻ của khách, biết chưa?”

Nói xong, cô ta trực tiếp ngồi xuống ghế sofa.

Dường như nhìn thấy chiếc chăn mỏng của Thẩm Hạ Lan, cô ta chán ghét ném thẳng xuống đất.



“Thứ quái quỷ gì thế này? Thứ rẻ rách như này mà cũng đặt trêи ghế sofa được. Tôi nói cho cô biết, mẹ tôi là người cao quý, loại người hạ đẳng, thấp hèn như cô không thể so bì được đâu, cô biết chưa hả? Thật không biết xấu hổ mà! Một kẻ vô gia cư, không nhà không cửa còn không biết xấu hổ ăn nhờ ở đậu chỗ mẹ tôi. Sao thế? Diệp Ân Tuấn không quan tâm đến cô nữa ư? Hay là nói, anh ấy không cần cô nữa rồi?”

Lời này của Dư Khinh Hồng càng nói càng quá đáng.

Thẩm Hạ Lan chỉ cảm thấy đáy lòng mình đau đớn, nhưng cô không buồn nói chuyện với cô ta, mà trực tiếp quay người, muốn trở về phòng mình.

“Đứng lại! Tôi còn chưa nói xong đâu, cô đi đâu đấy hả?”

Dư Khinh Hồng giống như một nữ hoàng đứng ở trêи cao, chỉ tay năm ngón, ngang ngược, hống hách, vênh vênh váo váo, không ai sánh bằng.

Thẩm Hạ Lan quay người lại, lạnh lùng lên tiếng: “Cô Dư, tôi là khách của mẹ cô, chứ không phải của cô. Nơi này là nhà mẹ cô, chứ không phải của cô. Cho nên, mong cô đừng dùng thái độ chủ nhà để dạy bảo tôi nữa, bởi cô không xứng!”

“Cô nói gì cơ? Cô nói lại lần nữa xem!”

Dư Khinh Hồng lập tức phẫn nộ.

Cô ta nhảy dựng lên khỏi ghế sofa, đay nghiến nhìn Thẩm Hạ Lan, bộ dạng như sắp xông lên phía trước, xé xác Thẩm Hạ Lan đến nơi.

Đúng lúc này, Tiêu Ái trở lại.

“Dư Khinh Hồng, con đang làm cái gì thế?”

Giọng của Tiêu Ái không lớn, nhưng lại khiến Dư Khinh Hồng lập tức dừng hành động của mình lại.

Khi nãy, Dư Khinh Hồng còn nghênh ngang, cao ngạo, nhưng giờ phút này, khi nhìn thấy Tiêu Ái, cả người cô ta bỗng nhiên mềm nhũn.

/2602

THICH DOC TRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

adsdoctruyen@gmail.com

DMCA.com Protection Status