Cực Sủng, Tiểu Phụ Điền Viên

Chương 56 - Cứu Giúp

/201


Bảo Nhi buồn bã ra khỏi cửa hàng kia, lại ngẩng đầu liếc nhìn màn vải kia một cái, thẫn thờ ra khỏi đầu hẻm.

Chuyện vải vóc này không giải quyết được, thì cửa tiệm kia của nàng sẽ không có cách nào mở á! Đây quả thật là chuyện khó giải quyết, lúc trước không có nghĩ đến điểm này. Tìm bố trang khó như thế, sớm biết thì đã sớm chuẩn bị rồi.

Ngươi có chấm dứt hay không? , lần nữa không để ý tới vấn đề hình tượng, Thượng Quan Dực phất tay áo đứng dậy. Nữ nhân một phòng đều nhìn về phía Lý Tuyết Diên.

Trợn mắt nhìn đám nữ nhân kia một cái, nâng váy đuổi theo. Vừa ra cửa, mới nghĩ đến Bảo Nhi, lại chui vào, lúc này mới phát hiện người sớm đã không còn.

Ôi trời, đầu óc này của ta! Vỗ vỗ đầu, ở trên đường vừa đi vừa tìm. Bảo Nhi nhất định đã bị chọc tức, mình lại sắp bị mắng rồi.

Chuyện tìm bố trang không có kết quả, nhìn xem mặt trời một chút, hẳn là ba bốn giờ rồi, vẫn sớm đi mua thức ăn xong, đi về nhà thôi.

Không biết đại mỹ nam ở trong nhà đang làm gì, nghĩ đi nghĩ lại, tự khinh bỉ mình một hồi lâu, mới rời khỏi không tới một ngày, liền nhớ người ta, quá khác người. Vội vàng lắc đầu, sửa sang tâm tình lại một chút.

Mộ Dung Dục không tự chủ giãn chân mày đang khóa chặt ra, đi theo bóng dáng kia.

Ông chủ, gà này bán thế nào? , Gà có thể dùng cả xương lẫn thịt, mình thích ăn thịt, Đậu Đậu thích ăn xương.

Mười văn một cân, nếu cô nương mua nhiều, có thể để giá rẽ một chút cho cô nương. Ông chủ chừng ba mươi tuổi, da tay ngăm đen, cười một tiếng lộ ra hai hàm răng trắng, nhìn làm cho người ta cảm thấy sạch sẽ. Bảo Nhi cũng không định đi nữa, “vậy ông cho ta ba con”. Chỉ ra ba con, bảo ông chủ kia cân xuống.

Ba con tổng cộng tám cân, nhìn trời cũng sắp tối rồi, còn phải mau về nhà trước trời tối. Cô nương cho bảy mươi sáu văn là được. , ông chủ cười ha hả cột gà lại cho Bảo Nhi.

Ừhm, ông có thể đưa đến cửa hàng trà Lý Ký hay không, ta cầm không tiện. Bảo Nhi có chút lúng túng đưa tiền qua.

Được rồi, một lát nữa sẽ đưa qua cho cô nương. Ông chủ kia nhận tiền, đáp.

Bảo Nhi lại mua mấy bó rau xanh, hai cân sườn, ba cân cà, bốn cân ngó sen, cộng thêm hai cân ớt xanh, toàn bộ bảo người ta mang đến Lý Ký.

Mộ Dung Dục xa xa đi theo, nhìn nàng đến từng sạp từng sạp.

Muốn đến gần nàng, lại không có lý do thích hợp. Nàng siêu phàm thoát tục như thế, hấp dẫn hắn thật sâu, sợ rằng liếc mắt một cái, sẽ khó mà quên được.

Đáng tiếc, đã là thê tử của người khác.

Gần đây có


/201

THICH DOC TRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

adsdoctruyen@gmail.com

DMCA.com Protection Status