Editor: anbbo17
Betaer: Mẹ Bầu
Trương Đức, phái người vào cung, dặn dò Diễm Nhi phải nhanh chóng lấy lòng Hoàng thượng một chút. Bất kể phải sử dụng biện pháp gì, nhất định trong thời gian ngắn nhất nàng phải có con với Hoàng thượng. Giọng nói của Thượng Quan Kiệt Hùng thâm trầm vang lên.
Dạ, lão gia. Trương Đức nhìn mặt Thượng Quan Kiệt Hùng căng thẳng, không dám tiếp tục hỏi thêm về lá thư kia nữa, dứt khoát lui ra ngoài, đi làm theo lời của lão gia.
Sắc mặt Thượng Quan Kiệt Hùng ảm đạm, lá thư cầm trên tay đã bị vo thành một cục giấy lộn. Vấn đề được đề cập trong thư chính là thân phận người mà hắn an bài tại Thủy Nguyệt quốc đã bị phát hiện, chết hơn phân nửa.
Bàn tay to loạt xoạt viết rất nhanh một hàng chữ: “Tạm dừng tất cả hành động, đợi mệnh lệnh làm việc.”
Sau đó, chỉ thấy một con chim bồ câu từ thư phòng bay ra.
***************************
Trong một phòng cao cấp của Túy Hương lâu.
Tiểu thư, Tinh Nhi cảm thấy dường như hôm nay tâm tình của tiểu thư rất tốt! Tinh Nhi thật sự không nhẫn nhịn được lòng tò mò liền hỏi thăm.
Sao? Thiên Thiên nhíu mày cười hỏi lại, biểu hiện của nàng rõ ràng như vậy sao?
Dạ Tinh Nhi gật đầu thật mạnh.
Chẳng lẽ, ngươi không vui sao? Lúc này, có những người khác hẳn là đang rất đau lòng khổ sở. Chẳng lẽ, ngươi nghe đến điều này lại không thấy thích sao?
Tinh Nhi nghĩ nghĩ, nửa khắc sau mới tỉnh ngộ lại, Hóa ra, tiểu thư là vì việc này, Tinh Nhi đương nhiên vui mừng rồi. Hóa ra là tâm tình của tiểu thư tốt lên là vì chuyện Thượng Quan Tiệp Nhi bị từ hôn. Nàng còn tưởng rằng tiểu thư là vì trang chủ của Tiêu Dao Sơn Trang cơ đấy?
Đột nhiên, từ trong góc tối Mặc hiện ra, lạnh nhạt nói, Chủ tử
Thiên Thiên gật đầu, Như thế nào, dọc theo đường đi có người âm thầm theo dõi hay không? Kỳ thật, từ lúc nàng ra khỏi phủ, Mặc đã ám hiệu cho nàng biết có người đang âm thầm theo dõi nàng. Vì thế, nàng liền bảo Mặc âm thầm đi theo để tra ra rốt cuộc là người nào gây nên?
Không sai, người này theo chủ tử đi vào Túy Hương lâu. Không lâu sau liền rời đi, mà là đi thẳng đến Tân Nguyệt lâu. Rồi sau đó không lâu, Long Khải Kỳ liền từ Tân Nguyệt lâu đi thẳng đến Túy Hương lâu. Trong mắt Mặc hiện lên một tia lạnh nhạt, thản nhiên nói.
Sao? Đang ở phòng nào? Thật sự chính là hắn, nếu đã đến đây, vậy gặp nhau đi! Khóe miệng hơi gợi lên. Thật ra, nàng muốn xem chồng trước của nàng có nhận ra nàng không.
**********************
Trong một phòng khác.
Cho tới bây giờ, Hàn vẫn còn ở lại trongcăn phòng Tao nhã kia. Chẳng lẽ, hắn ở lại đây là vì nữ tử mặc quần áo trắng đó sao? Giọng nói Hiên Viên Hạo không hề lười biếng mệt mỏi, mà mang theo vài phần thâm trầm.
Chưa từng nghe nói qua, bên người Hàn có nữ tử như vậy. Còn nữa, nếu như nữ tử kia thật sự là lão bản của Tân Nguyệt lâu, nhưng lại có thể hợp tác cùng Túy Hương lâu của Hàn, thực sự, nữ tử kia cũng không phải là người bình thường. Rất nhanh, những gì hắn nghi ngờ liền được phân giải.
Lúc này, truyền đến tràng tiếng gõ cửa liên tiếp.
Lập tức cửa phòng được mở ra, bọn hắn nhìn thấy một nữ tử mặc áo trắng, mái tóc được cuốn gọn lại ở trên đầu, dùng một chiếc trâm tùy ý gài lại, gương mặt cũng không hề trang điểm, da thịt trắng nõn, làm cho người ta có một cảm giác thật trang nhã và thoát tục.
Bọn hắn đều thấy nữ tử trước mắt có cảm giác gì đó rất quen thuộc. Nhưng bọn hắn vẫn tin tưởng, từ trước tới giờ cũng chưa từng gặp qua nữ tử này.
Để người khác
Betaer: Mẹ Bầu
Trương Đức, phái người vào cung, dặn dò Diễm Nhi phải nhanh chóng lấy lòng Hoàng thượng một chút. Bất kể phải sử dụng biện pháp gì, nhất định trong thời gian ngắn nhất nàng phải có con với Hoàng thượng. Giọng nói của Thượng Quan Kiệt Hùng thâm trầm vang lên.
Dạ, lão gia. Trương Đức nhìn mặt Thượng Quan Kiệt Hùng căng thẳng, không dám tiếp tục hỏi thêm về lá thư kia nữa, dứt khoát lui ra ngoài, đi làm theo lời của lão gia.
Sắc mặt Thượng Quan Kiệt Hùng ảm đạm, lá thư cầm trên tay đã bị vo thành một cục giấy lộn. Vấn đề được đề cập trong thư chính là thân phận người mà hắn an bài tại Thủy Nguyệt quốc đã bị phát hiện, chết hơn phân nửa.
Bàn tay to loạt xoạt viết rất nhanh một hàng chữ: “Tạm dừng tất cả hành động, đợi mệnh lệnh làm việc.”
Sau đó, chỉ thấy một con chim bồ câu từ thư phòng bay ra.
***************************
Trong một phòng cao cấp của Túy Hương lâu.
Tiểu thư, Tinh Nhi cảm thấy dường như hôm nay tâm tình của tiểu thư rất tốt! Tinh Nhi thật sự không nhẫn nhịn được lòng tò mò liền hỏi thăm.
Sao? Thiên Thiên nhíu mày cười hỏi lại, biểu hiện của nàng rõ ràng như vậy sao?
Dạ Tinh Nhi gật đầu thật mạnh.
Chẳng lẽ, ngươi không vui sao? Lúc này, có những người khác hẳn là đang rất đau lòng khổ sở. Chẳng lẽ, ngươi nghe đến điều này lại không thấy thích sao?
Tinh Nhi nghĩ nghĩ, nửa khắc sau mới tỉnh ngộ lại, Hóa ra, tiểu thư là vì việc này, Tinh Nhi đương nhiên vui mừng rồi. Hóa ra là tâm tình của tiểu thư tốt lên là vì chuyện Thượng Quan Tiệp Nhi bị từ hôn. Nàng còn tưởng rằng tiểu thư là vì trang chủ của Tiêu Dao Sơn Trang cơ đấy?
Đột nhiên, từ trong góc tối Mặc hiện ra, lạnh nhạt nói, Chủ tử
Thiên Thiên gật đầu, Như thế nào, dọc theo đường đi có người âm thầm theo dõi hay không? Kỳ thật, từ lúc nàng ra khỏi phủ, Mặc đã ám hiệu cho nàng biết có người đang âm thầm theo dõi nàng. Vì thế, nàng liền bảo Mặc âm thầm đi theo để tra ra rốt cuộc là người nào gây nên?
Không sai, người này theo chủ tử đi vào Túy Hương lâu. Không lâu sau liền rời đi, mà là đi thẳng đến Tân Nguyệt lâu. Rồi sau đó không lâu, Long Khải Kỳ liền từ Tân Nguyệt lâu đi thẳng đến Túy Hương lâu. Trong mắt Mặc hiện lên một tia lạnh nhạt, thản nhiên nói.
Sao? Đang ở phòng nào? Thật sự chính là hắn, nếu đã đến đây, vậy gặp nhau đi! Khóe miệng hơi gợi lên. Thật ra, nàng muốn xem chồng trước của nàng có nhận ra nàng không.
**********************
Trong một phòng khác.
Cho tới bây giờ, Hàn vẫn còn ở lại trongcăn phòng Tao nhã kia. Chẳng lẽ, hắn ở lại đây là vì nữ tử mặc quần áo trắng đó sao? Giọng nói Hiên Viên Hạo không hề lười biếng mệt mỏi, mà mang theo vài phần thâm trầm.
Chưa từng nghe nói qua, bên người Hàn có nữ tử như vậy. Còn nữa, nếu như nữ tử kia thật sự là lão bản của Tân Nguyệt lâu, nhưng lại có thể hợp tác cùng Túy Hương lâu của Hàn, thực sự, nữ tử kia cũng không phải là người bình thường. Rất nhanh, những gì hắn nghi ngờ liền được phân giải.
Lúc này, truyền đến tràng tiếng gõ cửa liên tiếp.
Lập tức cửa phòng được mở ra, bọn hắn nhìn thấy một nữ tử mặc áo trắng, mái tóc được cuốn gọn lại ở trên đầu, dùng một chiếc trâm tùy ý gài lại, gương mặt cũng không hề trang điểm, da thịt trắng nõn, làm cho người ta có một cảm giác thật trang nhã và thoát tục.
Bọn hắn đều thấy nữ tử trước mắt có cảm giác gì đó rất quen thuộc. Nhưng bọn hắn vẫn tin tưởng, từ trước tới giờ cũng chưa từng gặp qua nữ tử này.
Để người khác
/139
|