Bụp một tiếng, tim của hai người Hồng, Hoàng như nhảy ra khỏi ngực, thẳng tắp quỳ trên mặt đất khấu đầu.
Nô tỳ tham kiến hoàng thượng, hoàng thượng vạn tuế vạn tuế vạn vạn tuế.
Long Khải Diêm sải bước, lướt qua hai người cung nữ trên đất, đôi mắt thâm thúy chăm chú nhìn nữ tử trên giường, mặc dù mặt nàng đã bị hủy, nhưng đôi tay ngọc nhỏ dài trắng noãn, còn dáng người kia nữa, có thể đoán ra nữ nhân này chắc chắn là một mỹ nhân, nhưng, vì sao mình không có một chút ấn tượng nào đối với nàng.
Nàng chính là Thục phi?
Bẩm hoàng thượng, mặc dù gương mặt đã bị hủy, nhưng nô tỳ xác định đây chính là Thục phi nương nương. Hoàng sợ hãi nói, rất sợ nói sai một chữ, liền bị kéo ra ngoài chặt đầu.
Các ngươi lặp lại một lần nữa những lời nói vừa rồi. Con ngươi lạnh lẽo như sương nhàn nhạt quét qua hai người cung nữ đang quỳ dưới đất, rồi sau đó tầm mắt lại rơi vào thi thể trên giường.
Hoàng thượng tha mạng, đó là nô tỳ nói bậy nói bạ, nô tỳ không dám, không dám nữa. Hai người Hồng, Hoàng run sợ nói.
Không nói thì trực tiếp xử trảm . Long Khải Diêm thu hồi tầm mắt của mình, lạnh lùng nhìn cung nữ quỳ dưới đất.
Hoàng thượng tha mạng, nô tỳ biết không nên nói bậy nói bạ ở sau lưng.
Nói.
Nô tỳ chỉ là suy đoán gương mặt nương nương là bị. . . . . . Bị. . . . . . Bị Tuyết phi nương nương hủy. Hoàng thoáng ngẩng đầu liếc nhìn hoàng thượng, rồi sau đó bị khí lạnh như sương dọa cho phát sợ, run rẩy nói.
Hoàng thượng, nô tỳ tự biết tội đáng chết vạn lần, không thể tùy ý vu oan chủ tử, cầu xin hoàng thượng bỏ qua cho hai
Nô tỳ tham kiến hoàng thượng, hoàng thượng vạn tuế vạn tuế vạn vạn tuế.
Long Khải Diêm sải bước, lướt qua hai người cung nữ trên đất, đôi mắt thâm thúy chăm chú nhìn nữ tử trên giường, mặc dù mặt nàng đã bị hủy, nhưng đôi tay ngọc nhỏ dài trắng noãn, còn dáng người kia nữa, có thể đoán ra nữ nhân này chắc chắn là một mỹ nhân, nhưng, vì sao mình không có một chút ấn tượng nào đối với nàng.
Nàng chính là Thục phi?
Bẩm hoàng thượng, mặc dù gương mặt đã bị hủy, nhưng nô tỳ xác định đây chính là Thục phi nương nương. Hoàng sợ hãi nói, rất sợ nói sai một chữ, liền bị kéo ra ngoài chặt đầu.
Các ngươi lặp lại một lần nữa những lời nói vừa rồi. Con ngươi lạnh lẽo như sương nhàn nhạt quét qua hai người cung nữ đang quỳ dưới đất, rồi sau đó tầm mắt lại rơi vào thi thể trên giường.
Hoàng thượng tha mạng, đó là nô tỳ nói bậy nói bạ, nô tỳ không dám, không dám nữa. Hai người Hồng, Hoàng run sợ nói.
Không nói thì trực tiếp xử trảm . Long Khải Diêm thu hồi tầm mắt của mình, lạnh lùng nhìn cung nữ quỳ dưới đất.
Hoàng thượng tha mạng, nô tỳ biết không nên nói bậy nói bạ ở sau lưng.
Nói.
Nô tỳ chỉ là suy đoán gương mặt nương nương là bị. . . . . . Bị. . . . . . Bị Tuyết phi nương nương hủy. Hoàng thoáng ngẩng đầu liếc nhìn hoàng thượng, rồi sau đó bị khí lạnh như sương dọa cho phát sợ, run rẩy nói.
Hoàng thượng, nô tỳ tự biết tội đáng chết vạn lần, không thể tùy ý vu oan chủ tử, cầu xin hoàng thượng bỏ qua cho hai
/139
|