Cực Phẩm Chiến Thần

Chương 16: Sảng Khoái Nhất Thời

/240


“Ha ha ha! Hỏa Vân lão quỷ, trăm năm đã không gặp, xem ra tu vi của ngươi lùi bước không ít à! Lại bị một chương năm tầng công lực ta đánh bay xa như vậy! Ha ha ha ha….” Ở ngoài ngàn mét, một tao lão đầu có đầu tóc rối bời, một đôi mắt hữu thần, mặc bộ quần áo vải bố hiếm thấy ở thế giới này, vẻ mặt đang vô cùng đắc ý.

Hỏa Vân lão quỷ? Cảm giác thứ nhất của ta lão nhân phía trước đã nhận làm người. Bất quá, ta bây giờ mặc kệ hắn có nhận lầm người hay không, ta chỉ biết là chân khí của hắn có thể làm ta thấy dễ chịu, cho nên việc quan trọng hơn chính là đánh nhau với hắn! Không đúng, hẳn là bị hắn đánh.

Dục vọng muốn chiến bắt đầu, khí tức nhiệt khí ở ngực ta nhanh chóng chuyển động, trong nháy mắt tăng vọt hơn một nửa, đồng tử hoàn toàn chuyển thành màu đỏ, ta chịu không nổi nữa, thân thể chấn động mãnh liệt, cuồn cuộn hỏa diễm ngất trời lập tức nuốt chửng không gian ba mét ở xung quanh người ta.

Tiếp theo trợn trừng to mắt, hai tay giương ra, ngửa mặt lên trời hống một tiếng rung trời tràn ngập chiến ý.

“Oanh!”

Một cột lửa dài hơn mười mét từ trong miệng ta phun ra, hai đạo ánh sáng đỏ chói chang từ trong mắt xuyên thấu tận chân trời!

“Ngươi ***! Hỏa Vân lão quỷ, lúc nào ngươi luyện thành mấy cái trò ảo thuật phun ra lửa rồi phóng ra ánh sáng thế?”

Lời nói như vậy nhưng thần sắc của tao lão đầu ung dung như vậy, càng thêm hưng phấn khi gặp phải địch thủ, :”Bất quá chiêu này của ngươi thật sự quá cũ rích! Nhưng có nhiều tính khiêu chiến à! Ta nhịn không được rồi! Đánh đi! Tiếp một tuyệt chiêu mới của ta – Tam Thủy Hóa Thanh!”

Một tiếng gào thét hưng phấn tới chí cực, tay phải của tao lão đầu xuất ra một đạo ánh sáng màu lam, một chưởng đánh tới ta.!

Chưởng kình hóa thành một đại thủ ấn, trong nháy mắt từ giữa phân ra hai cổ chân khi, tốc độ ở bên trái và phải nhanh hơn, chia làm hai bên mà bay đi.

Ta căn bản không có tránh né. Ta cảm ứng được, hai cổ chân khí kia phân chia bay ra ngoài, đang rất nhanh ngưng tụ năng lượng cùng thuộc tính trong không khí, ngay lập tức, phát chưởng một lớn một nhỏ mà tao lão đầu đánh ra ngoài đồng dạng hóa thành hình bàn tay, trái phải mà oanh kích ta, mà cùng thời đạo chưởng kình ở giữa đã tiến đến, hình thành tình thế bị đánh cả ba mặt.

“Oanh!”

Tao lão đầu đánh ra chiêu này có thể nói vô cùng chuẩn xác, ba đạo đại thủ ấn đồng thời oanh kích trên người ta.

Cả người ta đều bị oanh kích bay rất xa. Ở trên không trung, ta nhắm mặt hưởng thụ hai cổ chân khí hoàn toàn bất đồng tính chất giống như phản ứng hóa học trung hòa, phát ra một tiếng rên rỉ thoải mát tới chí cực.

Bây giờ ta phảng phất như ở trong biển rộng, cảm giác mát lạnh thẩm thấu từng tế bào của ta, mỗi dây thần kinh dường như có vô số mỹ nữ vóc người nóng bỏng mặc bikini đang nhẹ nhàng vuốt ve. Trước đó chưa từng có cảm giác thoải mái như vậy, làm cho ta thật sự rất cảm động, giống như học sinh Chu Tinh Tinh ăn một bữa mất hồn trong truyền thuyết, có cảm giác hạnh phúc! Nó làm cho ta hiểu, nguyên lại hạnh phúc thật sự lại đơn giản như vậy, thuần túy như vậy! Chỉ là một chút mát lạnh nhưng cùng là toàn bộ! Ta mê mẩn, ta đang bay lượn, loại cảm giác này giống như xạ tinh, làm cho người ta thống khoái đầm đìa………..

Tao lão đầu rất buồn bực nhìn ta bị oanh kích bay càng ngày càng xa, hỏa diễm trên người “ Hỏa Vân lão quỷ” càng ngày càng yếu, trong lòng tràn đầy kinh ngạc: Lão quỷ này sẽ không bị đánh vài phát mà tiêu đời đấy chứ? Không lẽ thần công của ta lợi hại đến trình độ đó sao?

Thấy ‘Hỏa Vân lão quỷ’ đã dừng bay về phía sau rồi giống như vật thể rơi tự do xuống, tao lão đầu nhất thời có điểm nóng nảy, mặc dù hắn thích đánh nhau nhưng không muốn đánh chết người, giữa không trung thân hình lóe lên một cái, bay nhanh tới Hỏa Vân.

Tốc độ của tao lão đầu cực nhanh, trong hai lần hô hấp đã đuổi kịp ‘Hỏa Vân lão quỷ’. Mà lúc này hỏa diễm trên người Hỏa Vân lão quỷ đã nhợt nhạt đến cơ hồ không thấy nữa, hắn bay đến, tiệp được thân thể ‘Hỏa Vân lão quỷ’ đang rơi xuống.

Vừa nhìn, tao lão đầu thiếu chút nữa đã trừng mắt rớt cả ra ngoài.

“Hỏa Vân lão quỷ, ta nói nhiều năm không thấy được lão, không nghĩ tới lão đi luyện công phu cải lão hoàn đồng?”

Từ khi ta tỉnh từ trạng thái nửa tỉnh nửa mơ, không tự chủ được nhớ tới những lời này trên mạng inte. Bây giờ có thể nói là tỉnh dậy như bình thường, bởi vì ta đúng là ngủ ở trên giường, không có nằm trong túi ngủ. Thật sự mà nói, đây là lần đầu tiên ngủ ở giường từ khi ta mạc danh kì diệu đi tới thế giới tương lai này.

Thế giới tương lai? Trong đầu ta lại xuất hiện cái từ này, ta không khỏi đau khổ mà thở dài, nhưng không có lâm vào trạng thái hỗn loạn và bi thống như lúc trước. Đầu óc tỉnh táo lại, ta lập tức tìm được điểm mấu chốt, nếu đúng là quả cầu ánh sáng kia đem ta tới thế giới tương lai thì chỉ cần tìm được nó. Thì nó có thể đem ta trở về! Nghĩ tới đây, ta không khỏi tin tưởng nhiều hơn, tinh thần cũng phấn chấn hơn rất nhiều.

Bắt đầu hồi tưởng tình cảnh lúc trước phát sinh, sắc mặt ta biến đổi, tinh thần trầm xuống vực sâu. Mặc dù lúc ấy ta bị khí lưu hỏa nhiệt khiến có chút hỗn loạn nhưng cái cảnh Mộc Y Linh bị bắn lùi đụng vào vách tường, cùng với ánh mắt vừa lo lắng vừa hoảng sợ lại khắc sâu vào trong đầu, ngay cả kim loại mà còn có thể tan chảy bởi nhiệt độ cao…… Đáng chết, tại sao lại biến thành như vậy? Trong lòng ta vô cùng ảo não cùng lo lắng, nếu như Y Linh tỷ bởi vì vậy mà xảy ra cái gì đó ngoài ý muốn, ta thật sự chỉ có chết mới có thể tạ ơn cùng đền tội!

Đột nhiên, trong lòng ta vừa động, quát:”Là ai?”

Cửa phòng bị đẩy ra, một cô gái cười không ngớt tiến đến, nhìn qua khoảng mười lăm mười sáu tuổi, nhưng thật ra bộ dáng lớn như ta, trong tay bưng một khay kim loại, trên đó có chén chất lỏng màu đen, nàng bị ta quát một tiếng làm sửng sốt một chút, thấy ta đã tỉnh lại, vừa mừng vừa sợ nói:”Tiên sinh, ngài tỉnh dậy rồi? Lão tổ tông còn nói hơn một canh giờ nữa mới tỉnh dậy!”

Ta đột nhiên phát hiện nàng mặc không phải quần áo công nghệ cao mà là thuộc chất liệu vải vóc quen thuộc, chỉ là kiểu dáng có chút kỳ quái, nhưng nhìn rất vừa mắt. Đánh giá mọi nơi, nếu không biết mình đang ở thế giới tương lai thì ta còn tưởng rằng mình đã trở về thế giới cũ rồi. Giường và các loại đồ vật đều làm từ gỗ, kể cả cánh cửa cũng vậy, phong cách cổ xưa, thậm chí ở trên vách tường còn có vài bức thư họa, đồng hồ quả lắc. Chứng kiến những vật như vậy, không biết vì sao trong lòng có chút ấm áp, tất cả là những đồ vật mà ta quen thuộc nhất.

“Lão tổ tông nói, nếu như tiên sinh tỉnh dậy, thì cho tiên sinh uống thuốc giảm trừ độ nóng, sau đó kêu Liên nhi mang tiên sinh tới.” Cô gái đặt chén thuốc ở đầu giường, mỉm cười nói.

Ở một chỗ xa lạ, ta cũng không dám tùy tiện ăn cái gì, huống chi ta cảm giác ngực không còn khó chịu và cũng không có nóng. Ta nghĩ thầm lão tổ tông mà nàng nói chính là tao lão đầu đã giúp ta trung hòa hỏa diễm trong cơ thể, đối với lão nhân này ta rất cảm kích, nhân tiện nói:”Không cần nữa, chúng ta cũng nên đi thôi.”

Cô gái gọi là Liên nhi không có miễn cưỡng ta uống thuốc, nói:”Xin mời tiên sinh theo ta.”

Ta xuống giường mang giày, phát hiện trên người đã có bộ quần áo mới, bên trong còn có nội y, bên ngoài là áo khoát màu đen, ta nhớ kỹ lúc đầu quần áo trên người đã bị thiêu thành tro bụi, thuận miệng nói:”Là ai giúp ta mặc quần áo vậy?”

Liên nhi đỏ mặt một hồi, không dám nhìn ta, thấp giọng nói:”Là Liên nhi giúp tiên sinh thay quần áo.”

Mặt ta cũng đỏ lên, âm thầm tự trách mình lắm miệng, hỏi những vấn đề không nên hỏi, cười khan hắc hắc hai tiếng, giả bộ mà đi tới.

Liên nhi thật ra không có để ý lắm, mỉm cười nói:”Xin mời tiên sinh theo ta.”

30-08-2009, 11:00 AM


/240

THICH DOC TRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

adsdoctruyen@gmail.com

DMCA.com Protection Status