Cực Phẩm Chiến Thần

Chương 210: Giao tâm

/240


Lắc lắc đầu, ta nói: "Đổi lại góc nhìn của cô, nếu như là ta, cô sẽ nghĩ thế nào?"

Mộc Y Linh gật đầu, than nhẹ một tiếng, nói: "Ngươi nói rất đúng, đổi lại là ta, cũng sẽ hoài nghi kẻ đầu tiên chính là ngươi... Giữa người với người, muốn tín nhiệm, vốn không phải là một chuyện dễ dàng..." Vẻ thản nhiên thất lạc lại như mang theo một tia giải thoát, "Ta không muốn giải thích gì, ngươi cho là như thế, thì chính là vậy đi... Hôm nay tới tìm ngươi, là thay cha ta, nói đúng hơn là thay Mộc gia tới xin lỗi ngươi, mong rằng sau này ngươi có thể không kể hiềm trước kia, đừng làm khó Mộc gia. Ta muốn nói là những lời này, xử trí như thế nào tùy, đây là việc cuối cùng ta làm vì Mộc gia."

Việc cuối cùng?

Ta nghi hoặc hỏi: "Lời này có ý gì?"

Mộc Y Linh cười cười, nói: "Mộc Thanh biết ở trong Mộc gia, cũng chỉ có ta và ngươi có quan hệ, cho nên hy vọng ta tới làm thuyết khách, ta đã đáp ứng. Mà yêu cầu của ta là, từ nay về sau, giữa ta và Mộc gia trên luật pháp Liên bang đã không còn quan hệ gì nữa, mà ta cũng sẽ triệt để thoát khỏi bóng ma Mộc gia."

Ta sững ra, nhìn nàng ngữ khí có vài phần quái dị nói: "Dù sao kia cũng là nhà của cô, cô cứ vậy mà bỏ đi?" Rời khỏi chiếc lồng gia đình, so với ta, lúc ban đầu cùng muội muội, có một khát vọng lớn nhất, chính là lập ra một gia đình ấm áp.

Khóe miệng Mộc Y Linh hiện ra vẻ châm chọc, nhưng lập tức khôi phục bình tĩnh, nói: "Hiện giờ chuyện ta đáp ứng đã làm xong... Nếu như không có gì bất ngờ, ta nghĩ sau này chúng ta cũng không nên gặp lại nữa." Nói đến đây, ánh mắt của nàng lại trở nên phức tạp.

Ta không đọc được trong bao hàm bao nhiêu ý nghĩa, nhưng trong tim như có thứ gì đó nghẹn lại, miệng mở ta, thốt lên: "Ta tin tưởng cô!"

"Cái gì?" Mộc Y Linh nghi hoặc nhìn ta.

Ta nhìn nàng, nghiêm túc nói: "Ta tin tưởng cô, cô không tiết lộ tình huống của ta cho Mộc gia."

Trong ánh mắt Mộc Y Linh hiện lên một đạo dị sắc, xuất hiện vẻ kinh ngạc mừng rỡ, lập tức có nét cười nhàn nhạt: "Vì sao?"

Ta đứng lên, đi tới trước người nàng, nói: "Không vì sao cả, chỉ là ta nguyện ý tin tưởng cô."

"Cảm ơn." Ánh mắt Mộc Y Linh lộ ra vẻ cảm động, sau đó hóa thành một nụ cười ngọt ngào. Trầm mặc một chút, nàng mở hai tay, nói: "Trước khi chia tay, ôm một cái nào."

Ta biết nàng hiện giờ đã tha thứ cho ta, nguyên tâm tình đang khẩn trương liền bình tĩnh lại, bước lên ôm lấy nàng. Ta cảm giác được thân thể nàng khẽ run lên, mà ta ôm lấy thân hình mềm mại mà ấm áp của nàng, ta cũng có một loại cảm giác khác thường, tim đập gia tốc.

Trầm lắng một hồi, nàng buông ra, mỉm cười nhìn ta, trong ánh tràn đầy từ ai như giữa những người thân, lấy tay khẽ vuốt tóc ta, khẽ thở dài nói: "Ngươi hiện giờ, đã cao ngang cả ta rồi."

Ta cười, nhớ tới lúc đến thế giới này, Mộc Y Linh so với ta cao hơn nửa cái đầu. Mà theo tu vi ta đề thăng, cơ thể của ta đã trở nên cường tráng và cao hơn nhiều.

Chạm tới ánh mắt nhu hòa của Mộc Y Linh, trong lòng có ta có gì đó xúc động, một cổ ấm áp lưu chuyển. Cảm giác như vậy, chỉ có khi ta ở cùng muội muội mới cảm giác qua, đó là cảm giác của thân nhân.

"Y Linh tỷ..." Ta phát hiện, thời gian trôi qua cũng đã tròn 1 năm. Nhưng ba chữ này nói ra lại không chút khó khăn, "Nếu ngươi đồng ý, không ngại cứ ở lại Lâm Phượng các đi. Ở Lâm Phượng các, Mộc gia sẽ không quản chế được tỷ."

Mộc Y Linh lắc đầu, hiện giờ nàng giống như buông xuống tảng đá chắn trong lòng, biến trở về nữ cảnh vô địch sảng khoái khi xưa, tầng sáng mới, cười nói: "Lâm Phượng các mặc dù tốt, nhưng không thích hợp cho ta ở mãi, từ nhỏ ta có lý tưởng làm một người lữ hành, hiện giờ xem ra đúng là lúc nên hoàn thành giấc mộng rồi!" Nói rồi vỗ mạnh vai ta, nếu không phải thân mình mang tuyệt thế thần công, thì bây giờ đã bị đập thành bán thân bất toại rồi, "Cứ vậy đi, lề mề không phải tính cách của ta, giờ đi thôi! Sau này ngươi phải tự mình bảo trọng!"

Nói xong, nàng liền xoay người đi ra ngoài, hành động nhanh chóng kiên quyết.

"Chờ một chút!" Ta kéo nàng lại, trong tay xuất hiện một bình kim loại nhỏ, nhét vào tay nàng, "Đây là lúc đó khi tỷ bị thương, Thủy gia muốn ta chuyển tặng cho tỷ 'Thần thủy đan', ta vẫn còn giữ, hiện giờ coi như lưu lại làm kỷ niệm đi."

Mộc Y Linh không chối từ, thu lấy vào túi, cười nói: "Nếu là lễ vật, vậy không khách khí được!"

Ta không cản nàng nữa, chỉ ở lúc nàng xuất môn, đem số phi phi của ta nói cho nàng, sau đó lên giọng nói một câu: "Sau này có gì cần thiết, có bất cứ rắc rối gì, cứ dùng phi phi gọi ta...Y Linh tỷ, ta sau này sẽ không làm khó Mộc gia nữa."

Thân thể Mộc Y Linh hơi dừng một chút, sau đó tự nhiên khoát tay, biến mất khỏi tầm mắt ta.

Lúc nãy, ta vốn định dùng phương pháp tẩy xóa ký ức loại bỏ bí mật thân thể ta khỏi đầu óc nàng, nhưng do dự mãi, cuối cùng vẫn buông tha. Một là bởi vì cách này đối với đại não sẽ có tổn thương, một nguyên nhân khác, lại là vì ta vẫn thật sự tin tưởng nàng, ta chấp nhận tin tưởng Mộc Y Linh.

Ta dựa lưng trên ghế, nhìn trần nhà, thở một hơi dài. Vừa rồi trên người nàng ta đã im lặng thả vào một cổ hắc điện chân khí, lúc gặp phải nguy hiểm có thể bảo vệ nàng bình an, dù đối phương là cao thủ thiên giai trung phẩm, cũng có thừa lực liều mạng.

Tuy rằng đã đáp ứng Mộc Y Linh không tìm Mộc gia gây chuyện, thế nhưng có chuyện này ta nhất định phải làm. Ta có thể tin tưởng Mộc Y Linh, nhưng ta lại không thể nào tin được Mộc Thanh, cho nên, bí mật về thân thể ta nằm trong đầu hắn, tuyệt đối phải bị xóa.

Gọi Tình Không tới, phân phó nàng an bài một ít người Phương gia âm thầm bảo hộ chu toàn Mộc Y Linh, sau đó ta mở ra một không gian liệt phùng, lại bước vào trong.

Bước ra ngoài không gian liệt phùng, ta đã tới bầu trời tổng bộ Mộc gia ở thành Hoài Long.

Thần niệm buông ra, bao phủ phương viên trăm dặm, ta lập tức tìm được chỗ Mộc Thanh, lúc này hắn đang ở trong cấm địa Mộc gia.

"Tất cả đều ở đây chứ?" Mộc Hoằng khoanh chân ngồi trên bàn đá chậm rãi nói, trước mặt hắn lơ lửng hơn 10 quyển sách mỏng làm bằng giấy lụa truyền thống.

"Vâng ạ!" Mộc Thanh cung kinh thưa, chần chờ một chút, "Gia gia, làm vậy thật có tốt không? Lâm Phượng các không dễ bị lừa gạt như vậy đâu!"

Trong mắt Mộc Hoằng xẹt một tia hàn quang, hừ lạnh một tiếng nói: "Tuyệt học Mộc gia chỉ có nhân tài Mộc gia mới có thể nắm giữ, há có thể rơi vào tay ngoại nhân khác? Tiểu tử Dương Đào kia tâm tư thật ác độc, lần này cả Ngũ đại thế gia cùng Liên bang đều rơi vào tròng! Nhưng mà cũng may, hắn đối với Mộc gia chúng ta có bao nhiêu tuyệt học cũng không rõ ràng lắm, chúng ta chỉ cần mang bí tịch tuyệt học từng hiển lộ ra ngoài giao cho Lâm Phượng các là được rồi, chân chính tuyệt học áp trận, cũng là chỗ căn cơ Mộc gia chúng ta vẫn có thể bảo lưu lại!" Rồi hừ lạnh một tiếng, "Ta cũng không tin, mấy đại thế gia khác cũng không có lòng tàng tư!"

Mộc Thanh hiện giờ đối với ta sợ hãi sâu sắc, đã biết ta có tu vi thiên giai thượng phẩm, lại từ Triệu Vô Cực biết được thủ đoạn của ta, trong lòng không dám có nhiều ý niệm khác, chỉ cần ta không tìm hắn tính chuyện là đã niệm A di đà phật rồi. Cho nên, hắn đối với quyết định của Mộc Hoằng, tuy không dám kháng ngược, cũng không dám tán đồng. Hắn vừa nhận được phi phi của Mộc Y Linh, biết ta sẽ không vì chuyện quá khứ tìm tới Mộc gia nữa, vừa thở phào một hơi, nhưng hậu quả chuyện tình bại lộ hiện giờ, không cần nghĩ cũng biết là chuyện Mộc Y Linh nỗ lực sẽ đổ sông đổ bể, tới lúc đó phiền toái to rồi.

"Thế nhưng, tiểu tử Dương Đào rất quỷ quái, vạn nhất hắn biết chuyện chúng ta ẩn giấu bí tịch, tương lai sợ rằng sẽ gây bất lợi với Mộc gia!" Mộc Thanh chưa từ bỏ ý định khuyên can, mong Mộc Hoằng có thể cải biến chủ ý.

"Không cần nhiều lời, việc này cứ định như vậy!" Mộc Hoằng trầm giọng nói.

Mộc Thanh trầm mặc một hồi, mặt trầm xuống, chậm rãi nói: "Xin lỗi, gia gia, hiện giờ con là gia chủ Mộc gia, tất cả Mộc gia do con định đoạt, chuyện quan hệ tới hưng suy Mộc gia, cho nên-"

"Cho nên ngươi ngay cả ta cũng không để vào mắt nữa?" Sắc mặt Mộc Hoằng trở nên âm trầm, cắt đứt lời Mộc Thanh.

Bôp bộp bộp bộp!

Tiếng vỗ tay đột nhiên vang lên, Mộc Hoàng Mộc Thanh đều cả kinh, cấm địa Mộc gia, chỉ có một cửa ra vào, không có mệnh lệnh gia chủ, bất luận kẻ nào cũng không được tiến nhập, mà hiện giờ trong cấm địa chỉ có hai người bọn họ, tiếng vỗ tay này là người phương nào phát ra?

Cao thủ? Trong đầu hai người Mộc Hoằng cùng Mộc Thanh vừa chuyển qua một ý niệm như vậy, đột nhiên liền phát hiện bản thân mình đã không thể nhúc nhích được, ngay cả chân khí cũng hoàn toàn bị cấm bế, sắc mặt hai người chợt biến, khó coi như lão bà bị người ta trộm mất. Mà hơn 10 bản bí tịch vốn trôi nổi trước mặt Mộc Hoằng, bởi mất đi chân khí duy trì liền rơi trên mặt đất.

Ta mỉm cười từ trên đỉnh phòng hạ xuống, lăng không mà đứng trên Dưỡng Sinh hồ xanh biếc. Ta cũng từ trên mặt đất trực tiếp mở ra một thông đạo đào thẳng xuống tới dưới, tầng phòng ngự kim loại dày hơn 20 thước ban đầu khiến ta líu lưỡi không thôi, lúc này ở trong mắt ta đã không coi ra gì nữa.

Mộc Hoằng cùng Mộc Thanh thấy là ta, sắc mặt liền trở nên trắng bệch, trong mắt Mộc Thanh càng hiện vẻ tuyệt vọng, ý niệm thứ nhất hiện lên trong đầu là xong đời rồi, lời nói vừa rồi tuyệt đối đã bị nghe được, những ngày yên lành của Mộc gia đã đến cuối!

"Những lời của Mộc lão gia tử thực sự sâu sắc! Dương Đào thật là bội phục bội phục!" Ta cười tủm tỉm nói với Mộc Hoằng.

Mộc Hoằng cố cười gượng một tiếng, nói: "Dương tông chủ khách khí quá, chẳng hay Dương tông chủ đến, đã không đón tiếp từ xa!"

Ta cười ha ha, những thứ bày trên mặt đất đều bay lên, sắp hàng chỉnh tề trước mặt ta, nhìn lướt qua tên gọi những bộ võ công này, ta liền không có hứng thú, so sánh với những thứ cất giữ trong Lâm Phượng các, những thứ tuyệt học này cũng chỉ có thể xếp ở hàng trung đẳng, không lọt vào pháp nhãn của ta, huống hồ tới tu vi cảnh giới như ta rồi, chiêu thức đã không còn tác dụng lớn nữa, chỉ cần dùng lực phá xảo, dễ dàng như vậy thôi. Mặc cho ngươi biến hóa đa dạng thế nào, ta tiện tay phất ra, ngươi sẽ theo mấy cái chiêu thức hoa lệ vô cùng kia đều tan thành tro bụi. Mà trên mặt chiêu thức, Hoàn mỹ chiêu của ta đã hầu như là vô chiêu phá vạn chiêu, cho nên đối với những tuyệt học Mộc gia mà Mộc Hoằng coi như là trân bảo, ta lại khinh thường không thèm liếc xem một cái.

12-06-2010, 09:48 PM

Cực Phẩm Chiến Thần


/240

THICH DOC TRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

adsdoctruyen@gmail.com

DMCA.com Protection Status