Cực Sủng, Tiểu Phụ Điền Viên

Chương 49 - Kẻ Dở Hơi

/201


Thiếu gia, Nhạc cô nương tới tìm người. Đoạn Thịnh Văn đứng ở bên ngoài rèm xin chỉ thị.

Nhạc cô nương nào? Thượng Quan Dực khép sách trong tay lại.

Ặc, Đạo Thịnh Văn quay đầu lại nhìn Lý Tuyết Diên một cái, Chính là, chính là vị mà thiếu gia bảo nô tài điều tra kia.

Lào rào một tiếng, rèm liền mở ra, vừa nhìn, trợn tròn mắt. Sao ngươi lại tới đây?

Đoạn Thịnh Văn thấy chủ tử đi ra, vội vàng lách người.

Người ta nhớ chàng mà! Lý Tuyết Diên xấu hổ nhích lại gần.

Ngươi, ngươi làm ơn cách xa ta một chút!

Là Bảo Nhi bảo ta tới tìm chàng!

Thượng Quan Dực thu lại cơn giận, Tìm ta có chuyện gì?

Bảo ta tìm chàng… , Ặc, tìm hắn làm gì, tại sao không nhớ được? Lý Tuyết Diên hé miệng vuốt vuốt tóc, nhìn Thượng Quang Dực kiều mỵ cười một tiếng.

Ta, ta quên mất rồi… ha ha

Khóe miệng Thượng Quan Dực co giật, Tiễn khách!

Đoạn Thịnh Văn ở trong sân chờ đợi, nghe vậy, cảm thấy rất là khó hiểu. Thiếu gia thật vất vả mới chờ mong được người, vậy làm sao còn lên cơn thế? Ta rốt cuộc là có nên đi hay không?

Á, ta thật sự có chuyện tìm chàng, trong thôn xảy ra ôn dịch, Bảo Nhi… Lời Lý Tuyết Diên còn chưa nói hết, Thượng Quan Dực đã không còn ở đó.

Đoạn Thịnh Văn chỉ cảm thấy giống như có một ngọn gió màu xanh thổi qua, Á, thiếu gia!

Lý Tuyết Diên có chút giận, vội vàng đuổi theo, cũng không ngồi xe ngựa, từ trong chuồng ngựa bên cạnh, cởi một con, đuổi theo. Nam nhân đáng chết, a… tức chết ta rồi!

Thượng Quan Dực không nói rõ được cảm xúc bây giờ của mình là gì, chỉ biết là, trong thôn xảy ra ôn dịch, nàng ở đó.

Đến trong thôn, nhà nhà đều đóng cửa, gõ một hồi, cũng không có ai đáp lại. Lo lắng trong lòng Thượng Quan Dực càng tăng thêm, gõ từng nhà từng nhà. Cho đến khi thấy một lão đầu đang đút cỏ khô cho bò.

Đại thúc, nhà Bảo Nhi ở đâu?

Tay cầm cỏ khô của Trương Đại Thúc không tự chủ khẽ run lên, Ngươi có chuyện gì không? Người tới cũng không phải là người bình thường, là từ trong kinh thành tới sao?

Ta là bằng hữu của nàng, nghe nói trong thôn có ôn dịch, ta lo lắng cho nàng. Thượng Quan Dực không lo được nhiều như vậy, chỉ muốn mau mau nhìn thấy nàng, cho dù nàng là người đã gả cho người ta, vậy thì như thế nào!

Trương Đại Thúc buông tròng mắt khẽ lóe lên xuống, Ta dẫn ngươi đi.

Thượng Quan Dực cột ngựa lên một thân cây bên cạnh, đi theo Trương Đại Thúc đến phòng nhỏ Trà viên.

Bởi vì buổi trưa bận rộn chuyện bàn


/201

THICH DOC TRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

adsdoctruyen@gmail.com

DMCA.com Protection Status