Lời vừa nói ra, người xem hoa một tiếng, không có khả năng chứ? Tên thiếu niên này có được chiêu thức đỉnh điểm của Kim Phi Tích? Phải biết một chiêu đó, chỉ ở Cực đạo chiến võng xuất hiện một lần, chân thân Dương Đào của Kim Phi Tích cũng chưa từng thi triển qua trước mắt mọi người!
Không nghĩ tới một tên thiếu niên không dễ nhìn lại học được chiêu nọ? Vậy năng lực học tập chiêu thức của hắn, thật quá kinh khủng rồi! Tuyệt đối có thể nói là thiên hạ vô song!
Có chút người cơ trí, đã bắt đầu lén đem thiết bị ghi hình bắt đầu ghi chép lại, mong lưu trữ một màn rung động kế tiếp.
Ánh mắt thiếu niên ốm yếu chợt ngưng đọng, nhìn ta chằm chằm nói: “Ngươi biết ta là ai?”
Ta tán đi những tia chân khí, thản nhiên nói: “Đệ tử thiên tài của Năng Võ học viện Bạch Hồng, thân kiêm tuyệt học các nhà, danh tiếng không nhỏ, ngươi vừa rồi sử dụng ra, ta liền biết ngay.”
Bạch Hồng trầm mặc một chút, nói: “Ngươi muốn tiếp ta chiêu này?”
“Phải.”
“Tốt.” Bạch Hồng nói một tiếng, không nói thêm nữa. Từ từ động, Bạch Hồng vận khởi nắm tay bên hông, không khác biệt một thế ta dùng trong Cực đạo chiến võng.
Trong nháy mắt này, trong không gian mỗi tia chấn động năng lượng bị ta vững vàng nắm chặt, đã có một cảm giác kỳ quái, có một tia ba động năng lượng kỳ quái, phát ra trên người Bạch Hồng. Loại ba động năng lượng này ta chưa hề thấy, nhưng cũng giống như bộ pháp hắn dùng trước đó, có một loại tần suất kỳ lạ, làm cho tâm thần người ta không nhịn được mà tập trung trên sóng chấn động đó!
Khóe miệng ta hiện vẻ tươi cười, quả nhiên, chiêu này của Bạch Hồng, hoàn toàn chỉ có mặt ngoài, mà bên trong dùng một phương thức khác, đạt cùng một loại hiệu quả như Hoàn mỹ chi chiêu.
Loại phương thức này, đó là... Thôi Miên!
Tần suất chấn động của năng lượng cổ quái này, tạm thời không nói hắn làm sao mà sinh ra, nhưng quả thật có một loại ảnh hưởng tới tâm thần. Điểm này có chút ít giống Hoàn mỹ chi chiêu, nhưng chỉ được cái phần mỏng manh bề ngoài, hoàn toàn không có được tinh túy của Hoàn mỹ chi chiêu.
Hoàn mỹ chi chiêu, ẩn hàm trong đó chính là lý giải huyền ảo trong thiên địa, có thể nói là chiêu thức đỉnh phong thiên hạ! Là chiêu thức ngưng luyện nhất, cũng là giản khiết nhất, một chiêu phát ra, muốn tránh cũng không thể tránh, chỉ có trúng chiêu!
Mà mỗi một động tác của Hoàn mỹ chi chiêu, càng theo biến hóa của thiên địa, hồn nhiên thiên hành. Trong lúc động, vô hình không chế thần trí người khác, vô luận ngươi ở xa hay gần, cho dù thân ngươi trên trời cao, nếu tu vi tâm thần không đạt tới một trình độ nhất định, liền phải chịu ảnh hưởng, trầm mê trong đó. Làm cho người ta không kích khởi được ý niệm phảng kháng trong đầu.
Sau khi dẫn phát, trong nội tâm kẻ trúng chiêu sẽ dẫn phát vô số mặt trái của nội tâm, thân như hãm trong luyện ngục thần hồn, thống khổ không chịu nổi. Làm cho kẻ trúng chiêu mà bại trận!
Có thể nói, dưới song trọng bảo hiểm, người có thể chạy thoát dưới tay Hoàn mỹ chi chiêu, cơ hồ không có!
Bạch Hồng thu quyền, bộ dáng thì rất giống, nhưng cơ bản chỉ là trưng bày, chính thức có tác dụng, lại là sóng chấn động mang tính thôi miên của năng lượng trên người hắn. Nếu đối phương tâm chí không kiên định mang nhiều tạp niệm hoặc tu vi so với hắn kém hơn nhiều, dễ dàng có thể thôi miên trong nháy mắt, có thể đạt tới cùng một loại hiệu quả chế địch như Hoàn mỹ chi chiêu.
Thấy ta chỉ bình lặng nhìn hắn, Bạch Hồng buông thế thu quyền, nói: “Chiêu này của ta không đối phó được ngươi.”
Nghe hắn nói như vậy, người bên ngoài nghe thấy đều đầu đầy sương mù, bọn họ tựa như chỉ thấy Bạch Hồng thu quyền tư thế giống Kim Phi Tích đứng đó vài giây, cũng không ra quyền, mà ta hồn nhiên vô sự, lại đột nhiên đi nhận thua?
“Kháo! Tiểu tử này lừa đảo sao? Giả dạng kiểu đó, ta cũng biết làm chứ bộ!”
“Bịp bợp! Lãng phí kịch tính của người ta!”
...
Ta thản nhiên nói: “Ngươi sai rồi, chiêu đó của Kim Phi Tích, không phải như ngươi vậy.”
“Ngươi biết?” Trong ánh mắt Bạch Hồng tuôn ra quang mang hưng phấn.
“Ngươi muốn thử?”
Bạch Hồng cuống quýt gật đầu.
Nghe đến đó, người đang xem cuộc chiến lại hoa lên.
“Kháo, làm sao mà tuyệt chiêu của Kim Phi Tích mỗi người đều có chứ? Hôm nay đã thấy hai rồi?”
“Còn không phải lừa đảo nữa chứ?”
“Lừa đảo, tiếp tục bịp bợm! Ta chờ hắn có thể sử xuất ra thứ gì!”
....
Hoàn mỹ chi chiêu, đã một đoạn thời gian không có thi triển qua... Trong lòng ta thoáng nghĩ, liền định thần, chậm rãi thu quyền, thân thể Bạch Hồng run mạnh lên, nhất thời cứng ngắc!
Ánh mắt của hắn, tập trung trên quyền ta, không ngừng biến hóa, lúc thống khổ, lúc cao hứng, lúc tiếc hận, lúc khổ sở... Đủ loại tâm tình, đều hiển hiện trong mắt hắn.
Còn ta, cũng trong nháy mắt này, trong đầu một mảnh không minh, chợt một ít hình ảnh xuất hiện trong đầu ta. Hình ảnh cùng những âm thanh hiện qua rất nhanh, có những thứ ta chưa từng gặp cũng chưa từng nghe, nội dung bên trong, làm ta cả kinh không thể cử động!
Một phụ nữ có đuôi dài bị một nam nhân người như dã thú một trảo xuyên qua ngực, một thiếu niên đứng sau người phụ nữ, sững sờ nhìn lợi trảo lộ ra sau lưng nữ nhân, trên móng vuốt đầy máu tươi đang chảy xuống...
Nam nhân kia hình thể đồ sộ giống như dã thú, trên mặt có hoa văn kỳ quái, ánh mắt lạnh lùng chí cực, âm thanh hùng hậu từ trong miệng phát ra: “Ngươi là nhi tử của ta, theo ta trở về...”
Âm thanh châm biếm vang lên: “Ha ha ha ha! Tiểu tử này cũng là hoàng tộc sao? Ốm nhách như vậy, một quyền coi chừng chết đấy!”
“Nghe nói là Hoàng từ bên ngoài mang về không thông qua nghi thức tích huyết nhận thân, thật hoài nghi mẹ hắn có phải xuất thân từ hồ nhân không...”
Vô số quái thú trong hoang mạc cùng gào rống, một thiếu niên ốm yếu bị vây trong đám quái thú...
Âm thanh nam nhân lạnh lùng: “Vương tộc trong Thú tộc, không có phế vật, ngươi không thể còn sống đi ra, không xứng trở thành Hoàng tộc của Thú tộc...”
“Mụ mụ... mụ mụ... Người ở đâu... Con sợ...”
Sát! Sát! Sát!!!
Thiếu niên cả người đầy máu đứng trên vô số xác thú, từ từ quỳ xuống đất. Chỉ cần giết là được sao... Ta sẽ sống sót được... Mụ mụ....
Trong cung điện, thiêu niên một thân hoa phục quỳ trên mặt đất, nam nhân cao lớn ngồi trên bảo tọa, nói: “Trong chúng hoàng tử, ngươi là kẻ giống loài người nhất, cũng là kẻ được trời ban cho lĩnh ngộ võ học cao nhất! Võ học loài người cao thâm khó lường, kỳ chiêu bất tận, là cái nôi của võ học! Ngươi đi Đông đại lục, đem học tất cả võ học của loài người về đây! Đến lúc đó, Thú tộc ta cũng học hết tuyệt học đứng đầu của loài người, trong thiên hạ, còn có thứ gì có thể cản được bước chân của Thú tộc ta? Ha ha ha ha...”
“Rõ...” Thiếu niên quỳ bái thật sâu.
.......
Hình ảnh tới đây thì đứt đoạn, bởi trong giáp cơ khí bên kia, chân thân Bạch Hồng đã phun mạnh hai khẩu lớn tiên huyết! Máu tươi đỏ từ trong khe hở đầu khôi chảy ta ngoài, dọa người đang xem cuộc chiến nhảy dựng lên!
Mà ta, trong nháy mắt này mạnh mẽ khôi phục tinh thần lại, ánh mắt nhìn thanh tính mạng của Bạch Hồng đối diện đã chạm đáy đang nhạt dần, tràn ngập kinh hãi.
Vừa rồi là trí nhớ của hắn sao? Thiếu niên này... thiếu niên gọi Bạch Hồng này... không phải là nhân loại?
Hắn chính là –
Hoàng tử trong Thú tộc?!
Mặc dù không biết tại sao lại xảy ta tình hình như vậy, tại sao lúc thi triển ra Hoàn mỹ chi chiêu làm cho ta xem được trí nhớ của hắn, nhưng mà, ta hoàn toàn bị bí mật kinh thiên này làm rung động!
Hoàng tử Thú tộc ẩn núp ở lãnh địa Đông đại lục của loài người, càng muốn đem tuyệt học của loài người học hết, mang về cho Thú tộc! Có thể tưởng tượng, nếu để người trong Thú tộc học xong võ học của loài người, hơn nữa còn thêm tuyệt học trong tộc nội của họ, càng làm tăng thêm lực chiến đấu kinh khủng của chúng. Vậy thỉ, đến lúc đó sẽ phát sinh chuyện gì, thật sự khó mà đoán trước!
Sợ rằng không riêng gì loài người, dù là các dị tộc khác, chỉ sợ cũng khó mà bảo toàn!
Mà ta hoàn toàn tin tưởng, bằng vào lực lĩnh ngộ của Bạch Hồng đối với võ học, hoàn toàn có năng lực đem phần lớn tuyệt học của nhân loại quán thông, đem trở về Thú tộc ở Tây đại lục!
Trong nội tâm ta tư lự không ngừng, người bên ngoài lại hoàn toàn điên cuồng rồi.
“Vừa rồi là thật! Thật là chiêu của Kim Phi Tích sao? Chỉ là thu quyền một cái, còn chưa đánh ra, lên tiểu tử ốm đói kia liền hộc máu!”
“Trời ạ! Hắn thật sự biết được chiêu này? Ta không nghĩ ra trong thiên hạ ngoại trừ Kim Phi Tích còn có ai biết được chiêu này!”
“Có thể không... hắn chính là Kim Phi Tích-Dương Đào?”
“Không phải chứ... Kim Phi Tích sẽ tới chỗ này chơi trò chơi sao?”
“Cứ xem tiếp! Chờ hắn đi ra!”
.....
Hai chiếc giáp cơ khí vừa mở, trên mặt Bạch Hồng đầy máu miễn cưỡng chống tay ra khỏi bộ máy, trong ánh mắt tràn ngập thần sắc kinh hãi không thôi, hiển nhiên còn chưa từ trong trạng thái tâm tình hỗn độn khôi phục lại, bất quá hắn so với lục đại vũ thánh kia còn tốt hơn nhiều, xem bộ dạng, tâm chí của hắn so với các võ giả khác kiên định hơn nhiều.
“Ngươi là Ngũ Đạo học viện Dương Đào?” Bạch Hồng phun ra máu còn trong miệng, ôm nhực nhìn ta chằm chằm.
Ta từ trong máy cơ khí đứng lên, cười thản nhiên nói: “Là ta.”
Đồng tử Bạch Hồng co rút một chút, chậm rãi nói: “Tốt! Chiêu này của ngươi rất tốt! Ta nhất định học được!”
Cho ngươi học xong, mang về cho Thú tộc dùng để đối phó loài người sao...
Trong lòng ta dâng lên một tia sát khí, nhàn nhạt cười, nhìn hắn không nói lời nào.
“A! Hắn thật là Dương Đào!”
“Quả nhiên là Dương Đào! Cũng chỉ có Dương Đào mới có thể xuất ra một chiêu đó được!”
“Ta không phải nằm mơ sao, thần tượng của ta ở chỗ này chơi trò chơi?”
“Trách không được hắn có năng lực khống chế mạnh như vậy, hắn chính là thiên giai cao thủ mà!”
“Ta muốn chữ ký!”
...
Còn chưa kịp thoát đi, đã bị một đám đông fan cuồng nhiệt tràn tới, thân mình vùi lấp trong biển người.
Ta nhíu mày, nhìn những người này điên cuồng tràn tới muốn ta ký tên và chụp ảnh, trong lòng không khỏi sinh ta một cổ bực dọc, có một loại xúc động muốn đem họ đánh bay ra.
May là hoàn hảo, ý niệm trong đầu dù mãnh liệt, cũng bị ta miễn cưỡng áp chế xuống, nhẫn nại ký tên và chụp ảnh cho họ.
Chờ ta ký xong, miễn cưỡng cáo tội thoát ra từ trong đám người, đã không còn thấy bóng dáng Bạch Hồng nữa, chỉ còn trong cổ máy kia lưu lại một đống máu lớn.
Nhìn vết máu còn chưa khô, tâm niệm vừa động, tay khẽ phất một cái, một quả cầu máu nhỏ lăng không bay tới cạnh ta, mượn người khác một cái túi, đem mẫu máu đó cất vào trong.
Sự thật thế nào, không thể bởi ta chứng kiến đoạn trí nhớ ngắt quãng này mà kết luận được, bây giờ khoa học kỹ thuật phát đạt như vậy, gene (@ gien di truyền, ADN) của Thú tộc và nhân loại bất đồng, hẳn là có thể phân biệt dễ dàng được....
02-01-2010, 01:21 PM
Cực Phẩm Chiến Thần
Không nghĩ tới một tên thiếu niên không dễ nhìn lại học được chiêu nọ? Vậy năng lực học tập chiêu thức của hắn, thật quá kinh khủng rồi! Tuyệt đối có thể nói là thiên hạ vô song!
Có chút người cơ trí, đã bắt đầu lén đem thiết bị ghi hình bắt đầu ghi chép lại, mong lưu trữ một màn rung động kế tiếp.
Ánh mắt thiếu niên ốm yếu chợt ngưng đọng, nhìn ta chằm chằm nói: “Ngươi biết ta là ai?”
Ta tán đi những tia chân khí, thản nhiên nói: “Đệ tử thiên tài của Năng Võ học viện Bạch Hồng, thân kiêm tuyệt học các nhà, danh tiếng không nhỏ, ngươi vừa rồi sử dụng ra, ta liền biết ngay.”
Bạch Hồng trầm mặc một chút, nói: “Ngươi muốn tiếp ta chiêu này?”
“Phải.”
“Tốt.” Bạch Hồng nói một tiếng, không nói thêm nữa. Từ từ động, Bạch Hồng vận khởi nắm tay bên hông, không khác biệt một thế ta dùng trong Cực đạo chiến võng.
Trong nháy mắt này, trong không gian mỗi tia chấn động năng lượng bị ta vững vàng nắm chặt, đã có một cảm giác kỳ quái, có một tia ba động năng lượng kỳ quái, phát ra trên người Bạch Hồng. Loại ba động năng lượng này ta chưa hề thấy, nhưng cũng giống như bộ pháp hắn dùng trước đó, có một loại tần suất kỳ lạ, làm cho tâm thần người ta không nhịn được mà tập trung trên sóng chấn động đó!
Khóe miệng ta hiện vẻ tươi cười, quả nhiên, chiêu này của Bạch Hồng, hoàn toàn chỉ có mặt ngoài, mà bên trong dùng một phương thức khác, đạt cùng một loại hiệu quả như Hoàn mỹ chi chiêu.
Loại phương thức này, đó là... Thôi Miên!
Tần suất chấn động của năng lượng cổ quái này, tạm thời không nói hắn làm sao mà sinh ra, nhưng quả thật có một loại ảnh hưởng tới tâm thần. Điểm này có chút ít giống Hoàn mỹ chi chiêu, nhưng chỉ được cái phần mỏng manh bề ngoài, hoàn toàn không có được tinh túy của Hoàn mỹ chi chiêu.
Hoàn mỹ chi chiêu, ẩn hàm trong đó chính là lý giải huyền ảo trong thiên địa, có thể nói là chiêu thức đỉnh phong thiên hạ! Là chiêu thức ngưng luyện nhất, cũng là giản khiết nhất, một chiêu phát ra, muốn tránh cũng không thể tránh, chỉ có trúng chiêu!
Mà mỗi một động tác của Hoàn mỹ chi chiêu, càng theo biến hóa của thiên địa, hồn nhiên thiên hành. Trong lúc động, vô hình không chế thần trí người khác, vô luận ngươi ở xa hay gần, cho dù thân ngươi trên trời cao, nếu tu vi tâm thần không đạt tới một trình độ nhất định, liền phải chịu ảnh hưởng, trầm mê trong đó. Làm cho người ta không kích khởi được ý niệm phảng kháng trong đầu.
Sau khi dẫn phát, trong nội tâm kẻ trúng chiêu sẽ dẫn phát vô số mặt trái của nội tâm, thân như hãm trong luyện ngục thần hồn, thống khổ không chịu nổi. Làm cho kẻ trúng chiêu mà bại trận!
Có thể nói, dưới song trọng bảo hiểm, người có thể chạy thoát dưới tay Hoàn mỹ chi chiêu, cơ hồ không có!
Bạch Hồng thu quyền, bộ dáng thì rất giống, nhưng cơ bản chỉ là trưng bày, chính thức có tác dụng, lại là sóng chấn động mang tính thôi miên của năng lượng trên người hắn. Nếu đối phương tâm chí không kiên định mang nhiều tạp niệm hoặc tu vi so với hắn kém hơn nhiều, dễ dàng có thể thôi miên trong nháy mắt, có thể đạt tới cùng một loại hiệu quả chế địch như Hoàn mỹ chi chiêu.
Thấy ta chỉ bình lặng nhìn hắn, Bạch Hồng buông thế thu quyền, nói: “Chiêu này của ta không đối phó được ngươi.”
Nghe hắn nói như vậy, người bên ngoài nghe thấy đều đầu đầy sương mù, bọn họ tựa như chỉ thấy Bạch Hồng thu quyền tư thế giống Kim Phi Tích đứng đó vài giây, cũng không ra quyền, mà ta hồn nhiên vô sự, lại đột nhiên đi nhận thua?
“Kháo! Tiểu tử này lừa đảo sao? Giả dạng kiểu đó, ta cũng biết làm chứ bộ!”
“Bịp bợp! Lãng phí kịch tính của người ta!”
...
Ta thản nhiên nói: “Ngươi sai rồi, chiêu đó của Kim Phi Tích, không phải như ngươi vậy.”
“Ngươi biết?” Trong ánh mắt Bạch Hồng tuôn ra quang mang hưng phấn.
“Ngươi muốn thử?”
Bạch Hồng cuống quýt gật đầu.
Nghe đến đó, người đang xem cuộc chiến lại hoa lên.
“Kháo, làm sao mà tuyệt chiêu của Kim Phi Tích mỗi người đều có chứ? Hôm nay đã thấy hai rồi?”
“Còn không phải lừa đảo nữa chứ?”
“Lừa đảo, tiếp tục bịp bợm! Ta chờ hắn có thể sử xuất ra thứ gì!”
....
Hoàn mỹ chi chiêu, đã một đoạn thời gian không có thi triển qua... Trong lòng ta thoáng nghĩ, liền định thần, chậm rãi thu quyền, thân thể Bạch Hồng run mạnh lên, nhất thời cứng ngắc!
Ánh mắt của hắn, tập trung trên quyền ta, không ngừng biến hóa, lúc thống khổ, lúc cao hứng, lúc tiếc hận, lúc khổ sở... Đủ loại tâm tình, đều hiển hiện trong mắt hắn.
Còn ta, cũng trong nháy mắt này, trong đầu một mảnh không minh, chợt một ít hình ảnh xuất hiện trong đầu ta. Hình ảnh cùng những âm thanh hiện qua rất nhanh, có những thứ ta chưa từng gặp cũng chưa từng nghe, nội dung bên trong, làm ta cả kinh không thể cử động!
Một phụ nữ có đuôi dài bị một nam nhân người như dã thú một trảo xuyên qua ngực, một thiếu niên đứng sau người phụ nữ, sững sờ nhìn lợi trảo lộ ra sau lưng nữ nhân, trên móng vuốt đầy máu tươi đang chảy xuống...
Nam nhân kia hình thể đồ sộ giống như dã thú, trên mặt có hoa văn kỳ quái, ánh mắt lạnh lùng chí cực, âm thanh hùng hậu từ trong miệng phát ra: “Ngươi là nhi tử của ta, theo ta trở về...”
Âm thanh châm biếm vang lên: “Ha ha ha ha! Tiểu tử này cũng là hoàng tộc sao? Ốm nhách như vậy, một quyền coi chừng chết đấy!”
“Nghe nói là Hoàng từ bên ngoài mang về không thông qua nghi thức tích huyết nhận thân, thật hoài nghi mẹ hắn có phải xuất thân từ hồ nhân không...”
Vô số quái thú trong hoang mạc cùng gào rống, một thiếu niên ốm yếu bị vây trong đám quái thú...
Âm thanh nam nhân lạnh lùng: “Vương tộc trong Thú tộc, không có phế vật, ngươi không thể còn sống đi ra, không xứng trở thành Hoàng tộc của Thú tộc...”
“Mụ mụ... mụ mụ... Người ở đâu... Con sợ...”
Sát! Sát! Sát!!!
Thiếu niên cả người đầy máu đứng trên vô số xác thú, từ từ quỳ xuống đất. Chỉ cần giết là được sao... Ta sẽ sống sót được... Mụ mụ....
Trong cung điện, thiêu niên một thân hoa phục quỳ trên mặt đất, nam nhân cao lớn ngồi trên bảo tọa, nói: “Trong chúng hoàng tử, ngươi là kẻ giống loài người nhất, cũng là kẻ được trời ban cho lĩnh ngộ võ học cao nhất! Võ học loài người cao thâm khó lường, kỳ chiêu bất tận, là cái nôi của võ học! Ngươi đi Đông đại lục, đem học tất cả võ học của loài người về đây! Đến lúc đó, Thú tộc ta cũng học hết tuyệt học đứng đầu của loài người, trong thiên hạ, còn có thứ gì có thể cản được bước chân của Thú tộc ta? Ha ha ha ha...”
“Rõ...” Thiếu niên quỳ bái thật sâu.
.......
Hình ảnh tới đây thì đứt đoạn, bởi trong giáp cơ khí bên kia, chân thân Bạch Hồng đã phun mạnh hai khẩu lớn tiên huyết! Máu tươi đỏ từ trong khe hở đầu khôi chảy ta ngoài, dọa người đang xem cuộc chiến nhảy dựng lên!
Mà ta, trong nháy mắt này mạnh mẽ khôi phục tinh thần lại, ánh mắt nhìn thanh tính mạng của Bạch Hồng đối diện đã chạm đáy đang nhạt dần, tràn ngập kinh hãi.
Vừa rồi là trí nhớ của hắn sao? Thiếu niên này... thiếu niên gọi Bạch Hồng này... không phải là nhân loại?
Hắn chính là –
Hoàng tử trong Thú tộc?!
Mặc dù không biết tại sao lại xảy ta tình hình như vậy, tại sao lúc thi triển ra Hoàn mỹ chi chiêu làm cho ta xem được trí nhớ của hắn, nhưng mà, ta hoàn toàn bị bí mật kinh thiên này làm rung động!
Hoàng tử Thú tộc ẩn núp ở lãnh địa Đông đại lục của loài người, càng muốn đem tuyệt học của loài người học hết, mang về cho Thú tộc! Có thể tưởng tượng, nếu để người trong Thú tộc học xong võ học của loài người, hơn nữa còn thêm tuyệt học trong tộc nội của họ, càng làm tăng thêm lực chiến đấu kinh khủng của chúng. Vậy thỉ, đến lúc đó sẽ phát sinh chuyện gì, thật sự khó mà đoán trước!
Sợ rằng không riêng gì loài người, dù là các dị tộc khác, chỉ sợ cũng khó mà bảo toàn!
Mà ta hoàn toàn tin tưởng, bằng vào lực lĩnh ngộ của Bạch Hồng đối với võ học, hoàn toàn có năng lực đem phần lớn tuyệt học của nhân loại quán thông, đem trở về Thú tộc ở Tây đại lục!
Trong nội tâm ta tư lự không ngừng, người bên ngoài lại hoàn toàn điên cuồng rồi.
“Vừa rồi là thật! Thật là chiêu của Kim Phi Tích sao? Chỉ là thu quyền một cái, còn chưa đánh ra, lên tiểu tử ốm đói kia liền hộc máu!”
“Trời ạ! Hắn thật sự biết được chiêu này? Ta không nghĩ ra trong thiên hạ ngoại trừ Kim Phi Tích còn có ai biết được chiêu này!”
“Có thể không... hắn chính là Kim Phi Tích-Dương Đào?”
“Không phải chứ... Kim Phi Tích sẽ tới chỗ này chơi trò chơi sao?”
“Cứ xem tiếp! Chờ hắn đi ra!”
.....
Hai chiếc giáp cơ khí vừa mở, trên mặt Bạch Hồng đầy máu miễn cưỡng chống tay ra khỏi bộ máy, trong ánh mắt tràn ngập thần sắc kinh hãi không thôi, hiển nhiên còn chưa từ trong trạng thái tâm tình hỗn độn khôi phục lại, bất quá hắn so với lục đại vũ thánh kia còn tốt hơn nhiều, xem bộ dạng, tâm chí của hắn so với các võ giả khác kiên định hơn nhiều.
“Ngươi là Ngũ Đạo học viện Dương Đào?” Bạch Hồng phun ra máu còn trong miệng, ôm nhực nhìn ta chằm chằm.
Ta từ trong máy cơ khí đứng lên, cười thản nhiên nói: “Là ta.”
Đồng tử Bạch Hồng co rút một chút, chậm rãi nói: “Tốt! Chiêu này của ngươi rất tốt! Ta nhất định học được!”
Cho ngươi học xong, mang về cho Thú tộc dùng để đối phó loài người sao...
Trong lòng ta dâng lên một tia sát khí, nhàn nhạt cười, nhìn hắn không nói lời nào.
“A! Hắn thật là Dương Đào!”
“Quả nhiên là Dương Đào! Cũng chỉ có Dương Đào mới có thể xuất ra một chiêu đó được!”
“Ta không phải nằm mơ sao, thần tượng của ta ở chỗ này chơi trò chơi?”
“Trách không được hắn có năng lực khống chế mạnh như vậy, hắn chính là thiên giai cao thủ mà!”
“Ta muốn chữ ký!”
...
Còn chưa kịp thoát đi, đã bị một đám đông fan cuồng nhiệt tràn tới, thân mình vùi lấp trong biển người.
Ta nhíu mày, nhìn những người này điên cuồng tràn tới muốn ta ký tên và chụp ảnh, trong lòng không khỏi sinh ta một cổ bực dọc, có một loại xúc động muốn đem họ đánh bay ra.
May là hoàn hảo, ý niệm trong đầu dù mãnh liệt, cũng bị ta miễn cưỡng áp chế xuống, nhẫn nại ký tên và chụp ảnh cho họ.
Chờ ta ký xong, miễn cưỡng cáo tội thoát ra từ trong đám người, đã không còn thấy bóng dáng Bạch Hồng nữa, chỉ còn trong cổ máy kia lưu lại một đống máu lớn.
Nhìn vết máu còn chưa khô, tâm niệm vừa động, tay khẽ phất một cái, một quả cầu máu nhỏ lăng không bay tới cạnh ta, mượn người khác một cái túi, đem mẫu máu đó cất vào trong.
Sự thật thế nào, không thể bởi ta chứng kiến đoạn trí nhớ ngắt quãng này mà kết luận được, bây giờ khoa học kỹ thuật phát đạt như vậy, gene (@ gien di truyền, ADN) của Thú tộc và nhân loại bất đồng, hẳn là có thể phân biệt dễ dàng được....
02-01-2010, 01:21 PM
Cực Phẩm Chiến Thần
/240
|