Gần kề chỉ là hai giờ thời gian, Trần Thanh Đế liền đem tu vi nghịch tu, tăng lên tới Luyện Khí tầng bảy, cân bằng với tu vi thuận tu rồi.
Kế tiếp, Trần Thanh Đế cũng không có tiếp tục tu luyện, mà là trọn vẹn hao tốn nửa giờ thời gian, cẩn thận củng cố tu vi nghịch tu.
Nghịch tu thành ma!
Trần đại thiếu không thể không cẩn thận.
Mặc dù nói, Trần Thanh Đế là vừa chính vừa tà, vốn là ở giữa Thần Ma. Nhưng mà, không đến bị bất đắc dĩ, Trần đại thiếu vẫn là không muốn rơi vào ma đạo.
Trần Thanh Đế củng cố tu vi, cũng dùng hơn 10 phút thời gian liền giải quyết. Thời gian khác, đều xem xét hắn phải chăng bị nghịch tu Càn Khôn Tạo Hóa Quyết ảnh hưởng.
Kết quả, lại để cho Trần Thanh Đế nhẹ nhàng thở ra.
Đánh rắm cũng không có.
Hết thảy bình thường!
- Thu!
Trần Thanh Đế vung tay lên, đem tất cả Nguyên ngọc bố trí Tụ Linh tiểu trận, thu vào bên trong Đỉnh Càn Khôn, tắm rửa một cái, liền rời khỏi biệt thự.
Hiện tại đã hơn năm giờ, Trần đại thiếu là phải đi xem Đoạn Thiên một chút.
- Anh cưỡng ép xóa bỏ trí nhớ, không còn có ký ức về em; những kỷ niệm về em, đều bị anh giấu ở đáy lòng...
- Em muốn làm ký ức của anh trở lại, nhớ lại kỷ niệm về em...
Ly khai biệt thự, đi vào khu náo nhiệt. Trần Thanh Đế đã nghe được, bốn phía đều phát bài hát Xóa bỏ trí nhớ mà Bùi Ngữ Yên sáng tác cho hắn.
Cái này lại để cho Trần Thanh Đế lắc đầu không thôi.
Sáng sớm mới hơn năm giờ, vừa rời giường liền nghe Bùi Ngữ Yên ca, thật sự là đủ nhức cả trứng.
Bất quá, chỉ là từ điểm này cũng có thể thấy được, lực ảnh hưởng của Bùi Ngữ Yên là ngưu bức cỡ nào, uy vũ cỡ nào.
Đương nhiên, ca khúc mới Xóa bỏ trí nhớ của Bùi Ngữ Yên, cũng hot lên rồi!
Hơn 10 phút sau, ở Trần Thanh Đế rất nhanh điều khiển xe, đi tới trang viên của Đoạn Phàm, dừng lại nơi hẻo lánh cách đó không xa.
Lập tức. Trần Thanh Đế từ trên xe lấy ra một cái túi lớn, kia là một ít thảo dược bên trong Càn Khôn Đỉnh đã phối chế tốt, xuống xe.
Trần Thanh Đế không làm kinh động bất luận người nào trong trang viên. Thân thể khẽ động, lặng yên tiềm nhập trong trang viên.
Trong hai tròng mắt của Đoạn Phàm tràn đầy tơ máu, xem xét đã biết rõ một đêm không ngủ. Phát hiện trong phòng đột nhiên nhiều ra một người, rất nhanh từ trên mặt đất bắn lên.
- Sư phụ!
Nhìn thấy người đến là Trần Thanh Đế. Trong tay còn cầm cái túi tản ra mùi thảo dược, Đoạn Phàm hưng phấn kêu lên, trên mặt tràn đầy vẻ kích động.
Sư phụ của Đoạn Phàm hắn, đã đến.
Không chỉ đã đến, còn mang theo thảo dược đến.
Chẳng lẽ là vì trị liệu cho ba của hắn, Đoạn Thiên sao?
Sư phụ chỉ là nghe miêu tả, đã biết phương pháp trị liệu sao?
Đối với một bệnh nhân mà nói, sợ không bác sĩ kê đơn thuốc cho hắn, mà là sợ, bác sĩ ngay cả thuốc cũng không kê, không biết kê đơn như thế nào.
Kê đơn, bất kể kết quả như thế nào, nhưng, cuối cùng đều là hi vọng.
Ngay cả đơn thuốc cũng không kê, cái kia cũng chỉ có chờ chết.
Không có thuốc nào cứu được!
- Một đêm không ngủ hả?
Trần Thanh Đế nhíu mày, thản nhiên nói:
- Nếu như ngươi tiếp tục như vậy nữa, chính ngươi cũng sẽ suy sụp.
Đoạn Phàm chỉ là một thiếu niên mười lăm tuổi, tuy là ông cụ non, nhưng cuối cùng cũng là thời điểm phát triển, mỗi ngày thức đêm đối với thân thể, tác hại sẽ rất lớn.
- Đã biết, sư phụ.
Đoạn Phàm nhẹ gật đầu, nói ra.
- Ân, những thảo dược này là ta phối chế cho ngươi.
Trần Thanh Đế đem cái túi trong tay, bỏ vào trên mặt bàn, rất nhanh lấy ra một bao thảo dược.
- Cái này... Đây là phối chế cho ta?
Đoạn Phàm trừng lớn hai mắt, trên mặt hiện lên một tia thất vọng.
Ngay từ đầu, Đoạn Phàm là cho rằng, những thảo dược này là Trần Thanh Đế kê cho ba của hắn, Đoạn Thiên. Ai biết, sự thật lại không phải như thế.
Đoạn Phàm có thể không thất vọng sao?
- Sau khi ngươi luyện tập xong, bỏ thảo dược vào trong bồn tắm, sau đó ngâm mình.
Trần Thanh Đế chỉ vào thảo dược trên mặt bàn, nói ra:
- Thời điểm bắt đầu ngâm, sẽ rất thống khổ, kiên trì đi qua, hấp thu dược lực, ngươi sẽ có thu hoạch không tưởng được.
- Cảm ơn sư phụ.
Đoạn Phàm nhẹ nhàng nói.
- Ngươi cũng không cần quá thất vọng, chờ ta xem tình huống của ba ngươi, lại nghĩ biện pháp.
Trần Thanh Đế vỗ vỗ bả vai Đoạn Phàm, nói ra:
- Chỉ cần tình huống không phải quá không xong, vẫn có hi vọng.
Nghe được Trần Thanh Đế nói, Đoạn Phàm lập tức cảm thấy hai mắt tỏa sáng.
Đoạn Phàm cũng không biết là vì cái gì, vậy mà phi thường tin tưởng Trần Thanh Đế, tin tưởng Trần Thanh Đế nhất định có thể trị liệu tốt ba của hắn.
Hết cách rồi, Trần Thanh Đế biểu hiện ra ngoài thực lực khủng bố, thần kỹ đua xe nghịch thiên, đều khiến Đoạn Phàm tràn đầy tự tin.
Có lẽ... có lẽ, Trần Thanh Đế ở Trung y, cũng nghịch thiên thì sao?
- Sư phụ, đã đến giờ rồi.
Đoạn Phàm hít sâu một hơi, mở mật thất ra:
- Sư phụ, chúng ta đi vào thôi.
- Ân!
Trần Thanh Đế nhẹ gật đầu, đi theo Đoạn Phàm vào trong mật thất.
...
Cùng lúc đó, bên trong một khách sạn cao cấp, Phó Dịch đồng dạng một đêm không ngủ, mặt âm trầm, toàn thân tràn ngập sát khí khổng lồ.
Ngồi ở đối diện Phó Dịch, rõ ràng là Thanh Bang Đao vương.
Đao vương không có bất kỳ cảm tình nói:
- Ngươi vội vã gặp ta như vậy, có chuyện gì?
- Đêm qua ta tự tay giết con của mình, ngươi nên biết.
Nhìn thấy Đao vương gật đầu, trong con ngươi Phó Dịch lóe ra hàn mang, trầm giọng nói ra:
- Lúc nào động thủ?
- Vừa lấy được thông tri, ngày mai có thể động thủ.
Trong hai mắt của Đao vương, lóe ra tinh mang, hạ giọng nói:
- Bước đầu tiên, đem tin tức Đoạn Thiên gặp chuyện không may tản ra.
Kế tiếp, Trần Thanh Đế cũng không có tiếp tục tu luyện, mà là trọn vẹn hao tốn nửa giờ thời gian, cẩn thận củng cố tu vi nghịch tu.
Nghịch tu thành ma!
Trần đại thiếu không thể không cẩn thận.
Mặc dù nói, Trần Thanh Đế là vừa chính vừa tà, vốn là ở giữa Thần Ma. Nhưng mà, không đến bị bất đắc dĩ, Trần đại thiếu vẫn là không muốn rơi vào ma đạo.
Trần Thanh Đế củng cố tu vi, cũng dùng hơn 10 phút thời gian liền giải quyết. Thời gian khác, đều xem xét hắn phải chăng bị nghịch tu Càn Khôn Tạo Hóa Quyết ảnh hưởng.
Kết quả, lại để cho Trần Thanh Đế nhẹ nhàng thở ra.
Đánh rắm cũng không có.
Hết thảy bình thường!
- Thu!
Trần Thanh Đế vung tay lên, đem tất cả Nguyên ngọc bố trí Tụ Linh tiểu trận, thu vào bên trong Đỉnh Càn Khôn, tắm rửa một cái, liền rời khỏi biệt thự.
Hiện tại đã hơn năm giờ, Trần đại thiếu là phải đi xem Đoạn Thiên một chút.
- Anh cưỡng ép xóa bỏ trí nhớ, không còn có ký ức về em; những kỷ niệm về em, đều bị anh giấu ở đáy lòng...
- Em muốn làm ký ức của anh trở lại, nhớ lại kỷ niệm về em...
Ly khai biệt thự, đi vào khu náo nhiệt. Trần Thanh Đế đã nghe được, bốn phía đều phát bài hát Xóa bỏ trí nhớ mà Bùi Ngữ Yên sáng tác cho hắn.
Cái này lại để cho Trần Thanh Đế lắc đầu không thôi.
Sáng sớm mới hơn năm giờ, vừa rời giường liền nghe Bùi Ngữ Yên ca, thật sự là đủ nhức cả trứng.
Bất quá, chỉ là từ điểm này cũng có thể thấy được, lực ảnh hưởng của Bùi Ngữ Yên là ngưu bức cỡ nào, uy vũ cỡ nào.
Đương nhiên, ca khúc mới Xóa bỏ trí nhớ của Bùi Ngữ Yên, cũng hot lên rồi!
Hơn 10 phút sau, ở Trần Thanh Đế rất nhanh điều khiển xe, đi tới trang viên của Đoạn Phàm, dừng lại nơi hẻo lánh cách đó không xa.
Lập tức. Trần Thanh Đế từ trên xe lấy ra một cái túi lớn, kia là một ít thảo dược bên trong Càn Khôn Đỉnh đã phối chế tốt, xuống xe.
Trần Thanh Đế không làm kinh động bất luận người nào trong trang viên. Thân thể khẽ động, lặng yên tiềm nhập trong trang viên.
Trong hai tròng mắt của Đoạn Phàm tràn đầy tơ máu, xem xét đã biết rõ một đêm không ngủ. Phát hiện trong phòng đột nhiên nhiều ra một người, rất nhanh từ trên mặt đất bắn lên.
- Sư phụ!
Nhìn thấy người đến là Trần Thanh Đế. Trong tay còn cầm cái túi tản ra mùi thảo dược, Đoạn Phàm hưng phấn kêu lên, trên mặt tràn đầy vẻ kích động.
Sư phụ của Đoạn Phàm hắn, đã đến.
Không chỉ đã đến, còn mang theo thảo dược đến.
Chẳng lẽ là vì trị liệu cho ba của hắn, Đoạn Thiên sao?
Sư phụ chỉ là nghe miêu tả, đã biết phương pháp trị liệu sao?
Đối với một bệnh nhân mà nói, sợ không bác sĩ kê đơn thuốc cho hắn, mà là sợ, bác sĩ ngay cả thuốc cũng không kê, không biết kê đơn như thế nào.
Kê đơn, bất kể kết quả như thế nào, nhưng, cuối cùng đều là hi vọng.
Ngay cả đơn thuốc cũng không kê, cái kia cũng chỉ có chờ chết.
Không có thuốc nào cứu được!
- Một đêm không ngủ hả?
Trần Thanh Đế nhíu mày, thản nhiên nói:
- Nếu như ngươi tiếp tục như vậy nữa, chính ngươi cũng sẽ suy sụp.
Đoạn Phàm chỉ là một thiếu niên mười lăm tuổi, tuy là ông cụ non, nhưng cuối cùng cũng là thời điểm phát triển, mỗi ngày thức đêm đối với thân thể, tác hại sẽ rất lớn.
- Đã biết, sư phụ.
Đoạn Phàm nhẹ gật đầu, nói ra.
- Ân, những thảo dược này là ta phối chế cho ngươi.
Trần Thanh Đế đem cái túi trong tay, bỏ vào trên mặt bàn, rất nhanh lấy ra một bao thảo dược.
- Cái này... Đây là phối chế cho ta?
Đoạn Phàm trừng lớn hai mắt, trên mặt hiện lên một tia thất vọng.
Ngay từ đầu, Đoạn Phàm là cho rằng, những thảo dược này là Trần Thanh Đế kê cho ba của hắn, Đoạn Thiên. Ai biết, sự thật lại không phải như thế.
Đoạn Phàm có thể không thất vọng sao?
- Sau khi ngươi luyện tập xong, bỏ thảo dược vào trong bồn tắm, sau đó ngâm mình.
Trần Thanh Đế chỉ vào thảo dược trên mặt bàn, nói ra:
- Thời điểm bắt đầu ngâm, sẽ rất thống khổ, kiên trì đi qua, hấp thu dược lực, ngươi sẽ có thu hoạch không tưởng được.
- Cảm ơn sư phụ.
Đoạn Phàm nhẹ nhàng nói.
- Ngươi cũng không cần quá thất vọng, chờ ta xem tình huống của ba ngươi, lại nghĩ biện pháp.
Trần Thanh Đế vỗ vỗ bả vai Đoạn Phàm, nói ra:
- Chỉ cần tình huống không phải quá không xong, vẫn có hi vọng.
Nghe được Trần Thanh Đế nói, Đoạn Phàm lập tức cảm thấy hai mắt tỏa sáng.
Đoạn Phàm cũng không biết là vì cái gì, vậy mà phi thường tin tưởng Trần Thanh Đế, tin tưởng Trần Thanh Đế nhất định có thể trị liệu tốt ba của hắn.
Hết cách rồi, Trần Thanh Đế biểu hiện ra ngoài thực lực khủng bố, thần kỹ đua xe nghịch thiên, đều khiến Đoạn Phàm tràn đầy tự tin.
Có lẽ... có lẽ, Trần Thanh Đế ở Trung y, cũng nghịch thiên thì sao?
- Sư phụ, đã đến giờ rồi.
Đoạn Phàm hít sâu một hơi, mở mật thất ra:
- Sư phụ, chúng ta đi vào thôi.
- Ân!
Trần Thanh Đế nhẹ gật đầu, đi theo Đoạn Phàm vào trong mật thất.
...
Cùng lúc đó, bên trong một khách sạn cao cấp, Phó Dịch đồng dạng một đêm không ngủ, mặt âm trầm, toàn thân tràn ngập sát khí khổng lồ.
Ngồi ở đối diện Phó Dịch, rõ ràng là Thanh Bang Đao vương.
Đao vương không có bất kỳ cảm tình nói:
- Ngươi vội vã gặp ta như vậy, có chuyện gì?
- Đêm qua ta tự tay giết con của mình, ngươi nên biết.
Nhìn thấy Đao vương gật đầu, trong con ngươi Phó Dịch lóe ra hàn mang, trầm giọng nói ra:
- Lúc nào động thủ?
- Vừa lấy được thông tri, ngày mai có thể động thủ.
Trong hai mắt của Đao vương, lóe ra tinh mang, hạ giọng nói:
- Bước đầu tiên, đem tin tức Đoạn Thiên gặp chuyện không may tản ra.
/878
|