Cực Phẩm Chiến Thần

Chương 139: Chiến đấu của thiên giai giả!

/240


Kình khí mãnh liệt lưu tán, làm cho những người xem trên khán đài chỉ thấy một mảnh màu tím, hoảng sợ hét lên, tình huống lập tức trở nên hết sức hỗn loạn, vô số đệ tử đều cấp tốc bay vút ra ngoài. Chỉ là tốc độ của họ có nhanh hơn, nhưng có thể nhanh hơn chân khí tử điện của ta sao?

Không có! Nhưng mà, tình huống thương vong thảm trọng trong tưởng tượng không xuất hiện. Bởi vì trong nháy mắt, chân khí tử sắc dật tán bốn phía đột nhiên như bị khống chế, toàn bộ xoay một vòng rồi lui lại, trong nháy mắt ngưng tụ thành một cổ năng lượng chân khí, đúng là như thế, mới tránh cho thảm kịch phát sinh!

Làm chân khí ngưng tụ một lần nữa, tự nhiên chính là ta làm. Nhưng mà, ta cũng không phải là không muốn tổn hại tới những người trên khán đài mà làm vậy. Trong ý thức của ta bây giờ, ngoại trừ Thủy Hương Vân và một số ít người thân cận, sanh tử của những người khác, cùng ta có quan hệ gì chứ?

Kẻ nhập ma, một ngày nhập ma, sẽ ngày càng lún sâu, thường thường sẽ làm những chuyện không thể khống chế, cũng không phát giác ra.... Nguyên nhân ta làm như vậy, hoàn toàn là vì tiết kiệm lực lượng mà thôi! Dưới sự khống chế của ta, lực lượng của chưởng kình bạo liệt một lần nữa ngưng tụ thành hình, trong nháy mắt chia làm năm cổ, điện quang màu tím chớp động, từ năm phương hướng lấy tốc độ như tia chớp tập kích Tiểu Lan!

Thấy ta có thể khống chế năng lượng lưu tán, dù Tiểu Lan thân là thiên giai trung phẩm cũng không khỏi biến sắc. Nàng còn chưa bao giờ gặp qua thứ chân khí nào quỷ dị như tử điện chân khí này! Cứ như vậy, ta vô luận tranh đấu thế nào, đều sẽ không tổn thất chút chân khí nào, vậy, đổi một thuyết pháp khác, chẳng khác nào giá trị chân khí của ta gần như vô hạn!

Gần như vô hạn! Sắc mặt Tiểu Lan ngày càng ngưng trọng, mặc dù thời gian nàng bước vào thiên giai trung phẩm dài hơn so với ta. Nhưng mà ta là dùng hình thức ma luyện mà tiến vào thiên giai trung phẩm, trên lực lượng đã so với thiên giai cao thủ tấn cấp bình thường mạnh hơn rất nhiều, hơn nữa ta còn một tử điện chân khí biến thái quá đáng. Cho dù là nàng, bây giờ cũng không nắm chắc có thể thắng được ta. Hơn nữa Tiểu Lan rất rõ ràng, nếu trận đánh kéo dài, người thua nhất định là nàng!

Cho nên, phải bằng ưu thế tuyệt đối, tốc chiến tốc thắng!

Tử sắc chân khí trên người ta như ngàn vạn sợi tơ nhỏ quấn quanh, thân hình từ từ bay cách mặt đất, nhìn Tiểu Lan không ngừng đánh tan từng đợt tử điện chân khí, lại không ngừng nghênh đón tập kích, khóe miệng không khỏi lộ một tia cười lạnh. Đối với việc vô tình bại lộ tử điện chân khí, ta bây giờ cũng không có cảm giác gì đặc biệt. Bại lộ thì bại lộ đi, ta còn muốn xem, có ai tới tìm ta phiền toái nào?

“Sao hả, ngươi không phải rất lợi hại sao? Bây giờ làm sao mà chật vật như vậy chứ?” Ta ngạo nghễ cao giọng nói. Trong lòng ách tắt đối với Tiểu Lan bị khuếch trương lên, giờ phút này tiêu thất rất nhiều. Bởi ta biết bây giờ, Tiểu Lan, đã tuyệt không phải là đối thủ của ta nữa!

Trước không nói tự thân thực lực đã là thiên giai trung phẩm. Dù là bằng năm cổ chân khí ngưng kết không ngừng trọng phục, cũng đã đủ làm nàng mệt chết rồi, hơn nữa thể chất của ta còn có thể hấp thu chân khí của người khác, đã đứng ở thế bất bại.

Ta tỉnh táo lại, như hiểu ra trước đó thật có điểm quá xúc động hẹp hòi. Nhưng mà, ta lại rất hưởng thụ cảm giác hiện tại... Nhìn thấy đối thủ bó tay vô sách, cảm giác nắm giữ sinh mạng đối phương trong tay! Cảm giác cao cao tại thượng đó, làm cho người ta trầm mê trong đó.

Trong nháy mắt này, nhìn ánh mắt những đệ tử sư phụ lộ vẻ hoảng sợ, ta đột nhiên cảm giác mình chính là... Thần!

Không khỏi nắm chặt tay, lực lượng, đây là lực lượng của ta!

Ta là Dương Đào, nhưng không phải như quá khứ chuyện gì cũng đều cố kỵ, chuyện gì cũng tính tới tiền nhân hậu quả... Ta có lực lượng cường đại như thế, thiên hạ rộng lớn, chỗ nào mà ta không thể đi? Lại có cái gì mà ta không thể làm? Nguyện vọng trở lại thời không nguyên lai gần như là kỳ tích, một mực cố gắng, truy tìm, ta có phải quá mức ngây thơ không...

“Đào!”

Đột nhiên nghe được một tiếng la, là giọng của Thủy Hương Vân. Ta quay đầu, mỉm cười nhìn Thủy Hương Vân ở khu tuyển thủ, vốn ánh mắt lạnh băng mang theo những tia cuồng nhiệt lại khôi phục một chút trong suốt, ôn nhu nói: “Không có chuyện gì, Hương Vân, xem là được rồi, anh là cường đại nhất! Anh nhất định sẽ thắng nàng ta!”

“Đào, không cần đánh nữa, sẽ làm bị thương những người khác!” Trong giọng của Thủy Hương Vân mang theo lo lắng, rất khẩn thiết nhìn ta. Nàng không phải kẻ ngốc, rõ ràng cảm giác trên người ta đã xảy ra chuyện đặc biệt, mới làm ta biến thành bộ dạng bây giờ. Nàng chỉ hy vọng ta có thể lập tức dừng lại, sau đó để Thủy Thanh Hoa xem xét.

“Em không tin anh có thể thắng nàng?” Lời khuyên can của Thủy Hương Vân, vào tai ta lại biến thành biểu hiện hoài nghi thực lực, trong lòng lại bắt đầu không thoải mái.

Thủy Hương Vân nhất thời cứng lại.

“Đừng đánh nữa, lão Đại! Lồng năng lượng đều bị ngươi phá hủy rồi, đánh tiếp nữa, chúng ta sẽ chịu tai ương!” Hoàng Phủ Phi Long lập tức hô.

Vừa rồi lâm vào kích động, còn không chú ý, bây giờ ta nhìn lại, quả nhiên lồng năng lượng đã không thấy đâu. Lại nhìn thoáng qua những đệ tử trên khán đài đang sợ hãi, không khỏi cau mày, sau đó nói với Tiểu Lan: “Ngươi nhận thua hay không?”

Tiểu Lan không nói gì, vẫn chuyên tâm đối phó những đợt chân khí không ngừng tập kích nàng.

Trong mắt ta thoáng hiện hàn mang, mỉm cười nói với bọn Thủy Hương Vân: “Các ngươi xem, cũng không phải ta muốn đánh, mà là nàng không chịu nhận thua, so đấu còn chưa chấm dứt, cho nên, chiến đấu còn phải tiếp tục!”

Ngay khi ta đang nói chuyện, trên người Tiểu Lan chợt bộc phát một đợt lam quang chói mắt, một cổ khí bạo mãnh liệt bộc phát quanh thân, trong nháy mắt đem năm cổ chân khí đồng thời chấn nát. Tiếp theo, thân hình nàng nhoáng lên một cái, trong nháy mắt cách ta ba thước, hai tay khẽ đảo, một đạo chân khí ngưng kết thành một đóa hoa sen ánh sáng xuất hiện trong tay nàng, quát nhẹ một tiếng, đóa ngọc sen quang mang đại phóng, chợt đánh về phía ta!

“Hừ!” Ta hừ lạnh một tiếng, hai tay ôm trước ngực, thân hình bất động, chân khí tử điện vờn quanh người lại chợt xuất động, trước mặt ta liền hình thành một bức tường chân khí phòng hộ!

Trên khán đài, vốn bởi lồng năng lượng biến mất mà hoảng sợ trốn chạy, các đệ tử đều ngừng lại, mặc dù trong ánh mắt vẫn còn chút sợ hãi, nhưng đại bộ phận lại không nhanh chân rời đi, mà trừng mắt thật lớn, đứng yên ở đó mà nhìn tràng chiến đấu không gặp trên đời!

Hai cao thủ thiên giai trung phẩm chiến đấu, tràng cảnh như vậy không thể lúc nào cũng có thể xem được! Rất có thể cả đời cũng chỉ có cơ hội này mà thôi, ngươi nói có ai lại buông tha cơ hội này chứ?

Nhất là Dương Đào vốn đã rất thần bí, lại chính là thiên giai tử sắc chân khí, càng làm bọn họ khiếp sợ thêm tò mò, tử sắc chân khí này, cuối cùng mạnh tới mức nào đây?

Không làm họ thất vọng, vừa rồi riêng một màn tụ lại chân khí lưu tán thành chiêu thức công kích, liền đã rung động hoàn toàn mọi người, trong đầu nhảy ra một ý niệm: tử sắc chân khí này, quả nhiên biến thái!

Huống hồ ở trong mắt bọn họ, Dương Đào mặc dù đánh nát lồng năng lượng, nhưng vì nghĩ tới an nguy của bọn họ, không phải đã khống chế lại đoàn chân khí này sao? Nói rõ bọn họ đánh nhau, vẫn sẽ không xúc phạm tới người xem trên khán đài. Hơn nữa, khán đài dùng chính là kỹ thuật không gian chiết diệp, muốn phá hỏng khán đài cũng không phải chuyện dễ dàng!

Cho nên, mặc dù sư phụ hai phương học viện đều thúc giục bọn họ nhanh rời đi, nhưng chính thức rời đi cũng không có mấy người, thậm chí ngay cả các sư phụ cũng chỉ ra lệnh cho có lệ rồi thôi.

Nhưng tình huống bây giờ hoàn toàn ngoài dự liệu của bọn họ - chỉ nhìn thấy quang hoàn của đóa hoa sen xinh đẹp, trong nháy mắt va chạm vào bức tường khẩn mật do tử sắc chân khí tạo thành, tất cả người xem đều có một cảm giác kỳ quái, phảng phất như thời không đều dừng lại, an tĩnh trong một hai giây!

Tiếp theo, như là ánh sáng chung quanh đều tắt ngấm, chỗ va chạm của hai cỗ lực lượng trên lôi đài xuất hiện một trận không gian thác loạn!

Oanh!

Phảng phất như vạn đạo sấm sét vang lên bên tai, tiếng nổ kinh khủng chấn vang, đem vạn tên đệ tử gần nhất chấn tới hôn mê, còn không ít tên thất khổng đổ máu!

Thời khắc mấu chốt, Chu Phóng đã phân phó trước, bản gia cố của lồng năng lượng trong nháy mắt bung ra, vận hành mức siêu tải, đủ để ngăn cản lực lượng bạo ngược lan tỏa của thiên giai thượng phẩm trong nháy mắt, đem lôi đài bọc lại bên trong!

Sau khi nổ mạnh, kình khí va chạm mạnh mẽ khuếch tán ra ngoài, hung hăng đánh lên lồng năng lượng, màng năng lượng vặn vẹo rất nhỏ vài cái, cuối cùng cũng không giống như lần trước vỡ tan nát! Nhưng hệ thống duy trì sự vận hành của lồng năng lượng, lúc này lại phát ra mùi khen khét đặc hữu.

Dù vậy, cả văn nghệ quán vẫn kịch liệt chấn động, cứ như xảy ra một vụ động đất cấp tám! Tới lúc này, những học viên muốn làm khán giả của trận đấu trên đời khó gặp này đều đã sợ hãi, ý nghĩ cũng tỉnh táo lại.

Trong lúc cường giả thiên giai chiến đấu, không phải người bình thường có thể tưởng tượng! Nếu vừa rồi không có lồng năng lượng phòng hộ, chỉ sợ lúc này cả văn nghệ quán đều đã thành phế khu rồi, về phần tử vong.... tất cả mọi người đã không dám tưởng tượng tiếp...

Lập tức, vô số đệ tử toàn lực vận dụng phi hành thuật, giống như thủy triều ào ạt nhào khỏi văn nghệ quán – Kháo, thiên giai giả chiến đấu cố nhiên hiếm thấy, nhưng mà cũng phải có mạng lưu lại mới được!

Tới lúc này, duy nhất kiên cường giữ vững cương vị, đó là các đồng chí ký giả cực kỳ điên cuồng với nghề nghiệp. Đầu tiên tuôn ra đại tin tức Ngũ Đạo học viện lại xuất hiện một cô gái Tiểu Lan là thiên giai cao thủ, tiếp theo là thông tin mãnh liệt bạo kích Dương Đào chính là cao thủ thiên giai thần bí dùng chân khí tử sắc, bây giờ thành tràng diện chiến đấu cường hãn của lưỡng đại cao thủ thiên giai trung phẩm!

Tràng diện như vậy, đã làm rất nhiều những ký giả lâm vào điên cuồng chức nghiệp mà không muốn buông tha, tràng diện lưỡng đại cao thủ thiên giai trung phẩm chiến đấu, đang không ngừng thông qua thiết bị truyền ảnh đang run run trong tay họ, thông qua TT, thông qua thiên tấn, truyền khắp mọi ngõ ngách của thế giới loài người!

“Đi thôi! Tẩu tử! Tình huống bây giờ bắt đầu không thể thu thập được rồi! Lồng năng lượng kia không biết lúc nào sẽ lại tan vỡ lần thứ hai nữa!” Hoàng Phủ Phi Long lôi kéo Thủy Hương Vân rời đi.

“Không! Ta muốn ở lại đây!” Thủy Hương Vân gạt tay Hoàng Phủ Phi Long ra, bướng bỉnh mà lo lắng nhìn mảnh lóng lánh quang mang màu tím hòa cùng màu lam trên lôi đài.

“Đi!” Mặt không thay đổi, trong mắt Hoàng Phủ Phi Long hiện một đạo tinh mang, đột nhiên bắt lấy tay Thủy Hương Vân, cũng mặc kệ nàng muốn hay không, kéo nàng bay vút ra ngoài văn nghệ quán.

Mà trong mảnh hỗn loạn này, cũng chỉ có một người đối với hết thảy mọi chuyện xung quanh không hề để tâm, ánh mắt cuồng nhiệt nhìn quang mang lóng lánh trên lôi đài.

Người này, chính là Bạch Hồng.

thaihoa74

19-01-2010, 01:43 PM

ực Phẩm Chiến Thần


/240

THICH DOC TRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

adsdoctruyen@gmail.com

DMCA.com Protection Status