*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Sau khi chị ấy nghe xong lập tức bật cười, chỉ chỉ vào trán Đường Đường, “Em nha, sao lại ngốc như vậy, chuyện này không phải rất dễ hiểu sao!”
Đường Đường ‘ai’ một tiếng, “Chị dâu biết nguyên nhân hả?”
Vợ đoàn trưởng nói: “Chuyện rõ như vậy mà em còn không biết à, tất nhiên Quý Yến sẽ không vui vì vợ của Trương Thành bắt em làm hết, cho nên cậu ấy mới tức giận, đau lòng cho em.”
“Hả? Cái gì?” Đường Đường sửng sờ.
Vợ đoàn trưởng rất thích Đường Đường, bởi vì cô rất đơn thuần, tính tình cũng tốt, có một tấm lòng mà người lớn khó có được, khiến người khác muốn thân thiết với cô, nhưng đôi khi tính cách này lại làm người ta thấy bất lực, có rất nhiều người phụ nữ có tâm cơ cô sẽ không bao giờ nghiền ngẫm ra được.
Biết cô không hiểu ra, chị ấy đành phải giải thích cặn kẽ: “Hôm qua em đến nhà đối diện giúp đỡ, vợ Trương Thành cái gì cũng không giúp em, chỉ làm mỗi việc bóc tỏi như thể cô ta là khách đến chơi vậy; lúc ăn cơm cũng vậy, em bận rộn trong phòng bếp, thì cô ta lại ở ngoài uống rượu với mọi người, nhờ em giúp mà cũng phiền hơi quá rồi, dù gì cũng phải ở trong bếp phụ giúp em chứ; còn nữa, cơm nước xong không phải cô ta nên dọn dẹp à, sao lại có thể để một mình em làm, em là khách, làm vậy cũng không lịch sự rồi, nếu là chị chị đã trở mặt với cô ta, cũng là tình tình em tốt không so đo!”
“À…. Là vậy hả…..” Đường Đường đã hiểu ra, lúng ta lúng túng nói: “Thực ra em cũng không ngại chút nào, em cũng thấy cô ấy không quá lịch sự với em, nhưng đúng là cô ấy không biết làm cái gì, cũng không giúp được gì hết, hơn nữa em thấy cô ấy uống nhiều rượu, nên cũng không nghĩ nhiều, dù sao cũng là hàng xóm với nhau không nên so đo.”
Vợ đoàn trưởng thở dài, “Em nha, sao tốt quá vậy, chị thấy Quý Yến tức giận là đúng, hên là cậu ấy kiềm chế tốt, nếu là người không giỏi kiềm chế, vợ mình bị người khác sai bảo như vậy, sớm đã khiến cô ta khó xử rồi! Chuyện này nếu Quý Yến không tức giận thì không phải là đàn ông, tất nhiên là đau lòng cho vợ mình rồi.”
Đường Đường bối rối không biết nói gì, Quý Yến đau lòng cho cô nên mới tức giận sao? Anh đau lòng cho cô à….
Đọc Full Tại Truyenfull.vn
Vợ đoàn trưởng vỗ tay Đường Đường, “Về sau em cứ nghe theo Quý Yến, nếu cô ta đến nhờ em giúp đỡ cứ từ chối đi, chuyện này là cô ta không đúng, không biết nấu ăn cũng không sao, quan trọng là thái độ, thà ở trong bếp nói chuyện với em cũng được vậy. Không phải chị ở đây châm ngòi ly gián, nhưng vợ của Trương Thành rất kiêu ngạo, người bình thường cô ta đều coi thường, nếu như cô ta coi trọng ai, thì sẽ chăm sóc người đó chu đáo mọi mặt.”
Ý của chị ấy Đường Đường đã hiểu, thì ra vợ Trương Thành xem thường cô, cho nên mới đối xử với cô như vậy.
“Nhưng… Sao cô ấy lại coi thường em? Bởi vì em không xinh đẹp? Hay là do em không có công việc ổn định?”
Vợ đoàn trưởng lắc đầu, “Không như em nghĩ. Đừng thấy cô ta chỉ là giáo viên, thật ra thì thân phận của cô ta khác với chúng ta, cô ta như là một nàng công chúa, ba là thượng tướng, chú là thị trưởng, người trong nhà đều có quyền cao chức trọng, cô ta cũng là sinh viên đại học Harvard, cho nên tính cách rất kiêu ngạo. Cũng vì vừa ý Trương Thành nên mới sẵn sàng đến quân đội chịu khổ, nói cách khác là người ta coi thường nơi này.”
“Ra là vậy….” Không nghĩ tới gia cảnh vợ Trương Thành lợi hại như vậy, trách không được.
“Nhưng kệ đi, em không cần phải nịnh bợ cô ta, Quý Yến dựa vào bản lĩnh của mình, sự nghiệp không kém Trương Thành là bao, nếu cô ta coi thường em, em cũng đừng vội vàng đồng ý giúp đỡ làm chi, chỉ giúp đỡ những ai coi mình là bạn bè thôi, em nói đúng không?”
Đường Đường gật đầu, “Chị dâu, chị nói rất đúng, em đã biết rồi, sau này sẽ không tùy tiện đồng ý nữa.”
Biết được nguyên nhân, trong lòng Đường không thấy buồn nữa, ngược lại rất vui vẻ, cô biết Quý Yến tức giận là vì đau lòng cho cô, trong lòng cô ngọt ngào không nói nên lời.
Bây giờ anh đối xử với cô ngày càng tốt, có phải cô nên cố gắng hơn nữa, khiến cho anh cũng thích cô không?
Tâm trạng vui vẻ, toàn bộ thế giới như nở hoa, thường thường tâm trạng Đường Đường tốt sẽ làm đồ ăn, nghĩ đến lâu như vậy rồi cũng chưa nấu sủi cảo, vì thế quyết định hôm nay sẽ làm món sủi cảo Quý Yến thích.
Nói là làm liền, Đường Đường nhanh chóng đi mua nguyên liệu, nguyên một buổi trưa cô làm một bàn đầy sủi cảo, Quý Tiểu Trạc mừng rớt nước mắt, nước miếng ứa ra, hận không thể ăn ngay lập tức.
Đường Đường nói phải chờ ba về mới ăn được, cho nên cả chiều Quý Tiểu Trạc đứng trước cửa nhìn ra ngoài, lỗ tai đều dựng thẳng lên, nghe tiếng bước chân là chạy ra mở cửa xem có phải là ba hay không.
Chờ đến thời gian thường ngày Quý Yến về, trên cầu thang truyền đến bước chân, hai mắt Quý Tiểu Trạc sáng lên, thân mình mập mạp nhanh chóng chạy ra cửa, hét lên: “Ba ơi!”
Đường Đường cũng tưởng Quý Yến về, vui vẻ chạy ra ngoài, chuẩn bị gọi chồng, nào biết người trước mắt là Trương Thành, lời ở trong miệng bèn nuốt xuống.
“Trương Thành về rồi à.”
Trong mắt Trương Thành hơi mất tự nhiên, tránh đi tầm mắt của Đường Đường, cúi đầu nói: “Chị dâu, Quý Yến ở phía sau, chút nữa sẽ lên, em vào nhà trước.” Nói xong mở cửa đi vào, một khắc cũng không muốn ở lại.
Đường Đường cảm thấy thái độ hôm nay của Trương Thành hơi kỳ lạ, giống như hơi áy náy, không biết có phải vì chuyện tối hôm qua không.
Không đợi Đường Đường nghĩ ra lý do, cầu thang lại vang lên tiếng bước chân, lúc này Quý Yến đã về, chẳng qua phía sau anh còn có một người phụ nữ.
“Đường Đường, Tiểu Trạc.” Cố Yên Nhiên chào hỏi Đường Đường và Quý Tiểu Trạc.
“Cô Cố?” Đường Đường hơi kinh ngạc, sao cô ta lại đến đây?
Đọc Full Tại Truyenfull.vn
Cố Yên Nhiên sờ đầu Quý Tiểu Trạc, “Đường Đường, gọi tôi là Yên Nhiên được rồi, kêu cô Cố xa lạ quá, dù sao tôi với anh Quý Yến lớn lên cùng nhau mà.”
Đường Đường đành phải gật đầu, tiện đà dò hỏi nhìn về Quý Yến.
Quý Yến giải thích: “Yên Nhiên là quân y, lần này phụ trách kiểm tra sức khỏe ở quân khu chúng ta, nghe nói bọn em đến tùy quân, nên muốn đến gặp hai người.”
Lúc này Đường Đường hiểu rõ, nhanh chóng mời cô ta vào nhà.
Cố Yên Nhiên nhìn một vòng, khen ngợi: “Đường Đường cô trang trí đẹp thật đó, nhìn rất ấm áp.”
“Cảm ơn, tùy tiện trang trí thôi.” Đường Đường rót cho cô ta ly nước, rồi xấu hổ nói: “Tôi không biết cô tới, chưa chuẩn bị đồ ăn, buổi tối cũng chỉ có sủi cảo, Yên Nhiên đừng để ý nha.”
“Không sao, sủi cao ăn rất ngon, xem ra hôm nay tôi có lộc ăn rồi.”
Nghe Cố Yên Nhiên nói vậy, lúc này Đường Đường mới yên tâm, đứng dậy đi vào phòng bếp nấu nước hấp sủi cảo.
Cố Yên Nhiên nhìn bóng dáng bận rộn của Đường Đường, mỉm cười trêu chọc Quý Yến: “Anh Quý Yến, xem ra anh sống khá tốt đó.”
Khóe miệng Quý Yến cong lên, cũng không nói cái gì, nhưng thái độ hình như rất đồng ý.
Ánh mắt Cố Yên Nhiên lóe lên, vén tóc ra sau tai, “Đúng rồi anh Quý yến, anh đã nhận được tin nhắn của anh Trác Kế chưa? Tuần sau là đại thọ 80 tuổi của bà nội Trác, anh có đến không?”
Quý Yến gật đầu.
“Bà nội Trác nhìn chúng ta lớn lên, coi tụi mình như con cháu trong gia đình, nháy mắt chúng ta đã trưởng thành rồi, bà cũng đã già đi. Em còn nhớ hồi nhỏ bà nội Trác thích anh Nguyên Lãng và anh nhất, mỗi lần đều khen hai người có phong độ như đại tướng, khiến bọn em ghen tị không thôi, bây giờ quả đúng như vậy.”
Quý Yến cũng nhớ lại chuyện khi nhỏ, trong mắt hiện lên ý cười.
Quý Tiểu Trạc đang ở trong ngực Quý Yến chơi Anipop, nghe đến đó chợt lôi trong áo ra chiếc vòng có chú khỉ vàng, ngẩng đầu hỏi Quý Yến: “Ba ơi, có phải bà nội Trác cho con cái vòng này không ạ?”
(*) Chú khỉ vàng:
“Con còn nhớ à? Chú khỉ vàng này đúng là bà nội Trác cho chuyên gia chế tạo cho con, nhưng mà, con không phải gọi bà ấy là bà nội, phải gọi là bà cố nội.” Quý Tiểu Trạc tuổi khỉ, giống với Đô Đô, lúc hai đứa sinh ra, bà nội Trác đã cho người chế tạo ra hai chú khỉ vàng này, xin đại sư đeo cho hai đứa nó, phù hộ bọn trẻ lớn lên bình an, Quý Yến cũng đã nói với Quý Tiểu Trạc chuyện này, không nghĩ cậu nhóc vẫn còn nhớ.
Quý Tiểu Trạc nghịch ngón tay, hơi buồn nói: “Ba ơi, con nhớ mà, nhưng mà con không nhớ rõ bà cố như thế nào.”
Quý Yến sờ đầu nhỏ, “Không sao, tuần sau ba sẽ mang con và mẹ đến gặp bà cố, lúc đó phải nhớ cảm ơn bà nghe không.”
“Vâng ạ, con sẽ cảm ơn bà cố cho con chú khỉ vàng.”
Cố Yên Nhiên kinh ngạc, “Anh Quý Yến, lần này muốn dẫn theo Đường Đường ạ? Em nhớ lúc trước anh đâu có dẫn cô ấy, sao lần này….”
Quý Yến nhàn nhạt nói: “Bà nội Trác vẫn chưa gặp mẹ Tiểu Trạc, cho nên lần này cho bà gặp luôn.”
Đồng tử Cố Yên Nhiên co lại, khóe miệng đang cười cũng hạ xuống.
“Đi gặp ai cơ?” Lúc này Đường Đường bưng nồi sủi cảo ra, nghe nói cái gì mang cô đi gặp một người, vì thế tò mò hỏi.
Quý Yến đứng lên, bước to nhanh chóng cầm lấy nồi trong tay cô, “Để tôi cầm, coi chừng phỏng tay.”
“Dạ.” Đường Đường đưa nồi cho anh, hai tay vội đưa lên tai vuốt vuốt.
Quý Yến nhìn tay cô hỏi: “Sao vậy? Nóng quá à?”
Đường Đường xòe tay cho anh xem, “Không sao, không có chuyện gì đâu.”
Thấy cô không có chuyện gì, lúc này Quý Yến mới trả lời cô, “Tuần sau là đại thọ 80 tuổi của bà nội Trác Kế, lúc đó tôi đưa em và Tiểu Trạc về một chuyến.”
“À, là đại thọ 80 sao, thật có phúc, lúc đó phải chuẩn bị quà cho bà ấy thật tốt.” Nói rồi, Đường Đường nhớ đến món quà sinh nhật, “Chồng à, vậy chúng ta nên chuẩn bị cái gì đây? Em vẫn chưa chuẩn bị gì cả.”
Quý Yến trầm ngâm, “Chuyện này tôi vẫn đang suy nghĩ, ăn cơm trước đi.”
Đường Đường gật đầu, mời Cố Yên Nhiên đến ăn.
Đọc Full Tại Truyenfull.vn
“Đường Đường, tối nay có thể có tôi ở nhờ một đêm không? Ở đây không có kí túc xá nữ, tôi lại không thích ở nhà khách.” Cố Yên Nhiên ăn xong hỏi Đường Đường.
Nơi này toàn là con trai, quả thật không có kí túc xá cho nữ, Đường Đường chắc chắn sẽ không từ chối yêu cầu nhỏ này, “Tất nhiên được rồi, trong nhà vẫn còn phòng dành cho khách, lát nữa tôi sẽ dọn dẹp một chút.”
Cố Yên Nhiên nhìn cửa phòng khách và phòng ngủ, mím môi cười cười. “Làm phiền cô rồi.”
*
Cơm nước xong xuôi, Đường Đường đi đến phòng cho khách thay nệm mới, chuẩn bị xong xuôi đồ tẩy rửa cho Cố Yên Nhiên, thấy không còn chuyện gì nữa mới quay về phòng ngủ, chờ ba người tắm xong, theo thường lệ mang chậu nước ấm ra, bỏ ít dược liệu bên trong cho Quý Yến ngâm chân.
Có thêm dược liệu nên không thích hợp cho Quý Tiểu Trạc, cậu nhóc không còn được hưởng thụ đãi ngộ ngâm chân nữa, vì để an ủi thằng bé, trước khi đi ngủ Đường Đường sẽ ấn ấn chân nhỏ cho cậu, nói mỹ miều thì là mát xa chân, nhưng thực chất là đang chơi đùa với cậu nhóc, chọc cho cậu thích thú không thôi.
Nhưng thực ra, mẹ ấn chân cho ba mới là mát xa thật sự.
Đường Đường vừa bấm huyệt vị cho Quý Yến, vừa nói tiếp chuyện đại thọ của bà nội Trác, đây là trưởng bối của Quý Yến cho nên cô rất coi trọng.
“Chồng à, bà nội Trác là người như thế nào? Em cảm thấy chúng ta dựa vào thứ bà yêu thích để chuẩn bị quà.”
Nhắc tới bà nội Trác, trong mắt Quý Yến đều là kính yêu, nói cũng nhiều hơn bình thường, “Bà nội là một người rất tài hoa và thông minh, bà ấy thông thạo thơ ca, lịch sử, hơn nữa bà rất sáng suốt trong công việc kinh doanh, thậm chí bà biết rất nhiều thứ, thư pháp và trà đạo của Trác Kế là một tay bà dạy.”
“Nhưng bà ấy không phải là tiểu thư khuê các yếu đuối, ngược lại rất mạnh mẽ, những lúc nhà họ Trác gặp khó khăn đều do một tay bà nâng đỡ, Trác gia có địa vị như ngày hôm nay là do bà nội luôn cầm lái ở phái sau.”
Đường Đường nghe đến trợn mắt há mồm, trong lòng ngưỡng mộ không thôi, theo như miêu tả của Quý Yến, thì bà nội Trác là một người phụ nữ thông minh tài năng, người như vậy cô có cưỡi ngựa cũng đuổi không kịp.
“Vậy chắc là bà ấy thích thư pháp và dụng cụ pha trà đúng không? Hay chúng ta tặng cái này anh nhé?”
Quý Yến do dự lắc đầu, “Quả thật bà nội Trác rất thích mấy thứ này, nhưng bộ sưu tập của bà ấy toàn là những thứ đỉnh nhất thế giới rồi, rất khó để tặng bà ấy một thứ tốt hơn, hơn nữa tôi nghĩ cũng sẽ có nhiều người tặng mấy thứ này, những người anh em chắc đều sẽ tặng cái này, nhưng nếu vậy thì có vẻ không thành tâm lắm.”
Đườn Đường cảm thấy có lý, những người như bà ấy sẽ được tặng những món yêu thích, cô có thể nghĩ ra thì người khác cũng vậy, hơn nữa bọn cô cũng không biết đi đâu để tìm mấy món đỉnh như vậy.
Vậy nên tặng cái gì mới được đây?
Gần đây Quý Yến cũng đau đầu vì chuyện này, bà nội đối xử với anh như cháu ruột, anh không thể qua loa đại khái được, những món quà sinh nhật như vậy khó chạm vào tim của bà, cũng không quan tâm là bao nhiêu tiền, cái chính là tấm lòng, muốn được thấy bà ấy vui vẻ.
Đường Đường đột nhiên nói: “Chồng à, em cảm thấy bà nội sẽ không để ý món quà đó tiền nhiều hay ít, mà quan trọng là tấm lòng.”
Quý Yến mỉm cười, chuyện này cả hai đều suy nghĩ giống nhau.
“Chồng à, bà nội Trác có thích mấy thứ ở thời cổ đại không, ví dụ như trang sức, tóc tai, quần áo á?” Cô cảm thấy người lớn tuổi như bà nội Trác sẽ không thích vàng, bạc, kim cương, thay vào đó, họ sẽ thích những thứ như thời xưa, chẳng hạn như những món ở thời đại của cô.
Quý Yến ngẩn người, cẩn thận suy nghĩ cách ăn mặt của bà nội Trác, hình như bà rất ít mặc đồ hiện đại, hầu hết váy áo của bà đều như thời dân quốc, búi tóc, mang giày thêu, mặc áo váy hoặc sườn xám. Hơn nữa Trác Kế có nói qua, bà nội Trác ngoài sưu tầm mấy đồ thư pháp ra, thì rất thích áo váy, sườn xám.
(*) Áo váy:
Sườn xám thì Đường Đường không biết lắm, vì thời bọn cô không có mặc cái này, nhưng cô đã quá quen thuộc với áo váy rồi, từ nhỏ đến lớn cô đều mặc, cũng không biết loại áo váy anh nói có giống như công nghĩ không.
Đường Đường kích động cầm điện thoại của mình, kiếm hình ảnh trên mạng rồi đưa cho Quý Yến xem, “Có phải bà nội Trác hay mặc như vậy không?”
Quý Yến nhìn kỹ, nhớ lại cách ăn mặc của bà, gật đầu.
Thấy Quý Yến gật đầu, hai mắt Đường Đường sáng lên, “Chồng ơi em biết chúng ta nên tặng gì rồi!”
Quý Yến cũng hứng thú, không biết cô đã nghĩ đến cái gì.
Đường Đường mấp máy môi cười, “Anh xem, nếu bà nội thích mặc áo váy, vậy em sẽ tự tay làm tặng cho bà một bộ thích hợp với người lớn tuổi, lại làm thêm một đôi giày thêu, đúng lúc em biết làm mấy thứ này, anh thấy sao?”
(*) Giày thêu:
Quý Yến nhớ đến tay nghề của Đường Đường, từng đường kim mũi chỉ cô may còn đẹp hơn cả máy, lập tức tin tưởng áo váy cô làm sẽ rất đẹp.
Ý kiến này của cô, khiến anh hơi động lòng.
“Tôi nghĩ bà nội Trác sẽ rất thích.”
Nhận được câu trả lời, Đường Đường lập tức vui vẻ, kích động bắt lấy tay của Quý Yến, “Chồng ơi chồng, anh mau cho em xem hình của bà nội đi, em sẽ căn cứ vào thân hình của bà để may cho bà ấy một bộ đồ độc nhất!”
Quý Yến cũng bị lây sự vui vẻ của cô, khóe miệng cong lên, lấy điện thoại cho cô xem tấm ảnh duy nhất anh chụp cùng với bà nội Trác.
Đường Đường đã bị thu hút bởi bà lão có mái tóc hoa râm tao nhã kia, không nghi ngờ gì, lúc trẻ chắc bà nội là một người phụ nữ rất xinh đẹp, nhưng mà, bà vẫn không bị tháng năm tàn phá, ngược lại còn có thêm sức hấp dẫn.
Nhìn bà nội Trác, cô không tự chủ nhớ đến lão thái quân trong phủ, hai người giống nhau như đúc, đều là người thông minh ai ai cũng kính sợ.
Trong lòng Đường Đường hiện ra quần áo mà lão thái quân hay mặc, cô biết nên làm quần áo như thế nào tặng bà ấy rồi!
Đường Đường kích động ấn huyệt cho Quý Yến nhanh hơn, sau đó đưa khăn lông cho anh rồi chạy đi, “Anh tự lau chân đi nha, em phải lên mạng mua vải và kim chỉ.”
Lần đầu tiên Quý Yến thấy dáng vẻ sốt ruột của cô chẳng khác gì mấy bé gái, mỉm cười lắc đầu, lau khô chân rồi vào nhà vệ sinh đổ nước.
Quý Tiểu Trạc đang chờ đợi được mát xa chân, nào biết khi làm cho ba xong, mẹ đã bỏ quên chân nhỏ của cậu, không khỏi bực mình chu môi, đưa hai chân mập mạp đến trước mặt Đường Đường, “Mẹ, ba mát xa xong rồi, còn con đâu?”
Hết chương 34.
Sau khi chị ấy nghe xong lập tức bật cười, chỉ chỉ vào trán Đường Đường, “Em nha, sao lại ngốc như vậy, chuyện này không phải rất dễ hiểu sao!”
Đường Đường ‘ai’ một tiếng, “Chị dâu biết nguyên nhân hả?”
Vợ đoàn trưởng nói: “Chuyện rõ như vậy mà em còn không biết à, tất nhiên Quý Yến sẽ không vui vì vợ của Trương Thành bắt em làm hết, cho nên cậu ấy mới tức giận, đau lòng cho em.”
“Hả? Cái gì?” Đường Đường sửng sờ.
Vợ đoàn trưởng rất thích Đường Đường, bởi vì cô rất đơn thuần, tính tình cũng tốt, có một tấm lòng mà người lớn khó có được, khiến người khác muốn thân thiết với cô, nhưng đôi khi tính cách này lại làm người ta thấy bất lực, có rất nhiều người phụ nữ có tâm cơ cô sẽ không bao giờ nghiền ngẫm ra được.
Biết cô không hiểu ra, chị ấy đành phải giải thích cặn kẽ: “Hôm qua em đến nhà đối diện giúp đỡ, vợ Trương Thành cái gì cũng không giúp em, chỉ làm mỗi việc bóc tỏi như thể cô ta là khách đến chơi vậy; lúc ăn cơm cũng vậy, em bận rộn trong phòng bếp, thì cô ta lại ở ngoài uống rượu với mọi người, nhờ em giúp mà cũng phiền hơi quá rồi, dù gì cũng phải ở trong bếp phụ giúp em chứ; còn nữa, cơm nước xong không phải cô ta nên dọn dẹp à, sao lại có thể để một mình em làm, em là khách, làm vậy cũng không lịch sự rồi, nếu là chị chị đã trở mặt với cô ta, cũng là tình tình em tốt không so đo!”
“À…. Là vậy hả…..” Đường Đường đã hiểu ra, lúng ta lúng túng nói: “Thực ra em cũng không ngại chút nào, em cũng thấy cô ấy không quá lịch sự với em, nhưng đúng là cô ấy không biết làm cái gì, cũng không giúp được gì hết, hơn nữa em thấy cô ấy uống nhiều rượu, nên cũng không nghĩ nhiều, dù sao cũng là hàng xóm với nhau không nên so đo.”
Vợ đoàn trưởng thở dài, “Em nha, sao tốt quá vậy, chị thấy Quý Yến tức giận là đúng, hên là cậu ấy kiềm chế tốt, nếu là người không giỏi kiềm chế, vợ mình bị người khác sai bảo như vậy, sớm đã khiến cô ta khó xử rồi! Chuyện này nếu Quý Yến không tức giận thì không phải là đàn ông, tất nhiên là đau lòng cho vợ mình rồi.”
Đường Đường bối rối không biết nói gì, Quý Yến đau lòng cho cô nên mới tức giận sao? Anh đau lòng cho cô à….
Đọc Full Tại Truyenfull.vn
Vợ đoàn trưởng vỗ tay Đường Đường, “Về sau em cứ nghe theo Quý Yến, nếu cô ta đến nhờ em giúp đỡ cứ từ chối đi, chuyện này là cô ta không đúng, không biết nấu ăn cũng không sao, quan trọng là thái độ, thà ở trong bếp nói chuyện với em cũng được vậy. Không phải chị ở đây châm ngòi ly gián, nhưng vợ của Trương Thành rất kiêu ngạo, người bình thường cô ta đều coi thường, nếu như cô ta coi trọng ai, thì sẽ chăm sóc người đó chu đáo mọi mặt.”
Ý của chị ấy Đường Đường đã hiểu, thì ra vợ Trương Thành xem thường cô, cho nên mới đối xử với cô như vậy.
“Nhưng… Sao cô ấy lại coi thường em? Bởi vì em không xinh đẹp? Hay là do em không có công việc ổn định?”
Vợ đoàn trưởng lắc đầu, “Không như em nghĩ. Đừng thấy cô ta chỉ là giáo viên, thật ra thì thân phận của cô ta khác với chúng ta, cô ta như là một nàng công chúa, ba là thượng tướng, chú là thị trưởng, người trong nhà đều có quyền cao chức trọng, cô ta cũng là sinh viên đại học Harvard, cho nên tính cách rất kiêu ngạo. Cũng vì vừa ý Trương Thành nên mới sẵn sàng đến quân đội chịu khổ, nói cách khác là người ta coi thường nơi này.”
“Ra là vậy….” Không nghĩ tới gia cảnh vợ Trương Thành lợi hại như vậy, trách không được.
“Nhưng kệ đi, em không cần phải nịnh bợ cô ta, Quý Yến dựa vào bản lĩnh của mình, sự nghiệp không kém Trương Thành là bao, nếu cô ta coi thường em, em cũng đừng vội vàng đồng ý giúp đỡ làm chi, chỉ giúp đỡ những ai coi mình là bạn bè thôi, em nói đúng không?”
Đường Đường gật đầu, “Chị dâu, chị nói rất đúng, em đã biết rồi, sau này sẽ không tùy tiện đồng ý nữa.”
Biết được nguyên nhân, trong lòng Đường không thấy buồn nữa, ngược lại rất vui vẻ, cô biết Quý Yến tức giận là vì đau lòng cho cô, trong lòng cô ngọt ngào không nói nên lời.
Bây giờ anh đối xử với cô ngày càng tốt, có phải cô nên cố gắng hơn nữa, khiến cho anh cũng thích cô không?
Tâm trạng vui vẻ, toàn bộ thế giới như nở hoa, thường thường tâm trạng Đường Đường tốt sẽ làm đồ ăn, nghĩ đến lâu như vậy rồi cũng chưa nấu sủi cảo, vì thế quyết định hôm nay sẽ làm món sủi cảo Quý Yến thích.
Nói là làm liền, Đường Đường nhanh chóng đi mua nguyên liệu, nguyên một buổi trưa cô làm một bàn đầy sủi cảo, Quý Tiểu Trạc mừng rớt nước mắt, nước miếng ứa ra, hận không thể ăn ngay lập tức.
Đường Đường nói phải chờ ba về mới ăn được, cho nên cả chiều Quý Tiểu Trạc đứng trước cửa nhìn ra ngoài, lỗ tai đều dựng thẳng lên, nghe tiếng bước chân là chạy ra mở cửa xem có phải là ba hay không.
Chờ đến thời gian thường ngày Quý Yến về, trên cầu thang truyền đến bước chân, hai mắt Quý Tiểu Trạc sáng lên, thân mình mập mạp nhanh chóng chạy ra cửa, hét lên: “Ba ơi!”
Đường Đường cũng tưởng Quý Yến về, vui vẻ chạy ra ngoài, chuẩn bị gọi chồng, nào biết người trước mắt là Trương Thành, lời ở trong miệng bèn nuốt xuống.
“Trương Thành về rồi à.”
Trong mắt Trương Thành hơi mất tự nhiên, tránh đi tầm mắt của Đường Đường, cúi đầu nói: “Chị dâu, Quý Yến ở phía sau, chút nữa sẽ lên, em vào nhà trước.” Nói xong mở cửa đi vào, một khắc cũng không muốn ở lại.
Đường Đường cảm thấy thái độ hôm nay của Trương Thành hơi kỳ lạ, giống như hơi áy náy, không biết có phải vì chuyện tối hôm qua không.
Không đợi Đường Đường nghĩ ra lý do, cầu thang lại vang lên tiếng bước chân, lúc này Quý Yến đã về, chẳng qua phía sau anh còn có một người phụ nữ.
“Đường Đường, Tiểu Trạc.” Cố Yên Nhiên chào hỏi Đường Đường và Quý Tiểu Trạc.
“Cô Cố?” Đường Đường hơi kinh ngạc, sao cô ta lại đến đây?
Đọc Full Tại Truyenfull.vn
Cố Yên Nhiên sờ đầu Quý Tiểu Trạc, “Đường Đường, gọi tôi là Yên Nhiên được rồi, kêu cô Cố xa lạ quá, dù sao tôi với anh Quý Yến lớn lên cùng nhau mà.”
Đường Đường đành phải gật đầu, tiện đà dò hỏi nhìn về Quý Yến.
Quý Yến giải thích: “Yên Nhiên là quân y, lần này phụ trách kiểm tra sức khỏe ở quân khu chúng ta, nghe nói bọn em đến tùy quân, nên muốn đến gặp hai người.”
Lúc này Đường Đường hiểu rõ, nhanh chóng mời cô ta vào nhà.
Cố Yên Nhiên nhìn một vòng, khen ngợi: “Đường Đường cô trang trí đẹp thật đó, nhìn rất ấm áp.”
“Cảm ơn, tùy tiện trang trí thôi.” Đường Đường rót cho cô ta ly nước, rồi xấu hổ nói: “Tôi không biết cô tới, chưa chuẩn bị đồ ăn, buổi tối cũng chỉ có sủi cảo, Yên Nhiên đừng để ý nha.”
“Không sao, sủi cao ăn rất ngon, xem ra hôm nay tôi có lộc ăn rồi.”
Nghe Cố Yên Nhiên nói vậy, lúc này Đường Đường mới yên tâm, đứng dậy đi vào phòng bếp nấu nước hấp sủi cảo.
Cố Yên Nhiên nhìn bóng dáng bận rộn của Đường Đường, mỉm cười trêu chọc Quý Yến: “Anh Quý Yến, xem ra anh sống khá tốt đó.”
Khóe miệng Quý Yến cong lên, cũng không nói cái gì, nhưng thái độ hình như rất đồng ý.
Ánh mắt Cố Yên Nhiên lóe lên, vén tóc ra sau tai, “Đúng rồi anh Quý yến, anh đã nhận được tin nhắn của anh Trác Kế chưa? Tuần sau là đại thọ 80 tuổi của bà nội Trác, anh có đến không?”
Quý Yến gật đầu.
“Bà nội Trác nhìn chúng ta lớn lên, coi tụi mình như con cháu trong gia đình, nháy mắt chúng ta đã trưởng thành rồi, bà cũng đã già đi. Em còn nhớ hồi nhỏ bà nội Trác thích anh Nguyên Lãng và anh nhất, mỗi lần đều khen hai người có phong độ như đại tướng, khiến bọn em ghen tị không thôi, bây giờ quả đúng như vậy.”
Quý Yến cũng nhớ lại chuyện khi nhỏ, trong mắt hiện lên ý cười.
Quý Tiểu Trạc đang ở trong ngực Quý Yến chơi Anipop, nghe đến đó chợt lôi trong áo ra chiếc vòng có chú khỉ vàng, ngẩng đầu hỏi Quý Yến: “Ba ơi, có phải bà nội Trác cho con cái vòng này không ạ?”
(*) Chú khỉ vàng:
“Con còn nhớ à? Chú khỉ vàng này đúng là bà nội Trác cho chuyên gia chế tạo cho con, nhưng mà, con không phải gọi bà ấy là bà nội, phải gọi là bà cố nội.” Quý Tiểu Trạc tuổi khỉ, giống với Đô Đô, lúc hai đứa sinh ra, bà nội Trác đã cho người chế tạo ra hai chú khỉ vàng này, xin đại sư đeo cho hai đứa nó, phù hộ bọn trẻ lớn lên bình an, Quý Yến cũng đã nói với Quý Tiểu Trạc chuyện này, không nghĩ cậu nhóc vẫn còn nhớ.
Quý Tiểu Trạc nghịch ngón tay, hơi buồn nói: “Ba ơi, con nhớ mà, nhưng mà con không nhớ rõ bà cố như thế nào.”
Quý Yến sờ đầu nhỏ, “Không sao, tuần sau ba sẽ mang con và mẹ đến gặp bà cố, lúc đó phải nhớ cảm ơn bà nghe không.”
“Vâng ạ, con sẽ cảm ơn bà cố cho con chú khỉ vàng.”
Cố Yên Nhiên kinh ngạc, “Anh Quý Yến, lần này muốn dẫn theo Đường Đường ạ? Em nhớ lúc trước anh đâu có dẫn cô ấy, sao lần này….”
Quý Yến nhàn nhạt nói: “Bà nội Trác vẫn chưa gặp mẹ Tiểu Trạc, cho nên lần này cho bà gặp luôn.”
Đồng tử Cố Yên Nhiên co lại, khóe miệng đang cười cũng hạ xuống.
“Đi gặp ai cơ?” Lúc này Đường Đường bưng nồi sủi cảo ra, nghe nói cái gì mang cô đi gặp một người, vì thế tò mò hỏi.
Quý Yến đứng lên, bước to nhanh chóng cầm lấy nồi trong tay cô, “Để tôi cầm, coi chừng phỏng tay.”
“Dạ.” Đường Đường đưa nồi cho anh, hai tay vội đưa lên tai vuốt vuốt.
Quý Yến nhìn tay cô hỏi: “Sao vậy? Nóng quá à?”
Đường Đường xòe tay cho anh xem, “Không sao, không có chuyện gì đâu.”
Thấy cô không có chuyện gì, lúc này Quý Yến mới trả lời cô, “Tuần sau là đại thọ 80 tuổi của bà nội Trác Kế, lúc đó tôi đưa em và Tiểu Trạc về một chuyến.”
“À, là đại thọ 80 sao, thật có phúc, lúc đó phải chuẩn bị quà cho bà ấy thật tốt.” Nói rồi, Đường Đường nhớ đến món quà sinh nhật, “Chồng à, vậy chúng ta nên chuẩn bị cái gì đây? Em vẫn chưa chuẩn bị gì cả.”
Quý Yến trầm ngâm, “Chuyện này tôi vẫn đang suy nghĩ, ăn cơm trước đi.”
Đường Đường gật đầu, mời Cố Yên Nhiên đến ăn.
Đọc Full Tại Truyenfull.vn
“Đường Đường, tối nay có thể có tôi ở nhờ một đêm không? Ở đây không có kí túc xá nữ, tôi lại không thích ở nhà khách.” Cố Yên Nhiên ăn xong hỏi Đường Đường.
Nơi này toàn là con trai, quả thật không có kí túc xá cho nữ, Đường Đường chắc chắn sẽ không từ chối yêu cầu nhỏ này, “Tất nhiên được rồi, trong nhà vẫn còn phòng dành cho khách, lát nữa tôi sẽ dọn dẹp một chút.”
Cố Yên Nhiên nhìn cửa phòng khách và phòng ngủ, mím môi cười cười. “Làm phiền cô rồi.”
*
Cơm nước xong xuôi, Đường Đường đi đến phòng cho khách thay nệm mới, chuẩn bị xong xuôi đồ tẩy rửa cho Cố Yên Nhiên, thấy không còn chuyện gì nữa mới quay về phòng ngủ, chờ ba người tắm xong, theo thường lệ mang chậu nước ấm ra, bỏ ít dược liệu bên trong cho Quý Yến ngâm chân.
Có thêm dược liệu nên không thích hợp cho Quý Tiểu Trạc, cậu nhóc không còn được hưởng thụ đãi ngộ ngâm chân nữa, vì để an ủi thằng bé, trước khi đi ngủ Đường Đường sẽ ấn ấn chân nhỏ cho cậu, nói mỹ miều thì là mát xa chân, nhưng thực chất là đang chơi đùa với cậu nhóc, chọc cho cậu thích thú không thôi.
Nhưng thực ra, mẹ ấn chân cho ba mới là mát xa thật sự.
Đường Đường vừa bấm huyệt vị cho Quý Yến, vừa nói tiếp chuyện đại thọ của bà nội Trác, đây là trưởng bối của Quý Yến cho nên cô rất coi trọng.
“Chồng à, bà nội Trác là người như thế nào? Em cảm thấy chúng ta dựa vào thứ bà yêu thích để chuẩn bị quà.”
Nhắc tới bà nội Trác, trong mắt Quý Yến đều là kính yêu, nói cũng nhiều hơn bình thường, “Bà nội là một người rất tài hoa và thông minh, bà ấy thông thạo thơ ca, lịch sử, hơn nữa bà rất sáng suốt trong công việc kinh doanh, thậm chí bà biết rất nhiều thứ, thư pháp và trà đạo của Trác Kế là một tay bà dạy.”
“Nhưng bà ấy không phải là tiểu thư khuê các yếu đuối, ngược lại rất mạnh mẽ, những lúc nhà họ Trác gặp khó khăn đều do một tay bà nâng đỡ, Trác gia có địa vị như ngày hôm nay là do bà nội luôn cầm lái ở phái sau.”
Đường Đường nghe đến trợn mắt há mồm, trong lòng ngưỡng mộ không thôi, theo như miêu tả của Quý Yến, thì bà nội Trác là một người phụ nữ thông minh tài năng, người như vậy cô có cưỡi ngựa cũng đuổi không kịp.
“Vậy chắc là bà ấy thích thư pháp và dụng cụ pha trà đúng không? Hay chúng ta tặng cái này anh nhé?”
Quý Yến do dự lắc đầu, “Quả thật bà nội Trác rất thích mấy thứ này, nhưng bộ sưu tập của bà ấy toàn là những thứ đỉnh nhất thế giới rồi, rất khó để tặng bà ấy một thứ tốt hơn, hơn nữa tôi nghĩ cũng sẽ có nhiều người tặng mấy thứ này, những người anh em chắc đều sẽ tặng cái này, nhưng nếu vậy thì có vẻ không thành tâm lắm.”
Đườn Đường cảm thấy có lý, những người như bà ấy sẽ được tặng những món yêu thích, cô có thể nghĩ ra thì người khác cũng vậy, hơn nữa bọn cô cũng không biết đi đâu để tìm mấy món đỉnh như vậy.
Vậy nên tặng cái gì mới được đây?
Gần đây Quý Yến cũng đau đầu vì chuyện này, bà nội đối xử với anh như cháu ruột, anh không thể qua loa đại khái được, những món quà sinh nhật như vậy khó chạm vào tim của bà, cũng không quan tâm là bao nhiêu tiền, cái chính là tấm lòng, muốn được thấy bà ấy vui vẻ.
Đường Đường đột nhiên nói: “Chồng à, em cảm thấy bà nội sẽ không để ý món quà đó tiền nhiều hay ít, mà quan trọng là tấm lòng.”
Quý Yến mỉm cười, chuyện này cả hai đều suy nghĩ giống nhau.
“Chồng à, bà nội Trác có thích mấy thứ ở thời cổ đại không, ví dụ như trang sức, tóc tai, quần áo á?” Cô cảm thấy người lớn tuổi như bà nội Trác sẽ không thích vàng, bạc, kim cương, thay vào đó, họ sẽ thích những thứ như thời xưa, chẳng hạn như những món ở thời đại của cô.
Quý Yến ngẩn người, cẩn thận suy nghĩ cách ăn mặt của bà nội Trác, hình như bà rất ít mặc đồ hiện đại, hầu hết váy áo của bà đều như thời dân quốc, búi tóc, mang giày thêu, mặc áo váy hoặc sườn xám. Hơn nữa Trác Kế có nói qua, bà nội Trác ngoài sưu tầm mấy đồ thư pháp ra, thì rất thích áo váy, sườn xám.
(*) Áo váy:
Sườn xám thì Đường Đường không biết lắm, vì thời bọn cô không có mặc cái này, nhưng cô đã quá quen thuộc với áo váy rồi, từ nhỏ đến lớn cô đều mặc, cũng không biết loại áo váy anh nói có giống như công nghĩ không.
Đường Đường kích động cầm điện thoại của mình, kiếm hình ảnh trên mạng rồi đưa cho Quý Yến xem, “Có phải bà nội Trác hay mặc như vậy không?”
Quý Yến nhìn kỹ, nhớ lại cách ăn mặc của bà, gật đầu.
Thấy Quý Yến gật đầu, hai mắt Đường Đường sáng lên, “Chồng ơi em biết chúng ta nên tặng gì rồi!”
Quý Yến cũng hứng thú, không biết cô đã nghĩ đến cái gì.
Đường Đường mấp máy môi cười, “Anh xem, nếu bà nội thích mặc áo váy, vậy em sẽ tự tay làm tặng cho bà một bộ thích hợp với người lớn tuổi, lại làm thêm một đôi giày thêu, đúng lúc em biết làm mấy thứ này, anh thấy sao?”
(*) Giày thêu:
Quý Yến nhớ đến tay nghề của Đường Đường, từng đường kim mũi chỉ cô may còn đẹp hơn cả máy, lập tức tin tưởng áo váy cô làm sẽ rất đẹp.
Ý kiến này của cô, khiến anh hơi động lòng.
“Tôi nghĩ bà nội Trác sẽ rất thích.”
Nhận được câu trả lời, Đường Đường lập tức vui vẻ, kích động bắt lấy tay của Quý Yến, “Chồng ơi chồng, anh mau cho em xem hình của bà nội đi, em sẽ căn cứ vào thân hình của bà để may cho bà ấy một bộ đồ độc nhất!”
Quý Yến cũng bị lây sự vui vẻ của cô, khóe miệng cong lên, lấy điện thoại cho cô xem tấm ảnh duy nhất anh chụp cùng với bà nội Trác.
Đường Đường đã bị thu hút bởi bà lão có mái tóc hoa râm tao nhã kia, không nghi ngờ gì, lúc trẻ chắc bà nội là một người phụ nữ rất xinh đẹp, nhưng mà, bà vẫn không bị tháng năm tàn phá, ngược lại còn có thêm sức hấp dẫn.
Nhìn bà nội Trác, cô không tự chủ nhớ đến lão thái quân trong phủ, hai người giống nhau như đúc, đều là người thông minh ai ai cũng kính sợ.
Trong lòng Đường Đường hiện ra quần áo mà lão thái quân hay mặc, cô biết nên làm quần áo như thế nào tặng bà ấy rồi!
Đường Đường kích động ấn huyệt cho Quý Yến nhanh hơn, sau đó đưa khăn lông cho anh rồi chạy đi, “Anh tự lau chân đi nha, em phải lên mạng mua vải và kim chỉ.”
Lần đầu tiên Quý Yến thấy dáng vẻ sốt ruột của cô chẳng khác gì mấy bé gái, mỉm cười lắc đầu, lau khô chân rồi vào nhà vệ sinh đổ nước.
Quý Tiểu Trạc đang chờ đợi được mát xa chân, nào biết khi làm cho ba xong, mẹ đã bỏ quên chân nhỏ của cậu, không khỏi bực mình chu môi, đưa hai chân mập mạp đến trước mặt Đường Đường, “Mẹ, ba mát xa xong rồi, còn con đâu?”
Hết chương 34.
/88
|