Xin chào Nghê Ly!Trịnh Nam Anh hí hửng chào hỏi cứ như quen biết lắm, còn đẩy tấm nệm cạnh mình về phía cô.
Hồ Ly không ngồi cạnh người chào mình, cô ngồi cạnh bà Thái, còn biết ý ngồi lui về sau một chút.
- Thật tình cờ lại gặp bà ở đây.
- Có duyên đó.
Thái lão phu nhân vui vẻ và hơi liếc cháu trai, Thái Từ Quân mặt lạnh tanh không hào hứng.
Nhân viên đang bưng khay trà dở của Hồ Ly, cô cẩn thận nhận lấy, rồi để ở một bên góc bàn trà.
- Cháu uống trần bì sao?
- Vâng ạ. Vỏ quýt dễ uống ạ.
- Thử một chút!
Hồ Ly với tay lấy ly nhỏ trên khay trà, rót một ly cho bà, rồi thêm hai ly cho hai người kia. Trịnh Nam Anh nhìn tay cô mà nghệt mặt ra.
Thái Từ Quân không uống trà của Nghê Hồ Ly, trong khi Trịnh Nam Anh vì sắc chê bạn.
- Ui, trần bì của Nghê Ly ngon ghê, ngon hơn trà của Từ Quân.
Hồ Ly quả thực không biết nói gì, tình cảnh gượng gạo này thì chỉ có người bà mới dẫn dắt trò chuyện được.
- Đây là Nam Anh nhà họ Trịnh, ta coi nó như cháu trai. Hai đứa chơi thân với nhau từ nhỏ.
Nói tới họ Trịnh, Hồ Ly đã ý thức được thân phận người này.
- Trịnh thiếu. Tôi là Hồ Ly, họ Nghê.
Nam Anh tíu tít nhiệt tình bất thường, còn chìa tay ra muốn bắt tay. Hồ Ly nhìn Thái Từ Quân, hơi e dè đưa tay ra.
Khi Trịnh Nam Anh chuẩn bị cúi xuống định hôn tay chào kiểu nước ngoài, đã bị Thái Từ Quân giữ sau cổ áo.
- Giữ thể diện.
Hồ Ly vội thu tay về. Thái Từ Quân cũng thấy không thoải mải bèn xin phép đi ra ngoài.
Đi được mấy bước vẫn thấy Trịnh Nam Anh ngồi đực ra nhìn Hồ Ly như muốn thiêu rụi người ta.
- TRỊNH NAM ANH!
Bị gọi làm Trịnh Nam Anh giật bắn mình, thấy Thái Từ Quân đang vẫy hai ngón tay gọi.
- Này, tôi là chó à mà cậu gọi kiểu đó.
Nói xong Nam Anh thất thố nhìn Hồ Ly, vội vã đứng lên:
- Nghê Ly ngồi đây đợi tôi nhé. Tôi sẽ sớm quay lại.
Thái lão phu nhân nhìn cô gái mình yêu quý, nửa đùa nửa thật.
- Nam Anh khá được, nhưng Từ Quân nhà ta được hơn.
***
Trịnh Nam Anh đứng cùng Thái Từ Quân ở góc sân riêng dành cho khách hút thuốc.
- Này, sao biết người đẹp hay vậy?
- Bà quen, tôi không quen.
- Bày đặt! Nghê Hồ Ly quá đẹp so với những gì đàn ông mong muốn ở một người phụ nữ. Cô ấy đẹp một cách đặc biệt, thôi thúc người ta muốn khám phá tâm hồn hơn là gạ lên giường ngay lập tức. Cậu có đồng ý với tôi không?
Thái Từ Quân hút thuốc trầm ngâm, anh không bận tâm lời nói của người bên cạnh mà suy nghĩ về bài hát Nghê Hồ Ly vừa hát.
Là tâm tư dành cho Phó Thành Lãm, hay dành cho Tư Dạ Đam?
- Ê, tôi ưng rồi, đảm bảo ông bà già tôi cũng thích cho mà xem.
Lúc này điếu thuốc đã cháy cạn, Thái Từ Quân dập thuốc rồi nhìn Trịnh Nam Anh. Yên lặng 3 giây làm thằng bạn thân rùng mình.
- Đừng dây dưa với cô ta!
- Vì sao, cậu không thích nhưng tôi thích!
Thái Từ Quân lười giải thích cho bạn, mặc kệ Trịnh Nam Anh rồi đi vào. Anh không lên gác, mà ở dưới nhìn những bình thủy tinh đầy nguyên liệu trà.
Nghê Hồ Ly tiếp chuyện với bà Thái, chủ yếu vài chuyện phiếm mà phụ nữ hay hỏi han nhau.
Cô liếc nhìn hai thanh niên ở dưới, mấy vị khách nữ đi vào cũng nhìn hai người đó thích thú.
Một người lạnh lùng.
Một người hoa hòe hoa sói, còn vẫy vẫy tay với Hồ Ly.
Với sự nhiệt tình của Thái lão phu nhân và sự hóng hớt tiếp cận của Trịnh Nam Anh mà chiếc Maybach biển 9999 giờ khá “đông vui”.
Hồ Ly và bà ngồi ghế sau.
Thái Từ Quân tự nhiên thành tài xế, còn Trịnh Nam Anh ném khóa xe thể thao của mình cho trợ lý lái về để chen một chân trên xe này. Vì giờ họ sẽ tiện đường tới chung cư của Hồ Ly.
- Cảm ơn bà ạ.
- Không có gì, tiện đường mà, cùng nhau về thêm vui.
Thái Từ Quân nhìn qua kính xe bĩu môi, còn Trịnh Nam Anh thì vô tư như thể xe mình.
- Đúng đúng, vừa tiện vừa vui.
Tình cờ thật, hôm nay Hồ Ly không lái xe. Bởi ngõ nhỏ quán trà không rộng, cô không muốn xe mình chiếm chỗ chình ình nên đã đi taxi tới.
Ngoài chiếc Maybach của Tư Dạ Đam, đây là chiếc Maybach hiếm hoi thứ 2 cô được ngồi lên.
Ai cũng biết đây là phiên bản cao cấp nhất và có số lượng giới hạn.
Hồ Ly không ngồi cạnh người chào mình, cô ngồi cạnh bà Thái, còn biết ý ngồi lui về sau một chút.
- Thật tình cờ lại gặp bà ở đây.
- Có duyên đó.
Thái lão phu nhân vui vẻ và hơi liếc cháu trai, Thái Từ Quân mặt lạnh tanh không hào hứng.
Nhân viên đang bưng khay trà dở của Hồ Ly, cô cẩn thận nhận lấy, rồi để ở một bên góc bàn trà.
- Cháu uống trần bì sao?
- Vâng ạ. Vỏ quýt dễ uống ạ.
- Thử một chút!
Hồ Ly với tay lấy ly nhỏ trên khay trà, rót một ly cho bà, rồi thêm hai ly cho hai người kia. Trịnh Nam Anh nhìn tay cô mà nghệt mặt ra.
Thái Từ Quân không uống trà của Nghê Hồ Ly, trong khi Trịnh Nam Anh vì sắc chê bạn.
- Ui, trần bì của Nghê Ly ngon ghê, ngon hơn trà của Từ Quân.
Hồ Ly quả thực không biết nói gì, tình cảnh gượng gạo này thì chỉ có người bà mới dẫn dắt trò chuyện được.
- Đây là Nam Anh nhà họ Trịnh, ta coi nó như cháu trai. Hai đứa chơi thân với nhau từ nhỏ.
Nói tới họ Trịnh, Hồ Ly đã ý thức được thân phận người này.
- Trịnh thiếu. Tôi là Hồ Ly, họ Nghê.
Nam Anh tíu tít nhiệt tình bất thường, còn chìa tay ra muốn bắt tay. Hồ Ly nhìn Thái Từ Quân, hơi e dè đưa tay ra.
Khi Trịnh Nam Anh chuẩn bị cúi xuống định hôn tay chào kiểu nước ngoài, đã bị Thái Từ Quân giữ sau cổ áo.
- Giữ thể diện.
Hồ Ly vội thu tay về. Thái Từ Quân cũng thấy không thoải mải bèn xin phép đi ra ngoài.
Đi được mấy bước vẫn thấy Trịnh Nam Anh ngồi đực ra nhìn Hồ Ly như muốn thiêu rụi người ta.
- TRỊNH NAM ANH!
Bị gọi làm Trịnh Nam Anh giật bắn mình, thấy Thái Từ Quân đang vẫy hai ngón tay gọi.
- Này, tôi là chó à mà cậu gọi kiểu đó.
Nói xong Nam Anh thất thố nhìn Hồ Ly, vội vã đứng lên:
- Nghê Ly ngồi đây đợi tôi nhé. Tôi sẽ sớm quay lại.
Thái lão phu nhân nhìn cô gái mình yêu quý, nửa đùa nửa thật.
- Nam Anh khá được, nhưng Từ Quân nhà ta được hơn.
***
Trịnh Nam Anh đứng cùng Thái Từ Quân ở góc sân riêng dành cho khách hút thuốc.
- Này, sao biết người đẹp hay vậy?
- Bà quen, tôi không quen.
- Bày đặt! Nghê Hồ Ly quá đẹp so với những gì đàn ông mong muốn ở một người phụ nữ. Cô ấy đẹp một cách đặc biệt, thôi thúc người ta muốn khám phá tâm hồn hơn là gạ lên giường ngay lập tức. Cậu có đồng ý với tôi không?
Thái Từ Quân hút thuốc trầm ngâm, anh không bận tâm lời nói của người bên cạnh mà suy nghĩ về bài hát Nghê Hồ Ly vừa hát.
Là tâm tư dành cho Phó Thành Lãm, hay dành cho Tư Dạ Đam?
- Ê, tôi ưng rồi, đảm bảo ông bà già tôi cũng thích cho mà xem.
Lúc này điếu thuốc đã cháy cạn, Thái Từ Quân dập thuốc rồi nhìn Trịnh Nam Anh. Yên lặng 3 giây làm thằng bạn thân rùng mình.
- Đừng dây dưa với cô ta!
- Vì sao, cậu không thích nhưng tôi thích!
Thái Từ Quân lười giải thích cho bạn, mặc kệ Trịnh Nam Anh rồi đi vào. Anh không lên gác, mà ở dưới nhìn những bình thủy tinh đầy nguyên liệu trà.
Nghê Hồ Ly tiếp chuyện với bà Thái, chủ yếu vài chuyện phiếm mà phụ nữ hay hỏi han nhau.
Cô liếc nhìn hai thanh niên ở dưới, mấy vị khách nữ đi vào cũng nhìn hai người đó thích thú.
Một người lạnh lùng.
Một người hoa hòe hoa sói, còn vẫy vẫy tay với Hồ Ly.
Với sự nhiệt tình của Thái lão phu nhân và sự hóng hớt tiếp cận của Trịnh Nam Anh mà chiếc Maybach biển 9999 giờ khá “đông vui”.
Hồ Ly và bà ngồi ghế sau.
Thái Từ Quân tự nhiên thành tài xế, còn Trịnh Nam Anh ném khóa xe thể thao của mình cho trợ lý lái về để chen một chân trên xe này. Vì giờ họ sẽ tiện đường tới chung cư của Hồ Ly.
- Cảm ơn bà ạ.
- Không có gì, tiện đường mà, cùng nhau về thêm vui.
Thái Từ Quân nhìn qua kính xe bĩu môi, còn Trịnh Nam Anh thì vô tư như thể xe mình.
- Đúng đúng, vừa tiện vừa vui.
Tình cờ thật, hôm nay Hồ Ly không lái xe. Bởi ngõ nhỏ quán trà không rộng, cô không muốn xe mình chiếm chỗ chình ình nên đã đi taxi tới.
Ngoài chiếc Maybach của Tư Dạ Đam, đây là chiếc Maybach hiếm hoi thứ 2 cô được ngồi lên.
Ai cũng biết đây là phiên bản cao cấp nhất và có số lượng giới hạn.
/126
|