Hôm sau lúc mọi người tỉnh dậy mặt trời đã lên cao, vốn cho rằng về thành phố mới ăn cơm, ai biết được có một mùi thơm xông vào mũi.
Đám người lần theo mùi thơm mà đến, sau đó ngạc nhiên phát hiện, Đường Đường đã làm xong đồ ăn sáng, mà lại còn rất phong phú!
“Oaa —— Đường Đường sao em lại đảm đang như vậy, nếu chị là đàn ông chắc chắn sẽ cưới em!” Kỷ Nguyệt nhịn không được, ôm Đường Đường hận không thể hôn cô mấy cái, may mắn Cố Trường An đã giữ cô ấy lại.
Đường Đường cười nói: “Em thấy trong tủ lạnh còn chút đồ ăn, cho nên lấy ra làm đồ ăn sáng, vừa vặn mọi người ăn xong có thể về, để bụng đói không tốt cho dạ dày.”
“Em tốt quá đi!” Kỷ Nguyệt không nhiều lời, tranh thủ nhào qua ăn, chậm chân không chừng không còn đồ ăn, tối quá cô ấy không ăn được sườn dê, toàn bị đám đàn ông giành lấy.
Buổi sáng Đường Đường nấu cháo cá, hấp thêm sủi cảo và bánh bao, còn cho mỗi người một quả trứng luộc, một bữa sáng điển hình của Trung Quốc.
Hôm qua mọi người đều đã được nếm qua tay nghề của Đường Đường, lúc này không cần Quý Tiểu Trạc khen ngợi liền nhanh chóng ngồi vào chỗ bắt đầu ăn, giống hệt bị bỏ đói.
“Cố Trường An nhanh lên, lột trứng gà cho em!” Trong miệng Kỷ Nguyệt còn bánh bao chỉ huy Cố Trường An.
Cố Trường An bất lực chỉ trán của cô ấy, ra hiệu cô nhìn Quý Yến: “Vợ à, em xem vợ của Quý Yến đang làm gì kìa, có thể học hỏi một chút được không?”
“Ừm?” Kỷ Nguyệt ngẩng đầu nhìn qua bên kia, thì thấy Đường Đường đang lột trứng gà bỏ vào trong chén Quý Yến.
Kỷ Nguyệt lặng lẽ thu lại ánh mắt tiếp tục ăn, không quên vỗ vai an ủi Cố Trường An: “Anh đừng hâm mộ Quý Yến, chuyện này chỉ có thể mơ mà không có.”
Cố Trường An: “….”
Trác Kế nhếch miệng cười, cũng nói đỡ cho Kỷ Nguyệt, “Người như Đường Đường bây giờ đã tuyệt chủng, chỉ có Quý Yến có được, chúng ta đều không có cơ hội.” Nói rồi, Trác Kế không thể không nhớ đến cô gái nhỏ hay chế nhạo anh, bất lực lắc đầu. Không phải ai cũng có phúc như Quý Yến.
Mọi người cơm nước xong thì ai về nhà nấy, ai cũng bận rộn, cũng không có nhiều thời gian chơi nhiều ngày.
Hai ngày này Quý Tiểu Trạc rất hài lòng, không chỉ có thể đi chơi, quan trọng ba mẹ đều ở cạnh cậu nhóc, cậu không cần phải ao ước như những người khác nữa.
“Mẹ ơi, đi chơi có vui không ạ?” Quý Tiểu Trạc nằm trong ngực Đường Đường hỏi.
Đường Đường không suy nghĩ gật đầu, “Tất nhiên rồi, mẹ rất vui nha.” Đây là lời nói thật lòng của cô, mặc dù hai ngày này cô không có ra ngoài chơi, nhưng cô dùng hành động của mình khiến cho mọi người có ấn tượng tốt, tất cả không có ai ghét cô, chuyện này đối với cô là một thu hoạch lớn.
Cô giống như đã lại gần được với anh hơn, Đường Đường hơi vui mừng.
Hỏi xong mẹ, Quý Tiểu Trạc hỏi đến ba: “Còn ba, ba có vui không?”
Quý Yến buồn cười gật đầu, “Rất vui.”
“Con biết hai người ở cùng con sẽ vui mà.” Cậu nhóc tự luyến nói, lại hỏi Quý Yến, “Vậy ba ơi, mai ba có muốn ở cùng con chơi vui vẻ nữa không?”
Quý Yến biết cậu nhóc nghĩ gì, chủ động nói: “Ngày mai sẽ dẫn con đi công viên giải trí.”
“A a —— ” Quý Tiểu Trạc hưng phấn ôm cổ Đường Đường, “Mẹ ơi, mai chúng ta có thể đi chơi công viên giải trí, đến lúc đó mẹ con mình sẽ chơi thuyền hải tặc nha, còn có tàu lượn siêu tốc, và….”
Cậu nhóc nói liên miên đem tất cả trò chơi nói với Đường Đường, thực ra cậu cũng chưa có đi công viên giải trí lần nào, chỉ biết từ người khác, trong lòng đều yên lặng ghi nhớ.
Đường Đường rất phối hợp gật đầu với cậu nhóc, cô muốn ngày mai thằng bé sẽ được chơi vui vẻ, mai là ngày nghỉ cuối cùng của anh, không biết khi nào mới được gặp lại.
Nhớ đến Quý Yến sắp đi, Đường Đường cũng hơi lo lắng, không biết ở trong quân đội ăn uống như thế nào, ngủ có ngon không, có thể chăm sóc mình hay không, cơm tập thể không hẳn là không ngon, bọn anh huấn luyện mệt mỏi như vậy, ăn lại không ngon khó mà hoàn thành được.
Đường Đường cảm thấy cô nên làm chút gì cho Quý Yến, chi bằng nấu đồ ăn sáng cho anh mang vào quân đội ăn.
Nghĩ vậy, Đường Đường nói với Quý Yến: “Chồng à, chúng ta đi siêu thị được không, em muốn mua chút đồ ăn.”
Quý Yến nghe vậy lập tức lái xe đến siêu thị, một nhà ba người đi vào trong. Lần này có Quý Yến đẩy xe, Quý Tiểu Trạc thì nắm lấy ống quần Đường Đường cùng đi.
Đường Đường nhìn bảo bối bên cạnh chân mình, kéo tay áo Quý Yến.
Quý Yến nhìn cô, “Chuyện gì?”
Đường Đường lặng lẽ tiến đến nói thầm vào tai Quý Yến, không để cho Quý Tiểu Trạc nghe được, “Chồng à, anh ôm con vào trong xe đẩy đi, những đứa trẻ khác đều như vậy, bình thường chân em bị thương không thể đẩy con được, thực ra Tiểu Trạc rất muốn ngồi.”
Quý Yến nghe vậy liền nhìn xung quanh, có rất nhiều phụ huynh đem con mình đặt vào trong xe đẩy đi, chỉ có Quý Tiểu Trạc nhà anh chân ngắn đi bộ trên mặt đất.
Quý Yến xoay người bế Tiểu Trạc lên.
Quý Tiểu Trạc mơ màng, “Ba, ba làm gì vậy.”
Quý Yến đem Tiểu Trạc đặt vào trong xe đẩy hàng, “Ba đẩy con đi.”
Quý Tiểu Trạc hiểu ra, khóe miệng lập tức vểnh lên, lại sợ bị người ta phát hiện, liền cố gắng đè nén che đi nụ cười, lắc tay nhỏ nói: “Ai nha, con không còn là đứa trẻ ba tuổi nữa, ngồi vậy không hay lắm đâu.”
Đường Đường nhịn cười, khóe miệng Quý Yến cũng cong lên.
*
Đường Đường mua 5 kí thịt bò, 5 kí thịt heo, Quý Yến không hiểu hỏi: “Cô mua nhiều thịt như vậy làm gì, ăn không hết để lâu không còn tươi.”
“À, em muốn làm nước sốt.” Đường Đường không nói là làm cho anh, cô định sẽ giấu, lỡ như nói ra anh không muốn, lúc đó sẽ xấu hổ lắm, vẫn nên làm trước rồi nói sau, lúc đó đều đã làm xong rồi, hẳn là anh sẽ mang đi.
Quý Yến không suy nghĩ nhiều, gật đầu.
Sau khi về nhà vẫn còn sớm, Đường Đường làm chút đồ ăn cho hai ba con, sau đó cầm lấy thịt vào phòng bếp bắt đầu làm. Cô dự định sẽ làm thịt bò sốt vang, rồi làm thêm nước sốt ăn chung với cơm, hai cái này ăn chung sẽ rất ngon.
Còn thịt heo và thịt bò sót lại cô định làm thịt khô, như vậy sẽ để được lâu hơn, còn chống đói, quan trọng là hương vị rất ngon, thích hợp cho người vận động nhiều, đây chính là bí quyết nhũ mẫu chỉ cô.
Trong lúc Đường Đường bận rộn trong bếp, Quý Yến ôm Quý Tiểu Trạc đi đến cửa hàng vật dụng mua bóng đèn, trở về thay đèn trong nhà vệ sinh cho Đường Đường, sau đó kiểm tra lại một chút thiết bị trong nhà, đem những cái hư sửa lại.
Quý Tiểu Trạc đi theo sau mông Quý Yến, chờ anh làm xong, đột nhiên mở miệng, “Ba, có phải ba sắp đi không?”
Quý Yến sờ khuôn mặt nhỏ nhắn cảu cậu nhóc, “Kỳ nghỉ của ba kết thúc rồi, tối mai ba phải về lại quân đội.”
Quý Tiểu Trạc bẹp miệng, không để cho mình khóc, kiên cường nói: “Ba ba, con ở nhà sẽ ngoan, ba phải tin con đó.”
Quý Tiểu Trạc ôm lấy cổ anh, đem mặt chôn vào cổ Quý Yến, mắt lặng lẽ đỏ lên, âm thanh hơi nghẹn ngào, “Vậy khi nào con mới có thể gặp lại ba ạ?”
Trong lòng Quý Yến không dễ chịu, trầm mặc nói: “Tiểu Trạc, con có muốn sống với ba ở trong quân đội không? “
Quý Tiểu Trạc lập tức ngẩng đầu, “Con có thể đi chung với ba sao?”
“Nhưng ở đó sẽ không có nhà cao tầng, không có công viên giải trí, không có đồ ăn ngon, chơi cũng không vui, con có muốn đi không?”
Quý Tiểu Trạc không nghĩ ngợi gật đầu, “Có ạ! Chỉ cần ở bên cạnh ba là được, con muốn sống chung với ba.”
Quý Yến hôn lên trán cậu nhóc, trong lòng đã có quyết định.
Quý Tiểu Trạc bỗng nhiên nhớ đến cái gì, vội vàng hỏi: “Vậy mẹ có đi chung với chúng ta không? Con cũng không muốn phải xa mẹ, chúng ta mang mẹ đi chung đi ba, không thể để mẹ một mình được.”
“…Ừ.” Đột nhiên Quý Yến cảm thấy con heo mình nuôi béo bị người khác trộm đi, mới có bao lâu chứ, trong đầu tên nhóc này toàn là mẹ nó, có phải một thời gian nữa sẽ quên anh luôn không?
Biết ba sẽ mang cậu và mẹ vào trong quân đội, Quý Tiểu Trạc rất vui mừng, lập tức chạy vào phòng bếp, giống như một viên đạn nhỏ tông vào Đường Đường.
Đường Đường sao có thể chịu được đạn thịt công kích, huống hồ bây giờ chân còn bị thương, lập tức bị đâm cho loạng choạng, cánh tay đụng vào bếp đau muốn chết, mắt nổ đom đóm, nhất thời không đứng dậy được.
Quý Tiểu Trạc giật mình, ý thức sai lầm của mình, lập tức ôm lấy chân Đường Đường như thể muốn ôm cô, nhưng người quá nhỏ không có sức, đành phải gọi Quý Yến.
Quý Yến chạy vào, vội vàng bế Đường Đường lên ghế salon trong phòng khách, “Sao rồi? Có bị thương chỗ nào không?”
Đường Đường chịu đau xua tay, “Không sao, chỉ là tay bị đập chút thôi, vừa rồi chân không có sức mới đứng dậy không được.”
Quý Yến nhìn cánh tay Đường Đường, phát hiện xương cốt không có chuyện gì, chỉ là bị tổn thương ngoài da, lát nữa sẽ bị sưng lên.
Quý Yến bôi rượu thuốc cho Đường Đường.
Quý Tiểu Trạc áy náy cực kì, nước mắt rưng rưng xin lỗi Đường Đường, “Mẹ ơi, con xin lỗi, đều là lỗi của con, con không nên tông mẹ như vậy.” Bình thường Quý Tiểu Trạc vẫn luôn làm như vậy với Quý Yến, anh đều đỡ được, cậu nhóc nhất thời quên mẹ không có sức khỏe như ba.
Đường Đường lau nước mắt cho cậu nhóc, “Không có việc gì, mẹ không sao, con đừng lo lắng.”
“Vậy để con thổi cho mẹ nha, phù phù không còn đau nữa.” Quý Tiểu Trạc cầm lấy cánh tay cô bắt đầu thổi.
Quý Yến nhìn thân thể của Đường Đường, gầy như que củi vậy, nếu như có bão, chắc chắn cô đã bị thổi bay, đúng là thân thể này không thể chịu được sự công kích của Quý Tiểu Trạc, may mắn là không có chuyện gì, lỡ như là cầu thang hay chỗ nào nguy hiểm thì thôi rồi, cho nên Quý Yến nghiêm túc phê bình Quý Tiểu Trạc: “Quý Tiểu Trạc, lần sau không được tông mẹ như vậy nữa, mẹ con gầy không đỡ nổi con đâu, con nhớ kỹ đó cho ba.”
Quý Tiểu Trạc cúi đầu lúng túng nói: “Con biết rồi ạ, là con quá béo, nên mẹ mới không đỡ được.”
Còn biết mình béo à, Quý Yến bất lực.
Hết chương 19.
Đám người lần theo mùi thơm mà đến, sau đó ngạc nhiên phát hiện, Đường Đường đã làm xong đồ ăn sáng, mà lại còn rất phong phú!
“Oaa —— Đường Đường sao em lại đảm đang như vậy, nếu chị là đàn ông chắc chắn sẽ cưới em!” Kỷ Nguyệt nhịn không được, ôm Đường Đường hận không thể hôn cô mấy cái, may mắn Cố Trường An đã giữ cô ấy lại.
Đường Đường cười nói: “Em thấy trong tủ lạnh còn chút đồ ăn, cho nên lấy ra làm đồ ăn sáng, vừa vặn mọi người ăn xong có thể về, để bụng đói không tốt cho dạ dày.”
“Em tốt quá đi!” Kỷ Nguyệt không nhiều lời, tranh thủ nhào qua ăn, chậm chân không chừng không còn đồ ăn, tối quá cô ấy không ăn được sườn dê, toàn bị đám đàn ông giành lấy.
Buổi sáng Đường Đường nấu cháo cá, hấp thêm sủi cảo và bánh bao, còn cho mỗi người một quả trứng luộc, một bữa sáng điển hình của Trung Quốc.
Hôm qua mọi người đều đã được nếm qua tay nghề của Đường Đường, lúc này không cần Quý Tiểu Trạc khen ngợi liền nhanh chóng ngồi vào chỗ bắt đầu ăn, giống hệt bị bỏ đói.
“Cố Trường An nhanh lên, lột trứng gà cho em!” Trong miệng Kỷ Nguyệt còn bánh bao chỉ huy Cố Trường An.
Cố Trường An bất lực chỉ trán của cô ấy, ra hiệu cô nhìn Quý Yến: “Vợ à, em xem vợ của Quý Yến đang làm gì kìa, có thể học hỏi một chút được không?”
“Ừm?” Kỷ Nguyệt ngẩng đầu nhìn qua bên kia, thì thấy Đường Đường đang lột trứng gà bỏ vào trong chén Quý Yến.
Kỷ Nguyệt lặng lẽ thu lại ánh mắt tiếp tục ăn, không quên vỗ vai an ủi Cố Trường An: “Anh đừng hâm mộ Quý Yến, chuyện này chỉ có thể mơ mà không có.”
Cố Trường An: “….”
Trác Kế nhếch miệng cười, cũng nói đỡ cho Kỷ Nguyệt, “Người như Đường Đường bây giờ đã tuyệt chủng, chỉ có Quý Yến có được, chúng ta đều không có cơ hội.” Nói rồi, Trác Kế không thể không nhớ đến cô gái nhỏ hay chế nhạo anh, bất lực lắc đầu. Không phải ai cũng có phúc như Quý Yến.
Mọi người cơm nước xong thì ai về nhà nấy, ai cũng bận rộn, cũng không có nhiều thời gian chơi nhiều ngày.
Hai ngày này Quý Tiểu Trạc rất hài lòng, không chỉ có thể đi chơi, quan trọng ba mẹ đều ở cạnh cậu nhóc, cậu không cần phải ao ước như những người khác nữa.
“Mẹ ơi, đi chơi có vui không ạ?” Quý Tiểu Trạc nằm trong ngực Đường Đường hỏi.
Đường Đường không suy nghĩ gật đầu, “Tất nhiên rồi, mẹ rất vui nha.” Đây là lời nói thật lòng của cô, mặc dù hai ngày này cô không có ra ngoài chơi, nhưng cô dùng hành động của mình khiến cho mọi người có ấn tượng tốt, tất cả không có ai ghét cô, chuyện này đối với cô là một thu hoạch lớn.
Cô giống như đã lại gần được với anh hơn, Đường Đường hơi vui mừng.
Hỏi xong mẹ, Quý Tiểu Trạc hỏi đến ba: “Còn ba, ba có vui không?”
Quý Yến buồn cười gật đầu, “Rất vui.”
“Con biết hai người ở cùng con sẽ vui mà.” Cậu nhóc tự luyến nói, lại hỏi Quý Yến, “Vậy ba ơi, mai ba có muốn ở cùng con chơi vui vẻ nữa không?”
Quý Yến biết cậu nhóc nghĩ gì, chủ động nói: “Ngày mai sẽ dẫn con đi công viên giải trí.”
“A a —— ” Quý Tiểu Trạc hưng phấn ôm cổ Đường Đường, “Mẹ ơi, mai chúng ta có thể đi chơi công viên giải trí, đến lúc đó mẹ con mình sẽ chơi thuyền hải tặc nha, còn có tàu lượn siêu tốc, và….”
Cậu nhóc nói liên miên đem tất cả trò chơi nói với Đường Đường, thực ra cậu cũng chưa có đi công viên giải trí lần nào, chỉ biết từ người khác, trong lòng đều yên lặng ghi nhớ.
Đường Đường rất phối hợp gật đầu với cậu nhóc, cô muốn ngày mai thằng bé sẽ được chơi vui vẻ, mai là ngày nghỉ cuối cùng của anh, không biết khi nào mới được gặp lại.
Nhớ đến Quý Yến sắp đi, Đường Đường cũng hơi lo lắng, không biết ở trong quân đội ăn uống như thế nào, ngủ có ngon không, có thể chăm sóc mình hay không, cơm tập thể không hẳn là không ngon, bọn anh huấn luyện mệt mỏi như vậy, ăn lại không ngon khó mà hoàn thành được.
Đường Đường cảm thấy cô nên làm chút gì cho Quý Yến, chi bằng nấu đồ ăn sáng cho anh mang vào quân đội ăn.
Nghĩ vậy, Đường Đường nói với Quý Yến: “Chồng à, chúng ta đi siêu thị được không, em muốn mua chút đồ ăn.”
Quý Yến nghe vậy lập tức lái xe đến siêu thị, một nhà ba người đi vào trong. Lần này có Quý Yến đẩy xe, Quý Tiểu Trạc thì nắm lấy ống quần Đường Đường cùng đi.
Đường Đường nhìn bảo bối bên cạnh chân mình, kéo tay áo Quý Yến.
Quý Yến nhìn cô, “Chuyện gì?”
Đường Đường lặng lẽ tiến đến nói thầm vào tai Quý Yến, không để cho Quý Tiểu Trạc nghe được, “Chồng à, anh ôm con vào trong xe đẩy đi, những đứa trẻ khác đều như vậy, bình thường chân em bị thương không thể đẩy con được, thực ra Tiểu Trạc rất muốn ngồi.”
Quý Yến nghe vậy liền nhìn xung quanh, có rất nhiều phụ huynh đem con mình đặt vào trong xe đẩy đi, chỉ có Quý Tiểu Trạc nhà anh chân ngắn đi bộ trên mặt đất.
Quý Yến xoay người bế Tiểu Trạc lên.
Quý Tiểu Trạc mơ màng, “Ba, ba làm gì vậy.”
Quý Yến đem Tiểu Trạc đặt vào trong xe đẩy hàng, “Ba đẩy con đi.”
Quý Tiểu Trạc hiểu ra, khóe miệng lập tức vểnh lên, lại sợ bị người ta phát hiện, liền cố gắng đè nén che đi nụ cười, lắc tay nhỏ nói: “Ai nha, con không còn là đứa trẻ ba tuổi nữa, ngồi vậy không hay lắm đâu.”
Đường Đường nhịn cười, khóe miệng Quý Yến cũng cong lên.
*
Đường Đường mua 5 kí thịt bò, 5 kí thịt heo, Quý Yến không hiểu hỏi: “Cô mua nhiều thịt như vậy làm gì, ăn không hết để lâu không còn tươi.”
“À, em muốn làm nước sốt.” Đường Đường không nói là làm cho anh, cô định sẽ giấu, lỡ như nói ra anh không muốn, lúc đó sẽ xấu hổ lắm, vẫn nên làm trước rồi nói sau, lúc đó đều đã làm xong rồi, hẳn là anh sẽ mang đi.
Quý Yến không suy nghĩ nhiều, gật đầu.
Sau khi về nhà vẫn còn sớm, Đường Đường làm chút đồ ăn cho hai ba con, sau đó cầm lấy thịt vào phòng bếp bắt đầu làm. Cô dự định sẽ làm thịt bò sốt vang, rồi làm thêm nước sốt ăn chung với cơm, hai cái này ăn chung sẽ rất ngon.
Còn thịt heo và thịt bò sót lại cô định làm thịt khô, như vậy sẽ để được lâu hơn, còn chống đói, quan trọng là hương vị rất ngon, thích hợp cho người vận động nhiều, đây chính là bí quyết nhũ mẫu chỉ cô.
Trong lúc Đường Đường bận rộn trong bếp, Quý Yến ôm Quý Tiểu Trạc đi đến cửa hàng vật dụng mua bóng đèn, trở về thay đèn trong nhà vệ sinh cho Đường Đường, sau đó kiểm tra lại một chút thiết bị trong nhà, đem những cái hư sửa lại.
Quý Tiểu Trạc đi theo sau mông Quý Yến, chờ anh làm xong, đột nhiên mở miệng, “Ba, có phải ba sắp đi không?”
Quý Yến sờ khuôn mặt nhỏ nhắn cảu cậu nhóc, “Kỳ nghỉ của ba kết thúc rồi, tối mai ba phải về lại quân đội.”
Quý Tiểu Trạc bẹp miệng, không để cho mình khóc, kiên cường nói: “Ba ba, con ở nhà sẽ ngoan, ba phải tin con đó.”
Quý Tiểu Trạc ôm lấy cổ anh, đem mặt chôn vào cổ Quý Yến, mắt lặng lẽ đỏ lên, âm thanh hơi nghẹn ngào, “Vậy khi nào con mới có thể gặp lại ba ạ?”
Trong lòng Quý Yến không dễ chịu, trầm mặc nói: “Tiểu Trạc, con có muốn sống với ba ở trong quân đội không? “
Quý Tiểu Trạc lập tức ngẩng đầu, “Con có thể đi chung với ba sao?”
“Nhưng ở đó sẽ không có nhà cao tầng, không có công viên giải trí, không có đồ ăn ngon, chơi cũng không vui, con có muốn đi không?”
Quý Tiểu Trạc không nghĩ ngợi gật đầu, “Có ạ! Chỉ cần ở bên cạnh ba là được, con muốn sống chung với ba.”
Quý Yến hôn lên trán cậu nhóc, trong lòng đã có quyết định.
Quý Tiểu Trạc bỗng nhiên nhớ đến cái gì, vội vàng hỏi: “Vậy mẹ có đi chung với chúng ta không? Con cũng không muốn phải xa mẹ, chúng ta mang mẹ đi chung đi ba, không thể để mẹ một mình được.”
“…Ừ.” Đột nhiên Quý Yến cảm thấy con heo mình nuôi béo bị người khác trộm đi, mới có bao lâu chứ, trong đầu tên nhóc này toàn là mẹ nó, có phải một thời gian nữa sẽ quên anh luôn không?
Biết ba sẽ mang cậu và mẹ vào trong quân đội, Quý Tiểu Trạc rất vui mừng, lập tức chạy vào phòng bếp, giống như một viên đạn nhỏ tông vào Đường Đường.
Đường Đường sao có thể chịu được đạn thịt công kích, huống hồ bây giờ chân còn bị thương, lập tức bị đâm cho loạng choạng, cánh tay đụng vào bếp đau muốn chết, mắt nổ đom đóm, nhất thời không đứng dậy được.
Quý Tiểu Trạc giật mình, ý thức sai lầm của mình, lập tức ôm lấy chân Đường Đường như thể muốn ôm cô, nhưng người quá nhỏ không có sức, đành phải gọi Quý Yến.
Quý Yến chạy vào, vội vàng bế Đường Đường lên ghế salon trong phòng khách, “Sao rồi? Có bị thương chỗ nào không?”
Đường Đường chịu đau xua tay, “Không sao, chỉ là tay bị đập chút thôi, vừa rồi chân không có sức mới đứng dậy không được.”
Quý Yến nhìn cánh tay Đường Đường, phát hiện xương cốt không có chuyện gì, chỉ là bị tổn thương ngoài da, lát nữa sẽ bị sưng lên.
Quý Yến bôi rượu thuốc cho Đường Đường.
Quý Tiểu Trạc áy náy cực kì, nước mắt rưng rưng xin lỗi Đường Đường, “Mẹ ơi, con xin lỗi, đều là lỗi của con, con không nên tông mẹ như vậy.” Bình thường Quý Tiểu Trạc vẫn luôn làm như vậy với Quý Yến, anh đều đỡ được, cậu nhóc nhất thời quên mẹ không có sức khỏe như ba.
Đường Đường lau nước mắt cho cậu nhóc, “Không có việc gì, mẹ không sao, con đừng lo lắng.”
“Vậy để con thổi cho mẹ nha, phù phù không còn đau nữa.” Quý Tiểu Trạc cầm lấy cánh tay cô bắt đầu thổi.
Quý Yến nhìn thân thể của Đường Đường, gầy như que củi vậy, nếu như có bão, chắc chắn cô đã bị thổi bay, đúng là thân thể này không thể chịu được sự công kích của Quý Tiểu Trạc, may mắn là không có chuyện gì, lỡ như là cầu thang hay chỗ nào nguy hiểm thì thôi rồi, cho nên Quý Yến nghiêm túc phê bình Quý Tiểu Trạc: “Quý Tiểu Trạc, lần sau không được tông mẹ như vậy nữa, mẹ con gầy không đỡ nổi con đâu, con nhớ kỹ đó cho ba.”
Quý Tiểu Trạc cúi đầu lúng túng nói: “Con biết rồi ạ, là con quá béo, nên mẹ mới không đỡ được.”
Còn biết mình béo à, Quý Yến bất lực.
Hết chương 19.
/88
|