Cực Sủng, Tiểu Phụ Điền Viên

Chương 84 - Chương 74.3

/201


Trong một đêm, có thể nhai một rương, vậy hẳn là chuột thần nhỉ. Ha ha! , múc một muỗng, đưa đến khóe miệng, như nghĩ tới điều gì, lại để muỗng xuống nói: Bảo Vu Dũng đi báo quan, nói là bị trộm, chàng cảm thấy như thế nào?

Nhạc Mặc gắp cho bé con kia một miếng rau, không khỏi nâng mắt phượng lên, đúng là nữ nhân của ta, thật thông minh!

Được, vi phu cũng nghĩ như vậy, đã sắp xếp, đừng bận tâm.

Bảo Nhi có chút bất mãn nhíu mày, phẫn uất liếc Nhạc Mặc một cái, Cướp công lao của ta! Ta chỉ có chút cửa hàng nhỏ như vậy, sao so được với những thứ kia của chàng.

Nhạc Mặc có nhiều thâm ý nhìn tiểu nữ nhân kia một cái, mỗ nữ đùa giỡn chống cằm, lên giọng nói: Thế nào, Nhạc công tử, chàng cho rằng nàng dâu nhà chàng là một nữ nhân ngốc, trời sinh nhãn lực kém như vậy?

Nhạc Mặc buông đũa gỗ trong tay xuống, cánh tay tùy ý khoác lên một bên thành ghế, rất hứng thú nhìn bé con thần thái sáng láng trước mặt kia, hắn chưa từng xem thường nữ nhân trước mặt này, Tiếp tục . Hắn muốn biết, Bảo Nhi đã biết những thứ gì, những thứ khác đều có thể, duy chỉ có một điểm.

Chàng còn muốn ta nói cái gì? , đi vòng qua cái bàn, ôm lấy cổ nam nhân kia, ngồi xuống trên đùi hắn.

Chau lông mày lên, mang theo phong tình vô tận, như lưu vân tế nguyệt làm người ta mê muội.

Oh? Chẳng lẽ Nhạc công tử có bí mật gì không thể cho người ta biết, sau lưng ta kiếm tiền nuôi nữ nhân?

Ha ha! Nhạc Mặc nâng khóe miệng lên, mắt phượng mơ màng, Nuôi một mình nàng cũng đủ làm cho ta lao tâm khổ trí rồi, đâu còn tinh lực đi nuôi nữ nhân khác. Nắm cằm của nàng đến gần khóe miệng, Bảo Nhi vội vàng quay qua chỗ khác.

Mắt hạnh ngưng lại nói: Đào Hoa Trấn bình thường nhìn rất bình lặng, nhưng dòng nước ngầm tuôn sâu. Mỗi ngày lui tới mặc dù thật cẩn thận, nhưng vẫn luôn dẫn tới lo lắng. Chàng vẫn nên cẩn thận nhiều một chút, có thể suy tính để cho ám vệ của chàng đào mật đạo cho chàng chẳng hạn, cũng tránh cho chàng đi rêu rao khắp nơi thì tốt hơn.

Trong mắt Nhạc Mặc thoáng hiện vẻ kinh ngạc, khôi phục lại gợi lên môi mỏng mị hoặc kia. Bảo Nhi nhân cơ hội sờ soạng một cái, đứng dậy ngồi trở lại cái ghế của mình, bưng chén lên tiếp tục múc lấy cháo.

Hắn luôn cho rằng, ở trước mặt hắn, nàng sẽ tự động che giấu tất cả phong hoa, làm một tiểu nữ nhân đơn giản. Hắn mặc cho nàng tự do, cưng chiều nàng vô độ, chỉ làm một người trong sáng làm cho người ta thương yêu.

Phượng Y Các phố Hoa Thanh, giống như thường ngày, cứ buôn bán theo thường lệ. Không bao lâu sau, một dòng người không ngừng tuôn về phía Phượng Y Các, người nép ở góc tường, âm hiểm cong khóe môi lên, xoay người rời đi. Lúc này, hai người ẩn ở trong bóng tối, nhìn nhau cười một tiếng, đuổi theo bóng dáng kia.

Tiểu thư, bây giờ đường phố đối điện với Phượng Y Các rất náo nhiệt, tiểu thư cần phải đi ra ngoài sưởi nắng mặt trời. Tiểu Đào nhìn vẻ mặt của Ngô Yên Nhiên, lấy lòng đỡ người dậy.

Một khi đã náo nhiệt như vậy, cũng không thể bỏ lỡ. Người nói chuyện không có thái độ dịu dàng như ngày xưa, giữa lông mày mơ hồ lộ ra vẻ thâm độc.

Lúc bọn họ đến cửa Phượng Y Các, thấy không phải đại náo la hét, mà là một cảnh thân thiện vui vẻ.

Ông chủ Vu, ông nói trời còn chưa sáng hẳn ông đã đến từng nhà xin lỗi, chúng ta cũng rất có thiện chí, tiểu thư nhà ta nói, không thành vấn đề, đợi thêm mấy ngày cũng được. Phượng Y Các của các ông, chúng ta rất tin tưởng!

Đúng vậy, ta thu lại tiền đặt cọc, khuê nữ ta còn hờn giận với ta, là ta hẹp hòi. Hiện tại ta muốn bổ sung đơn đặt hàng! , phu nhân kia ngượng ngùng vén một bên tóc.

Ông chủ Vu, các ông nên đi báo quan lão gia điều tra xem xem, là ai to gan như vậy, dám trộm quần áo Phượng Y Các. Bắt được nhất định phải kéo đi chặt tay!

Vu Dũng sai các nha đầu châm trà cho các phu nhân, đứng dậy bái tạ từng người nói: Vu mỗ may mắn, có thể gặp được các vị phu nhân thông tình đạt lý như vậy, bà chủ Nhạc của chúng ta có nói, vì cảm tạ các vị ủng hộ, đợt quần áo này toàn bộ lấy nửa giá, về sau kiểu mới cũng sẽ chiết khấu cho mọi người. Mong rằng mọi người tiếp tục ủng hộ Phượng Y Các, Vu mỗ cảm kích khôn cùng!

Tất cả đám phu nhân bên kia đều không dám tin liếc mắt nhìn nhau, mừng rỡ không ngậm miệng được. Xiêm áo ở Phượng Y Các này giá cả không rẻ, bán nửa giá, vậy không phải chiếm được lợi rất nhiều sao! Sau này kiểu mới còn có thể chiết khấu, đây chính là cầu cũng cầu không được!

Bà chủ Nhạc người ta thật đúng là biết cách làm ăn!

Đúng vậy, đúng vậy! Ông chủ Vu thật đúng là theo đúng người!

Khóe mắt Ngô Yên Nhiên hiện lên vẻ tàn nhẫn, móng tay gãy trong lòng bàn tay cũng không biết. Tiểu Đào không dám lên tiếng, sợ hãi dịch sang một bên, tại sao có thể như vậy.

Trong huyện nha, Vu Dũng đi báo quan lập hồ sơ, kết quả là, khắp thành nghị luận ầm ĩ. Người nào thất đức như vậy, trộm một cái rương quần áo của người ta, như vậy ít nhất cũng hai ngàn lượng đấy!

Gần đây Ngô Hữu Chi bận liên lạc thế gia đại tộc ở Trung Thành, không tâm tư trông nom những chuyện nhỏ

src=

Bạn đang đọc truyện trên: Webtruyen.com


/201

THICH DOC TRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

adsdoctruyen@gmail.com

DMCA.com Protection Status