Hương Vân nhìn thoáng qua mảng máu lớn lưu lại trên lôi đài, ánh mắt thất hồn lạc phách bước khỏi lôi đài, về tới khu tuyển thủ Ngũ Đạo học viện.
“Làm sao vậy? Thắng em không vui sao?” Ta mỉm cười nói.
Ánh mắt Thủy Hương Vân nhìn ta phức tạp, truyền âm hỏi: “Đào, vừa rồi là anh động tay chân? Tựa giống như lần trước Phi Long và Lục Tử Khiêm quyết đấu phải không?”
Thần sắc không đổi, ta mỉm cười truyền âm trả lời: “Sao em lại cho rằng như vậy? Vừa rồi mọi người đều chứng kiến, là em dùng tuyệt học gia truyền đánh bại Kim Tiểu Uyển mà.”
“Chỉ là, em cuối cùng cảm thấy Kim Tiểu Uyển có chút cổ quái...” Thủy Hương Vân thấy bộ dạng bình tĩnh đối phó của ta, cũng bắt đầu hoài nghi phán đoán của mình.
“Ha ha, phụ nữ mà, mỗi tháng đều có vài ngày như vậy.” (@ ta...ta... ta thích câu này http://l.yimg.com/us.yimg.com/i/mesg/emoticons7/10.gif)
“Lưu manh!” Thủy Hương Vân đỏ hết cả mặt, gắt ta một cái, cũng tạm quên đi chuyện này.
“Lão Đại! Lão Đại! So đấu bắt đầu chưa? Ta có tới chậm không?” Giọng lớn tiếng của Hoàng Phủ Phi Long đột nhiên vang lên.
Ta vừa quay đầu nhìn, đã thấy hắn do hai gã tướng mạo thâm trầm giống nhau kè kè từ trong đường hầm chạy vào khu tuyển thủ học viện, vẻ mặt đầy lo lắng.Chỗ khác thường là, nằm chỉnh trên cánh tay phải của hắn, bao lấy một tầng kim loại, nhìn giống như cánh tay robot.
Chứng kiến Hoàng Phủ Phi Long xuất hiện, tuyển thủ Ngũ Đạo học viện và các sư phụ đều lộ vẻ mừng rỡ, dù sao, thực lực của Hoàng Phủ Phi Long, ở Ngũ Đạo học viện có thể nói chỉ đứng dưới ta, có hắn, Ngũ Đạo học viện có thể đoạt được thứ hạng càng cao hơn.
Nhưng thấy bộ dáng của Hoàng Phủ Phi Long, đều lấy làm kinh hãi, nhìn như là Hoàng Phủ Phi Long bị thương? Chuyện phát sinh ở túc xá hai ngày trước, Hoàng Phủ gia phong tỏa nghiêm mật, không tiết lộ nửa điểm phong phanh, những người này tự nhiên không biết được.
Ta mỉm cười nói: “Ngươi quả nhiên cũng tới. Thế nào? Thương thế ra sao?”
Nghe ta nói vậy, mọi người lập tức hiểu được, Hoàng Phủ Phi Long quả nhiên bị thương, không biết ảnh hưởng đến bao nhiêu thực lực?
“Ha ha! Không có việc gì! Thương thế trên ngực đã tốt lắm rồi, nhưng mà tay phải không thể dùng quá nhiều chân khí!” Hoàng Phủ Phi Long đặt mông ngồi cạnh ta, hai đại hán đứng phía sau hắn cẩn thận đánh giá bốn phía. Bất đắc dĩ nói: “Lão ba sợ có nguy hiểm nữa, cho nên để hai tộc thúc theo sát ta!”
Ta ở trên người họ lúc xuất hiện đã chú ý hai người tu vi bất phàm, đều là địa giai trung phẩm, tướng mạo giống nhau hơn nữa trong lúc giơ tay nhấc chân đều hoán đổi vị trí phòng hộ cho nhau hết sức ăn ý, nói rõ hai người bọn họ tâm ý tương thông, nếu thi triển kỹ thuật hợp kích, uy lực tất gia tăng bội lần.
Hơn nữa xem khi thế bọn hắn như thế, tất nhiên là quân nhân kinh nghiệm sa trường. Với cao thủ như vậy bảo vệ Hoàng Phủ Phi Long, dù là cao thủ địa giai thượng phẩm cũng có thể địch lại.
Ta nhàn nhạt hướng hai người họ gật đầu, hai người nọ liếc ta, trong mắt hiện lên tia kinh dị, ánh mắt liền nhu hòa một chút, gật đầu. Sau không nói gì, tiếp tục quan sát bốn phía.
“Được rồi, lão Đại, bắt đầu rồi chưa, có tới phiên ta không?” Hoàng Phủ Phi Long gấp giọng hỏi.
Ta mỉm cười: “Ngươi xem tình hình như vậy còn chưa bắt đầu sao? Đã kết thúc một ván rồi, Hương Vân vừa cùng Kim Tiểu Uyển đánh một hồi.”
“Hai người các nàng đánh? Trời ơi! Ta làm sao lại bỏ qua tràng kịch hay này chứ!” Lời vừa ra khỏi miệng, Hoàng Phủ Phi Long liền hơi xấu hổ nói với Thủy Hương Vân: “Chị dâu đừng để ý, lỡ miệng, thuần túy là lỡ miệng thôi!” Thân là đệ đệ Hoàng Phủ Phi, hắn đối với chuyện giữa Thủy Hương Vân và Kim Tiểu Uyển là rõ ràng nhất.
Thủy Hương Vân cũng không ngại, mỉm cười. “Không có gì.”
“Người nào thắng-” Hoàng Phủ Phi Long nhớ tới chênh lệch thực lực giữa Kim Tiểu Uyển và Thủy Hương Vân, lập tức sửa lời an ủi: “Ai, chị dâu, ngươi cũng không cần quá để ý làm gì, thua thì thua, cũng không phải chuyện gì lớn đâu, lão Đại, ngươi nói có đúng không?”
“Đúng cái đầu quỷ của ngươi! Chị dâu ngươi thắng!” Ta tức giận nói.
“Thắng? Giỡn chơi hả?” Hoàng Phủ Phi Long há to cả miệng, hiển nhiên rất không tin, lập tức lại đổi giọng, nhìn Thủy Hương Vân cười nịnh bợ: “Là ta hay nói chơi, là nói chơi, chị dâu thần công vô địch, thắng Kim Tiểu Uyển tự nhiên dễ dàng như trở bàn tay, một chiêu liền thắng!”
“Ha ha, đúng thật như ngươi nói, tỷ của ta chính là một chiêu chí mạng! Chỉ một chiêu ‘Tích thủy xuyên thạch’, liền đem con nha đầu Kim Tiểu Uyển đáng ghét kia đánh cho hộc máu hôn mê! Ngươi nói lợi hại hay không chứ?” Thủy Hổ ào tới, dương dương đắc ý nói.
“A?” Lúc này Hoàng Phủ Phi Long cũng không còn biết nói cái gì nữa, càng nói lại càng sai.
Lúc này, máy tính lại bắt đầu lựa chọn cặp chiến đấu mới, mọi người đều ngừng nói, ngẩng đầu nhìn những cái tên lăng ngang dọc khắp nơi.
Có rồi!
Ngũ Đạo học viện Tiểu Lan
VS
Năng Võ học viện Hỏa Vân Yến!
“Xong rồi! Hỏa Vân Yến xong rồi!” Hoàng Phủ Phi Long lắc đầu thở dài, đối với Tiểu Lan, giờ đây một chút khinh thường hắn cũng không có, những người hiểu được chi tiết đều nghĩ là đương nhiên.
Quả nhiên, lúc vừa lên lôi đài Hỏa Vân Yến liền thi triển Phong thần thối, Tiểu Lan chỉ đá ra một cước, liền chặn ngang chân Hỏa Vân Yến, khiến Hỏa Vân Yến đảo ngược ra ngoài.
Tất cả mọi người xem trừng lớn mắt, Phong Thần thối đáng sợ lại có thể bị phá như thế. Ta cũng nhíu mày, một cước của Tiểu Lan mặc dù đơn giản, nhưng ta lại cảm giác cùng Hoàn mỹ chi chiêu có chút giống, phương hướng phát triển giống nhau, dĩ giản phá phồn (@tức là phức tạp biến thành đơn giản)!
Một cước này, cũng không phải tùy tiện một người nào cũng có thể xuất ra, mặc dù cú đá không bao nhiêu lực, võ học nội hàm trong đó, có thể là đại bộ phận võ giả cả đời cũng vô pháp chạm tới.
Lúc sau Hỏa Vân Yến lại thi triển ra mấy loại tuyệt học Hỏa Vân gia, ở trong tay nàng, uy lực mấy bộ tuyệt học rất thê thảm, đều bị Tiểu Lan dùng chiêu thức cực đơn giản phá vỡ, khiến cho tràng chiến đấu căn bản không có gì để xem.
Cuối cùng Hỏa Vân Yến bị bức nóng đầu, ngay cả Thái Cực quyền và Như ảnh tùy hình thối vừa mới học không lâu cũng mang ra xài, nhưng mà mỗi loại ngay cả ba phần tinh túy của tuyệt học cũng không có, lập tức phá đến thương tích đầy mình.
Vẻ mặt Tiểu Lan vẫn bình tĩnh chỉ lẳng lặng nhìn Hỏa Vân Yến, xem nàng còn có tuyệt chiêu gì chưa dùng đến. Ở trước mặt nhiều người như vậy mất hết thể diện, Hỏa Vân Yến cái môi cong lại, nước mắt thấy đã sắp rơi ra, nhưng lại không trào ra, đọng lại trong mắt, lúc lên lúc xuống, thật đọng lòng người, cuối cùng hô to một tiếng: “Ta nhận thua!” Liền quay đầu bay ra ngoài lôi đài, lại không nhớ tới lồng năng lượng còn chưa triệt ly, binh một cái đánh cụng đầu thật mạnh, Hỏa Vân Yến đau ai nha một tiếng ngả xuống đất, tràng diện thật buồn cười, đem cả sảnh đường cười đau cả bụng.
Hỏa Vân Yến cũng không chịu được, oa một tiếng khóc ra, đợi khi lồng năng lượng triệt tiêu liền bay về khu tuyển thủ, nhào vào lòng Hỏa Vân Triều mà khóc rống lên. Hỏa Vân Triều chỉ còn nước cười khổ, không ngừng an ủi muội muội ưa khóc nhè này, ánh mắt lại tập trung lên thân ảnh chậm rãi phiêu phù trờ lại khu tuyển thủ của Tiểu Lan.
Bằng tu vi của hắn, tự nhiên không khó nhìn ra chiêu số của Tiểu Lan không đơn giản, trong lòng lập tức đem nàng thành cường địch. Đồng thời âm thầm cười khổ, năm nay Ngũ Đạo học viện nhân tài bội thu, đi ra một tên Dương Đào không tính, luôn luôn bị cho là phế vật Hoàng Phủ Phi Long cũng tự nhiên biến thành địa giai cao thủ, bây giờ lại thêm một nữ hài Tiểu Lan lai lịch không rõ, xem ra Cực đạo võ hội năm nay thật sư biến thành tràng biểu diễn của Ngũ Đạo học viện rồi.
Những trận về sau, là Mộc Long Ngũ Đạo học viện cùng người bài danh thứ chín của Năng Võ học viện đối chiến. Mộc Long thân mang tuyệt học Mộc gia, tự thân công lực mạnh mẽ, cho nên cũng không phí sức đã xong một ván này.
Sau đó đến phiên Hoàng Phủ Phi Long xuất trường. Cùng cặp đấu với hắn, rất bất hạnh, chính là Hỏa Vân Triều. Tiểu tử Hoàng Phủ Phi Long này gần đây một mực xúi quẩy, trước là đánh trận đụng phải ta, thật vất vả thông qua vòng khiêu chiến mới lấy lại được tư cách, rồi lại tao ngộ ám sát, tay phải của hắn hiện không dễ sử dụng, bây giờ chết người lại xuất trận đụng ngay đệ nhất cao thủ của Năng Võ học viện.
Đành chịu, ngoại trừ đành chịu, chính là đành chịu.
Nhưng cũng còn may, Hỏa Vân Triều bây giờ chỉ ngó nghé tới địa giai, lập tức sẽ bước vào địa giai mà thôi, còn so với Hoàng Phủ Phi Long này, chính là còn kém tới hai cấp bậc. Cho nên, mặc dù không thể sử dụng tay phải, Hoàng Phủ Phi Long trải quả một phen công kích bão táp, cuối cùng Hỏa Vân Triều cầm cự không nổi, nhận thua trước tiên.
Mà trận này hai người đánh hết sức đẹp mắt, tuyệt học Hoàng Phủ gia và Hỏa Vân gia xuất ra tầng tầng bất tận, để cho người xem mở rộng tầm mắt.
Mà lực chú ý của ta phần lớn tập trung trên người Bạch Hồng bên khu tuyển thủ Năng Võ học viện. Trong lúc Hoàng Phủ Phi Long và Hỏa Vân Triều so đấu, hắn phi thường chăm chú, ngay cả sự chú ý của ta hắn cũng không phát hiện. Ta không nhịn được trong lòng phiền não, một giọng nói vang lên: Giết hắn! Nên giết hắn! Nhưng tại sao, tại sao ta không hạ quyết tâm được?
Kỳ quái! Cổ quái! Ta miễn cưỡng đè xuống cổ tâm tình này, không nhìn hắn nữa.
Trận đấu chấm dứt, Ngũ Đạo học viện thắng ba, bên Năng Võ học viện đã hao tổn hai đại cao thủ, càng làm cho Ngũ Đạo học viện hăng hái dâng trào, mà bên tập thể Năng Võ học viện ủ rũ cả lũ.
Nhưng tràng đấu kế tiếp, cũng có thắng có thua. Sau năm trận, Ngũ Đạo học viện cũng bị loại ba tổ. Ta cũng trong vòng thứ hai xuất trận, không nghĩ tới đối thủ lại là người quen – Trần Phong, chính là người bên cạnh Kim Tiểu Uyển bị ta đánh cho phun máu ứ đọng trong cơ thể.
Chống lại ta, Trần Phong tự nhiên không có phần thắng, rất dứt khoát nhận thua cho xong. Cũng không thể trách hắn, dù sao, tự thân tu vi mình ngay cả địa giai còn chưa tới, muốn cùng thiên giai cao thủ đánh nhau, không phải chán sống hả.
Tràng chiến đấu cuối cùng bằng Năng Võ học viện thắng mà chấm dứt, cứ như vậy, hai học viện chỉ còn lại mười người. Ngũ Đạo học viện còn sáu, Năng Võ học viện còn bốn.
Sau mười trận đấu, đợi đến khi trời tối đen, Chu Phóng tuyên bố đợt tuyển loại thứ hai và thứ ba sẽ cử hành vào ngày mai.
Ngày thứ hai tiến hành Cực đạo võ hội, trải qua năm vòng đấu, đợt loại thứ hai chấm dứt, lúc này Ngũ Đạo học viện cũng bị loại ba người, Năng Võ học viện mất hai người. Trong đó, cùng học viện, Mộc Long đấu Tiểu Lan, thảm bại Tiểu Lan mà bị loại, bước ra bên ngoài, Tiểu Lan lập tức trở thành trung tâm chú ý.
Mà ta và Hoàng Phủ Phi Long vận khí tốt, không đối đầu lẫn nhau, nếu không chỉ sợ Hoàng Phủ Phi Long chỉ có u oán mà ra đi.
Hoàng Phủ Phi Long thầm hô may mắn, nói: “May mắn may mắn! Không xui xẻo gặp người nhà!”
Như vậy, bên Ngũ Đạo học viện, còn lại ta, Hoàng Phủ Phi Long, Tiểu Lan, mà Năng Võ học viện còn hai gã đệ tử bài danh thứ tư và thứ năm.
Bởi căn cứ quy định của võ hội, Học viện chiến cuối cùng chỉ còn lại hai người, cho nên, vòng thứ ba có một người được miễn, đem bốn người còn lại đấu tiếp.
Lần này Hoàng Phủ Phi Long đã tới số đỏ, được máy tính lựa chọn thăm trắng, hưng phấn chống hông ha ha cười lớn: “Nhân phẩm kiên định, quả nhiên là đúng!”
Máy tính tiến hành lựa chọn ngẫu nhiên!
“Ngũ Đạo học viện Dương Đào
VS
Ngũ Đạo học viện Tiểu Lan!”
18-01-2010, 01:55 PM
Cực Phẩm Chiến Thần
“Làm sao vậy? Thắng em không vui sao?” Ta mỉm cười nói.
Ánh mắt Thủy Hương Vân nhìn ta phức tạp, truyền âm hỏi: “Đào, vừa rồi là anh động tay chân? Tựa giống như lần trước Phi Long và Lục Tử Khiêm quyết đấu phải không?”
Thần sắc không đổi, ta mỉm cười truyền âm trả lời: “Sao em lại cho rằng như vậy? Vừa rồi mọi người đều chứng kiến, là em dùng tuyệt học gia truyền đánh bại Kim Tiểu Uyển mà.”
“Chỉ là, em cuối cùng cảm thấy Kim Tiểu Uyển có chút cổ quái...” Thủy Hương Vân thấy bộ dạng bình tĩnh đối phó của ta, cũng bắt đầu hoài nghi phán đoán của mình.
“Ha ha, phụ nữ mà, mỗi tháng đều có vài ngày như vậy.” (@ ta...ta... ta thích câu này http://l.yimg.com/us.yimg.com/i/mesg/emoticons7/10.gif)
“Lưu manh!” Thủy Hương Vân đỏ hết cả mặt, gắt ta một cái, cũng tạm quên đi chuyện này.
“Lão Đại! Lão Đại! So đấu bắt đầu chưa? Ta có tới chậm không?” Giọng lớn tiếng của Hoàng Phủ Phi Long đột nhiên vang lên.
Ta vừa quay đầu nhìn, đã thấy hắn do hai gã tướng mạo thâm trầm giống nhau kè kè từ trong đường hầm chạy vào khu tuyển thủ học viện, vẻ mặt đầy lo lắng.Chỗ khác thường là, nằm chỉnh trên cánh tay phải của hắn, bao lấy một tầng kim loại, nhìn giống như cánh tay robot.
Chứng kiến Hoàng Phủ Phi Long xuất hiện, tuyển thủ Ngũ Đạo học viện và các sư phụ đều lộ vẻ mừng rỡ, dù sao, thực lực của Hoàng Phủ Phi Long, ở Ngũ Đạo học viện có thể nói chỉ đứng dưới ta, có hắn, Ngũ Đạo học viện có thể đoạt được thứ hạng càng cao hơn.
Nhưng thấy bộ dáng của Hoàng Phủ Phi Long, đều lấy làm kinh hãi, nhìn như là Hoàng Phủ Phi Long bị thương? Chuyện phát sinh ở túc xá hai ngày trước, Hoàng Phủ gia phong tỏa nghiêm mật, không tiết lộ nửa điểm phong phanh, những người này tự nhiên không biết được.
Ta mỉm cười nói: “Ngươi quả nhiên cũng tới. Thế nào? Thương thế ra sao?”
Nghe ta nói vậy, mọi người lập tức hiểu được, Hoàng Phủ Phi Long quả nhiên bị thương, không biết ảnh hưởng đến bao nhiêu thực lực?
“Ha ha! Không có việc gì! Thương thế trên ngực đã tốt lắm rồi, nhưng mà tay phải không thể dùng quá nhiều chân khí!” Hoàng Phủ Phi Long đặt mông ngồi cạnh ta, hai đại hán đứng phía sau hắn cẩn thận đánh giá bốn phía. Bất đắc dĩ nói: “Lão ba sợ có nguy hiểm nữa, cho nên để hai tộc thúc theo sát ta!”
Ta ở trên người họ lúc xuất hiện đã chú ý hai người tu vi bất phàm, đều là địa giai trung phẩm, tướng mạo giống nhau hơn nữa trong lúc giơ tay nhấc chân đều hoán đổi vị trí phòng hộ cho nhau hết sức ăn ý, nói rõ hai người bọn họ tâm ý tương thông, nếu thi triển kỹ thuật hợp kích, uy lực tất gia tăng bội lần.
Hơn nữa xem khi thế bọn hắn như thế, tất nhiên là quân nhân kinh nghiệm sa trường. Với cao thủ như vậy bảo vệ Hoàng Phủ Phi Long, dù là cao thủ địa giai thượng phẩm cũng có thể địch lại.
Ta nhàn nhạt hướng hai người họ gật đầu, hai người nọ liếc ta, trong mắt hiện lên tia kinh dị, ánh mắt liền nhu hòa một chút, gật đầu. Sau không nói gì, tiếp tục quan sát bốn phía.
“Được rồi, lão Đại, bắt đầu rồi chưa, có tới phiên ta không?” Hoàng Phủ Phi Long gấp giọng hỏi.
Ta mỉm cười: “Ngươi xem tình hình như vậy còn chưa bắt đầu sao? Đã kết thúc một ván rồi, Hương Vân vừa cùng Kim Tiểu Uyển đánh một hồi.”
“Hai người các nàng đánh? Trời ơi! Ta làm sao lại bỏ qua tràng kịch hay này chứ!” Lời vừa ra khỏi miệng, Hoàng Phủ Phi Long liền hơi xấu hổ nói với Thủy Hương Vân: “Chị dâu đừng để ý, lỡ miệng, thuần túy là lỡ miệng thôi!” Thân là đệ đệ Hoàng Phủ Phi, hắn đối với chuyện giữa Thủy Hương Vân và Kim Tiểu Uyển là rõ ràng nhất.
Thủy Hương Vân cũng không ngại, mỉm cười. “Không có gì.”
“Người nào thắng-” Hoàng Phủ Phi Long nhớ tới chênh lệch thực lực giữa Kim Tiểu Uyển và Thủy Hương Vân, lập tức sửa lời an ủi: “Ai, chị dâu, ngươi cũng không cần quá để ý làm gì, thua thì thua, cũng không phải chuyện gì lớn đâu, lão Đại, ngươi nói có đúng không?”
“Đúng cái đầu quỷ của ngươi! Chị dâu ngươi thắng!” Ta tức giận nói.
“Thắng? Giỡn chơi hả?” Hoàng Phủ Phi Long há to cả miệng, hiển nhiên rất không tin, lập tức lại đổi giọng, nhìn Thủy Hương Vân cười nịnh bợ: “Là ta hay nói chơi, là nói chơi, chị dâu thần công vô địch, thắng Kim Tiểu Uyển tự nhiên dễ dàng như trở bàn tay, một chiêu liền thắng!”
“Ha ha, đúng thật như ngươi nói, tỷ của ta chính là một chiêu chí mạng! Chỉ một chiêu ‘Tích thủy xuyên thạch’, liền đem con nha đầu Kim Tiểu Uyển đáng ghét kia đánh cho hộc máu hôn mê! Ngươi nói lợi hại hay không chứ?” Thủy Hổ ào tới, dương dương đắc ý nói.
“A?” Lúc này Hoàng Phủ Phi Long cũng không còn biết nói cái gì nữa, càng nói lại càng sai.
Lúc này, máy tính lại bắt đầu lựa chọn cặp chiến đấu mới, mọi người đều ngừng nói, ngẩng đầu nhìn những cái tên lăng ngang dọc khắp nơi.
Có rồi!
Ngũ Đạo học viện Tiểu Lan
VS
Năng Võ học viện Hỏa Vân Yến!
“Xong rồi! Hỏa Vân Yến xong rồi!” Hoàng Phủ Phi Long lắc đầu thở dài, đối với Tiểu Lan, giờ đây một chút khinh thường hắn cũng không có, những người hiểu được chi tiết đều nghĩ là đương nhiên.
Quả nhiên, lúc vừa lên lôi đài Hỏa Vân Yến liền thi triển Phong thần thối, Tiểu Lan chỉ đá ra một cước, liền chặn ngang chân Hỏa Vân Yến, khiến Hỏa Vân Yến đảo ngược ra ngoài.
Tất cả mọi người xem trừng lớn mắt, Phong Thần thối đáng sợ lại có thể bị phá như thế. Ta cũng nhíu mày, một cước của Tiểu Lan mặc dù đơn giản, nhưng ta lại cảm giác cùng Hoàn mỹ chi chiêu có chút giống, phương hướng phát triển giống nhau, dĩ giản phá phồn (@tức là phức tạp biến thành đơn giản)!
Một cước này, cũng không phải tùy tiện một người nào cũng có thể xuất ra, mặc dù cú đá không bao nhiêu lực, võ học nội hàm trong đó, có thể là đại bộ phận võ giả cả đời cũng vô pháp chạm tới.
Lúc sau Hỏa Vân Yến lại thi triển ra mấy loại tuyệt học Hỏa Vân gia, ở trong tay nàng, uy lực mấy bộ tuyệt học rất thê thảm, đều bị Tiểu Lan dùng chiêu thức cực đơn giản phá vỡ, khiến cho tràng chiến đấu căn bản không có gì để xem.
Cuối cùng Hỏa Vân Yến bị bức nóng đầu, ngay cả Thái Cực quyền và Như ảnh tùy hình thối vừa mới học không lâu cũng mang ra xài, nhưng mà mỗi loại ngay cả ba phần tinh túy của tuyệt học cũng không có, lập tức phá đến thương tích đầy mình.
Vẻ mặt Tiểu Lan vẫn bình tĩnh chỉ lẳng lặng nhìn Hỏa Vân Yến, xem nàng còn có tuyệt chiêu gì chưa dùng đến. Ở trước mặt nhiều người như vậy mất hết thể diện, Hỏa Vân Yến cái môi cong lại, nước mắt thấy đã sắp rơi ra, nhưng lại không trào ra, đọng lại trong mắt, lúc lên lúc xuống, thật đọng lòng người, cuối cùng hô to một tiếng: “Ta nhận thua!” Liền quay đầu bay ra ngoài lôi đài, lại không nhớ tới lồng năng lượng còn chưa triệt ly, binh một cái đánh cụng đầu thật mạnh, Hỏa Vân Yến đau ai nha một tiếng ngả xuống đất, tràng diện thật buồn cười, đem cả sảnh đường cười đau cả bụng.
Hỏa Vân Yến cũng không chịu được, oa một tiếng khóc ra, đợi khi lồng năng lượng triệt tiêu liền bay về khu tuyển thủ, nhào vào lòng Hỏa Vân Triều mà khóc rống lên. Hỏa Vân Triều chỉ còn nước cười khổ, không ngừng an ủi muội muội ưa khóc nhè này, ánh mắt lại tập trung lên thân ảnh chậm rãi phiêu phù trờ lại khu tuyển thủ của Tiểu Lan.
Bằng tu vi của hắn, tự nhiên không khó nhìn ra chiêu số của Tiểu Lan không đơn giản, trong lòng lập tức đem nàng thành cường địch. Đồng thời âm thầm cười khổ, năm nay Ngũ Đạo học viện nhân tài bội thu, đi ra một tên Dương Đào không tính, luôn luôn bị cho là phế vật Hoàng Phủ Phi Long cũng tự nhiên biến thành địa giai cao thủ, bây giờ lại thêm một nữ hài Tiểu Lan lai lịch không rõ, xem ra Cực đạo võ hội năm nay thật sư biến thành tràng biểu diễn của Ngũ Đạo học viện rồi.
Những trận về sau, là Mộc Long Ngũ Đạo học viện cùng người bài danh thứ chín của Năng Võ học viện đối chiến. Mộc Long thân mang tuyệt học Mộc gia, tự thân công lực mạnh mẽ, cho nên cũng không phí sức đã xong một ván này.
Sau đó đến phiên Hoàng Phủ Phi Long xuất trường. Cùng cặp đấu với hắn, rất bất hạnh, chính là Hỏa Vân Triều. Tiểu tử Hoàng Phủ Phi Long này gần đây một mực xúi quẩy, trước là đánh trận đụng phải ta, thật vất vả thông qua vòng khiêu chiến mới lấy lại được tư cách, rồi lại tao ngộ ám sát, tay phải của hắn hiện không dễ sử dụng, bây giờ chết người lại xuất trận đụng ngay đệ nhất cao thủ của Năng Võ học viện.
Đành chịu, ngoại trừ đành chịu, chính là đành chịu.
Nhưng cũng còn may, Hỏa Vân Triều bây giờ chỉ ngó nghé tới địa giai, lập tức sẽ bước vào địa giai mà thôi, còn so với Hoàng Phủ Phi Long này, chính là còn kém tới hai cấp bậc. Cho nên, mặc dù không thể sử dụng tay phải, Hoàng Phủ Phi Long trải quả một phen công kích bão táp, cuối cùng Hỏa Vân Triều cầm cự không nổi, nhận thua trước tiên.
Mà trận này hai người đánh hết sức đẹp mắt, tuyệt học Hoàng Phủ gia và Hỏa Vân gia xuất ra tầng tầng bất tận, để cho người xem mở rộng tầm mắt.
Mà lực chú ý của ta phần lớn tập trung trên người Bạch Hồng bên khu tuyển thủ Năng Võ học viện. Trong lúc Hoàng Phủ Phi Long và Hỏa Vân Triều so đấu, hắn phi thường chăm chú, ngay cả sự chú ý của ta hắn cũng không phát hiện. Ta không nhịn được trong lòng phiền não, một giọng nói vang lên: Giết hắn! Nên giết hắn! Nhưng tại sao, tại sao ta không hạ quyết tâm được?
Kỳ quái! Cổ quái! Ta miễn cưỡng đè xuống cổ tâm tình này, không nhìn hắn nữa.
Trận đấu chấm dứt, Ngũ Đạo học viện thắng ba, bên Năng Võ học viện đã hao tổn hai đại cao thủ, càng làm cho Ngũ Đạo học viện hăng hái dâng trào, mà bên tập thể Năng Võ học viện ủ rũ cả lũ.
Nhưng tràng đấu kế tiếp, cũng có thắng có thua. Sau năm trận, Ngũ Đạo học viện cũng bị loại ba tổ. Ta cũng trong vòng thứ hai xuất trận, không nghĩ tới đối thủ lại là người quen – Trần Phong, chính là người bên cạnh Kim Tiểu Uyển bị ta đánh cho phun máu ứ đọng trong cơ thể.
Chống lại ta, Trần Phong tự nhiên không có phần thắng, rất dứt khoát nhận thua cho xong. Cũng không thể trách hắn, dù sao, tự thân tu vi mình ngay cả địa giai còn chưa tới, muốn cùng thiên giai cao thủ đánh nhau, không phải chán sống hả.
Tràng chiến đấu cuối cùng bằng Năng Võ học viện thắng mà chấm dứt, cứ như vậy, hai học viện chỉ còn lại mười người. Ngũ Đạo học viện còn sáu, Năng Võ học viện còn bốn.
Sau mười trận đấu, đợi đến khi trời tối đen, Chu Phóng tuyên bố đợt tuyển loại thứ hai và thứ ba sẽ cử hành vào ngày mai.
Ngày thứ hai tiến hành Cực đạo võ hội, trải qua năm vòng đấu, đợt loại thứ hai chấm dứt, lúc này Ngũ Đạo học viện cũng bị loại ba người, Năng Võ học viện mất hai người. Trong đó, cùng học viện, Mộc Long đấu Tiểu Lan, thảm bại Tiểu Lan mà bị loại, bước ra bên ngoài, Tiểu Lan lập tức trở thành trung tâm chú ý.
Mà ta và Hoàng Phủ Phi Long vận khí tốt, không đối đầu lẫn nhau, nếu không chỉ sợ Hoàng Phủ Phi Long chỉ có u oán mà ra đi.
Hoàng Phủ Phi Long thầm hô may mắn, nói: “May mắn may mắn! Không xui xẻo gặp người nhà!”
Như vậy, bên Ngũ Đạo học viện, còn lại ta, Hoàng Phủ Phi Long, Tiểu Lan, mà Năng Võ học viện còn hai gã đệ tử bài danh thứ tư và thứ năm.
Bởi căn cứ quy định của võ hội, Học viện chiến cuối cùng chỉ còn lại hai người, cho nên, vòng thứ ba có một người được miễn, đem bốn người còn lại đấu tiếp.
Lần này Hoàng Phủ Phi Long đã tới số đỏ, được máy tính lựa chọn thăm trắng, hưng phấn chống hông ha ha cười lớn: “Nhân phẩm kiên định, quả nhiên là đúng!”
Máy tính tiến hành lựa chọn ngẫu nhiên!
“Ngũ Đạo học viện Dương Đào
VS
Ngũ Đạo học viện Tiểu Lan!”
18-01-2010, 01:55 PM
Cực Phẩm Chiến Thần
/240
|