Cực Phẩm Chiến Thần

Chương 61: Chọn mua nhạc khí

/240


Hoàng Phủ Phi Long đắc ý nói: “Không sai!”

Chuyển mắt cũng nhìn phản ứng của ta, nhưng rõ ràng đã làm cho hắn thất vọng, bởi vì ta không có phản ứng, cái này ngược lại làm cho hắn phản ứng mạnh mẽ, chỉ hận không thể bóp cổ ta nói ngươi có phải giả ngốc không! Chỉ tiếc ta là lão Đại, hắn thân thủ cũng không lợi hại như ta, cho nên chỉ có thể đem ý niệm cuồng vọng trong đầu này nuốt vào bụng.

Ta quay đầu nói với Thủy Hương Vân: “Vậy bài hát của hắn rất nổi danh sao?”

Thủy Hương Vân vẫn khiếp sợ nhìn Hoàng Phủ Phi Long, không nghĩ ra “Nguyệt lạc vô tình” như thế nào lại do mập mạp này hát, nghe ta nói xong, gật đầu trả lời:

“Quả thật rất nổi danh, hai năm trước phi thường nổi, cơ hồ bao trùm cả TT, tất cả mọi người đề tìm người hát gốc của ‘Nguyệt lạc vô tình’, nhưng là, ai cũng không tìm thấy. Hiện giờ nghe Phi Long vừa nói như vậy, hắn cùng giọng hát trong ‘Nguyệt lạc vô tình’ có thanh âm rất giống.”

“Hừ hừ! Đó là đương nhiên, nguyên là ta hát mà!” Hoàng Phủ Phi Long không chút khiêm nhường nói.

Ta nghi hoặc hỏi: “Nếu ngươi ca hát lợi hại như vậy, sao vừa rồi không lên đăng ký một tiết mục?”

Hoàng Phủ Phi Long nhất thời xụ mặt xuống, cười khổ nói:

“Nào có đơn giản như vậy, cha của ta vẫn phản đối ta vào nền âm nhạc, trước giờ ta đều là âm thầm thực hiện, nếu cho hắn biết ta tham gia Khánh tân hội, ta chạy đâu cũng không thoát.”

Ta cũng có chút đồng tình vỗ vai hắn. Mấy người chúng ta ra khỏi học viện, ngồi tàu bay tới khu ba mua đồ.

Địa phương này có nhiều nhà cao tầng, đầy đường đều là các biển quảng cáo cửa hàng, rất nhanh đã tìm được một cửa hàng nhạc khí chuyên môn bán các loại thương phẩm văn nghệ thật lớn. Vừa tiến vào cửa hàng, các loại nhạc khí kỳ lạ cổ quái đập vào mắt ta, cơ bản các loại nhạc khí này ta chưa từng thấy qua, xem ra đều là sau cựu văn minh mới bắt đầu phát triển, không khỏi được mở rộng nhãn giới, rồi lại không thể nào chọn lựa.

Hoàng Phủ Phi Long thì bất đồng, hắn vừa nhìn qua nhóm nhạc khí này, liền như thấy tình nhân vọt nhanh tới, hung hăng vuốt ve yêu thương, chỉ hận không thể mở miệng biểu lộ tình ái mộ.

Thủy Hương Vân thấy ta đứng bất động, liền hỏi: “Dương ca, anh muốn loại hình nhạc khí nào?”

Ta vừa muốn mở miệng, liền thấy một trung niên nhân từ trong nội đường của cửa hàng bay nhanh ra, thấy Thủy Hương Vân, vội vàng bày ra bộ dạng cung kính, nói:

“Đại tiểu thư, hoan nghênh ngài tới bổn tiệm, không biết ngài muốn nhạc khí nào?”

Ta ngạc nhiên nhìn sang Thủy Hương Vân. Thủy Hương Vân ngượng ngùng cười, nói:

“Cửa hàng này là do Thủy gia em có cổ phần, em tưởng là, dù sao mua chỗ nào cũng giống nhau, không bằng mua ở tiệm nhà mình, cũng có thể bớt chút tiền cho chúng ta.”

Ta nhất thời không nói gì, không nghĩ tới Thủy Hương Vân nàng còn có một mặt tính toán tinh tế như vậy, nhưng thật ra lại làm cho ta nhớ lại Mộc Y Linh, cũng không biết nàng bây giờ thế nào rồi.

“Dương ca?” Thủy Hương Vân thấy ta xuất thần, mở miệng gọi.

Ta phục hồi tinh thần, mỉm cười, nói: “Không có việc gì, ta cũng không có ý kiến.”

Trung niên nhân này cũng đã nhìn ra, người làm chủ của nhóm là ta, nghe Thủy Hương Vân gọi ta Dương ca, liền biết ta cùng Thủy Hương Vân quan hệ không tầm thường, lập tức ân cần nói:

“Chẳng biết vị tiên sinh này muốn loại nhạc khí như thế nào? Trong tiệm chúng ta các loại tinh phẩm nhạc khí đều có, hẳn là có thể làm ngài vừa lòng.”

Ta liếc mắt quét qua các nhạc khí, nói: “Ta muốn nhạc khí loại đàn dây.”

“Nga, loại đàn dây trong tiệm chúng ta có rất nhiều, xin ngài theo ta.” Trung niên nhân làmột ra tư thế mời.

Ta cùng Thủy Hương Vân theo người trung niên chuyển sang một gian phòng trưng bày, các loại nhạc khí trưng bày không chỉ một phòng, mà phân ra thành mấy căn. Chỉ thấy trong phòng trưng bày này có giá rất cao, các loại nhạc khí dạng đàn dây sắp xếp chỉnh tề, thử gảy vài cái, cùng âm lượng ta tưởng tượng không giống lắm, vì cái ta muốn tìm là một loại nhạc khí giống đàn guitar.

Thử hết hơn mười loại, rốt cuộc cũng làm cho ta tìm được một loại nhạc khí cùng guitar không khác nhau lắm, vô luận là dây đàn cùng âm chất đều rất tương tự như guitar, trải qua sự giới thiệu của trung niên nhân, cái nhạc khí này gọi là “Tự”, ta cầm chiếc tự này, tiện tay gảy một bài “Love of the Romans”, lãng mạn mà cao nhã, âm nhạc từ dây đàn trên tay ta gảy ra thương cảm động lòng người, trong nhất thời người trong gian trưng bày chọn lựa nhạc khí đều ngừng lại, nghe một âm thanh vừa quen vừa lạ hấp dẫn dị thường, giật mình nhìn lại ta, lập tức đắm chìm trong âm nhạc.

Một khúc kết thúc, có người bắt đầu vỗ tay, theo đó, tất cả mọi người đều vỗ tay thật mạnh. Thủy Hương Vân cao hứng nói: “Dương ca, anh đàn thật hay quá, vừa rồi khúc này tên gọi là gì?”

Ta cũng không nghĩ đàn thử một khúc lại có hiệu quả như thế, nghe Thủy Hương Vân nói ta có chút do dự, bởi vì cái tên “Love of the Romans” ko thể nói ra, bởi rất là cổ quái, giải thích thì không hay, không thể làm gì khác là lại vô sỉ một lần, mạo nhận làm tác giả, nói:

“Trước kia lúc anh nhàn nhạ sáng tác thử, còn chưa đặt tên nào cho hay.”

Thủy Hương Vân con mắt tỏa sáng, ngạc nhiên nói: “Vừa rồi khúc nhạc đó là do Dương ca anh sáng tác sao?”

Thấy ánh mắt Thủy Hương Vân, ta cũng thấy có chút xấu hổ, gật nhẹ đầu xem như trả lời.

“Lão Đại! Ngươi quả nhiên là lão Đại!” Hoàng Phủ Phi Long ôm lấy cổ ta, kích động nói: “Tưởng tiểu đệ ta tự phụ thiên tài âm nhạc, không tưởng hôm nay vừa thấy thần quang của lão Đại, trong tâm đại ngộ, ta so với lão Đại, liền như đốm lửa so ánh trăng, giọt nước so với dòng sông rộng, thật sự không đáng nhắc tới! Lão Đại! Sau này ngươi nên chỉ bảo một chút cho tiểu đệ nha!”

Ta gỡ tay Hoàng Phủ Phi Long đẩy ra, trợn mắt trắng dã: “Chỉ sợ cái câu cuối cùng kia mới là trọng điểm nhất.”

“Hắc hắc, người hiểu ta nhất cũng chính là lão Đại!” Hoàng Phủ Phi Long một điểm cũng không thấy xấu hổ nói.

Trung niên nhân ánh mắt nhìn ta tôn sùng, than thở: “Thật không nghĩ tới, vị tiên sinh này lại có tài hoa như thế, vừa rồi nghe thấy một khúc, liền như lên trời! Ta cảm thấy, âm nhạc Tân liên bang không lâu nữa nhất định sinh ra một nhân vật cấp Đại sư!”

Ta vẫn chưa bị hắn nịnh nọt mà bị mê muội, người sáng tác khúc nhạc này không phải ta, cười a a nói:

“Quá khen rồi, chỉ là tiện tay dàn lên mà thôi, so với âm nhạc chính thức còn thua xa, ta còn rất nhiều chỗ ngu muội.”

“Mạo muội quấy rầy một chút!”

Một người trung niên nam nhân tướng mạo trung chánh đi tới, hướng ta mỉm cười nói:

“Ta gọi Lâm Quang, là quản lý phát hành của Thiên tinh nhạc phủ, vừa rồi ngẫu nhiên đi ngang qua, nghe xong khúc nhạc của ngươi, ta đối với ngươi rất có hứng thú, không biết tiểu huynh đệ có ý muốn vào giới âm nhạc phát triển hay không?”

“Thiên tinh nhạc phủ? Vậy là một tập đoàn lớn a!” Hoàng Phủ Phi Long ngữ khí có chút giật mình, tiếp theo chen vào nói lẩm bẩm: “Như thế nào không ai lại chú ý tới tài hoa của ta vậy?”

Lâm Quang thân cũng có chút tu vi, nghe Hoàng Phủ Phi Long thì thào báo oán, quét nhìn hắn một cái, thấy cái thân thể mập mạp vượt quá một trăm cân của hắn, liền đảo qua cho có, lại chuyển ánh mắt lên người ta. Hoàng Phủ Phi Long nhất thời nghĩ lại mình trong tâm lại cảm thấy lạnh lẽo.

Ta cùng Thủy Hương Vân đều cười trộm, cho dù có người chú ý tài hoa của ngươi, chỉ sợ ngươi cũng không dám, bằng không, lúc bắt đầu “Nguyệt lạc vô tình”, thì đã bộc lộ thân phận rồi.

30-08-2009, 12:23 PM


/240

THICH DOC TRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

adsdoctruyen@gmail.com

DMCA.com Protection Status