Editor: Mẹ Bầu
Betaer: Mẹ Bầu
Nghe tiếng nói nhìn lại, từ bao giờ trong phòng đột nhiên xuất hiện hai nữ tử.
Nô tỳ/Nô tài tham kiến Lương phi nương nương, Ngọc phi nương nương!
Thượng Quan Diễm Nhi nhẫn nhịn liếc nhìn hai người vừa mới xuất hiện trong phòng, đáy mắt thoáng qua một tia hung dữ, độc ác.
Đây chẳng phải là Đức muội muội sao? Điệu bộ này của Đức muội muội là đang có ý gì đây? Ngọc phi cười cười, nhìn tay áo của Thượng Quan Diễm Nhi đang xắn lên.
Hừ, chuyện này không liên quan đến các ngươi, nếu như các ngươi thức thời, lúc này cũng nên mau chóng rời khỏi đây được rồi . Thượng Quan Diễm Nhi lạnh lùng nói ra một câu. Nàng đã từng phải cố gắng rất nhiều để giờ đây, ngoại trừ ba nữ nhân đang ngồi kia, tất cả bọn phi tần ở trong hậu cung đều coi nàng là người cầm đầu.
Trong lúc đó Lương phi chỉ nhẹ nhàng cười: Bổn cung không phải không biết rõ Đức phi đang có ý định gì đối với Tuyết phi! Bất quá, cũng đã cùng tiến cung để phục thị hoàng thượng, hiện tại, nếu như để cho hoàng thượng nhìn thấy dung nhan này của muội muội, muội cảm thấy hoàng thượng còn có thể tiếp tục sủng ái mình nữa không?
“A! Không phải, ta có nghe nói, hình như từ ngày muội muội tiến cung đến nay, Đức Phi chưa từng được hoàng thượng sủng hạnh một lần! Tỷ tỷ, việc này không biết là thật hay là giả vậy?
Những lời này của Lương phi làm cho sắc mặt của Thượng Quan Diễm Nhi đại biến, giận cũng không được, tức cũng không được, chỉ có thể nhẫn nhịn cố đè nén lại cơn tức này.
Dù nói thế nào, thời gian Tuyết phi tiến cung cũng lâu hơn thời gian của Đức phi, hơn nữa hiện tại còn được hoàng thượng sủng ái sâu nặng như thế. Nhưng mà nơi này là hoa viên của Tuyết phi, nếu như hoàng thượng nhất thời thấy hứng thú mà đi tới nơi này, nhìn thấy bộ dạng kia của Đức Phi, thử nghĩ xem, hoàng thượng sẽ có hành động gì nhỉ? Lương phi tiếp tục nhàn nhạt buông một câu, đáy mắt hiển rõ ý cười.
Mối thù ngươi đánh ta hôm nay, một ngày khác ta sẽ trả lại cho ngươi gấp nghìn lần. Sau một tiếng hừ lạnh, Thượng Quan Diễm Nhi tức giận dẫn theo một đám cung nữ, thái giám rời khỏi Tuyết viên.
Lương tỷ tỷ, cứ để cho nàng rời đi như vậy hay sao! Nói như thế nào, trong chuyện này Đức Phi cũng là người có lỗi, chúng ta có thể để cho hoàng thượng quyết định tất cả những chuyện này. Ngọc phi nhìn bóng lưng vừa rời đi, thì thầm nói.
Ha ha, chúng ta đi thôi. Lương phi khẽ cười nói, Tuyết muội muội, tỷ tỷ sẽ không tiếp tục quấy rầy muội muội nghỉ ngơi nữa.
Rất nhanh, Lương phi và Ngọc phi liền rời khỏi Tuyết viên.
Trong phòng chỉ còn lại một mình Tuyết Diên.
Xem ra ở trong nội cung này, quan hệ của người cũng không đến nỗi quá kém nhỉ, ít nhất cũng sẽ có người đến cứu ngươi. Một đạo âm thanh với ngữ điệu ngả ngớn vang lên.
Nghe thấy âm thanh quen thuộc, Tuyết Diên cũng không biểu lộ gì nhiều, chỉ cất lên một tiếng cười nhạt, Ha ha, ngươi đã đến rồi sao?
Đây là thứ gia bảo ta giao cho ngươi. Vô móc từ trong ngực ra một cái bình sứ màu trắng giao cho Tuyết Diên.
Tuyết Diên nhìn cái bình sứ màu trắng trong tay, trái tim không khỏi nảy lên một nhịp, chẳng lẽ gia đã bắt đầu chuẩn bị hành động sao!
Nghe nói ba tháng nay Long Khải Diêm vẫn luôn sủng hạnh ngươi, khiến trái tim lạnh lùng của ngươi hồi sinh trở lại, cũng bắt đầu yêu hắn lần nữa phải không? Vô lạnh lẽo nhìn sắc mặt Tuyết Diên đã hơi tái nhợt đi.
Không có. Thực sự, khi nàng phải vất vả lắm mới kiên quyết hạ quyết tâm sẽ không yêu thương hắn nữa, thì hắn lại bắt đầu sủng ái nàng, quả thực hắn làm cho nàng bắt đầu nổi lên hi vọng lần nữa. Nhưng mà...
Tốt nhất là không có, ngươi không được quên lời thề của ngươi. Vô lạnh nhạt nói.
Về mặt này...
Đây là gia đặc biệt chuẩn bị cho Thượng Quan Diễm Nhi, ngươi tìm thời cơ để cho nàng ăn vào thứ này là được rồi.
Tuyết Diên gật gật đầu, mọi rối rắm trong lòng nàng rốt cuộc cũng đã được buông lỏng. Đây là thứ để cho nữ nhân kia, đương nhiên nàng sẽ hoàn thành nhiệm vụ mà gia đã giao cho bằng tốc độ nhanh nhất.
Gia còn bảo ta nhắn lại cho ngươi một câu, Long Khải Diêm cũng không phải
Betaer: Mẹ Bầu
Nghe tiếng nói nhìn lại, từ bao giờ trong phòng đột nhiên xuất hiện hai nữ tử.
Nô tỳ/Nô tài tham kiến Lương phi nương nương, Ngọc phi nương nương!
Thượng Quan Diễm Nhi nhẫn nhịn liếc nhìn hai người vừa mới xuất hiện trong phòng, đáy mắt thoáng qua một tia hung dữ, độc ác.
Đây chẳng phải là Đức muội muội sao? Điệu bộ này của Đức muội muội là đang có ý gì đây? Ngọc phi cười cười, nhìn tay áo của Thượng Quan Diễm Nhi đang xắn lên.
Hừ, chuyện này không liên quan đến các ngươi, nếu như các ngươi thức thời, lúc này cũng nên mau chóng rời khỏi đây được rồi . Thượng Quan Diễm Nhi lạnh lùng nói ra một câu. Nàng đã từng phải cố gắng rất nhiều để giờ đây, ngoại trừ ba nữ nhân đang ngồi kia, tất cả bọn phi tần ở trong hậu cung đều coi nàng là người cầm đầu.
Trong lúc đó Lương phi chỉ nhẹ nhàng cười: Bổn cung không phải không biết rõ Đức phi đang có ý định gì đối với Tuyết phi! Bất quá, cũng đã cùng tiến cung để phục thị hoàng thượng, hiện tại, nếu như để cho hoàng thượng nhìn thấy dung nhan này của muội muội, muội cảm thấy hoàng thượng còn có thể tiếp tục sủng ái mình nữa không?
“A! Không phải, ta có nghe nói, hình như từ ngày muội muội tiến cung đến nay, Đức Phi chưa từng được hoàng thượng sủng hạnh một lần! Tỷ tỷ, việc này không biết là thật hay là giả vậy?
Những lời này của Lương phi làm cho sắc mặt của Thượng Quan Diễm Nhi đại biến, giận cũng không được, tức cũng không được, chỉ có thể nhẫn nhịn cố đè nén lại cơn tức này.
Dù nói thế nào, thời gian Tuyết phi tiến cung cũng lâu hơn thời gian của Đức phi, hơn nữa hiện tại còn được hoàng thượng sủng ái sâu nặng như thế. Nhưng mà nơi này là hoa viên của Tuyết phi, nếu như hoàng thượng nhất thời thấy hứng thú mà đi tới nơi này, nhìn thấy bộ dạng kia của Đức Phi, thử nghĩ xem, hoàng thượng sẽ có hành động gì nhỉ? Lương phi tiếp tục nhàn nhạt buông một câu, đáy mắt hiển rõ ý cười.
Mối thù ngươi đánh ta hôm nay, một ngày khác ta sẽ trả lại cho ngươi gấp nghìn lần. Sau một tiếng hừ lạnh, Thượng Quan Diễm Nhi tức giận dẫn theo một đám cung nữ, thái giám rời khỏi Tuyết viên.
Lương tỷ tỷ, cứ để cho nàng rời đi như vậy hay sao! Nói như thế nào, trong chuyện này Đức Phi cũng là người có lỗi, chúng ta có thể để cho hoàng thượng quyết định tất cả những chuyện này. Ngọc phi nhìn bóng lưng vừa rời đi, thì thầm nói.
Ha ha, chúng ta đi thôi. Lương phi khẽ cười nói, Tuyết muội muội, tỷ tỷ sẽ không tiếp tục quấy rầy muội muội nghỉ ngơi nữa.
Rất nhanh, Lương phi và Ngọc phi liền rời khỏi Tuyết viên.
Trong phòng chỉ còn lại một mình Tuyết Diên.
Xem ra ở trong nội cung này, quan hệ của người cũng không đến nỗi quá kém nhỉ, ít nhất cũng sẽ có người đến cứu ngươi. Một đạo âm thanh với ngữ điệu ngả ngớn vang lên.
Nghe thấy âm thanh quen thuộc, Tuyết Diên cũng không biểu lộ gì nhiều, chỉ cất lên một tiếng cười nhạt, Ha ha, ngươi đã đến rồi sao?
Đây là thứ gia bảo ta giao cho ngươi. Vô móc từ trong ngực ra một cái bình sứ màu trắng giao cho Tuyết Diên.
Tuyết Diên nhìn cái bình sứ màu trắng trong tay, trái tim không khỏi nảy lên một nhịp, chẳng lẽ gia đã bắt đầu chuẩn bị hành động sao!
Nghe nói ba tháng nay Long Khải Diêm vẫn luôn sủng hạnh ngươi, khiến trái tim lạnh lùng của ngươi hồi sinh trở lại, cũng bắt đầu yêu hắn lần nữa phải không? Vô lạnh lẽo nhìn sắc mặt Tuyết Diên đã hơi tái nhợt đi.
Không có. Thực sự, khi nàng phải vất vả lắm mới kiên quyết hạ quyết tâm sẽ không yêu thương hắn nữa, thì hắn lại bắt đầu sủng ái nàng, quả thực hắn làm cho nàng bắt đầu nổi lên hi vọng lần nữa. Nhưng mà...
Tốt nhất là không có, ngươi không được quên lời thề của ngươi. Vô lạnh nhạt nói.
Về mặt này...
Đây là gia đặc biệt chuẩn bị cho Thượng Quan Diễm Nhi, ngươi tìm thời cơ để cho nàng ăn vào thứ này là được rồi.
Tuyết Diên gật gật đầu, mọi rối rắm trong lòng nàng rốt cuộc cũng đã được buông lỏng. Đây là thứ để cho nữ nhân kia, đương nhiên nàng sẽ hoàn thành nhiệm vụ mà gia đã giao cho bằng tốc độ nhanh nhất.
Gia còn bảo ta nhắn lại cho ngươi một câu, Long Khải Diêm cũng không phải
/139
|